Chương 2: Khu huấn luyện

Truyền Kỳ Lôi Đế

Chương 2: Khu huấn luyện

Tôi ở lại thêm một lúc nữa rồi cũng kéo Trúc đi ra ngoài. Ra tới cửa tôi lại nổi hứng muốn xem là sức mạnh của mấy người này là bao nhiêu
- Kiyoshi: 89.507, Kalog: 91.267, Hyuga: 91.384
- Cái định. Ghê vậy- tôi giậ cả mình khi nhìn thấy đốn số này. Không ngờ sức mạnh của 3 người này lại khủng bố như vậy
- Còn mấy người kia. Xem thử- xem số liệu từng người tôi lập tức chẳn biết nói gì người yếu nhất là hơn 60 ngàn một chút- Họ là quái vậy đâu vậy- mặt tôi méo xẹo
- Kiyoshi là người quản lý thành phố. Kalog và Hyuga là quân đoàn trưởng quản lí toàn bộ quân đội trong thành phố này. Những người còn lại là chấp phát. Bố mẹ anh cũng là chấp pháp và huấn luyện viên- Trúc cười nhẹ nói. Lúc này Tôi mới sực nhớ là bố mẹ tôi tôi còn chưa xem. Xem lại thì tôi mới giật mình. Bố tôi sức mạnh là 81.462 mẹ tôi là 79.960. Sắp bằng mấy người kia rồi
- Sao trước giờ anh không biết nhờ. Tôi gãi gãi đầu bối rối
- Ừm. Con của tất cả những người trong này phải 15 tuổi mới biết tới sự tồn tại của tổ chức dị năng phi chính phủ này- cô ấy ngẫm một hồi rồi cũng nói
- Khoan. Phi chính phủ??
- Em cũng không rõ. Em chỉ biết là Trái đất có 10 thàn phố trên không tất cả đều không thuộc quyền quản lý của chính phủ nào. Còn lại thì em chịu- cô ấy le lưỡi. Tôi cũng gật gù không hỏi thêm- để em đưa anh đến khu huấn luyện- cô ấy cười cười rồi dẫn tôi đi về phía ngoài trung tâm thành phố
- Sao thành phố to thế này mà không ai biết nhỉ- tôi thắc mắc
- Vì đây là một không gian độc lập được tạo ra từ máy nén không gian. Trong này nhì rộng nhưng thực chất không gian này là một không gian độc lập. Những vật thể bay mà không được phép vào thì xuyên qua hẳn thành phố này- cô ấy giải thích
- Vậy quân đội ở đây huấn luyện làm gì- tôi gãi gãi đầu
- Để chiến đấu với những thế lực siêu nhiên. Đặc biệt là Satan. Cách đây năm tháng Satan đã hoàn toàn quản lý phâm mửa địa ngục rồi- cô ấy nói tiếp
- Khoan. 5 tháng??
- À. Em nghe nói là Tần Thuỷ Hoàng đã dùng thanh Genkin này tách linh hồn Satan ra làm 8 phần phong ấn ở các nơi khác giống như thái dương hệ. Địa ngục là nơi giam giữ phần linh hồn mạnh nhất và hơn phân nửa sức mạnh của hắn. Nơi phong ấn sức mạnh bât cứ linh hồn nào cũng không thể bước vào
- Vậy sao anh lại vào được- Tôi hơi mù mịt
