Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động

Chương 45: Uy Thế.

''Phụ,..phụ thân'',Nhạc Phong nhìn Nhạc Sơn không chịu nổi mấy quyền của Lâm Động,không thể tin gọi,bây giờ trong lòng Nhạc Phong sự sợ hãi và tuyệt vọng đã lên tới cực hạn,vị phụ thân vô địch trong mắt hắn lại vô lực cứu hắn,mà tính mạng cũng khó bảo toàn.

Ầm,...Lâm Động chơi chán,một quyền đánh Nhạc Sơn bay tới gần chỗ Nhạc Phong...

''Ta đã nói,sẽ cho người tận mắt chứng kiến cái chết của Nhạc Sơn và sự diệt vong của huyết lang bang'',...Lâm Động chậm chạp bước tới,nhìn Nhạc Phong lạnh giọng nói. Có thể trong mắt kẻ khác Lâm Động làm vậy là rất tàn nhẫn,nhưng khi Nhạc Phong vì bức ép Thanh Đàn mà tra tấn Lâm Chấn Thiên bọn người,khiến cô gái nhỏ hồn nhiên kia,phải chịu nổi đâu như thế nào có ai hiểu thấu,..nghĩ tới đây Lâm Động sẽ không mềm lòng,nhân nhượng với kẻ địch là tàn nhẫn với bản thân,Lâm Động sẽ không để bản thân mắc phải sai lầm như thế.

Xuy,...phốc,....

''Không'',...Nhạc Phong nhìn Nhạc Sơn bị Lâm Động giết chết,bi thương hét lên.

''Nhạc Sơn chết'',...những thế lực còn lại nhìn thấy Nhạc Sơn chết cũng yên lặng thở dài,thủ lĩnh một phương của viêm thành,cứ thế vẫn lạc.

"Thạch lão,..người của huyết lang bang toàn bộ bắt giữ,kẻ đáng chết giết,kẻ tội chưa đáng chết phế,còn lại tùy bọn họ đi"...Lâm Động lạnh giọng phân phó,chỉ một câu nói đơn giản nhưng huyết lang bang sẽ có thật nhiều người chết,vì người của huyết lang bang đa số đều là kẻ tội ác đầy mình.

"Lão nô tuân mệnh"....Thạch lão đáp.

Giải quyết xong huyết lang bang,Lâm Động liếc mắt nhìn những thế lực còn lại,mà đối với mục quang của Lâm Động bọn họ đều nhao nhao tránh né không dám đối diện,Lâm Động trong mắt bọn họ quá đáng sợ.

Ngẩng đầu nhìn lên trường thành xa xa,nơi đó ba người thạch hại hiên cũng nhìn Lâm Động.

"Mạo muội xâm nhập viêm thành gây ra động tĩnh lớn như vậy,đã kinh động tới thành chủ,đúng là không phải,kính mong thành chủ lượng thứ",...Lâm Động hướng về thạch hạo hiên chấp tay nói.

Thạch hạo hiên cũng không ngạc nhiên khi Lâm Động nhận thấy sự hiện diện của hắn,nhìn nham đại sư gật đầu một cái,mang theo tử nguyệt bay xuống,nham đại sư cũng theo sau.

"Nhìn kìa,..là thành chủ,còn có nham đại sư,lần này những nhân vật đứng đầu viêm thành đều xuất hiện,thật đúng là hiếm gặp",...những đại nhân vật này thường ngày muốn gặp một người đã khó,bây giờ đều cùng một lúc hiện thân,mà nguyên nhân chỉ vì một thiếu niên mười mấy tuổi.

"Haha,nếu tiểu hữu đã biết làm như vậy là không phải,tại sao vẫn làm",...Thạch hạo hiên cười nhẹ nhàng nói.

Người ở đây nghe thạch hạo hiên nói vậy cũng chấn động một cái.

Chẳng lẽ thành chủ muốn cùng tên quái vật này đánh nhau.

Đám người Lâm Chấn Thiên trong lòng cũng một trận hồi họp,vị thành chủ này so với Nhạc Sơn còn mạnh hơn rất nhiều,nếu thật đánh nhau bọn Lâm Động chưa chắc đã thắng được.

"Haha,...những người này là đáng chết,Lâm gia ta không có lỗi gì",..đối với lời của thạch hạo hiên,Lâm Động không hề hoang mang,người này nếu có ý ngăn cản hắn đã sớm ra tay,mà thạch hạo hiên nói vậy,cũng chỉ muốn Lâm Động cho viêm thành cái công đạo,dù sao ở đây đa phần mọi người đều không biết đám người Lâm Động tại sao lại tiêu diệt huyết lang bang,chỉ mơ hồ đoán được chuyện này cùng Nhạc Phong có can hệ mà thôi.

