Chương 3: Cảm ngộ mới

Truyền Kỳ Lôi Đế

Chương 3: Cảm ngộ mới

Nó lại lao tới vung quyền nhằm vào người tôi. Tôi nhanh chóng đạp vào góc tường lấy đà bật ra ngoài làm quyền của nó đấm thẳng vào bức tường tạo thành một lỗ to. Như không để ý nó tiếp tục khua tay ngang vào người tôi khi tôi vẫn còn đang ở trên không. Không cìn cách nào tôi lại phải đưa hai tay lên đỡ. Lần này tôi không lấy cứng đối cứng mà mượn lực của nó để giúp tôi bật ra xa hơn. Lúc này tôi mới nhìn vào máy đo. Sức mạnh 914. Không mạnh hơn Cen là mấy nhưng sao ghê quá vậy. Tôi hơi thắc mắc. Trong khi đó nó lại bật người vao về phía tôi như một tên lửa. Tôi lại nhảy người né tránh đồng thời cầm kiếm phi về phía nó, nó nhanh chóng nghiêng mặt né nhưng vẫn bị một vết cứa trên mặt, lúc đó tôi đạp nhẹ lên bàn rồi vút về phía nó
- Kình lực- Ầmm- quyền của tôi vào thẳng mặt nó tạo ra tiếng vang lớn nhưng bất ngờ là chỉ tạo trên mặt nó môt đườn méo chứ không tạo ra một thương tổn gì lớn. Tôi hơi bất ngờ nhưng ngay lập tức thu tay định rút đi nhưng nó đã nhanh chóng chụp lấy tay tôi rồi ném tôi va vào bức tường lần nữa
- Trọng côn- nó rút một cái cán giống cán kiếm của bộn tôi ra nhưng đây không phải kiếm mà là một chiếc trường côn dài. Nó vung mạnh về phía tôi. Tôi lúc này vẫn chưa kịp phản ứng tưởng chừng như sắp lãnh trọn đòn đó nhưng trước mặt tôi xuất hiện một bóng đen đỡ đòn đó
- viêm trảm

Rầmm- tiếng va chạm vang vọng. Tôi giật mình nhìn ra đó là anh tôi. Trong tay anh tôi cầm một thanh kiếm đan bốc lửa hừng hực đối chiến với chiếc côn kia
- Viêm quyền: Bốc hoả- giọng anh tôi van lên trên tay lửa cháy hừng hưcj màu đỏ vung về phía người kia. Nó chỉ kịp thu tay về đỡ quyền đó và lùi lại
- Sao chen vô vậy sư huynh- nó hơi nhíu mày
- Muốn chiến đấu thì đi tỉ thí. Với lại đó là em tôi- anh Tôi nhún vai thu hồi thanh kiếm bỏ vào bên hông
- Em trai?? À..- nó có vẻ bất ngờ nhưng nhanh chóng bỏ đi
- Đó là Hull. Một thành viên đội 9 của anh- anh tôi quay qua nói với tôi rồi kéo tôi đứng dậy
- Đau vãi- tôi xoa xoa cái lưng của mình. Lúc này Trúc mới chạy tới và mặt trông chả hiểu gì. Thực ra trước lúc tôi va phải Hull thì cô ấy đã chạy đi lấy đồ ăn ho hai đứa rồi
- Nó mới vào năm ngoái. Thiên phú khá cao. Có sức phòng thủ lớn. Mà thân phận nó cũng đang bị dấu kín không ai biết nó từ đâu xuất hiện. Chỉ biết mới đầu vô sức mạnh chỉ có 100 nhưng trong vòng 5 tháng đã có sức mạnh 900. Không hiểu sao mấy tháng nay sức mạnh nó trì trện tiến triển chậm- anh tôi cất thanh kiếm đi vừa nhìn theo phía Hull bỏ đi
- Em không quan tâm. Nhất định em phải dần hắn một trận- tôi dứ dứ nắm đấm
- Vậy cố tập luyện đi - anh tôi nhìn tôi vẻ trêu tức. Tôi lườm một cái rồi kéo Trúc đi ăn. Nhưng trong lòng tôi đã biết. Mình con quá yếu. Một chút sức mạnh này chẳng có tác dụng gì lớn cả...

