Hồi 7: Cấm Thuật

Thuận Thiên Kiếm

Hồi 7: Cấm Thuật

Đại Nghĩa đang nằm dưới đất, toàn thân dính đầy máu, những vết thương do Bích Xà Kiếm gây ra chi chít trên người. Y cố sử dụng Thiên Ưng Kiếm tấn công, nhưng Kim Thiết dùng Bích Xà kiếm gạt phăng Thiên Ưng Kiếm ra, vô tình Thiên Ưng Kiếm cắm ngay cạnh vị trí mà Vân Linh đang ẩn nấp. Khi mọi chuyện đã đi quá xa, y không thể làm gì được nữa. Đại Nghĩa nhìn trừng trừng Kim Thiết rồi hỏi:

- Tại sao ngươi lại nhắm vào Vân Linh?

Kim Thiết đưa mắt nhìn Đại Nghĩa rồi cười một tràng lớn, y nói:

- Hắn là phế nhân, hắn không thể học pháp thuật nên ta mới chọn hắn.

Đại Nghĩa nhíu mày:

- Vậy là sau khi xong việc, ngươi sẽ...

Kim Thiết gật đầu, kèm theo đó là một nụ cười man rợ:

- Không sai, sau khi lấy được quyển trục, ta sẽ thay mặt Hồ Văn Trọng tiễn hắn một đoạn. Nhưng nay ngươi đã biết sự tình, thì ngươi cũng phải chết.

Kim Thiết vung mạnh Bích Xà Kiếm chém xuống đất rồi từ từ tiến đến phía Đại Nghĩa. Từ sau cây đại thụ, từng câu từng chữ mà Kim Thiết nói khắc sâu vào trong tâm trí Vân Linh, không biết từ lúc nào, mà trên mặt Vân Linh đã rơi những giọt nước mắt, những giọt nước mắt đầy sự ân hận. Dừng lại một chút Kim Thiết hỏi lại Đại Nghĩa:

- Thế còn ngươi? Tại sao ngươi vì một phế nhân mà không tiếc thân mình?

Đại Nghĩa ngạc nhiên hỏi:

- Phế nhân? Ngươi cho rằng Vân Linh là phế nhân?

Kim Thiết nhìn Đại Nghĩa rồi trả lời một câu chắc nịch:

- Đúng vậy.

Đại Nghĩa lắc đầu rồi nói:

- Ngươi không biết gì về Vân Linh, làm sao ngươi biết, y là vô dụng, y là phế nhân?

Kim Thiết trên tay lăm lăm Bích Xà kiếm tiếp tục tiến gần đến Đại Nghĩa và nói:

- Một kẻ thi sát hạch bốn năm liền không kết quả, một kẻ học Thái Cực Chân Quyết bốn năm không một chút thành tích, một kẻ chỉ biết quậy phá không làm nên nổi trò chống gì. Như vậy không phải phế nhân thì là gì?

Đại Nghĩa lắc đầu rồi nói:

- Lục sư đệ đúng là không thông minh, nhưng y có một trái tim đầy nhiệt huyết, y quậy phá chỉ để chứng tỏ sự tồn tại của bản thân. Y có một trái tim lương thiệt, biết yêu thương, biết sẻ chia cùng người khác, như thế là quá đủ rồi.

Ánh trăng nhàn nhạt, soi chiếu khắp sau núi Hoàng Long, từng cơn gió nhè nhẹ thổi qua làm cho người ta có chút gì đó lạnh lẽo. Nhưng câu nói của Đại Nghĩa là một nguồn động lực thật sự. Từ trước đến nay, Vân Linh đều cho rằng, không ai yêu quý mình, không ai tin tưởng mình, không ngờ trong trường hợp này, Vân Linh lại nghe được những lời nói như vậy từ nhị sư huynh, Đại Nghĩa, Vân Linh quyết định mình phải làm gì đó, Vân Linh nhớ ra quyển trục đang giấu trong người, liền lấy ra đọc. Quyển trục được làm từ những thanh tre được xếp liền với nhau, trên đó có một số chữ và một hình thái cực, và một con rồng nhìn rất hung dữ.

Lúc đó Kim Thiết nở một nụ cười lạnh lẽo và nói:

- Thật sự ngươi cho rằng, tên phế nhân đó có thể làm nên trò trống gì sao?

Đại Nghĩa nở một nụ cười rồi gật đầu tỏ vẻ đồng ý và hỏi lại:

- Nhưng tại sao, ngươi lại muốn có quyển trục đó? Thật ra ngươi muốn gì?