"Haha,không biết tiểu hữu có thể nói rõ,không thể chỉ một câu bọn họ đáng chết là xong,như vậy ta có chút khó công đạo với những người khác a",...quả nhiên Thạch hạo hiên nghe Lâm Động nói xong liền hỏi.

"Người này,mang theo quỷ diêm ba người,đến Lâm gia muốn cường đoạt muội muội ta,chỉ là Lâm gia không đồng ý,hắn liền không do dự ra lệnh tiêu diệt Lâm gia,nếu không phải ta đúng lúc trở về,bây giờ Lâm gia đã không còn rồi,xin hỏi thành chủ nhiu đây đủ để ta lấy mạng bọn hắn chưa",...Lâm Động chỉ chỉ Nhạc Phong lạnh nhạt nói.

A,...tất cả mọi người đều giật mình sửng sốt,nhìn Nhạc Phong ánh mắt không thể tin được,người này thường ngày ỷ thế Nhạc Sơn mà ở viêm thành cũng làm không ít chuyện ngang ngược,nhưng lần này không ngờ lại dám làm ra chuyện như vậy,muốn đồ diệt cả một gia tộc.

"Chẳng trách thiếu niên kia muốn tiêu diệt huyết lang bang a",..có người hiểu ra nói.

Huyết lang bang đúng là gieo gió gặp bảo.

"Haiz,...nếu là ân oán riêng của Lâm gia và huyết lang bang,ta cũng không nhúng tay vào,chỉ mong tiểu hữu có thể bỏ qua những người vô tội",..Thạch hạo hiên thở dài nói,đã biết được nguyên nhân của chuyện này hắn còn có thể nói gì,thử hỏi nếu là hắn,hắn cũng sẽ làm như Lâm Động.

"Nhất định, ta cũng không phải giết người cuồng nhân,những người vô tội ta dĩ nhiên sẽ không làm khó dễ",..Lâm Động khẳng định nói.

"Được,nếu đã vậy ta đi trước",...thạch hạo hiên đạt được ý định cũng không lưu thêm,trực tiếp cáo từ,cùng nham đại sư và tử nguyệt rời đi. Tử nguyệt hai mắt dị quang đảo qua Lâm Động một vòng cũng không nói gì theo sau rời đi.

Đám người Lâm Chấn Thiên thấy thạch hạo hiên rời đi cũng âm thầm thở phào một hơi.
Cũng nên kết thúc,...Lâm Động nhìn huyết lang bang đã tan tác nói thầm,quay sang nhìn Nhạc Phong,hắn lúc này đã như người mất hồn,chăm chăm nhìn thi thể của Nhạc Sơn,Lâm Động giơ tay tay một đạo hắc mang bắn ra,kết thúc sinh mạng của hắn.
Kết thúc,..người của những thế lực xung quanh đều trầm mặt,giờ phút này bọn họ đột nhiên thấy mình là nhỏ yếu như vậy,huyết lang bang một trong bốn thế lực lớn nhất viêm thành,trong một ngày bị người diệt,như vậy bọn họ càng không tính là gì,uổng cho thường ngày còn một mực tự cho là hơn người,..

"Về sau thành thật một chút cho ta,nếu không lão tử lột da của ngươi",..một người trung niên trừng mắt nhìn thiếu niên bận áo quần hoa quý bên cạnh mình,hung hăng nói.

"Ực,..con biết rồi",...thiếu niên nuốt một ngụm nước bọt nói,hắn nhìn Nhạc Phong mà trong lòng còn sợ hãi,gia tộc hắn cũng xem như là nhất lưu thế lực ở viêm thành,hắn cùng những công tử ca như Nhạc Phong cũng thường xuyên qua lại,nhưng hắn cũng chỉ dám bạt nạt người khác một chút mà thôi,cướp của giết người hắn còn chưa từng làm qua,...

"Biết thì tốt,... "

"Công tử,những kẻ đáng tội đều đã bị trừng phạt thích đáng,những người khác đa phần đều không ở đây,tiếp theo chúng ta làm gì,tiếp tục truy bắt người của huyết lang bang sao",...một lúc lâu sau Thạch lão trở lại bên người Lâm Động hỏi.

"Không cần,chúng ta về thôi",...Lâm Động lắc đầu,những tên lâu la đó còn không quấy ra sóng gió gì,...