Ăn xong Trúc dẫn tôi đi về phòng của tôi đã được chuẩn bị sau đó Trúc nói chuyện một lúc cũng đi. Lúc này tôi mới tập trung suy nghĩ về sức mạnh của mình. Làm sao để mạnh hơn?? nhìn chăm chăm vào cốc nước đang để trên bàn tập trung suy nghĩ bỗng nhiên chiếc bàn rung nhẹ làm nước trong cốc gợn sóng. Tôi giật mình như mới bỏ qua cái gì đó. Lại nhìn chăm chăm vào cốc nước. Tay thì chạm vào cốc và rung nhẹ. Sau nhiều lần tôi mới nghĩ. Dao động và phản hồi. Mình hệ thuỷ có thể tuỳ tiện điều động nước xung quanh minh và trong cơ thể. Tại sao không tạo ra các dao động từ nước trong cơ thể cho chúng va vào các vách ngăn rồi phản ngược lại. Nếu cố tình gia tăng thêm chút lực thì lực phản hồi sẽ lớn hơn. Tôi mỉm cười và bắt đầu thử với cốc nước trước mặt. Tôi điều khiển các cơ trong cơ thể tạo ra các xung động nhẹ làm cho lượng nước trong cơ thể dao động nhanh. Sau đó va chạm vào các vách ngăn cách các cơ dôi phản hồi ngược lại. Lực phản hồi đó tôi tập trung hết vào cánh tay rồi khi các xung động đó sắc tới lòng bàn tay thì tôi không ngăn cản phản hồi nữa mà vung tay về phía cốc nước...
Xoảng...
Cốc nước bỗng nhiên vỡ tung do xung đồng truyền ra từ lòng bàn tay tôi. Tôi ngẩn người một hồi tự nhiên cười như điên. Nguyên buổi chiều và đêm hôm đó tôi chỉ làm như vậy. Nhưng đối tượng là bưc tường....

Ngày hôm sau tôi rời khỏi luyện tập vì Trúc gọi đi ăn. Trên đường đi tôi vãn suy nghĩ cách để hoàn thiện hơn hai kĩ năng tôi mới ngộ ra. Cách truyền xung điện vào cơ kia tôi tự đặt là Gia Tốc còn xung động là Phản Chấn. Suy nghĩ một hồi lâu thì tôi mới quyết định là phải đấu thử với người chứ tập không vậy cũng chẳng ăn thua. Và đối tượng của tôi là Hull. Mỉm cười với suy nghĩ của mình. Tôi nhờ Trúc tí ăn xong đưa tôi đi tìm Hull. Cô ấy có vè khó hiểu nhìn tôi nhưng sau một hồi này nỉ thì cô ấy cũng đồng ý

Khu luyện tập số 9:
Ê. Trúc bên đội 7 qua kì bay- một người hô lên khi nhìn thấy tôi và Trúc. Chủ yếu là Trúc
- Hai đứa bay tới đây làm gì vậy- một gioing nói truyên ra. Không cần nhìn cũng biết đó là ông anh quý hoá của tôi
- Đi tìm Hull- tôi khinh khỉnh nhìn ổng
- Mày tính làm gì. Đánh nó á- anh tôi khinh thường cười
- Phải đó hehe- tôi cười cười xong ngó quanh sân. Không khó để nhìn thấy bóng dáng to lớn đang tập kéo tạ góc sân
- Hull. Giao đấu không- tôi hướng về phía Hull nói. Nó ngừng luyện tập một chút nhin tôi rồi không thèm nói gì tập tiếp
- Hull. Dạy nó bài học đi- bỗng nhiên anh tôi lên tiếng. Bình thường là tôi rủa ngay nhưng bây giờ sao tự nhiên tháy yêu ổng quá. Hull lại nhìn về phía tôi sau đó nhìn tới anh tôi cuối cùng gật đầu một cái rồi bước ra giữa sân. Tôi cười toe. Bỏ hết vũ khí xuống mặc mỗi bộ đồ trắng toát đi về phía giữa sân
- Không dùng vũ khí à- nó khoanh tay nhìn tôi. Lúc này thân thể nó đã biến lại nguyên dạng bằng ngang tôi
- Không phải liều mạng không dùng- tôi lại nhe răng cười. Nó nhíu mày một cái sau đó thản nhiên cười rồi cũng tháo vũ khí ném ra ngoài
- Tao tiếp mày vậy- nó bẻ tay rắc rắc rồi xuống tấn
- Tới đây. Gia Tốc- tôi cười toe rồi lao về phía nó- Phản Chấn- khi tới gần nó tôi ngay lập tức dùng phản chấn nhằm vào người nó. Hull có vẻ ngạc nhiên một chút nhưng không quá lâu. Đưa tay ra nhẹ nhành gạt đi. Tôi vẫn cười mỉm xoay người tay còn lại nhắm vào ngực nó. Nó để yên tay nó như không quan tâm vào quyền của tôi mà vung thẳng vào mặt tôi. Tôi giật mình lách qua lại dùng gia tốc áp sát lại người nó lại vung quyền. Sau nhiều lần như vậy tôi dĩ nhiên là bị áp chế hoàn toàn nhưng tôi cảm giác mình càng ngày càng mạnh hơn. Mặc dù chỉ một ít
- Mày đang tập cái gì đó à- nó vừa vung quyền vừa hỏi
- Phải. Cái tao nghĩ ra hôm qua- tôi chật vật trả lời đồng thời tránh né quyền cước của nó. Tôi biêt là nó còn dạng kia khỉng bố hơn nũa. Hôm qua chỉ là may mắn mố có thể tạo một đường trên mặt nó
- Nghĩ ra à. Thú vị. Tao sẽ giúp mày- nó cười. Quyền cước lại nhanh hơn. Tôi cũng cười. Cái tôi cần là cảm ngộ trong chiến đấu này...