- Em không biết. Có thể phong ấn có lỗ hổng chẳng hạn- cô ấy cười cười rồi tiếp tục đưa tôi đi. Tôi cũng bỏ qua vấn đề đau đầu này mà hỏi mấy chuyện lung tung khác. Sau tầm 2 tiếng thì tôi cũng tới nơi được gọi là khu huấn luyện kia. Trước khi vô Trúc dẫn tôi đi ăn vài món ăn nhẹ vì từ khi thức dậy tới giờ tôi vẫn chưa có cái gì để vào bụng cả. Đi vô trong thì tôi mới hiểu biết ró hơn. Ở đây Không có cái gì gọi là hàng rào hay gì cả. Chỉ có một bức tường cao tầm 6m. Hồi trước thì tôi còn hơi ngán nhưng bây giờ chỉ cần muốn tôi có thể vượt qua bất cứ lúc nào. Trên đườn đi cô ấy giới thiệu hầu hết các khu vực trong đây. Tôi cũng đã hiểu sơ sơ một chút. Tới một sân rộng rãi thì cô ấy bước vào. Tôi cũng bước theo, bên trong có tầm gần 200 người. Người nào cũng mặc dồ giống Trúc. Còn có vài người tôi biết đó là Elis và Lee, Jun, Ranbo, Kai. Đặc biệt còn có người đàn ông hút thuốc mà hôm trước tôi gặp lúc Long bị Satan nhập thể, Trúc tiến tới cúi đầu nghiêm chỉnh chà ông kia rồi đi vài hàng đứn cạnh Elis. Còn Tôi thì vẫn vẩn vở chẳng biết làm gì
- Lôi. Lại đây- người đàn ông kia nói, tôi thì vẫn chưa quen cái tên mới nên vẫn tưởng ông ta gọi ai. Mặt vẫn tỉnh bơ mà nhìn xung quanh
- LÔI- người kia gầm về phía tôi làm tôi giật mình
- Ông gọi tôi à- tôi nhìn quanh một lượt xog mới lấy tay tự chỉ vào mình
- Còn ai vào đây- đầu ôg ta tràn đầy hắc tuyến. Tôi cũng ậm ờ đi lại. Người đó nhìn Tôi một cái sau đó quay lại nói với mấy người kia
- Đây là Mộ Vân Lôi. Thành viên mới của đội chúng ta- người đó dõng dạc nói- Ai muốn thử sức không- ong ấy chêm một câu vài tràn đầy nguy hiểm. Tôi thì biến sắc mặt. Ở đây yế nhất là 720 hơn tôi cả 200 sức mạnh
- Đội trưởng. Cho tôi- một người bỗng nhiên giơ tay lên. Tôi nhìn người đó rồi nhìn vào chiếc vòng 847 sức mạnh. Đệch.
- Được rồi. Mọi người lui ra. Để Cen và Lôi ở lại giao đấu. Nên nhớ. Đừng giết người- ôg ấy gằn giọng có chút cười trong đó. Hiểu luôn.
- Đội trưởng. Lôi mới có 599 mà đấu với Cen thì...- Trúc lo lắng nhìn tôi
- Được rồi. Cậu chỉ cần lấy được cái huy hiệu trên áo của Cen là được- ông ấy cười cười. Tôi thề tôi mà mạnh hơn nữa thì người đầu tiên tôi đập cho bầm dập chính là lão giả này
- Tới đây- Cen cười rồi rút khẩu súng ra nhằm vào tôi bóp cò. Tôi giật mình. Nhanh quá.. Nhanh chónh rút Genkin ra chặn được viên đạn bằng linh lực kia
- Chậc. Chậm quá- Nhìn sang thì đã thấy Cen gàn bên cạnh mình và vung kiếm vào phía vai trái tôi. Tôi rát cán kiếm ở bên hông ra chơi kiểu liều mạnh đâm thanh kiếm về phía ngực Cen. Cen nhanh chóng nghiêng người trán né. Lúc đó tôi liền vung ngang thanh Genkin vẫn nhằm về phía ngực Cen. Cen nhanh chóng đưa thanh kiếm về chặn Genkin lúc này Tôi đã nhanh chóng bỏ cán kiếm về hông đồn thời cũng rút khẩu súng ra truyền linh lực vào trog khẩu súng và bóp cò. Cen tiếp tục nghiêng người tránh né. Tôi có cảm gíac như là Cen không hề có kinh nghiệm chiến đấu gì cả. Chỉ dựa vào tốc độ và sức mạnh để đánh chức không hề tìm hiểu điểm yếu của đối phương. Nếu bây giờ tốc độ tôi nhanh hơn chút nữa thì có thể sẽ thắng. Tốc độ. Tăng tốc độ làm sao??
