Chương 46: Phù Sư Tháp.

Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động

Chương 46: Phù Sư Tháp.

"Lâm Động ngươi tiếp theo có dự định gì",..lúc này trong phòng chỉ còn lại Tiểu Điêu và Lâm Động,nó nhịn không được hỏi,sự kiện huyết lang bang đã qua mấy tháng,thời gian này Lâm Động ngoài tu luyện ra,còn lại đều dùng để bồi Thanh Đàn,mặc dù như vậy rất yên bình,nhưng nó có chút chán a,đã mấy tháng nó còn chưa được nếm qua một cái yêu linh nào nha,thèm chết Điêu gia.

Lâm Động nhìn Tiểu Điêu,thân hình nó ngưng thực hơn trước rất nhiều,khí tức tỏa ra càng thêm thâm sâu khó dò,xem ra luyện hóa yêu linh của hỏa lân thú giúp nó hồi phục không ít...Lâm Động thầm vui vẻ,thực lực của Tiểu Điêu bây giờ có lẽ là bán bộ tạo hình cảnh,với thủ đoạn nghịch thiên của thiên yêu điêu thì cho dù là tạo hình cảnh chân chính cũng có thể một trận chiến.

"Đợi một thời gian nữa đi,giải quyết xong vấn đề thể chất của Thanh Đàn và Diệu Âm ta mới có thể yên tâm rời đi",...Lâm Động suy nghĩ một lúc nói.

"Ừm,...ngươi đã tu luyện ra cực âm chi hỏa và cực dương hàn khí,nói cách khác ngươi cũng có cực hạn âm dương chi khí,tại sao không thử dùng chúng giải quyết vấn đề của hai nha đầu đó"...Tiểu Điêu cân nhắc một chút nói,..nó tận mắt nhìn thấy nguyên đan của Lâm Động nên nó biết bên trong ẩn chứa sức mạnh đáng sợ cỡ nào,nó sẽ không thua bất kỳ sức mạnh được tạo ra từ một thể chất đặc thù nào trong thiên địa này.

"Ta sẽ cân nhắc",...Lâm Động gật gật đầu nói,hắn cũng có nghĩ tới điểm này chỉ là chưa có hoàn toàn nắm chắt hắn sẽ không dễ dàng mạo hiệm.

Cốc,..cốc..cốc...."Lâm Động ca,có tin từ viêm thành gửi về,là của Thạch gia gia a",...bên ngoài vang lên tiếng nói trong trẻo của Thanh Đàn làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Lâm Động.

"À,..ta tới ngay",...Lâm Động đứng dậy tiến lên mở cửa,...

Két,...Lâm Động vừa mở của liền thấy Thanh Đàn đàng cười hì hì đứng bên ngoài,..trên tay còn cầm một phong thư tín,hẳn là của Thạch lão gửi.

"Đưa ta xem nào",...nhận thư tín từ Thanh Đàn,Lâm Động lập tức mở ra xem.

"Công tử,chuyện ngươi dặn dò ta để ý đã có tin tức,ba năm một lần tháp đấu của phù sư hội viêm thành chỉ còn mấy ngày nữa là đến,mà phù sư hội viêm thành đã thua liền hai cục,nếu lần này còn tiếp tục thất bại phù sư tháp của viêm thành sẽ phải chuyển đi thiên hỏa thành". Trong thư Thạch lão tỉ mỉ kể rõ tình hình của phù sư hội trong lần tháp đấu lần này cho Lâm Động,Thạch lão bây giờ đã là trưởng lão của Lâm gia,địa vị chỉ xếp sau Lâm Chấn Thiên,dĩ nhiên không tính Lâm Động ở trong,mà cách xung hô của lão với Lâm Động cũng bị đám người Lâm Chấn Thiên kịch liệt phản đối,nên bây giờ lão không còn tự xưng là lão nô khi nói chuyện với Lâm Động nữa,nhưng sự tôn kính của lão với Lâm Động vẫn không hề suy giảm. Mọi việc Lâm Động phân phó lão đều đích thân vì Lâm Động đi làm.

