Chương 426: Chú ấn phát tác.

Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 426: Chú ấn phát tác.

Thiên Minh đám người nghe mê say lấy, trong lòng đả bội phục Thiên An kiến thức uyên bác đây, gãy gãy đầu Thiên Minh lên tiếng: " Thế thanh kiếm thứ nhất tên là gì"

" Đứng thứ nhất chính là thanh kiếm đến từSở quốc chúng ta, gọi là Thiên Vấn." Nói đến đây, Thiếu Vũ có chút kiêu ngạo.

"Thiên Vấn " Thiên Minh nghe được Thiên Vấn thanh kiếm này thời điểm, như có điều suy nghĩ "Nghe có vẻ rất quen tai, hình như ta đã từng thấy ở đâu rồi"

"Đừng khoác loát nữa, làm sao có khả năng,đến ta là người nước Sở cũng chưa từng thấy qua. Nguyệt cô nương, Hùng tiên sinh hai người có thấy qua hay chưa?" Thiếu Vũ phản ứng kịp, phản ứng đầu tiên là Thiên Minh khoác lác.

"Ta từng nghe Tiểu Cao cùng Tuyết Nữ tỷ tỷ đề cập đến, thế nhưng chưa bao giờ từng thấy." Cao Nguyệt nói rằng sau đó quay đầu qua nhìn Thiên An đang đưa mắt đi tham quan khắp nơi.

" Thiên Vấn, ta đả gặp qua rồi" Thiên An trả lời, hắn đích xác là gặp qua đây năm xưa ở Doanh Chính thư phòng còn nhìn thấy.

"Hình như ta từng thấy rồi" Thiên Minh cau mày nói rằng.

"Cứ khoác lác đi, dù sao là ta chẳng tin." Thiếu Vũ thấy Thiên Minh còn đang khoác lác, nhất thời khinh thường quay đầu qua.

"Ta thực sự gặp qua." Thiên Minh liều mạng vận chuyển đầu óc, trong đầu hình ảnh chớp loạn trong lúc đó, vọt đến một bộ trong cung điện đình chỉ, bên trong tòa cung điện kia bày đặt một cái ao nước lớn, thủy trì trung ương bày một thanh kiếm., não hải bên trong hình ảnh lung tung hiện lên..

Tiểu tử, ngươi làm sao vậy? " Thiếu Vũ lo lắng nhìn Thiên Minh, hắn cũng cảm giác có chút không đúng.

"Ừ! Ta thực sự gặp qua Thiên Vấn." Thiên Minh nỗ lực hồi tưởng.

"Thiên Minh ngươi khẳng định lầm." Nguyệt Nhi nhẹ giọng an ủi.

"Ngươi có biết thanh kiếm này hiện giờ ở nơi nào sao?" Thiếu Vũ nhìn Thiên Minh vẻ mặt thống khổ dáng vẻ, có chút giật mình hỏi.

"Hàm Dương cung." Thiên Minh trả lời như đinh đóng cột, làm cho tại chỗ hai người khác đồng tử kịch liệt co rụt lại.

"Ngươi nói không sai, là ở Hàm Dương cung." Thiếu Vũ nói rằng.

"Ngươi làm sao biết Hàm Dương Cung đây" Thiếu Vũ truy hỏi.

"Hàm Dương Cung, là cái gì địa phương?" Thiên Minh lời của mang theo vẻ run rẩy.

"Ngươi đều nói ngươi xem qua Thiên Vấn, cũng nói tính ra Hàm Dương Cung, làm sao lại không biết Hàm Dương Cung ở nơi nào!" Thiếu Vũ một bộ thấy quỷ bộ dạng hỏi.

"A" Cao Nguyệt kinh hô một tiếng, hoảng sợ chỉ vào Thiên Minh sau cổ, chỉ thấy nơi nào một cái tiểu trái tim vậy ấn ký đang ở run rẩy không động đậy nghỉ, vừa ẩn vừa hiện, bắt chước trái tim nhảy lên giống nhau.

Mà nương theo Cao Nguyệt thanh âm Thiên An cũng nghe được, nhìn về Thiên Minh biểu hiện thân ảnh nhanh chóng xuất hiện lại bên cạnh ba người, tay nhanh chóng kết ấn nội lực tuôn ra dung nhập vào bên trong chú ấn bên cổ hắn, trong nháy mắt đem Thiên Minh trong cơ thể Chú Ấn trấn an tới.

"Đây rốt cuộc là chuyện gì." Thiếu Vũ lập tức nhích lại gần, mà Cao Nguyệt một bên cũng xê lại tò mò hỏi.

"Thiên Minh là chuyện gì xảy ra, nếu có thể nói tới xuất Hàm Dương Cung, thế nhưng nhưng không biết Hàm Dương Cung ở nơi nào?" Thiếu Vũ cảm giác tự có chút cũng mơ hồ theo.

