Hồi 6: Trốn Chạy

Thuận Thiên Kiếm

Hồi 6: Trốn Chạy

Đỉnh núi Hoàng Long.

Từ khi gặp và nói chuyện cùng Kim Thiết bên hồ Hoàng Liên. Vân Linh tỏ vẻ trầm ngâm ít nói, mắt cứ hướng về nơi xa xăm, vô định. Dường như tâm ý đang suy nghĩ những điều gì đó.

Giờ tuất đêm ấy, một thân ảnh nhỏ nhắn lao ra từ Hoàng Sư Từ Đường, nhắm thẳng phía sau núi Hoàng Long mà hướng đến.

Ngay sau đó, những tiếng nháo nhác trong Hoàng Sư Từ Đường vang lên, có người nói:

- Chết rồi, quyển trục cổ mất rồi, nơi cấm địa của Hoàng Liên Môn, không ngờ lại...

Mọi người được một phen nháo nhác, một giọng khác vang lên:

- Các vị tiểu sư đệ, tất cả phải bình tĩnh, chúng ta chia nhau ra tìm, nhất định kẻ đánh cắp cấm thuật chưa đi xa được.

Nếu lúc này Vân Linh có ở đây, thì sẽ nhận ra ngay, người vừa nói chính là Kim Thiết, một người khác nói:

- Không được, những việc như thế này, cần báo ngay cho sư phụ.

Kim Thiết xua tay nói:

- Trước hết, chúng ta hãy tìm kiếm xung quanh đã. Nếu không có phát hiện thì hãy báo cho sư phụ biết.

Mọi người đều cho là phải, tản mạn hết ra tìm kiếm, trong đó Hà Gia Bảo về hồi bẩm sư phụ Huyền Thanh.

Chẳng hiểu sao, tin tức Hoàng Sư Từ Đường mất quyển trục cổ, lại đến tai nhóm người Bạch Trúc. Đại Nghĩa, kiểm tra qua những người đi cùng, thì không thấy Vân Linh. Đại Nghĩa nhớ lại những biểu hiện kỳ quái của Vân Linh thì càng thêm lo lắng. Ngay sau đó, y gọi nhóm người, Kinh Vân, Quỳnh Như và Kim Ngân lại rồi nói:

- Vân Linh mất tích, không biết có liên quan đến việc ở Hoàng Sư Từ Đường không? Cõ lẽ bây giờ chúng ta có nên đi tìm lão lục.

Quỳnh Như thấy vậy nói thêm:

- Núi Hoàng Long rộng lớn, địa hình chúng ta lại không thông thuộc, muốn tìm e cũng khó.

Kinh Vân mặt lạnh như tiền cũng nói thêm:

- Không thông thuộc định hình, trời lại tối đen như mực. Đệ nghĩ khó mà tìm được. Có chăng thì sáng sớm mai, chúng ta đi tìm sớm.

Nghe đến đây Đại Nghĩa buột miệng thở dài. Từ đầu đến giờ Kim Ngân chưa từ nói, nhưng khi nghe đến đây Kim Ngân mới mở lời:

- Muội có cách tìm được Vân Linh sư huynh.

Mọi người tròn xoe mắt nhìn Kim Ngân, Đại Nghĩa hớn hở hỏi:

- Có thật không thất muội? Muội có cách tìm thấy lão lục sao?