Kim Thiết nhìn Đại Nghĩa và nói:

- Dù sao ngươi cũng sắp chết, ta cũng chẳng ngại mà nói cho ngươi biết.

Kim Thiết vẫn tiếp tục bước về phía Đại Nghĩa chậm rãi và nói:

- Ta muốn đưa nó cho một người.

- Là ai?

Đại Nghĩa hỏi luôn, Kim Thiết trả lời:

- Là một vị sư bá đã rời khỏi Hoàng Liên Môn. Mạc Đỉnh Thiên.

Ba chữ Mạc Đỉnh Thiên vừa buông ra từ miệng Kim Thiết, Đại Nghĩa giật mình, đúng lúc này Kim Thiết đã đến trước mặt Đại Nghĩa, tay phải dưa Bích Xà kiếm lên, rồi nói:

- Còn giờ thì ngươi hãy chết...

Ngay lúc này đột nhiên thanh Thiên Ưng Kiếm phát ra một vầng hào quang màu vàng bao bọc. Chính điều này đã làm thu hút ánh nhìn của Đại Nghĩa và Kim Thiết.

Từ phía cây đại thụ nơi mà Vân Linh đang ẩn nấp, một thân hình nhỏ bé lao ra. Toàn thân y rực lửa, dường như đang bị thiêu cháy, từ trên ấn đường giữa hai lông mày. Một hình thái cực phát sáng, hào quang mạnh mẽ. Ngay lúc đó, vầng hào quang của thái cực giữa ấn đường bị phá vỡ, nguồn hoả lực bao quanh cơ thể như bị thoát khỏi sự kìm chế, nó bộc phát ngày một mạnh hơn. Đại Nghĩa sững người nhận ra đó là vị lục sư đệ Vân Linh. Lúc này Vân Linh bắt đầu di chuyển, tay phải điều khiển Thiên Ưng Kiếm, thanh kiếm phát ra hào quanh đại thịnh, xoay vòng tròn liên tục ở phía sau lưng Vân Linh rồi phóng lên, tay phải nhanh như cắt tiếp Thiên Ưng Kiếm. Đại Nghĩa giật mình như nhớ ra việc gì, tay phải vòng ra sau, lấy Phán Quan Bút, lập tức thi triển họa hình thuật, ngay sau đó Đại Nghĩa miệng hô khẩu quyết:

- Họa Hình Thuật, Mộc Xà Hình.

Ngay sau khi Đại Nghĩa đọc xong khẩu quyết, từ mặt đất, ngay vị trí của Kim Thiết đang đứng, mọc lên một cây kỳ lạ, có màu đen viền trắng, đầu hình rắn, lập tức trói Kim Thiết lại. Vì đang quá bất ngờ với sự xuất hiện của Vân Linh, lên dường như mọi sự chú ý đều đổ dồn lên Vân Linh, Kim Thiết hoàn toàn bất ngờ về việc Đại Nghĩa sử dụng Mộc Xà Hình trói mình, trong lúc luống cuống, Kim Thiết đã bị Mộc Xà Hình quấn chặt.