"Còn có Thiên Minh đây là chuyện gì xảy ra." Nguyệt Nhi lên tiếng.

"Thiên Minh trong cơ thể trúng một Âm Dương Chú Ấn gọi là Phong Miên Chú Ấn, hơn nữa ẩn núp thời gian dài vô cùng, là dưới nguyền rủa người công lực vô cùng cao cường, phong ấn 5 loại chú ấn, yên tâm đả bị ta đè xuống " Thiên An lên tiếng giải thích cho hai người hiểu được.

" Đại ca ca có biện pháp gì hay không mau cứu Thiên Minh a!" Cao Nguyệt ánh mắt tỏa sáng nhìn Thiên An lên tiếng, mà một bên Thiếu Vũ cũng quăng ánh mắt nhìn về.

« Chú ấn này là một đại cơ duyên với Thiên Minh, họa phúc song hành, tên tiểu tử này tự mình cởi ra mới nhận được lợi ích khổng lồ » Thiên An xoa đầu nàng cười nói.

Thiếu Vũ con mắt có chút quang mang lên nhìn về Thiên Minh bên dưới lại nhìn về Thiên An, mà một bên Cao Nguyệt nhìn về Thiên Minh một hồi rồi gật đầu chấp nhận, dù sao lời nói của Thiên An nàng tin tưởng hơn.

Một lúc sau Thiên Minh cũng tỉnh lại phát hiện Nguyệt Nhi hai bàn tay nắm chặt,phụng phịu nhìn chỗ khác, liền hỏi "Di, Nguyệt nhi, ngươi sao vậy."

"Không có gì."

"Thế nào, tiểu tử, có cái gì... không khó chịu?" Thiếu Vũ lo lắng hỏi.

"Ngươi cái tên này đang hỏi ta có cái gì khó chịu!" Thiên Minh nghi hoặc hỏi.

"Ngươi là tiểu đệ của ta, đại ca đương nhiên phải lo ngươi." Thiếu Vũ vẻ mặt đương nhiên hỏi.

"Người nào là tiểu đệ của ngươi a! Đừng có nằm mộng!" Thiên Minh quay đầu qua khinh thường nói, Thiếu Vũ tâm lý thở dài một hơi, hoàn hảo, vẫn là tiểu tử này

"Ba người các ngươi tiểu quỷ, ta Đúc Kiếm Trì ai cho ngươi nhóm xông vào, còn không đi ra." Lúc này một tràng thanh âm cơ quan vang lên, thân ảnh Từ Phu Tử từ phía sau bước vào hướng về ba đầu tiểu quỷ lên tiếng.

"Còn không mau đi ra ngoài cho ta." Thiên Minh bắt chước theo Từ Phu Tử nói xong câu sau cùng, sau đó hướng phía Nguyệt Nhi le lưỡi một cái, làm một mặt quỷ, Nguyệt Nhi nhất thời bị Thiên Minh bộ dạng chọc cười.

"Chúng ta bây giờ là không phải có thể đi nha." Thiên Minh nhất chịu không nổi Đoạn Mộc Dung xuất hiện phía sau gương mặt lạnh lùng lập tức nói.

"Ừ" Từ Phu Tử gật đầu, nhìn thoáng qua Thiên Minh, sau đó dùng một loại rất khiến người ta không nói ra được ánh mắt, đã có nghi ngờ tưởng niệm, lại có bi thương, càng nhiều hơn tựa hồ là kính phục, nhìn về phía Đúc Kiếm Trì trung tâm.

Từ Phu Tử, ao nước trung tâm có phải hay không cũng có một thanh kiếm?" Thiếu Vũ cũng phát hiện Từ Phu Tử ánh mắt, nhanh mồm nhanh miệng hỏi xuất tới.

"Ha hả! Thanh kiếm kia tên gì?" Thiếu Vũ hỏi.

"Tàn Hồng." Từ Phu Tử nhỏ bé nghiêng đầu qua chỗ khác, hỏa quang phản chiếu hắn mặt mắt đỏ bừng "Một bả Đồ Long kiếm"

Thiên An không nói gì đi đến Nguyệt Nhi tay nhỏ, một tay khác luồn đến eo của Đoan Mộc Dung thân ảnh nhanh chóng cất bước rời đi ra khỏi nơi này.

Mà trong thời gian Thiên An cùng đám người dạo chơi ở Luyện Kiếm Trì thì Mặc Ngọc Kỳ Lân cũng đả hành động,mà đối tượng nàng ra tay không ai khác chính là Ban lảo đầu, giống như nguyên tác không hề lấy đi tính mạng của đối phương từ phía sau đập hắn bất tỉnh đồng thời lấy đi bản vẻ Cơ Quan Thành tuồn ra cho Vệ Trang đám người.

Cơ Quan Thành bên ngoài, Vệ Trang chổ.