Kim Ngân khẽ gật đầu. Thế là từ hậu viện, xuất hiện thêm ba thân ảnh nhắm hướng sau núi Hoàng Long mà tiến đến. Chẳng là trong tay Kim Ngân có Hoàng Liên Phiến, pháp bảo của Hoàng Điệp Đạo Nhân. Trên đây ẩn chứa rất nhiều điều kỳ diệu, trong đó, có một phép "Truy Tung". Chỉ cần đánh dấu người đó trên Hoàng Liên Phiến, thì người đó có đi đến đâu trên dãy Hoàng Liên Sơn, thì Hoàng Liên Phiến đều có thể theo dấu mà xác định vị trí. Nhưng mọi người đều không hiểu sao, từ khi nào mà Kim Ngân đã đánh giấu vị trí Vân Linh. Chẳng lẽ, Kim Ngân đã phát hiện ra điều gì từ Vân Linh? Hay Kim Ngân có ý định gì khác? Nhưng chẳng ai muốn hỏi, đơn giản vì việc ấy bây giờ không quan trọng. Việc quan trọng là trên Hoàng Liên Phiến, báo lại Vân Linh đang trên đường đến sau núi Hoàng Long. Giữa đêm khuya, một tiểu tử không biết đường, một thân một mình đến sau núi. Chỉ nghĩ đến đây, Đại Nghĩa đã có dự cảm bất an, liền cho Quỳnh Như đến báo với sư phụ Hồ Văn Trọng, còn mình cùng Kinh Vân, Kim Ngân theo sự hướng dẫn của Hoàng Liên Phiến đi tìm Vân Linh.

Từ sau núi Hoàng Long, Vân Linh đang ra sức chạy. Chẳng là, khi gặp Kim Thiết bên hồ Hoàng Liên, y có ra một điều kiện thì mới giúp Vân Linh qua khỏi kỳ sát hạch. Đó chính là lấy quyển trục từ Hoàng Sư Từ Đường. Vân Linh chỉ nghe qua trong đây có ghi chép một loại kiếm pháp, nhưng Vân Linh không biết cụ thể là gì. Ngoài ra Kim Thiết còn hứa, là sau khi xem qua, sẽ hoàn trả quyển trục lại Hoàng Sư Từ Đường, nên Vân Linh mới đồng ý.

Đêm nay nhờ có Kim Thiết, đánh lạc hướng những người canh gác, nên Vân Linh dễ dàng lấy được quyển trục ra khỏi Hoàng Sư Từ Đường. Nhưng việc Vân Linh không ngờ là ngay sau đó, những người đó đã phát hiện mất quyển trục, không biết là ai đã phát hiện ra. Nhưng đối với Vân Linh, chuyện quan trọng là đến chỗ hẹn, và giao quyển trục cho Kim Thiết.

Khi Vân Linh đến điểm hẹn, thấy Kim Thiết đã chờ sẵn, Vân Linh dừng lại và nói:

- Kim Thiết sư huynh, huynh chờ đệ lâu chưa?

Lúc này Kim Thiết đang quay lưng về phía Vân Linh, khi nghe thấy Vân Linh nói vậy y liền quay đầu lại nói:

- Huynh cũng vừa mới đến.

Vân Linh mỉm cười hỏi:

- Sau khi đệ rời khỏi Hoàng Sư Từ Đường, là ai phát hiện ra mất quyển trục vậy?

Kim Thiết cười một tràng lớn, tiếng cười kèm theo mấy phần ma quái, y nói:

- Là ta.

*** *** ***

Ba người, Đại Nghĩa, Kinh Vân, Kim Ngân dựa vào Hoàng Liên Phiến ngự pháp bảo đuổi theo Vân Linh. Đang ngự không, đột nhiên Kim Ngân phát hiện ra một điều lạ. Ngay sau khi Vân Linh dừng lại, đột nhiên điểm đánh dấu Vân Linh lùi lại một khoảng cách, rồi lập tức quay lại, đổi hướng về phía ba người mà di chuyển. Điều này khiến Kim Ngân hết sức ngạc nhiên, xưa nay chưa từng có tình trạng này sảy ra. Sau khi nói qua tình hình cho Đại Nghĩa và Kinh Vân, Đại Nghĩa cười và nói:

- Mọi người đừng lo, đây là thuật dịch chuyển của Vân Linh, Vân Linh từng dùng thuật này chạy trốn huynh nhiều rồi. Có thể Vân Linh gặp chuyện gì đó nên phải dùng thuật này để thoát thân.

Dừng một lát, Đại Nghĩa hỏi Kim Ngân:

- Từ đây còn cách Vân Linh bao xa?

Kim Ngân chỉ vào ngọn núi trước mặt và nói:

- Lục sư huynh đang ở phía bên kia ngọn núi.

