Chương 436: Mặc công kỳ trận

Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 436: Mặc công kỳ trận

Vương Đạo thạch thất.

Thiếu Vũ mang theo tâm tình phức tạp có lo âu lẫn mong đợi, kinh thán đan xen bước vào bên trong rộng lớn thạch thất, một đường năm người đi luôn có Thiên An Đoan Mộc Dung phía sau, trải qua ba đợt khảo nghiệm để cho hắn nhận ra cơ quan thuật của Mặc Gia tinh diệu thế nào.

Hắn mặc dù trời sinh gan lớn nhưng đối với tình thế hiện giờ cũng có phần không biết làm sao cho phải.Một mình hắn một đường Vương Đạo trong khi một mình Thiên Minh lại có bốn người đi cùng, cách biệc quá khác biệc đi.

Mang theo đủ thứ tâm trạng thân ảnh đả nhanh chóng bước vào bên trong, đập vào mắt hắn hiện giờ là một tấm bàn đá trên đó khắc lấy các dòng văn tự được bày ra ở chính giữa đại điện, không hề tăm tối ngược lại còn thấy rõ ràng khi bên trên khoét ra lổ lớn phả xuống ánh sáng xanh lam.

" Thiên hạ giai bạch(thiên hạ đều sáng), Duy ngã độc hắc (chỉ mình ta mê), dân sinh đồ thán (sinh linh đồ thán), nại chi nhược hà (ta phải làm sao), mặc môn tuyệt thuật(tuyệt thuật mặc môn), khắc mà bất công (chống mà không công), bát hoành bát tung (tám dọc tám ngang), kiêm ái bình sinh (cả đời ái nhân)"

Đọc lấy những dòng văn tự khắc tên bàn đá này, Thiếu Vũ cảm thán nói: " Hay cho câu thiên hạ giai bạch, duy ngã độc hắc, tổ sư của Mặc Gia quả không hổ là một vị nhất đại tông sư khai sơn lập phái, chỉ với tám chử này anh hùng thiên hạ ai mà không kính ngưỡng"

Ngừng một hồi hắn liền nói tiếp: " Có điều hai câu đằng sau có điểm lạ, Phạm sư phụ từng dạy ta binh pháp đối với địch nhân phải chủ động tấn công, còn tuyệt học của Mặc môn lại khắc mà không công, là ý làm sao?"

"Tạch tạch kịch kịch" Chỉ thấy theo Thiếu Vũ bước lên một bước gần hơn từ bên dưới hay bàn tay cơ quan làm bằng đồng xanh với ba móng vuốt vươn ra tóm lấy hai chân của hắn lại.

Còn chưa dừng lại một tràn cơ quan thanh âm tiếp tục vang lên, chiếc bàn đá có phận rung động. Ngay sau đó gian phòng sáng rực các chậu đuốc được thắp sáng lên, dòng văn tự trên bàn biến mất được tách làm hai rathu vài hai bên đồng thời bên dưới đẩy lên một bàn cờ.

" Hình như đây là một bàn cờ, lẻ nào thạch thất vương đạo này là cơ quan đánh cờ để giải nguy" Thiếu Vũ nói xong lại nhìn dòng văn tự khắc hi bên bàn đá, đọc lấy: " lâm trận sát phạt, tuyệt phi trò đùa đúng là đánh cờ. Tổ sư gia của Mặc Gia muốn tìm người chơi cờ, thịnh tình thế này quả thật.."

Đem mắt liếc qua bên phải thấy hai dòng văn tự tương tự: "Thắng bại vô thường, thận trọng sống chết"

Lời hắn vừa nói xong cơ quan lại phát động, từ bên dưới bàn cờ đẩy lên bốn quân cờ trắng đen chéo nhau nằm ở trung tâm bàn cờ, đồng thời thêm bốn tên binh sỉ giống nhau nhưng y phục mau sắc lại khác nhau, hai người đối lưng với nhau hai người đối mặt với nhau.

Cùng thời gian Mặc Hạch bên trong.

" Tuy Thiếu Vũ thích múa kiếm đấu vật, nhưng đối với cờ vây cờ tướng cũng vô cùng say mê thường bảo ta dạy cho. Y ngộ tính cao cũng có kha khá thành tựu"

Ban đại sư nghe Phạm Tăng nói như vậy liền tiếp lời: " Trong thạch thất của Vương Đạo không phải là một ván cờ bình thường mà là Mặc Công Kỳ Trận được thiết kế căn cứ theo tuyệt học của Mặc Môn"

"Mặc Công Kỳ Trận" Phạm Tăng nhíu mày thốt lên, bên tai nghe lấy: " tổ sư Mặc Gia vô cùng phản cảm với phương pháp sát phạt của Tôn Tử Binh Gia sáng lập, cho rằng đó chính là tai ương cho trăm họ trong thiên hạ"