"Cuối cùng tới",...mấy tháng này,Lâm Động dùng số hỏa viêm tủy còn lại tu luyện cũng thành công tấn cấp nguyên đan tiểu viên mãn,chỉ là tinh thần lực của hắn tiến triển có chút chậm,hắn muốn đi phù sư tháp thử xem có thể cải thiện tốc độ tu luyện tinh thần lực của hắn hay không.

"Thanh Đàn muội về chuẩn bị đi ngày mai chúng ta đi viêm thành",..Lâm Động cười nói với Thanh Đàn.

"Được rồi Lâm Động ca,...hì hì cũng lâu rồi muội chưa gặp mẫu thân,Diệu Âm tỷ và Lâm Hà tỷ",...Thanh Đàn cũng vui vẻ đáp ứng,sau đó nhanh chân chạy về phòng chuẩn bị.

"Tháp đấu của phù sư hội đã tới,như vậy cách niết bàn mộ phủ xuất thế sẽ không còn lâu nữa",...Lâm Động nằm trên giường,nhắm mắt suy nghĩ những sự kiện quan trong sẽ xảy ra tiếp theo.

"Vòng xoáy định mệnh sắp bắt đầu",...Lâm Động thầm thở dài,..hắn chỉ muốn có một gia đình ấm áp và yên bình,sao lại khó như vậy.

"Là các ngươi bức ta phải đi con đường này,ta sẽ cho các ngươi trả giá thật nhiều"...Lâm Động một lần nữa mở ra hai mắt,trong mắt trần đầy kiên định,cho dù phải cực khổ thế nào ta cũng phải bảo vệ mọi ngươi...

Bật người dậy,Lâm Động ngồi xếp bằng trên giường hai mắt nhắm lại,tâm thần chìm vào cơ thể,quan sát không gian đan điền của mình.

Chính giữa là là một viên trắng đen đan xen không ngừng xoay chuyển nguyên đan,nó chính là thái cực nguyên đan mà trước đó Lâm Động ngưng tụ thành. Thái cực nguyên đan của Lâm Động hiện tại đã lớn hơn gấp hai lúc trước,hai màu đen trắng trên nguyên đan như hai đầu âm dương ngư không ngừng xoay chuyển,mà theo sự xoay chuyển của nó,không gian đan điền của Lâm Động cũng không ngừng vận hành,tự động hấp thu thiên địa linh khí tăng cường thái cực nguyên đan,cho dù Lâm Động không chủ động tu luyện nguyên lực thì cảnh giới của hắn cũng tự động tăng lên,tuy nhiên tốc độ vô cùng chậm,Lâm Động tính toán nếu chỉ dựa vào thái cực nguyên đan tự động hấp thu thiên địa linh khí tăng cường chính mình,thì ít nhất hai ba năm nữa hắn mới có thể đột phá nguyên đan đại viên mãn,..nhưng như vậy Lâm Động cũng đã rất thỏa mãn,hắn cũng không ngờ tới thái cực nguyên đan kết họp với đan điền của mình lại có thể xảy ra chuyện kỳ dị như vậy.

Một đêm bình tĩnh trôi qua,sáng hôm sau Lâm Động mang theo Thanh Đàn đi đến viêm thành.

"Mẹ,...Thanh Đàn thật nhớ người",..Lâm Động và Thanh Đàn tới trang viên của Lâm gia ở viêm thành,nơi này so với trang viên ở thanh dương trấn còn lớn hơn mấy lần,dù sao Lâm gia xưa đâu bằng nay. Vừa nhìn thấy Liễu Nghiên,Thanh Đàn liền như một con chim hoàng yến nhẹ nhàng xà vào lòng nàng,còn nói nịnh lấy lòng.

"Hừ,..đừng nịnh nếu nhớ ta sao mấy tháng rồi mới tới nhìn ta",...Liễu Nghiên giả vờ giận nói.

