Chương 32: Cổ Linh Lung xảy ra chuyện
Tiểu Ảnh thay mặt Cổ Linh Lung triển khai công tác triệu tập cao thủ, phát ra Chinh Triệu lệnh. Chưa đến vài ngày, số người báo danh đã đạt hơn một trăm người. Chuyện này tiến hành thuận lợi như vậy làm cho Tiểu Ảnh nhẹ nhõm vô cùng.
Tiểu Ảnh lựa chọn từ hơn một trăm cao thủ được sáu cao thủ Đại Thừa kỳ, ba người Độ Kiếp kỳ, bảy mươi người Hợp Thể kỳ. Số còn lại đều là Phân Thần kỳ. Đáng chú ý nhất là ba cao thủ Độ Kiếp kỳ đều nằng nặc đòi đi theo Cổ Linh Lung. Nên biết rằng tu tiên giả khi đạt đến giai đoạn Độ Kiếp kỳ là lúc yếu nhất, tu vi chỉ cần tổn thất một chút cũng có thể độ kiếp thất bại. Ba người này đương nhiên biết rõ đạo lý này, song vẫn thề sống thề chết đòi đi theo Cổ Linh Lung, đại chiến Tây Phương thiên sứ.
Lý Thành Trụ biết được chuyện này cũng cảm thấy khó hiểu vô cùng. Vốn người tu tiên không có tính hiếu chiến, sao lần này lại trở nên tích cực như vậy?
Tiểu Ảnh nhìn Lý Thành Trụ, giải thích:
- Tỷ tỷ mặc dù chỉ mới làm Thành chủ hai năm. Nhưng trong thời gian này đã giúp đỡ không ít người. Ba người Độ Kiếp kỳ này vốn đã từng thụ ân cứu mạng của tỷ tỷ. – Nói xong lại quay sang nói với Cổ Linh Lung:
- Tỷ tỷ, hay là tỷ thuyết phục ba người bọn họ đừng đi chuyến này? Độ Kiếp kỳ vốn là giai đoạn rất quan trọng, tu vi không thể để tổn thất được.
Cổ Linh Lung thản nhiên đáp:
- Tùy bọn họ. Dù sao bọn họ cũng nợ ta một món nhân tình. Cho dù không trả thì khi độ kiếp cũng sẽ có tâm kiếp xuất hiện.
Tiểu Ảnh "ồ" lên một tiếng, không nói nữa.
Lý Thành Trụ đứng một bên ngạc nhiên hỏi:
- Cô cũng có lòng cứu người ư?
Cổ Linh Lung lạnh lùng nhìn hắn:
- Bớt nói xàm đi. Đặc Sứ nói gì ngươi cũng đã nghe rồi, ta chỉ có hai tháng để đến Hồng Nham Thai Địa. Vì vậy từ nay ta sẽ đẩy nhanh quá trình hấp thu tiên linh khí từ cơ thể ngươi!
Tiểu Ảnh nghe vậy, nhìn đại lão bản Lý Thành Trụ lè lưỡi ra, đoạn chạy đi luyện khí.
Lý Thành Trụ đột nhiên có cảm giác Cổ Linh Lung từ một con hồ ly tinh đã biến thành Hấp Huyết Quỷ Vương, tiên linh khí trong cơ thể mình bị nàng ta điên cuồng hút ra, cảm giác đau đớn so với trước kia còn tăng lên bội phần.
Chỉ mới gần một tháng mà tu vi của hắn đã sụt giảm xuống Nguyên Anh trung kỳ. Nếu tiếp tục kéo dài như vậy, tất sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Bị rút đi tiên linh khí trong một thời gian dài, ngay cả Nguyên Anh trong đan điền Lý Thành Trụ cũng đã ngồi bệt xuống, suy yếu vô cùng.
Lý Thành Trụ thầm than trong bụng:
- Lão tử sớm muộn gì cũng bị ả biến thành cái xác khô!
Chạy trốn? Toàn bộ phủ Thành chủ đã được thiết trí kết giới. Lý Thành Trụ cho dù có chắp cánh cũng không thể thoát được.
- Đừng giả vờ bệnh hoạn nữa! – Cổ Linh Lung chỉ cần nhìn một lúc là biết Lý Thành Trụ đang giả dạng đau ốm để trốn việc.
Nàng đành phải giảng giải cho hắn một phen. "Hấp Huyết Quỷ" như nàng căn bản không phải ăn thịt hắn, mà chỉ thu hồi lại những gì ả đã mất mà thôi.
Bởi vậy cuộc sống của Lý Thành Trụ lại càng trở nên gian khổ hơn nữa.
Cũng may mỗi ngày Tiểu Vật đều ra bên ngoài ăn trộm linh đan diệu dược, kim tiền về an ủi hắn phần nào.
Ngày hôm nay, Cổ Linh Lung đang hấp thu tiên linh khí, song không giống như mọi lần, Lý Thành Trụ không còn cảm giác đau đớn nữa, ngược lại hắn cảm thấy rõ ràng một lượng tiên linh khí không lồ tuôn vào linh mạch, ào ạt tiến vào đan điền của hắn. Một cảm giác thật thoải mái, thư sướng lan tỏa khắp thân thể.
Nguyên Anh trong đan điền đang yếu ớt, lập tức trở nên sáng chói, thần thái rực rỡ vô cùng.