- Đội trưởng. Sao hai người họ lại đáng ngang nhau vậy- môt người lên tiếng
- Cen được đánh giá là thiên tài. Trong vòng 1 năm có thể từ 50 sức mạnh mà tới hơn 800 sức mạnh. Nhưng thứ Cen cần không phải chỉ mỗi sức mạnh mà còn cả kinh nghiệm chiến đấu. Với lại Cen chưa thông thano hoàn toàn các kĩ thuật dùng kiếm và súng căn bản. Lôi thì khác. Hắn nắm rõ căn bản. Vận dụng tốt những thứ căn bản đó mac có thể vượt cấp đấu với Cen. Nếu bây giờ sức mạnh của Lôi là 700 thì có lẽ hắn sẽ dễ dàng thắng Cen. Lôi còn thiên tài hơn cả Cen nữa kìa. Hắn chỉ cần thời gian. Có thể hắn còn ngang với Quân đoàn trưởng kìa- người đàn ông rít một hoei thuốc nói
- Ơ. Sức mạnh của Lôi tăng kìa- một người giật mìn kêu lên. Nhũng người còn lại đều nhìn vào máy đo trên tay- Từ 599 tới 615 chưa đầy 10p nhanh vậy- ai cũng giật mình, chỉ có người kia nhíu mày một cái xong thôi
- Sao chị thấy Lôi có vẻ không tập trung- Elis nói nhỏ với Trúc. Trúc thì chỉ lắc đầu không hiểu.

Trong khi mọi người đang bàn tán thì tôi đang tập trung suy nghĩ ra biện pháp tăng tốc độ cho bản thân vừa né tránh các chiêu thức của Cen
- Cơ thể hạt động được là do các xung điện của não truyền xuống giúp các ơ hoạt dộng. Nếu tăng thêm điện tích tới thì sao nhỉ- tôi nghĩ rồi thực hiện luôn. Tôi truyền một chút xung điện nhỏ xuống chân làm tăng tốc độ hoạt động của chân. Và tốc độ của tôi bất ngờ tăng nhanh. Tôi thì vui mừng hớn hở. Thành côg rồi. Không ngờ cái suy nghĩ bậy nà của mình lại thành công
- Tới tôi phản công nhé- Tôi nhe răng ra cười rồi vung kiếm. Bộ kiếm hồi trước tôi đã hoc được nhanh chóng được thi triển ra. Cen thì hoàn toàn biến sắc hắn Không ngờ tôi lại bỗng nhiên nhanh vậy
- Kình lực- Tôi đưa tay đấm thẳng vào ngực Cen, nó cũng như thường đưa tay ra đỡ. Tôi cười nhe răng rồi biến chiêu bàn tay bỗng xoè ra bựt cái huy hiệu trên ngực áo nó
- Hehe. Thắng nhé- tôi cầm cái huy hiệu tung lên tung xuống
- Không đúng. Đánh lại- nó bất mãn la lên
- Cái gì. Rõ ràng ta lấy được nhé. Chơi lại cái đầu mi- tôi hùng hổ, hai đứa tôi lại gân cổ lên chô võ mồm.
- Được rồi. Buổi sáng kết thúc. Đi ăn c- người đàn ông ủ rũ nói. Tưởng có thể giáo huấn được thằng lỏi con này ai ngờ lại như vậy
- Ê. Ê. Thắng không có ohaanf thưởng gì à lão già- tôi chạy theo người kia nói
- Không- hắn lạnh nhạt nói rồi ủ rũ đi tiếp
- Lão già. Lão chơi đểu à. Ít nhấ phải có phầm thưởng thắng cuộc chứ- tôi mè nheo
- Thằng oắt con. Mày có tin ông đây tọng vỡ mồm mày không. Ông đây mới có 34 thôi nhé. Chưa già. Nghe chưa. Lảm nhảm nữa ông đấm gãy quai hàm mày đấy- bất ngờ người đó quay lại tóm lấy cổ áo tôi mà mắng xối xả như mưa sau đó ném tôi cái bịch rồi hầm hầm bỏ đi
- Lão già điên- tôi càu nhàu
- Thôi. Đi ăn tiếp- Trúc cười cười rồi lôi tay tôi đi. Đi một kíc thì tôi thấy có một phòng ăn tập thể. Đang ngó nghiêmg thì tôi bất ngờ bị va vào một người thanh niên đang bưng đồ ăn và làm đổ hết của người đó
- Xin lỗi nha. Để tôi đi lấy phần khác - tôi cười cười
- Mả cha nhà mày. Mày không có mắt à- người thanh niên gầm lên bất ngờ thân thể biến lớn cao hơn 2m rồi tung quyền về phía tôi. Do bất ngờ tôi chỉ kịp đưa hai tay chắn trước ngực. Nhưng lực quá lớn tôi bị hất bay nhanh ra sau va vào mấy cái bạn rồi lưng an toàn hôn bức tường. Đau điếng
- Bà nội mày- tôi nổi điên cũng gầm lên nhanh chóng lao vài đấm nó. Và lần thứ hai bị nó đấm cho văng hẳn vào tường..