"Hì hì người ta thật nhớ người mà,chỉ là Lâm Động ca ở thanh dương trấn con một mình không dám đi nha",...Thanh Đàn giảo hoạt đảo mắt một vòng,sau đó không có nghĩa khí bán đứng Lâm Động.

(•_•!.) Lâm Động hai mắt đen thui,có cảm giác nằm cũng trúng thương,cô gái nhỏ này từ lúc hắn về tới giờ cứ bám dính lấy hắn,làm hắn không có bao nhiu thời gian tu luyện,nếu không phải hỏa viêm tủy cường đại,mấy tháng này hắn đừng mong đột phá nguyên đan tiểu viên mãn,bây giờ cô gái nhỏ này lại đỗ thừa hết cho hắn.

"Thiệt hết cách với các ngươi,thôi vào trong đi,ta đi chuẩn bị cơm đã lâu rồi gia đình chúng ta không có đông đủ ăn cơm",...Liễu Nghiên bắt đắt dĩ,sau nó cười ôn nhu nói.

"Mẹ,để con phụ người",...Thanh Đàn xung phong nhận việc nói.

"Tốt,con cũng đã lớn,đã đến lúc học làm cơm rồi,sau này còn làm cho phu quân của mình ăn nữa",...Liễu Nghiên cũng không từ chối mà cười nhẹ nhàng nói.

"Mẹ,"...Thanh Đàn gắt một tiếng,mặt hồng như quả cà chua,cúi thấp đầu,lâu lâu còn liếc nhìn Lâm Động một cái,mặt càng thêm đỏ bừng,đỉnh đầu còn có khói trắng bốc ra,...

"Haha Thanh Đàn nhà ta thật đáng yêu",..Liễu Nghiên cười càng thêm vui vẻ.

"Mẹ,vậy con đi ra ngoài một chút",..Lâm Động nói với Liễu Nghiên,hắn muốn đi gặp nham đại sư bàn chuyện phù sư tháp.

"Động nhi,còn đừng để bản thân quá mệt mỏi,buổi trưa nhớ trở về cùng cà nhà dùng cơm"...Liễu Nghiên có chút không đành lòng nhìn Lâm Động nói. Nàng biết Lâm Động đi ra ngoài trước giờ cũng không phải đi chơi gì,hắn ra ngoài là để tìm cách nâng cao thực lực,đôi khi còn phải liều mạng tranh đấu cùng kẻ khác,mỗi lần nghĩ tới đây mắt nàng đều không nhịn được đỏ lên.

"Mẹ,người yên tâm,ta không có chuyện gì",..Lâm Động nhìn Liễu Nghiên cho nàng một nụ cười yên tâm nói,trong lòng lại lặng lẽ thở dài,hai năm hắn mất tích đã để lại bóng mờ trong lòng các nàng.

"Được rồi con đi đi",...Liễu Nghiên nói.

"Lâm Động ca nhanh trở về a,...nếu không muội sẽ ăn hết không chừa phần cho huynh,"...Thanh Đàn uy nắm tay nhỏ nhắn, hù dọa Lâm Động nói.

"Haha,nếu tiểu công chúa của chúng ta muốn biến thành tiểu trư trư thì cứ ăn hết,ta không có ý kiến",...Lâm Động không thèm để ý,bẹo má nàng cười haha nói.

"Hừ,..thấy ghét,người ta mới không biến thành tiểu trư trư đâu",..Thanh Đàn cau cái mũi lại hừ một tiếng nói.

Hì hì,...Liễu Nghiên ở một bên nhìn thấy hai huynh muội đùa giỡn vui vẻ như vậy,nụ cười trên mặt càng thêm hạnh phúc.

Ra khỏi Lâm gia,Lâm Động hướng về chỗ ở của nham đại sư mà đi,..đến trước một đại viện nhìn qua thập phần bình thường,đại viện cỡ này một thế lực tam lưu cũng có thể tùy tiện mua được,ai có thể ngờ nham đại sư hội trưởng của phù sư hội viêm thành lại ở một nơi như thế này.