Sau nửa tiếng. Tôi tàn tạ được Trúc đưa ra khỏi khu tập luyện số 9. Dĩ nhiệ trước khi đi tôi vẫn nói là mai lại tới. Nó cũng cười thản nhiên gật đầu
- Cậu không gây sự không được à- Trúc nhíu mày trách móc vừa rửa vết thương cho tôi
- hì. Sao đâu. Anh đang tập luyện mà- tôi nhe răng cười rồi dơ cái máy đo lên: 650 đó là sức mạnh của tôi hiện giờ. Cứ như vậy chẳng mấy thời gian tôi sẽ mạnh hơn. Với lại sau trận chiến tôi cũng biết là Phản Chấn của mình còn có thể hấp thu lưjc của đối phương làm tăng dao động trong cơ thể rồi trả lại đối phương. Nhưng cái hấp thu này cũng có cực hạn. Giống như bong bóng vậy quá nhiều hơi sẽ nổ. Tôi thì dĩ nhiên không nổ nhưng kết quả cũng sẽ thảm hại. Hiện tại tôi không biết là có thể hấp thu bao nhiêu sức nữa
- Dùng hết sức đấm vào lòng bà tay này đi- tôi chỉ vảo lòng bàn tay mình nói
- Làm gì nữa- Trúc nghi ngờ nhìn tôi
- Làm đi- Tôi cười cười. Cô ấy bất đắc dĩ làm theo. Dùng sức đấm vào lòng bàn tay tôi ngay lập tức tất cả lưjc của cô ấy bị tôi hấp thu. Trúc lộ vẻ nhạc nhiên. Tay y như là đấm vào bông vậy. Tôi không để ý lắm với biểu hiện của Trúc. Chỉ tăng lực phảm hồi dùng Phản Chấn đấm thẳng vào thân cây trước mặt. Cái cây tuy không gãi nhưng đã xuất hiện vài viết nứt. Tôi khá hài lòng về kết quả này. Cây này phải một người rướn hết cỡ mơi ôm hết được thân cây. Với lại tôi biết cô ấy không dung hết sức. Vậy là đủ rồi. Bây giờ Tôi gặp những đối thủ như Cen cũng có thể đánh một trận không bị thương nặng. Nhưng đánh thắng thì có lẽ phải cần thêm nữa...

Hai tháng sau ngày nào cũng như ngày nào tôi đều tới tỉ thí với Hull. Sức mạnh của tôi tăng nhanh chóng. Có lẽ quá trình chuyển hoá năng lượnh của Satan sang sức mạnh của tôi đã được đẩy nhanh nên mới nhanh như vậy hiện tại tôi đã là 902 sức mạnh. Hull cũng bỗng nhiên tăng sức mạnh nhanh hơn. Bây giờ đã là 1000 sức mạnh rồi. Trong khu tập luyện số 7 và 9 ai cũng phải gọi hai đứa tôi là quái vật. Tốc độ quá nhanh. Cen cũng bỗng nhiệ tăng sức mạnh và thường xuyên tới tìm tôi tỉ thí. Tôi cũng nhận ra là kinh nghiện chiến đấu của Cen ngày càng nhiều. Hiện tại Cen cũng đã tiếp cận mốc 1000 sức mạnh.
- Mọi người ngue đây. Như đã biêt từ 7 tháng trước. 3 tháng nữa là cuộc thi tuyển chọn bộ tứ siêu tân binh mới tất cả các thành phố trên không đều tham gia. Người đứng đầu làm một vũ khí mới ta cũng không biết đó là gì hề- Jack (người hút thuốc- đội trưởng) nói, tôi cũng không quan tâm lắm về việc này- Đội ta tất cả những người mới tham gia vào trog 3 năm nay đều có thể tham gia- hắn nói tiếp. Mặt những tên kia đày vẻ háo hức còn tôi thì che miệng ngáp một cái. Nghe thêm một hồi thì Kiyoshi tới tìm tôi. Tôi cũng gãi đầu thắc mắc. Làm gì vậy ta??