Chương 1: Giới Thiệu

Tình Yêu Nào Phải Ở Đâu Xa

Chương 1: Giới Thiệu

-Có danh sách xếp hạng rồi.

- Nhanh đi xem.

- Đừng chen lấn..

Xung quanh không khí đang yên tĩnh bỗng dưng vỡ òa khi nhà trường thông báo thành tích xếp hạng. Trước sự khẩn trương của mọi người lại thấy hai bóng dáng dường như không quan tâm đến tất thảy. Một người ngồi đọc sách dáng vẻ nghiêm túc khuôn mặt lạnh lùng phảng phất vẻ thờ ơ. Một người nằm gục trên bàn đôi mắt trong trẻo không quên liếc xuống sân trường đang nhộn nhịp chăm chú theo dõi ánh nhìn vào một người.

Hai người, hai thái cực, hai tính cách, chính họ cũng cảm thấy không thể dung hòa được. Không sai, hai người này chính là Vân Vũ và Tiêu Hàn Phong.

Vân Vũ đưa mắt nhìn chăm chú dường như một giây cũng không dời, giữa sân trường một hình bóng lúc ẩn lúc hiện bị che lấp bởi một đám nữ sinh.

-Aaa..a anh Bạch kìa

-Anh Bạch thật sự quá giỏi. Nghe nói trận bóng rổ trường mình đang có nguy cơ thất bại nhưng Bạch đại thần của chúng ta vừa vào sân thì kết quả lên như diều gặp gió

-Thật sao, hâm mộ quá đi!!

Xung quanh những tiếng bàn tán vang lên không ngớt đa phần đều là tán thưởng một số ít thì vì ganh tị mà buông những lời như tiểu nhân hèn mọn bất quá cũng chỉ là một vài kẻ bên đội đối thủ.

-Cái gì mà đại thần, cái gì mà thần bóng chỉ là ăn may. Nếu không phải chúng ta xui xẻo thì làm gì có chuyện để bọn đắc ý

-Đúng, đúng đội trưởng nói đúng.

Các thành viên trường ngoài rối rít gật đầu đẩy trách nhiệm đi dù gì không phải tại mình là được còn tên đội trường vừa nói xong thì ngay lập tức nhận được những ánh mắt khinh thường. Rõ ràng không có thực lực lại đổ do may mắn thật không có tiền đồ chút nào.

Giữa đám đông người con trai họ Bạch ấy từ từ bước qua đột nhiên dừng lại. Trước mặt anh một cô gái tóc xoăn dài gương mặt thanh tú trên mặt thoáng một tầng hồng. Cô gái ngước mắt nhìn anh trên tay cầm một hộp quà trái tim giọng run nhẹ

-Em..m.. thích anh rất lâu rồi liệu.. anh.. có thể chấp nhận em để em làm bạn gái của anh..

Cô gái cố gắng nói hết câu cảm thấy mình như kiệt sức mọi người xung quanh yên lặng nhìn Bạch Tùng Bách vẫn giữ vẻ lạnh nhạt một số người xung quanh mang vẻ mặt xem kịch vui. Những chuyện tỏ tình công khai như này đối với Bạch Tùng Bách trước giờ không thiếu nhưng đều cùng một kết quả vốn không có gì đặc biệt nhưng lần này sao lời từ chối đưa ra lại có vẻ lâu hơn.

Lúc này trên cửa sổ Vân Vũ nhíu mày đột nhiên đứng dậy bước nhanh ra khỏi lớp.

Trên sân trường một bầu không khí kì lạ bao quanh. Bạch Tùng Bách vẫn chưa trả lời còn cô gái kia thì xấu hổ không dám ngẩng lên nhìn anh thấy anh vẫn chưa trả lời lại càng thêm lo lắng

-Tiền bối, thầy Phi gọi anh

Không đợi anh trả lời Vân Vũ lập tức kéo tay anh dời đi trước bao con mắt đang nhìn cô gái kia thấy vậy cũng ngẩn ra không biết nên làm gì.

Vân Vũ kéo Bạch Tùng Bách đi xa đám đông trong đầu cô lúc này đang vô cùng rối loạn suy nghĩ miên man lại thấy mình hành động quá nóng vội cô cứ đi về phía trước tay vẫn nắm chặt người phía sau vẫn đi theo bất giấc cô lại kéo anh về lớp mình vừa đi đến cửa thì va mạnh một cái cô giật mình chợt tỉnh

-Thật xin lỗi tôi không có...

Ngước mắt lên thấy khuôn mặt đáng ghét thường ngày đập vào mặt lời xin lỗi từ đáy lòng cô lại biến mất nhưng chưa từng có.