"Ban đại sư.. khục" Hạng Lương ho khan một tiếng: " Sở học bình sinh của Phạm sư phụ chính là Tôn Tử binh pháp"

Nghe đến đây Ban lảo đầu lúng túng lên, ngay vừa rồi hắn chỉ trích trước mặt nhà người ta đây: " cái đó..xin thứ lổi, Phạm lảo đệ"

" Chư Tử Bách Gia đều có sở trường riêng, chúng ta muốn thành đại sự thì không cần so đo những điều này"

Phạm Tăng đả nói vậy Ban lảo đầu cũng tiếp tục nói: " Mặc công do tổ sư Mặc Gia sáng lập dùng để đối kháng Binh Gia công lược, ván cờ này cũng thế"

" Mặc Công Kỳ Trận có khác gì với Vi cờ (cờ vây)?" Phạm Tăng vừa nói xong bên tai đả nghe: " Điều khác biệt lớn nhất chính là Vi Kỳ coi trọng giết chóc"

" Phong Lâm Hỏa Sơn, ‘ công chi khắc chi’ chính là trọng tâm của 13 thiên Tôn Tử Binh Pháp"

Ban đại sư tiếp lời: " Cho nên Vi Kỳ là sát phạt, khi một quân bị bao vây thì sẻ mất khí, những quân cờ đó coi như ‘ tử vong’ và bị lấy ra khỏi bàn cờ"

" Vậy ván cờ Mặc Công có gì khác biệc"

" Mặc Gia chủ trương Phi Công, Kiêm Ái, tổ sư gia cho rằng muốn giành được thắng lợi, không nhất thiết phải thông qua giết chóc công thành là thứ công tâm là trọng"

Phạm Tăng liền đáp trả: " Binh Gia cũng không phải chỉ xem trọng giết chóc. Thiên thứ 13 Mưu Công trong Tôn Tử Binh Pháp, nói đến người bách chiến bách thắng không phải là cao minh nhất. Không đánh mà khiến đối phương khuất phục mới là cảnh giới tối cao. Thế thì Mặc Gia cao minh hơn Binh Gia ở chổ nào chứ?"

" Uhmm" Hạng Lương ho nhẹ lần nữa, hiện tại hai người nói chuyện đả kéo đến hơn thua giữa hai phái rồi, nhắc nhở nói: " Phạm sư phụ, Ban đại sư chỉ nói đến chổ khác biệc giữa Vi Kỳ và Mặc Công Kỳ Trận mà thôi, hà tất ông phải xem là thật chứ"

" Thứ lỗi xin tiếp tục" Phạm Tăng quay sang lúng túng nói.

Ban lảo đầu tiếp tục nói: " Điểm khác biệc duy nhất chính là trong ván cờ của Mặc Công không có một quân cờ nào bị giết, khi một quân cờ bị các quân cờ bao vây trước sau thì quân cờ đó sẻ chuyển thành hướng khác. Đương nhiên những quân cờ đó bị vây sẻ chuyển hóa một lần nữa. Khi sáu mươi tư ô trong bàn cờ đầy hết sẻ xem bên nào có quân cờ nhiều hơn thì bên đó sẻ thắng"

"Ồ" Phạm Tăng vút râu lên tiếng: " Bàn cờ Mặc Công tuy không nhiều quân cờ nhưng sự chuyển hóa giữa ta và địch thiên biến vạn hóa bộ bộ kinh tâm"

" Thiếu Vũ tinh thông vi kỳ, cờ tướng nhưng bàn cờ Mặc Gia lại tương phản, điều này vô cùng bất lợi với y" Hạng Lương lo lắng nói.

Mặc Công Kỳ Trận của Mặc Gia nói nôm na lại giống như Cờ Gánh mà trẻ nhỏ Việt Nam hay chơi vậy. Khác chăng thì một bên chỉ có 16 quân một bên thì 64 quân, hơn nữa bàn cờ của cờ gánh là các ô vuông chéo nhau quân cờ di chuyển trên đó. Cực kỳ đơn giản lại dể chơi dể hiểu chỉ cần chơi một hai lần là đả học được ngay, loại cờ này có xuất phát từ tỉnh Quảng Nam.

Trong trò chơi này, mỗi người chơi có trong tay, tại xuất phát điểm, 8 quân cờ. Quân cờ của người chơi này có đặc điểm nhận dạng khác với quân cờ của người chơi kia. Tất cả các quân cờ của một người chơi là giống nhau và có cách di chuyển trên bàn cờ và tuân theo luật chơi giống nhau.