Lý Thành Trụ nghi hoặc đứng dậy, cẩn thận phóng xuất tâm thần vào đan điền kiểm tra thân thể.
Biết được kết quả, hắn mừng rỡ lắm. Ả điên Cổ Linh Lung kia không ngờ lại đang nghịch phản tiên linh khí, chuyển sang người hắn.
- Không lẽ lương tâm của ả nổi dậy? – Lý Thành Trụ nghi hoặc suy nghĩ, bất quá hắn lập tức bác bỏ đi ý nghĩ này. Cổ Linh Lung hao phí biết bao công sức để thu lại tiên linh khí, không thể nào đột nhiên trở nên từ bi trả lại cho hắn như vậy.
Hắn chưa suy nghĩ xong đã phát hiện ra tiên linh khí trong linh mạch đã đầy ắp, nhưng vẫn không chịu dừng lại, khí thế cuồn cuộn rót vào cơ thể hắn.
Lý Thành Trụ kinh hãi mở miệng nói:
- Nếu còn tiếp tục như thế này nữa ta sẽ nổ tung. Con bà nó, ả điên kia ngươi thật sự muốn giết ta hay sao?
Cổ Linh Lung sau lưng hắn vẫn không hề đáp lại, ngọc thủ vẫn đặt trên lưng hắn. Lý Thành Trụ chậm rãi quay đầu lại nhìn ả. Đang muốn mở miệng mắng to. Ai ngờ phát hiện ra Cổ Linh Lung mồ hôi ròng ròng, khuôn mặt lúc đỏ lúc xanh. Rõ ràng có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
- Mẹ kiếp! – Lý Thành Trụ kinh hãi, bất chấp nguy hiểm vận chuyển linh khí, kháng cự lại cỗ tiên linh khí đang tiếp tục rót vào cơ thể.
"Hộc! Hộc!" – Lý Thành Trụ và Cổ Linh Lung đồng thời phun máu. Cỗ tiên linh khí nối liền hai người đã được cắt đứt.
Nhưng trong sát na ngắn ngủi vừa rồi cũng đã khiến Lý Thành Trụ thụ thương không nhẹ. Nếu không có Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam bảo vệ Nguyên Anh, sợ rằng ngay cả Nguyên Anh cũng đã trọng thương. Quay đầu nhìn Cổ Linh Lung đã thấy ả nằm trên mặt đất, dung mạo biến hóa càng lúc càng nhanh, mồ hôi to bằng hạt đậu liên tục lăn dài trên khuôn mặt.
- Ác giả ác báo! Đáng đời! – Lý Thành Trụ lau đi vết máu trên khóe miệng, khoái trá vô cùng. Không ngờ nữ nhân chết tiệt này cũng có ngày hôm nay.
Hắn nhìn quanh quất xung quanh. Tiểu Ảnh đang luyện khí, lúc này cả phủ Thành chủ vẫn còn sớm chưa hề có ai. Đây chính là thời cơ tốt nhất!
Lý Thành Trụ không nghĩ ngợi nhiều vội bắt lấy Tiểu Vật đang đứng ngoài cửa, chạy vội đi.
Không biết có phải do Cổ Linh Lung đã bị thương hay không mà kết giới bố trí quanh phủ Thành chủ hoàn toàn biến mất. Lý Thành Trụ vui mừng hô to trong lòng:
- Lão tử đã tự do!
Lấy ra thanh phi kiếm vô dụng mua từ Binh khí điếm dạo nọ, mang theo Tiểu Vật. Lý Thành Trụ không quay đầu lại, phi hành bay đi. Tuy nhiên bay được mười dặm, hắn lại cảm thấy bất an.
Hắn đứng trên phi kiếm lầm bầm:
- Ta làm vậy là đúng hay sai?
"Chi chi!"
- Gì vậy? Mi cũng nói lão tử không đúng?
"Chi!"
- Mi đúng là cái thứ súc sinh! Ai mới là người nuôi dưỡng, chiếu cố đến mi? Mẹ nội nó, sao lão tử cũng trở nên bất an như thế này nhỉ? – Lý Thành Trụ nhíu mày suy nghĩ.
- Ả điên kia sống chết có liên quan gì đến ta? Đều do ả tác quái mà ra. Lão tử việc gì phải lo lắng cho ả?
Bay thêm mười dặm nữa, Lý Thành Trụ rốt cuộc đã quay trở lại phủ Thành chủ, miệng mắng to:
- Con bà nó. Nếu sau này ả còn dám đối xử tệ bạc với lão tử nữa thì lão tử không tiền dâm hậu sát thì không phải là Lý Thành Trụ nữa.
"Chi chi!"
Lý Thành Trụ trắng mắt nhìn Tiểu Vật:
- Mi cũng muốn có phần sao? Ta chết mất! Nhưng mà không sao, khi đó ta sẽ tìm cho ngươi một con chuột cái có được không?
Tiểu Vật nghe vậy, hưng phấn nhún nhảy trên vai hắn.
Về đến phủ Thành chủ, hắn vội vàng tìm đến nơi Tiểu Ảnh luyện khí, không dám chậm trễ, một cước đá tung cửa, xông vào nói:
- Cổ Linh Lung đã xảy ra chuyện!
Tiểu Ảnh nghe câu nói này của hắn vội buông vật liệu luyện khí trong tay xuống, thuấn di biến mất.
- Mẹ kiếp! – Lý Thành Trụ mắng một tiếng, nhằm hướng phòng mình chạy đến