" Có được tấm địa đồ này, có phải ông sẻ có cách tiến vào được Cơ Quan Thành" Vệ Trang nhìn Công Thâu Cừu đang dõi mắt quan sát hình vẻ phía trước lên tiếng.

Công Thâu Cừu đem ánh mắt xoay qua cất lời " Chẳng những có thể tiến vào Cơ Quan Thành, còn có thể tìm ra nhược điểm chí mệnh có thể phá tan hệ thống phòng vệ của Cơ Quan Thành"

" Nói ra nghe thử" Vệ Trang đi đến một tay cầm lấy một bên địa đồ hứng thú lên tiếng.

" Chính là chổ này" Công Thâu Cừu đem một cánh tay máy móc chỉ lên bản vẻ bên trên một địa điểm.

" Đây chính là mấu chốt khiến cho Cơ Quan Thành sụp đổ" Hồng Liên trên tay xuất hiện một chiếc lọ nhỏ trên tay màu hồng chỉ bé bằng một đốt tay em bé.

Công Thâu Cừu đem ánh mắt liếc qua gần đó Hồng Liên, có chút nghi hoặc nữ tử này khiến cho hắn mơ hồ dường như đả gặp ở đâu rồi, nhất là thanh nhuyễn kiếm kia nhưng hình dạng lẫn ngoại hình bây giờ lẫn kiểu tóc của Hồng Liên để hắn không liên tưởng được là nữ nhân đi bên cạnh Thiên An ở Lâu Lan.

Thời đại này việc nhận dạng dung mạo tương đối kém chỉ đổi y phục lẫn đầu tóc là đả không nhận ra được. Giống như Thiếu Vũ một dạng sau này trà trộn vào Nho Gia Tiểu Thánh Hiền Trang ngang nhiên ở Tang Hải thành đi dạo, chỉ khoát lên một bộ Nho Gia y phục thậm chí vòng trang sức trên trán hắn cũng không tháo, vậy mà rất nhiều người lại không nhận ra. Trong khi hắn bị đại Tần truy nã với số tiền lớn đây cũng làm cho Thiên An thắc mắc không thôi.

" Công Thâu tiên sinh, có phải ông không thể nào tin chỉ dùng cái bình nhỏ này mà có thể chinh phục cả tòa Cơ Quan Thành" Vệ Trang nhàn nhạt lên tiếng.

Công Thâu Cừu mặc dù có chút nghi hoặc nhưng bản lỉnh của Lưu Sa hắn tuyệt đối tin tưởng " nếu đả xuất từ tay Lưu Sa thành viên, ắt sẻ có công hiệu kinh thế hãi tục"

" Bạch Phượng, ngươi hãy chuyển bình Trầm Vũ Thiên Dạ này cho Lân Nhi" Xích Luyện đem chiếc lọ nhỏ quăng về phía sau.

" Vâng" Bạch Phượngthân ảnh nhanh chóng xuất hiện, đem tay tiếp nhận chiếc bình nhỏ sau đó thân ảnh lần nữa biến mất.

Bạch Phượng mang theo Chấm Vũ Thiên Dạ lao vào thiên khung, lần nữa cưỡi lấy đầu chim trắng lớn của mình tiến lên bầu trời bên trên Cơ Quan Thành. Hắn không cần mạo hiểm đột nhập vào bên trong Cơ Quan Thành cũng có thể vận chuyển cho Hắc Kỳ Lân.

Chỉ thấy trên tay hắn một đầu Điệp Sí chim, trên chân có buộc lấy chiếc bình độc dược nhanh chóng vỗ cánh xuống mặt đất, xuyên qua rừng sâu trùng điệp đột nhập vào Cơ Quan Thành.

Cơ Quan Thành bên trong, một hành lang trống vắng không có một bóng người, một thân ảnh hắc y môt tay đưa ra phía trước. Chỉ thấy đâu Điệp Sí điểu nhanh chóng hạ xuống cánh tay hắn, chiếc bình độc dược cũng đến trên tay hắn.

Đây là cách mà Mặc Kỳ Lân có thể liên lạc với bên ngoài, hơn nữa khó ai mà phát hiện ra được. Về phần đầu chim có thể tìm đến cũng chẳng khó gì khi hắn giữ một Điểu Vũ Phù của Bạch Phượng Hoàng.

Độc dược đả đến tay Mặc Kỳ Lân đương nhiên biết hành động tiếp theo của mình là gì. Trung ương thủy trì chính là điểm đến tiếp theo nương tựa lấy dịch dung thuật của mình một đường di chuyển.

Lại liên tục biến ảo thay đổi hình dạng của mình mà Cao Tiệm Ly chính là nhân dạng hắn lựa chọn, thành công đêm Chấm Vũ Thiên Dạ hạ độc xuống đồng thời thành công giá họa cho Cái Nhiếp khi bị Từ Phu Tử phát hiện.