Khi Kim Thiết trẫn tĩnh tinh thần, tay phải điều khiển Bích Xà Kiếm chém một phát vào Mộc Xà Hình, giải thoát được tay phải. Ngay lúc đó Vân Linh đã xuất hiện gần ngay Kim Thiết, bàn chân đạp bẩy bước, khi cách Kim Thiết tầm ba bước chân, Vân Linh lấy đà bật khỏi mặt đất, tay phải cầm Thiên Ưng Kiếm hướng thẳng lên trời, tay trái vươn ngang tạo một góc vuông với tay phải, chân trái co, chân phải duỗi, ngay lúc ấy phía dưới chân Vân Linh sáng rực một hình bát trận đồ, miệng lẩm nhẩm đọc khẩu quyết "Lửa thiêng bùng cháy, Xuyên thấu trời xanh, thiên nhiên giận dữ, Rồng lửa tái sinh" ngay lúc đó Thiên Ưng Kiếm bắn một hào quang lên trên không trung, xung quanh, gió mây hình thành những vòng tròn xung quanh hào quang, tỏa ra những hình tròn đồng tâm màu vàng nhạt. "Groà ào ào ào" từ trong những vòng tròn đó xuất hiện một con rồng lửa lớn, bay vòng quanh vầng hào quang, ngay lúc con hoả long chạm vào Thiên Ưng Kiếm, Vân Linh liền hô lớn "Hoả Long Chân Quyết" và chém thẳng xuống vị trí Kim Thiết đang đứng, tạo thành một luồng hoả khí hình đầu rồng rất lớn, nói thì lâu nhưng mọi chuyện diễn ra rất nhanh. Kim Thiết định thần nhận ra đây là cấm thuật Hoả Long Chân Quyết mà y bảo Vân Linh đánh cắp từ Hoàng Sư Từ đường, y liền dùng Bích Xà Kiếm vẽ trên không một hình thái cực miệng lẩm nhẩm thần chú xong hô lớn, "Thái Cực Kiếm Pháp" nói rồi vung kiếm về phía con hỏa long đang hướng đến mình, hình thái cực xoay vòng, hướng lên trên. Hai chiêu thức va chạm tạo ra một tiếng nổ lớn, vì Đại Nghĩa đang bị trọng thương nên khi hai chiêu thức va chạm, y bị sức ép bắn ra xa, Mộc Xà Hình đang trói Kim Thiết cũng vì thế mà biến mất. Nhưng ngay sau khi làn khói từ vụ xung đột giữa Thái Cực Kiếm Pháp và Hoả Long Chân Quyết tan ra, Kim Thiết hãi hùng, khi nhìn xung quanh, mọi thứ như sáng rực, được chiếu sáng từ bát trận đồ do Vân Linh đang thi triển trên không trung, những họa tiết mà vàng bên trong hình bát quái di chuyển liên tục, bên ngoài bát trận đồ, một con rồng lửa rất lớn đang bay quanh, Vân Linh đứng giữa bát trận đồ, nhún mình lên không, tay phải dùng Thiên Ưng Kiếm chém xuống, ngay lập tức, bát trận đồ dịch chuyển, những họa tiết của hình bát quái dường như xoay nhanh hơn, cùng Hoả Long hạ xuống với một tốc độ chóng mặt. Kim Thiết hoàn toàn bất ngờ về đòn tấn công này, nên y chẳng kịp phòng bị. "bùm" lại một tiếng nổ lớn vang lên, Kim Thiết bị văng ra xa, va đập vào một cây đại thụ bất tỉnh nhân sự. Vân Linh cũng chẳng khá hơn, sau đòn tấn công, dường như toàn cơ thể bị phản lực từ "Thiên Kiếm Hỏa Long Chân Quyết" tác động ngược lại, toàn thân xém cháy, mặt mũi phờ phạc. Ngay khi tiếp đất, Vân Linh đã không trụ vững, trong cổ họng thấy một thứ gì đó mằn mặn. "Oẹ" Vân Linh phun ra một ngụm máu rồi ngã lăn xuống đất.

Kinh Vân cùng Kim Ngân đứng từ xa thấy luồng hào quang màu vàng phát tán từ phía trước, hai người vội vã chạy đến.

Hồ Văn Trọng cùng một số người trên Hoàng Liên Sơn ngay sau khi biết tin, do Quỳnh Như nó về sự bất thường của Vân Linh, Đại Nghĩa nghi ngờ có liên quan đến việc mất tích đầy bí ẩn của quyển trục cổ. Họ đã cùng nhau đuổi theo sau, hướng về phía sau núi Hoàng Long, họ dựa vào những kí hiệu do Đại Nghĩa để lại. Đang di chuyển đột nhiên Văn Trọng giật mình, khi nhìn thấy vệt hào quang bắn thẳng lên trời cùng một con hỏa long lao xuống, bất giác Văn Trọng la lớn:

- Đó... Đó là Cấm Thuật, Hoả Long Chân Quyết.

Những hậu bối theo sau đều sững người chẳng hiểu gì về điều mà Văn Trọng vừa nói.

Khi Văn Trọng, Quỳnh Như đến nơi, thì Kinh Vân, và Kim Ngân đã đến trước, Kinh Vân đỡ Đại Nghĩa dậy, còn Kim Ngân thì đang khóc cạch Vân Linh. Văn Trọng tiến lại chỗ Vân Linh đang nằm, thấy mọi thứ xung quanh đều xém cháy, quần áo Vân Linh cũng có hiện tượng tương tự. Ông cũng đã hiểu ra, rằng người vừa thi triển Hoả Long Chân Quyết chính là y. Ngay lập tức ông lấy ra trong người một lọ thuốc, đổ hết cho Vân Linh uống, ngay khi thuốc vào đến cổ họng thì đã tan ra thành nước.

Ông đưa mắt xung quanh, phát hiện Kim Thiết bị thương nặng, e chỉ còn nửa cái mạng. Bèn cho người đưa tất cả về đại điện Ngọc Long. Bản thân thì rất nhanh, ôm lấy Vân Linh ngự pháp bảo, tạo thành một tia hào quang, bay về điện Ngọc Long.