Hồi 10: Dị Thú

Thuận Thiên Kiếm

Hồi 10: Dị Thú

Ném mãi thành quen, trêu nhiều thành lệ. Liền mấy ngày sau đó con khỉ trắng ngày nào cũng như ngày nào, đều nhân lúc Vân Linh chặt Bạch Kim Trúc không đề phòng mà ném hạt dẻ. Khiến Vân Linh đau thấu trời. Ấy thế mà con khỉ không quan tâm, dường như nó coi Vân Linh như thú vui tiêu khiển của mình.

Vân Linh cũng suy nghĩ đủ cách, để bẫy, và đuổi nó đi, như thật sự con khỉ trắng quá thông minh, nên Vân Linh có nghĩ đủ mọi cách cũng không tài nào bắt được nó.

Cứ thế qua gần một tháng, có thể do ăn quá nhiều hạt dẻ nên Vân Linh cũng tăng phản xạ khá nhiều, thành ra chú khỉ trắng thấy Vân Linh né được vô số những hạt dẻ khiến khỉ trắng tức giận vô cùng.

Sau nhiều ngày trêu ghẹo, bỗng một hôm, Vân Linh không thấy chú khỉ đến quấy phá mình. Y nghĩ "có lẽ ném hoài không trúng nên nó đã chán trêu kiểu này rồi" y lắc đầu cười cười. Từ xa vọng lại những tiếng "choé choé" những tiếng này vang lên không ngừng. Lấp ló trong đám Bạch Kim Trúc một bóng trắng lao nhanh như tia chớp, lắc léo không ngừng. Vân Linh cười cười nhận ra đó là con khỉ trắng hay trêu mình mọi ngày. Nhưng không hiểu sao có vẻ như nó hoảng loạn, những tiếng "chí chí" vang lên không ngừng, không hiểu đang có chuyện gì với nó?

Vân Linh thấy tò mò, ngay sau khi con khỉ giáp mặt với Vân Linh, những tưởng nó sẽ chọc phá như mọi ngày, ngờ đâu nó phóng qua Vân Linh. Khiến Vân Linh ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì đang sảy ra, đang miên man suy nghĩ Vân Linh phát hiện đằng sau lưng từ phía con khỉ vừa tới, có một bóng xám lao vun vút thẳng tới Vân Linh, quay lại thì một con đại bàng lớn lao qua, khiến Vân Linh bay xa hơn một trượng ngã văng xuống đất. Giờ thì Vân Linh đã hiểu vì sao con khỉ trắng lại không trêu mình có lẽ vì con đại bàng này. Vân Linh liền tung mình đuổi theo, dựa vào sự dẻo dai của Bạch Kim Trúc, Vân Linh đạp vào thân trúc mà đuổi theo. Vân Linh phía sau thấy con khỉ trắng chạy ngang rồi lại dọc, y mỉm cười cho rằng con khỉ kia hết sức thông minh. Nếu ở đồng bằng, địa thế bằng phẳng thì có lẽ con đại bàng đã bắt sống được con khỉ, nhưng trong rừng trúc lại khác, thân thể đại bàng quá to, rừng trúc thì rậm rạp, nên nó bị hạn chế rất nhiều, hơn nữa con khỉ cứ ẩn ẩn hiện hiện trong những làn mây trắng, thành ra đại bàng cũng rất khó khăn trong việc truy đuổi con khỉ trắng.

Đuổi nhau một hồi đã qua địa phận rừng Bạch Kim Trúc đến vùng chân núi Bạch Trúc. Nơi đây rất ít người qua lại, vì khi có việc, tất cả đều ngự không bay qua, nên không ai đi đến vùng này. Nơi đây có vô sô cây đại thụ, những phiến đá to dựng đứng, chạy thêm một hồi, Vân Linh ngạc nhiên, khi thấy một thác nước không lồ, những dòng nước trắng muốt, những hạt sương tán sắc đủ bảy màu, đẹp lung linh huyền ảo, "Choé choé" con đại bàng kêu lên tỏ vẻ giận dữ, con khỉ trắng chẳng thèm để ý tiếp tục nhảy xuống chân thác nước. Có điều nơi đây cây cối đã giảm nhiều, con khỉ dù thông minh thế nào cũng chẳng thể chạy trốn mãi được. Khi con đại bàng áp sát con khỉ, liền giơ hai móng vuốt sắc nhọn, định bắt con khỉ trắng. Thấy tình thế nguy cấp, từ trên cao Vân Linh tiện tay có khúc Bạch Kim Trúc, nhắm thẳng đại bàng mà ném xuống. Chẳng hiểu sao, dù cho con khỉ trắng suốt ngày trêu ghẹo Vân Linh, nhưng trong lúc nguy cấp, y lại tấn công con đại bàng, giải nguy cho nó. Con đại bàng đang mải bắt con khỉ trắng, nó không ngờ bị khúc Bạch Kim Trúc nặng vô cùng ném trúng. Nó điên cuồng quay lại, hướng thẳng Vân Linh mà lao tới. Bây giờ Vân Linh mới nhìn trực diện với nó, thấy đây là con đại bàng to lớn, toàn thân màu xám tro, nhưng điều kỳ lạ là nó có ba mắt, đỏ như máu. Vân Linh giật mình, ngẩn người khi nhớ đến một con dị thú trong Thần Thú Chí Dị* có viết một con vật nó có tên là Tam Nhãn Thiên Ưng. Vân Linh suy nghĩ một hồi, thì con Tam Nhãn Thiên Ưng đã áp sát y.