*** *** ***

Lại nói về Vân Linh, ngay sau khi Kim Thiết tiết lộ, người phát hiện mất quyển trục là y. Ngay lúc đó, Kim Thiết rút kiếm hướng thẳng vào Vân Linh mà tấn công, luồng kiếm khí hung hãn vô cùng, thế như san rừng lấp biển. Từng hào quang bao bọc thanh kiếm, tỏa ra những ánh sáng nhàn nhạt, nhưng có kèm theo đôi chút hắc khí. Kim Thiết dường như y muốn lấy mạng Vân Linh ngay lập tức, khi mũi kiếm còn cách Vân Linh một tấc. Nhanh như chớp, Vân Linh dùng thuật dịch chuyển thoát khỏi đường kiếm của Kim Thiết. Vốn thuật này có tên là "Phi Ảnh" do chính Vân Linh sáng tạo ra. Thuật này dựa vào điểm được đánh dấu từ trước, khi kích hoạt ngay lập tức xuất hiện ở vị trí đánh dấu. Chắc là, khi đi đến đây, Vân Linh cũng có chuẩn bị trước đến tình huống này. Vân Linh đã làm Kim Thiết thật sự tức giận, không ngờ một kẻ phế nhân như Vân Linh, lại có thể thoát khỏi bàn tay của y. Điều này khiến y hết sức tức giận, Kim Thiết điên cuồng đuổi theo.

Vân Linh ngay sau khi sử dụng Phi Ảnh, liền theo hướng Hoàng Sư Từ Đường mà chạy. Chạy được một đoạn Vân Linh gặp hai bóng người, sau khi nhìn kỹ thì ra là Kinh Vân và Kim Ngân. Ngay lập tức Kinh Vân ra hiệp cho Vân Linh tiếp tục chạy, còn hai người sẽ chặn hậu.

Khi Kim Thiết đến chỉ thấy Kinh Vân đứng, y huơ tay phải lên, từ đằng sau bảo kiếm phát ra hào quang xanh dương, bảo kiếm xoay vòng, hướng về vị trí Kinh Vân mà tấn công, Kim Thiết dùng bảo kiếm có tên Bích Xà, ở trên mũi kiếm tách ra làm hai như lưỡi rắn, phần chuôi nạm hình đầu rắn. Kinh Vân né người, tay trái dùng Phục Long Kiếm đỡ lấy, đột nhiên từ trên trời, một luồng sấm sét, hướng thẳng về phía Kim Thiết tấn công. Kim Thiết né mình tay phải dùng Bích Xà Kiếm giơ thẳng nên trời tiếp lấy luồng sấm sét, miệng lẩm nhẩm đọc thần chú bí ẩn gì đó. ngay sau đó Kim Thiết điều khiển Bích Xà Kiếm chém về phía không trung. Từ trên cao một người lao xuống, tay phải chém mạnh, xung quanh Kim Thiết xuất hiện lăm cột lốc xoáy di chuyển liên tục, nhằm vào Kim Thiết. Trong lúc này, Kim Thiết dùng kiếm vẽ một hình thái cực rồi chém mạnh, về phía người mới xuất hiện. Một tiếng hét vang trời, từ trên cao Kim Ngân bị luồng kiếm khí làm bị thương rơi xuống, Kinh Vân liền dùng Phục Long Kiếm, chém mạnh về phía Kim Thiết, luồng kiếm khí tạo thành hình vòng cung tấn công. Nhanh như cắt, Kinh Vân đỡ Kim Ngân, rồi nhằm hướng Vân Linh mà chạy. Kim Thiết dùng Bích Xà đỡ đòn tấn công của Kinh Vân, "bùm" một tiếng nổ lớn vang lên, bụi khói mù mịt, khi Kim Thiết định thần thì đã không thấy Kinh Vân, Kim Ngân đâu nữa.