"Kết thúc,..chúng ta cũng trở về thôi",...một lúc sau hạ vạn kim mới từ trong bất ngờ đi ra,Nhạc Sơn người cùng hắn minh tranh ám đấu hơn nữa đời người,đã thật sự chết đi,mà người giết hắn lại là một thiếu niên mười mấy tuổi,tới bây giờ hạ vạn kim vẫn có cảm giác không chân thật.

"Được rồi,...tỷ phu ngươi nói bọn họ thật là người của Lâm gia thanh dương trấn sao",...Đổng Tố nghi ngờ hỏi hạ vạn kim.

"Hẳn là không sai",...hạ vạn kim nói.

"Nhưng Lâm gia trước đó cùng huyết y môn xung đột,vị thạch lão kia mới là nguyên tiểu đại viên mãn,người Lâm gia một cái tiểu nguyên đan cảnh cũng không có,làm sao mới bao lâu,thạch lão kia chẳng những đột phá nguyên đan đại viên mãn,bốn người Lâm gia cũng tấn nhập nguyên đan cảnh",...Đổng Tố nói ra nghi ngờ của mình.

"Là thiếu niên kia,thiên phú của hắn quá mức nghịch thiên,ta đoán hắn có thể đã được một vị đại năng hay một thế lực siêu nhiên nào đó nhìn trúng,thu nhận bồi dưỡng,..nếu thật là như vậy,với sự giúp đỡ của hắn đám người kia có thể đột phá cũng là chuyện họp lý",...hạ vạn kim trầm ngâm nói ra suy đoán của mình.

"Như vậy sao",..Đổng Tố thất thần nói thầm,là thế lực cường đại cỡ nào mớ có thể bồi dưỡng ra yêu nghiệt như vậy,mười mấy tuổi đã có thể tùy tiền giết chết nguyên đan đại viên mãn thực lực,cái này nằm ngoài hiểu biết của nàng.

"Mặc kệ những chuyện này,trước tận lực giao hảo với Lâm gia,có thiếu niên đó tại,một thanh dương trấn nho nhỏ không thể trói buộc họ,ta nghĩ không lâu họ có thể sẽ đến viêm thành phát triển,đến lúc đó tận lực lôi kéo quan hệ,chuyện này đối chúng ta mới có lợi",...hạ van kim hai mắt tinh quang lóe lên,hắn là một thương nhân,mà thương nhân phải biết chọn đúng chỗ và đúng lúc để đầu tư,bây giờ Lâm gia tuy có Lâm Động thực lực kinh người,nhưng Lâm gia lại nhỏ yếu,muốn phát triển cũng cần một đoạn thời gian,cho nên muốn lôi kéo quan hệ với Lâm gia thì lúc này là tốt nhất.

"Ừ,..ta biết rồi",..Đổng Tố gật đầu,nàng có thể làm đại tổng quản của vạn kim thương hội,cũng không phải nhờ vào mỹ sắc và quan hệ,mà bản thân nàng cũng là một người có bản lãnh thực sự,nghe hạ vạn kim nói nang lập tức hiểu được lợi,hại trong đó.

Sau chuyện của huyết lang bang,Lâm Chấn Thiên mang sản nghiệp chủ yếu của Lâm gia đều chuyển tới viêm thành,mà Lâm Động cũng mang chuyện của dương nguyên thạch mạch khoáng nói cho Lâm Chấn Thiên,dù sao tài lực của Lâm gia thực sự quá kém,có dương nguyên thạch mạch khoáng làm hậu thuẫn tài chính,Lâm gia mở rộng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều...mà mọi việc cũng thật sự thuận lợi,từ khi Lâm gia bắt đầu chuyển vào viêm thành phát triển,không có một thế lực ngăn cản hay quấy rối,chẳng những vậy,bọn họ còn không ngừng hướng Lâm gia đưa tay giúp đỡ,nhất là vạn kim thương hội,bất cứ giao dịch gì của Lâm gia ở vạn kim thương hội đều được ưu đãi tới mức tối đa,hơn nữa Lâm gia ở vạn kim thương hội mua đồ có thể thiếu ngạch lên tới mười vạn dương nguyên thạch,những thế lực khác biết được tin này đều là ỉu xìu,ai biểu vạn kim thương hội nhiều tiền như vậy,bọn họ làm sao có thể so sánh.