Vân Linh chẳng nghĩ nhiều, y liền nhảy lùi về sau. Tam Nhãn Thiên Ưng bay vọt lên không, vòng quay lại, tấn công từ trên cao nhanh như sấm sét, làm trời long đất lở. Xung quanh cơ thể dường như được bao bọc bởi những luồng khí màu đen, trông vô cùng rùng rợn. Miệng nó kêu không ngừng, như uy hiếp tinh thần đối thủ. Vân Linh thấy con dị thú Tam Nhãn Thiên Ưng đang điên cuồng lao tới. Y nhanh chóng sử dụng Thái Cực Chân Quyết tầng thứ hai của Hoàng Thăng Cảnh tấn công. Tuy nhiên Vân Linh chống cự không nổi, y bị đánh bật ra sau hơn ba trượng. Tam Nhãn Thiên Ưng bay vòng lên cao, tiếp tụp dùng thế công dữ dội, xem ra tính mạng y đang ngàn cân treo sợi tóc. Vân Linh vốn chỉ tu luyện đến tầng hai của Hoàng Thăng Cảnh, đâu phải là đối thủ của dị thú Tam Nhãn Thiên Ưng. Tuy y mang trong mình kỳ thuật Hoả Long Chân Quyết, nhưng trong tay không pháp bảo tiên kiếm thì cũng vô ích. Tuy y chăm chỉ luyện tập bằng Bạch Kim Trúc, nhưng vốn Bạch Kim Trúc không mang tiên khí, không thể thi triển được Hoả Long Chân Quyết.

Thiên Ưng áp sát tưởng như sắp không thể tránh khỏi đòn này. Từ trong thác nước, một đạo hào quang lao nhanh như tia chớp, đánh thẳng vào Tam Nhãn Thiên Ưng, làm cho nó loạng choạng lùi về phía sau. Đạo hào quang bật lại phía sau, cắm xuống mặt đất, trước mặt Vân Linh, vầng hào nhạt đi dần dần hiện ra một thanh kiếm dài hơn một thước phần chuôi bằng ngọc bích nạm đầu rồng, lưỡi kiếm sắc bén, giữa thanh kiếm có một khoảng trống, kéo dài từ chuôi kiếm đến gần mũi kiếm cách khoảng hai tấc thì dừng lại, có lẽ kiếm được làm từ Huyền Thiết ngàn năm, nên xung quanh thân kiếm luôn xuất hiện những vầng hào quang xung quanh. Vân Linh liền đưa tay nắm lấy chuôi kiếm, nhưng lạ kỳ thay, khi nắm chuôi thanh kiếm lạ, thì từ thanh kiếm toả ra một làn khí vô cùng vô tận di chuyển trong cơ thể Vân Linh, khiến y không kịp hành động gì. Từ trên cao, dị thú Tam Nhãn Thiên Ưng bắt đầu lao xuống với một tốc độ kinh hồn bạt vía, toàn thân toả ra những luồng khí màu đen đầy vẻ quỷ dị, ma quái. Ba con mắt đỏ ngàu giữa những làn khí đen ngùn ngụt khiến bất cứ ai nhìn vào cũng có cảm giác bất an. Từ trong thác nước, một con khỉ trắng cao to vạng vỡ, hai chiếc răng nanh dài nhọn, hai mắt sáng rực, kỳ lạ là con dị thú này có sáu đuôi nhằm hướng con Thiên Ưng mà lao tới, chặn đứng thế tấn công của Thiên Ưng. Trong lúc này Vân Linh vẫn chưa thể cử động được, y có cảm giác như bị nguồn sức mạnh kì bí từ thanh kiếm lạ, chạy khắp toàn thân, đau đớn vô cùng. Ngay thời khắc ấy, giữa ấn đường lại phát ra hình thái cực tỏa sáng vô cùng, phản kháng lại sức mạnh từ thanh kiếm truyền sang, thế như vũ bão, chẳng mấy chốc đã áp chế được nguộc sức mạnh kì bí của thanh kiếm. Lúc này Vân Linh có cảm giác dễ chịu hơn. "Ầm" một tiếng nổ lớn vang lên, Vân Linh định thần thì phát hiện con khỉ trắng cùng Thiên Ưng bị sức ép từ vụ nổ kia văng ra hai bên. Nhưng xem ra con khỉ đã bị thương khá nghiêm trọng. "oéé....é" tiếng con Thiên Ưng đang tức giận bay lượn lờ trên không, như vẻ muốn tấn công con khỉ trắng kia. Vân Linh dùng kiếm thi triển Thái Cực Chân Quyết. Lần này mượn sức mạnh từ thanh kiếm, y đã thi triển mạnh mẽ hơn nhiều.

