Chương 3: Không phục

Tình Yêu Nào Phải Ở Đâu Xa

Chương 3: Không phục

Ánh nhìn của mọi người tập trung lên người Vân Vũ. Cô gái này cũng không khỏi xinh đẹp quá đi, mà chân dài thường đi với não ngắn, cô ta mình là ai đây cũng không phải chỗ để cô ta chơi đùa, mọi người lắc đầu vẻ chán ghét.

Cô Tô vui vẻ nhìn cô học sinh đôi mắt ngập tràn vẻ tự tin và rất có tư chất

-Tốt. Em là...

-Em là Vân Vũ.

-Vân Vũ. Cô Tô ngạc nhiên

-Em là Kỉ Vân Vũ.

-Là em.

Xung quanh xôn xao bàn tán

-Kỉ Vân Vũ, là thủ khoa của khối sao. Không phải chứ!

-Là cậu ta à. Đúng là không thể xem thường được

-Thủ khoa thì sao chứ các cậu không nghe nói năm nay trường mình có hai thủ khoa à

-Thật ư, thế người còn lại là ai cũng ở trong lớp mình sao không lên tiếng

Đây là lớp giỏi nhất nên tất nhiên hai thủ khoa sẽ vào cùng một lớp.

Xung quanh tiếng bàn tán, dị nghị vang lên không ngớt.

-Vân Vũ, em đồng ý nhận tách nhiệm này cô rất vui nếu không ai có ý kiến gì thì từ hôm nay em sẽ là lớp trưởng.

Cô Tô nhìn Vân Vũ vô cùng trìu mến nhẹ nhàng lên tiếng

-Khoan đã

Chiếc bàn thứ hai gần cửa ra vào đột nhiên vang lên một giọng nam sinh nghe có chút lạnh nhạt. Cô Tô dừng lại đưa mắt nhìn

-Em có ý kiến gì sao

-Em muốn tự ứng cử có được không

-Được thôi, em là...

-Tiêu Hàn Phong

Không khí lại xôn xao một lần nữa
-Trời Tiêu Hàn Phong đây sao. Đẹp trai quá đi

-Tôi biết mà người ta cũng thấy ai đó quá trướng mắt phách lối nên phải đòi lại công bằng đấy

Bỏ ngoài tai những lời nói đó Vân Vũ đưa mắt sang nhìn cậu nam sinh ăn mặc chỉnh chu tay chống trên bàn. Tiêu Hàn Phong liếc qua Vân Vũ đôi mắt thoáng ý cười

Chết tiệt. Lại là cậu ta. Vẻ mặt cậu ta là sao đây muốn khiêu chiến với mình, nằm mơ đi tôi sẽ cho cậu thua tâm phục khẩu phục.

-Được rồi nếu vậy cô sẽ tổ chúc một cuộc thi nhỏ tìm ra người có đủ các kĩ năng để có thể trở thành người lãnh đạo và dẫn dắt cả lớp hai em thấy thế nào

-Em không ý kiến

-Bắt đầu đi

Hai người không hẹn cùng nhau lên tiếng ý tứ cũng không khác nhau là mấy

Cả lớp háo hức mong chờ một trận đấu nảy lửa giữa hai thủ khoa dù sao một nước không thể có hai vua.

Quay lại hiện tại vừa nhìn cũng biết kết quả khi ấy như nào. Vân Vũ thua không phải vì do kém cỏi hơn mà là vì không phân thắng bại nên cô Tô đề nghị bỏ phiếu. Vừa vào lớp không quen ai lớp lạo đông con gái nên số phiếu bầu cho Vân Vũ hiển nhiên ít hơn Tiêu Hàn Phong. Cuối cùng cô thua với số phiếu 11/19 kém tận tám phiếu nhừng thua lần đó cô không phục.

Nghĩ lại càng thấy tức quay sang thấy Tiêu Hàn Phong vẫn chăm chú soạn bản thảo không để ý xung quanh không hiểu sao cô càng thấy giận. Vân vũ "Hừ " một tiếng rồi cầm tài liệu kế hoạch đi ra khỏi lớp trong đầu lúc này vẫn nghĩ đến câu nói của kẻ đáng ghét kia.

Khi đó cô rõ ràng đã đến nói chuyện tử tế với anh muốm được tranh cử thi đấu một lần nữa nhưng anh không đáp lại Vân Vũ cảm thấy mình bị khinh thường lại càng thêm giận. Tiêu Hàn Phong đứng dậy lướt qua cô. Ra đến cửa lớp thì nghe thấy câu nói của Vân Vũ

-Sẽ có ngày cậu bại thảm hại dưới tay tôi

Cũng không ngờ câu nói đó về sau lại thành sự thực

-Tôi rất mong chờ

Tiêu Hàn Phong không quay đầu lại cứ vậy rời khỏi lớp.