"Hai vị cho ta hỏi,nham đại sư có ở đây không",...Lâm Động tiến lên cười hỏi hai tên hộ vệ đứng trước cửa.

"Nham đại sư đang ở trong,ngươi là ai,tìm nham đại sư có chuyện gì"...một tên hộ vệ nhìn Lâm Động nói.

"Ta tìm nham đại sự có chút việc cần bàn,hai vị nhờ nhắn giúp ta với nham đại sư,nói Lâm Động của Lâm gia có việc cầu kiến."

"Lâm gia,sẽ không phải là Lâm gia đó chứ,"...hai tên hôi về cùng kinh ngạc nhìn Lâm Động,thái độ coi thường ban đầu cũng hoàn toàn biến mất,phải biết Lâm gia hiện tại ở viêm thành là thế lực không thể chọc vào,cho dù là nham đại sư của bọn họ cũng không muốn cùng Lâm gia xung đột.

"Công tử xin chờ chút,ta lập tức đi báo với nham đại sư",..một tên hộ vệ vội vàng nói,..

"Như vậy đa tạ rồi..."

"Công tử nham đại sư cho mời",..không được bao lâu tên hộ vệ kia trở lại,làm tư thế mời nói với Lâm Động.

"Làm phiền",...Lâm Động cười nói.

đại viện này cực kỳ rộng, trúc xanh như rừng, không khí an tường tới kỳ lạ.

Hơn nữa, trong đại viện này hiện giờ có không ít người, hơn nữa những người này đều là phù sư,hẳn là thành viên của phù sư hội,đến sàn lọc để chọn ra người ưu tú tham gia trận tháp đấu lần này.

Đi được một lúc,tên hộ vệ và Lâm Động dừng lại trước nột căn nhà trúc,sau đó hắn làm tư thế mời nói.

Mời...

Lâm Động gật đầu, sau đó hắn mới nhẹ nhàng đẩy cửa vào, bên trong phòng trúc yên ắng, có một lão giả mặc áo xám đang ngồi, dường hư đang suy nghĩ gì đó.

"Haha,Lâm công tử từ lần hiển lộ thần uy tiêu diệt huyết lang bang,làm chấn kinh mọi người,sau đó không còn xuất hiện,hôm nay bỗng dưng quang lâm tệ viện không biết có chuyện gì",...nham đại sư thấy Lâm Động bước vào cũng thu hồi suy nghĩ,cười ôn hòa cùng Lâm Động nói,mặc dù Lâm Động rất cường hãn,nhưng từ cách Lâm gia thể hiện khi xây dựng thế lực ở viêm thành cho thấy,Lâm gia là người nói lý lẽ,sẽ không lấy thế lấn người,..

"Nham đại sư nói đùa,tiểu tử chỉ là một vãn bối,đại sư đừng chiết sát vẫn bối,lần này đến bái phỏng là có việc muốn thương lượng cùng đại sư,"...Lâm Động cười nhẹ,lễ phép nói.

"Ồ,...vậy không biết là chuyện gì,nếu có thể lão phu sẽ tận lực ra sức",..nham đại sư cũng có chút hiếu kỳ,Lâm Động cần gì ở lão,hoạc nói là phù sư hội.

"Không giấu diếm đại sư,ta được tin lần tháp đấu kế tiếp của của viêm thành và thiên hỏa thành sắp diễn ra,mà tình hình của viêm thành chúng ta có chút bất lợi",...Lâm Động nhìn nham đại sư bình thản nói.

"Đúng vậy,chuyện này cũng không phải bí mật gì,ta cũng không cần phải giấu diếm,lần tháp đấu lần này nếu phù sư viêm thành tiếp tục thua,thì phù sư tháp phải chuyển đến thiên hỏa thành rồi,đây sẽ là một tổn thất thật lớn với phù sư viêm thành,mà ta chỉ có thể có lòng mà không có sức..."nham đại sư thở dài buồn bã nói.