Chương 8: Tâm trạng

Tình Yêu Nào Phải Ở Đâu Xa

Chương 8: Tâm trạng

Vân Vũ không rõ mình rời khỏi đó lúc nào trong lòng vẫn hoang mang về mối quan hệ giữa Bạch Tùng Bách và Sở Tuyết.

Nam thần của cô cư nhiên lại có chủ rồi.

Bạch Kiều Vân đi cạnh Vân Vũ thấy bạn mình trầm lặng không hiểu lí do vì sao cũng yên lặng mà đi theo.

Đi được nửa đường rồi Bạch Kiều Vân cuối cùng cũng không chịu được mà lên tiếng.

- Vân Vũ cậu sao vậy, cả ngày hôm nay cậu có gì lạ lắm, không khỏe sao?

Vân Vũ lúc này mới chợt nhớ ra bên cạnh mình còn một người.

-Không sao, mình ghé qua thư viện một lát, cậu về trước đi.

-Thật không sao chứ.

Bạch Kiều Vân lo cho bạn mà hỏi lại lần nữa.

Vân Vũ mỉm cười nhìn Bạch Kiều Vân mà trả lời.

-Ừm, mình không sao cậu về trước đi, đừng lo tối mình sẽ liên lạc với cậu.

-Được rồi.

Nhìn bóng người dần khuất đi, Vân Vũ xoay người đi trở lại thư viện.

Trong thư viện lúc này khá đông, cũng do kì thi sắp đến nên mọi người tập trung vào ôn thi nhưng không khí thư viện vẫn rất tĩnh lặng.

Vân Vũ đưa tay lấy một cuốn sách trên giá liếc mắt tìm chỗ ngồi.

Đông quá, muốn đọc sách mà cũng khó nữa.

Vân Vũ vốn định mượn sách về nhà chợt thấy phía trước có người đứng hẳn là chuẩn bị đi về, ngay lập tức Vân Vũ phi đến chỗ của người đó ngồi vào.

Cũng may mắn quá đang định bỏ đi thì tìm được chỗ.

Vân Vũ lòng mừng chưa được bao lâu thì lặng xuống khi ngẩng đầu nhìn trước mặt mình.

A, tình huống gì thế này, sao tên này lại ở đây.

Vân Vũ cảm thấy không thoải mái nhưng cũng không đứng lên, khó khăn lắm mới có được chỗ bây giờ đi chỉ vì tên mặt lạnh này thật không đáng.

Tiêu Hàn Phong không nhìn Vân Vũ mà tiếp tục đọc sách, vậy thì cô cũng chẳng cần kiêng kị gì.

Vân Vũ mở sách bên cạnh còn có một cuốn sổ để ghi chép.

Lần này, cô chọn bài khó nhất trong sách để giải, những lúc tâm trạng không tốt cô thường giải đề tình hình này tâm trạng hẳn cực kì xấu đi.

Chết tiệt, khó như vậy, nhưng Vân Vũ cũng không phải dễ dàng bỏ cuộc gần một tiếng hàng chục công thức cách giải khác nhau liền cứ vậy mà chằng chịt trong quyển sổ của cô.

A, vẫn không được, Vân Vũ cũng sắp hết kiên nhẫn chợt thấy phía trước người kia đẩy lên một tờ giấy rồi đứng dậy đi mất.

Cái gì vậy? Đồ thị sao? Vân Vũ đưa tay cầm tờ giấy nét mặt nghiêm túc cực kì, thì ra là như vậy, đúng rồi.

Vân Vũ cắm cúi viết cách giải.

Xong rồi, tâm trạng đúng là tốt hơn rất nhiều chỉ có điều tên kia từ bao giờ tốt như vậy, không đúng hắn là muốn chế giễu mình, tự cao tự đại, muốn đem mình làm nhục đây mà.

Vân Vũ tự cho là vậy nhưng cũng không có quá tức giận.