Ngay lập tức, Kim Thiết đuổi theo về hướng Hoàng Sư Từ Đường. Trước khi Vân Linh lấy quyển trục từ Hoàng Sư Từ Đường, Kim Thiết đã rắc một loại bột đặc biệt lên quyển trục cổ, nên khi Kim Thiết đuổi theo Vân Linh rất dễ dàng.

Với kinh nghiệm, và độ tu luyện đạt trình độ hoàn toàn ở cấp độ khác Kinh Vân và Kim Ngân. Trong chốc lát, Kim Thiết đã vượt mặt cả hai, mà tiến đến vị trí của Vân Linh, ngay khi tìm thấy Vân Linh, Kim Thiết đưa tay phải lên, Bích Xà kiếm từ sau lưng, phát ra hào quang dịu nhẹ, phóng ra khỏi vỏ nhắm thẳng hướng Vân Linh mà tiến tới.

"Gầm" ngay lập tức, một con hổ màu trắng viền đen lao từ trên trời xuống, đỡ thay Vân Linh một kiếm. Khi lưỡi kiếm xuyên trúng con hổ, Con hổ lập tức tan ra tạo thành một chất lỏng màu đen như mực. Từ trên trời, liên tiếp những con chim màu đen lao xuống tấn công kim thiết. Nhưng Kim Thiết được đánh giá là một bậc kỳ tài trên đỉnh Hoàng Long, đâu dễ gì để những con chim kia, làm hoảng loạn tâm trí, khi lũ chim xuất hiện. Ngay lập tức Kim Thiết điều khiển Bích Xà kiếm, tiêu diệt hết lũ chim. Trong chốc lát, xung quanh có vô số chất lỏng màu đen rơi xuống. Khi giải quyết xong lũ chim kì lạ kia, Kim Thiết liền hướng Bích Xà Kiếm về hướng Vân Linh. Lúc này Vân Linh đứng như trời chồng, chân tay Vân Linh bấn loạn, chưa thể nghĩ gì, dù là chuyện né tránh khỏi đường kiếm khí. Phía trên cao, Đại Nghĩa thấy tình hình nguy cấp, không kịp nghĩ gì liền rút Thiên Ưng Kiếm lao thẳng xuống. "bùm" hai thanh bảo kiếm va chạm tạo ra một tiếng nổ lớn. Lúc này Đại Nghĩa đã rời khỏi lưng họa điểu đứng trước mặt Vân Linh. Kim Thiết thấy Đại Nghĩa phản ứng đầu tiên là dừng lại quan sát. Trong khi đó Đại Nghĩa ngay lập tức ra dấu cho Vân Linh chạy trốn. Vân Linh thấy vậy như thoát khỏi cơn mê, y liền chạy ra phía sau một cây đại thụ ẩn nấp.

Hai người đứng quan sát mục tiêu, không ai nói gì. Một lát sau, Kim Thiết lên tiếng hỏi:

- Ta và các hạ, trước không thù, sau không oán, hà cớ sao lại phá hỏng chuyện tốt của ta?

Đại Nghĩa nhếch mép cười và nói:

- Ngươi xúi giục đứa trẻ vô tri, làm điều xằng bậy, chuyện như thế mà ngươi cũng cho là chuyện tốt được chăng?

Kim Thiết cười lớn:

- Mỗi người mỗi cách nghĩ.

Đại Nghĩa hừ một tiếng, vẻ mặt đanh thép, cứng rắn y hỏi:

-Ngươi muốn tiểu sư đệ ta đánh cắp quyển trục là có ý gì?

Kim Thiết nghe thấy Đại Nghĩa nói vậy y bèn cười lớn:

- Chuyện này, nhà ngươi không cần quan tâm.

- Nói rồi, y vung tay phải lên, Bích Xà Kiếm nhắm thẳng Đại Nghĩa mà hướng đến. Ngay lập tức Đại Nghĩa điều khiển Thiên Ưng Kiếm chống lại, Bích Xà Kiếm. Nhưng do Đại Nghĩa không phải là đối thủ của Kim Thiết, trong chưa đầy mười hiệp, Kim Thiết đã đả thương Đại Nghĩa vô số.