Thiên Ưng thấy Vân Linh thi triển, nhưng tỏ ra không quan tâm, có lẽ do nó đã từng đương đầu với y rồi, nên biết thực lực không ra gì, nên nó chẳng xem Vân Linh vào đâu. "bùm" một tiếng nổ lớn trên không, Vân Linh vừa dùng Thái Cực Chân Quyết tấn công Thiên Ưng nhưng nó chẳng muốn tránh. Có điều lần này kiếm khí đánh ra không hề nhẹ, khiến cho Thiên Ưng vô cùng tức giận, nó vỗ hai cánh, toàn bộ luồng khí màu đen hướng về Vân Linh. Đột nhiên con khỉ trắng kỳ lạ kia kéo mạnh Vân Linh. Vân Linh vừa bị kéo thì từ vị trí Vân Linh vừa đứng xuất hiệt một luồng ánh sáng màu đen, nổ ngay tại chỗ ấy.

Vân Linh đưa mắt nhìn con khỉ ấy, chưa kịp làm gì, từ trên cao vô số những chiếc lông chim màu đen, lao tới vun vút. Con khỉ trắng liền dùng sáu cái đuôi đánh bật những chiếc lông ấy. Có lẽ, nó muốn bảo vệ cả hai khỏi đòn mưa tên này.

Nhưng do vẫn bị thương nên con khỉ không đánh bật toàn bộ số lông của Thiên Ưng được, nó dính liền mấy cái, cơ thể nó thu nhỏ, Vân Linh ngạc nhiên khi nhận thấy, đó chính là con khỉ trắng hay quậy phá y cả tháng nay.

Ngay lúc ấy, từ trên không xuất hiện một quả cầu màu đen, được bao bọc bởi những làn lôi điện màu đỏ, trông khủng bố vô cùng. Thậm chí nó còn to Tam Nhãn Thiên Ưng, chính giữa của cầu có ba chấm đỏ theo hình tam giác. Nó đang lao xuống, nhanh như chớp. Xung quanh những tiếng sói hú quỷ khóc vang lên lanh lảnh. Bầu trời giờ đây dường như ảm đạm rất nhiều. Vân Linh ngước lên trời, môi nở một nụ cười, y đưa mắt nhìn con khỉ trắng đang bị thương nằm trên mặt đất. Giữa trán, một hình thái cực bắt đầu phát ra những tia hào quang. Nhưng ngay sau đó, dường như nó không cản được nhiệt huyết của Vân Linh liền tan biến. Hai tay Vân Linh nắm chặt chuôi kiếm, xung quanh một hình bát quái từ từ hiện lên, cơ thể Vân Linh từ từ bay lên, thanh kiếm tỏa ra một hào quang màu vàng, sức mạnh kinh hồn. Vân Linh miệng bắt đầu đọc thần chú "Lửa thiêng bùng cháy, Xuyên thấu trời xanh, Thiên nhiên giận dữ, Rồng lửa tái sinh" xung quanh gió bắt đầu thổi mạnh, những cây cối xung quanh bật gốc nhiều không đếm xuể, từ hình bát quái một luồng hỏa khí bốc lên. Cảm giác như Vân Linh đang đứng trong biển lửa. Từ mũi kiếm chĩa thẳng lên không trung, một đạo hào quang màu vàng bắn thẳng lên trời xuyên qua những đám mây đen dày đặc. "Groà àoào...ào" một con rồng lửa xuất hiệt bay vòng quanh luồng hào quang rồi bay vòng quanh hình bát quái. Quả cầu màu đen, vẫn tiến về phía Vân Linh, làm cho trời rung đất chuyển. Những làn khí đen dày đặc vẫn tỏa ra khôn ngừng từ quả cầu kỳ bí kia. Vân Linh chém mạnh một kiếm, toàn hình bát quái dưới chân luân chuyển không ngừng, từ luồng kiếm khí con hỏa long cuồng nộ, ngạo nghễ tiếng thẳng về phía quả cầu quỷ dị kia. "Bùm" một tiếng nổ vang trời con Thiên Ưng bị trúng một đòn quá mạnh, bắn ra xa mấy chục trượng, Vân Linh tiếp tục dùng Hỏa Long Chân Quyết đuổi theo, toàn thân y bốc lửa, y bay nhanh đến nỗi người ngoài nhìn vào chỉ thấy một con rồng lửa ngạo nghễ với thế gian. "bùm" trong thời gian ngắn Thiên Ưng bị tấn công hai đòn liên tục, nó hoảng loạn, liền quay đầu bỏ chạy.

Lúc này, toàn thân Vân linh đã xém cháy, cơ thể bỏng rát, y lê chân về phía con khỉ trắng, bế con khỉ lên, y liền tung mình về phía Thiền Lâm Đường, mặc kệ toàn cơ thể, đang bị vô số những vết cháy xém bỏng rát.

*** *** ***

(*) Thần Thú Chí Dị là một quyển cổ thư trong truyện, trong đó có ghi chép tất cả Linh Thú, Thần Thú, Cổ Thú... Từ thời Hồng Hoang đến nay.