Bàn cờ là một bề mặt phẳng có 25 điểm nằm tại giao điểm của một lưới vuông 4 nhân 4 như trên hình vẽ bên phải. Các đường kẻ nằm ngang, thẳng đứng hoặc đường chéo, được vẽ trên bàn cờ như hình vẽ bên phải, thể hiện các đường di chuyển được phép của các quân cờ. Tại xuất phát điểm, các quân cờ của hai người chơi được bố trí ở các điểm nằm rìa ngoài của bàn cờ như trên hình vẽ bên phải.

Khi chơi, lần lượt mỗi người được di chuyển bất kỳ một quân cờ nào của mình đến một giao điểm lân cận của lưới vuông, theo đường nằm ngang, đường thẳng đứng hoặc đường chéo thể hiện ở trên bàn cờ, mà chưa có quân cờ nào ở đó.

Nếu một người chơi đi quân cờ của mình đến vị trí vào giữa của hai quân cờ đối phương (lúc này hai quân đối phương ở hai bên, 3 quân này liên tiếp tạo thành một đường thẳng), thì hai quân cờ lân cận này của đối phương bị coi là bị "gánh" và bị đổi màu (hoặc đổi đặc điểm nhận dạng) để trở thành quân cờ của người chơi đó. Người chơi chỉ gánh được khi mà người đó chủ động, tự mình di chuyển quân cờ của mình vào giữa hai quân đối phương có lỗ trống, chứ không thể gánh trong lúc đối phương đi quân.

Nếu quân cờ của người chơi nằm xung quanh một quân cờ của đối phương, khiến cho nó không thể di chuyển, thì quân cờ này của đối phương bị coi là bị "vây" (tức là xung quanh quân cờ đó không còn chỗ trống) và bị đổi màu để trở thành quân cờ của người chơi.

Trò chơi kết thúc khi một người chơi không còn quân cờ nào. Người thắng cuộc khi đó có 16 quân cờ.Thực tế, để đổi màu (hoặc đổi đặc điểm nhận dạng) quân cờ trên bàn cờ, có thể chọn các quân cờ có hai mặt có hai màu (hoặc đặc điểm nhận dạng) khác nhau. Việc đổi màu (hoặc đặc điểm nhận dạng) khi đó chỉ cần thực hiện bằng cách lật mặt quân cờ. Có nhiều người chơi sử dụng vỏ sò để làm các quân cờ.

" Đột nhiên ta nghĩ đến một thế cờ, không biết phải ứng đối thế nào trong bàn cờ Mặc Công"

Nghe Phạm Tăng hỏi, Ban đại sư cũng biết hắn nói đến thế cờ gì trả lời: " Phạm lảo đệ ta biết điều đệ nói đến, ván cờ Mặc Công mỗi khi đi một nước ắt phải hình thành chuyển hoán khi đối phương không còn quân cờ để chuyển hoán. Tình huống này đối phương chỉ có thể bỏ một lượt đi. Có thể bức đối phương rơi vào hoàn cảnh đó thì gọi là Phá Trận, là chiêu lợi hại nhất"

Hiệp Đạo bên dưới, Thiếu Vũ đem tay lau đi mồ hôi thở phào nhẹ nhõm khi nhìn ván cờ đả kết thúc, lẩm bẩm nói: " Lùi một bước là thế này sao, tiên sinh đúng là thần thông quãng đại"

Thiếu Vũ quay sang nhìn các mũi tên từ hai vách giống như tường chông một dạng phát ra tiếng cơ quan thu về hai bên. Vừa rồi đối với hắn mà nói gian nan không thôi, khi mà liên tục mật quân để cho cơ quan khởi động, từ hai bên đẩy ra hai bức tường chông sắc nhọn, cứ mỗi lẫn thua nước thì lại đẩy lên một bậc.

Thậm chí đả kề đến sát người hắn thân thể cũng chạm phải sắc nhọn rơi vài giọt máu, hung hiểm vô cùng. Cuối cùng giành được thắng lợi khi mà quân cờ đối diện đả hết nước đi, mỗi bên chỉ có 32 lượt mà thôi. Trong khi Thiếu Vũ còn lại quân cờ liền thừa thắng truy kích lật lại tình thế.

" Tạch tạch tạch" Tiếng cơ quan xích sắc vang lên làm cho Thiếu Vũ chú ý.

Đầu thú lạ này có đôi nét giống rồng, lấy màu đen chủ đạo màu vàng kim chạy quanh các mắt mũi sừng làm điểm nhấn nổi bậc, sau đó đầu thú này đột nhiên ngửa đầu lên, sau đó đột nhiên tách đôi ra một luồng quang mang từ bên trong bắn ra, một thanh vũ khí nhanh chóng được đẩy lên hiện ra trong tầm mắt Thiếu Vũ.