"Lâm Động ca,đây là hỏa mãng hổ mà muội nhận được từ lần săn thú năm ngoái,có tất cả ba con,nhưng muội chỉ nuôi một con,hai con kia muội đã cho Lâm Hà tỷ,và Lâm Hoành. Còn nó lúc đầu là yếu nhất,muội sợ bọn họ không thể nuôi sống nó nên giữ lại,ban đầu cũng rất khó nuôi,nhưng sau khi muội cho nó uống linh dịch mà huynh để lại thì nó ngày càng khỏe mạnh mà tốc độ phát triển của nó cũng rất nhanh,bây giờ nó so với con của Lâm Hà tỷ và Lâm Hoành còn lớn hơn gấp hai lần"...khác với bọn người Lâm Chấn Thiên phải bận rộn tối mặt tối mũi Lâm Động ngược lại rất thanh nhàn,ngoại trừ tu luyện,thời gian còn lại đều bồi Thanh Đàn,Liễu Nghiên và Diệu Âm,..hôm nay Liễu Nghiên đã đi viêm thành cùng với Lâm Khiếu,Diệu Âm cũng đi theo nàng. Chỉ còn Lâm Động và Thanh Đàn ở lại,Thanh Đàn nói muốn ở thanh dương trấn thêm một thời gian,Lâm Động cũng chìu ý nàng,đi viêm thành hay ở lại thanh dương trấn đối với việc tu luyện của Lâm Động không cí ảnh hưởng gì,viêm thành có Thạch lão tọa trấn Lâm gia hắn cũng yên tâm,còn là bồi cô gái nhỏ vui vẻ tốt hơn.

Lúc này Lâm Động cùng Thanh Đàn đang ngồi ở phía sau núi,trước mặt hai người là một con hỏa mãng hổ,toàn thân đỏ rực,khi nó chạy cứ như một ngọn lửa đỏ rực đang cháy vậy,nó đến bên cạnh Thanh Đàn thân mật dúi dúi đầu cọ lấy chân nàng,thỉnh thoảng còn hung dữ nhìn Lâm Động gừ một tiếng.

"Cóc,..không được hung dữ với Lâm Động ca",...Thanh Đàn mất hứng cóc đầu nó một cái nói.

Ngao,..hỏa mãng hổ ủy khuất kêu lên,nó chỉ là muốn thị uy cùng Lâm Động một chút mà thôi,theo nó Lâm Động cực kỳ đáng ghét,từ lúc Lâm Động xuất hiện tới giờ,tiểu chủ nhân của nó dường như không còn quan tâm tới nó nữa,mà suốt ngày chỉ đi theo Lâm Động,..

"Mình lại bị ghét bỏ rồi",...Lâm Động nhìn thấy hành động của Tiểu Viêm dở khóc dở cười nghĩ.

"Haha lần đầu gặp mặt,cái này xem như quà làm quen đi",..Lâm Động lật tay một cái,một viên yêu hạch xuất hiện trên tay của hắn,đây là yêu hạch mà hắn đã sớm để dành cho tiểu viêm,cái này chỉ là yêu hạch của yêu thú thiên nguyên cấp,bây giờ Tiểu Viêm còn yếu còn không luyện hóa nổi những yêu hạch cường đại khác.

Gào,...Tiểu Viêm gầm nhẹ một tiếng ngẻo đầu sang một bên không thèm để ý,nhưng cặp thú đồng vẫn liếc viên yêu hạch trên tai Lâm Động chằm chằm.

"Haha còn rất ngạo kiều a",...Lâm Động cười thầm.

"Chúng ta kết bạn nhé,cái này là quà kết bạn ta dành cho ngươi",...Lâm Động lại cười ấm áp nói,đồng thời đẩy ma hạch về phía Tiểu Viêm.

Gào,...ực,...Tiểu Viêm rốt cuộc không giữ nổi mặt mũi,một ngụm nuốt lấy yêu hạch,còn lè lười liếm lòng bàn tay Lâm Động một cái,xem như chấp nhận Lâm Động.

"Lâm Động ca nó còn chưa có tên,hay huynh đặt cho nó đi",..Thanh Đàn thấy hỏa mãng hổ chấp nhận Lâm Động cũng vui vẻ cười,rồi nhớ tới hỏa mãng hổ của mình vẫn chưa có tên,muốn Lâm Động đặt tên cho nó,thật ra Thanh Đàn là cố ý chờ Lâm Động trở về đặt tên cho nó.

"Nó toàn thân đỏ rực,như vậy sau này gọi Tiểu Viêm đi"...Lâm Động cũng đặt cái tên mà nó vốn phải có cho nó.

"Tiểu Viêm,Tiểu Viêm",..Thanh Đàn đọc mấy lần,...

"Hihi Tiểu Viêm sau này người cũng có tên của mình rồi,vui sao Tiểu Viêm",...Thanh Đàn ôm lấy Tiểu Viêm vui vẻ gọi.

Gào,gừ,...Tiểu Viêm cũng vui vẻ gào mấy tiếng nó rốt cuộc có tên của mình.