Chương 439: Nguyệt Thần nhận đồ
" Đó chẳng phải là hai đứa bé mà Vệ Trang đại nhân muốn bắt sao?"
"Tranh" Một tiếng kiếm ngân vang lên chỉ thấy Thiên Tịch trên người Thiên An đả thoát ly ra khỏi vỏ, để lại một lượn hồng quang sau đó " xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt" đem đám quân Tần một kiếm phong hầu đem đám người triệt để giết chết.
" Vừa hay còn có một khung Bạch Hổ trên này, để cho Nguyệt Nhi, Thiên Minh chơi với ngươi một chút cũng được, nếu ngươi đánh thắng được ta có thể đáp ứng cho ngươi mượn Phi Công vài tuần nghiên cứu"
Thiên An quay sang nhìn Công Thâu Cừu, lời vừa nói xong mũi chân điểm nhẹ lăng không mà lên đả nhanh chóng có mặt trên cầu treo, sau đó thân ảnh nhanh chóng mượn đà tiếp tục búng người lao đến bên trên một lối đi.
" Chờ ta với" Thiên Minh nói xong, đem Phi Công lấy ra điểm lên vòng tròn chỉ thấy từ Phi Công phóng mạnh ra một đầu sắc nhón đâm thủng vào vách đá, sau đó đem thân hình hắn kéo lên khi sợi dây nhanh chóng thu về. Tiếp tục phát động đả đuổi kịp ba người Thiên An.
" Phi Công" Công Thâu Cừu con mắt sáng rực lên, hắn biết rõ Phi Công chính là do tổ sư Mặc Địch chế tạo là chí tôn vũ khí của Mặc Gia, được các đời Cự Tử không ngừng cải tạo, chỉ cần hắn có được nghiên cứu trong đó ảo diệu nhất định cơ quan thuật sẻ nâng tầm một bước.
" Thiếu Vũ" Đoan Mộc Dung kinh ngạc lên khi thấy phía trước thân ảnh Thiếu Vũ đang cố sức bò lên, từ một lổ hổng lớn. Hắn cũng giống như Thiên Minh đạp phải bẩy rập mém chết nhưng nhờ có Phá Trận Bá Vương Thương giúp đở một mạch bò lên thông đạo dựng đứng mấy trăm mét độ cao từ dưới đáy cấm địa lên đây.
" Phá Trận Bá Vương Thương" Thiên An tay phất ra nâng lấy thân hình Thiếu Vũ đồng thời nội lực nhấc lên thanh vũ khí do hắn lấy ra ở Vương Đạo, một thân rồng vàng uốn lượn quanh thân thương, mặc dù là thương nhưng lại giống phương thiên họa kích hơn, hiển nhiên xuất từ tay của Mặc Gia thì thanh này cũng là một thanh cơ quan vũ khí, có thể nới rộng lẫn thu gọn lại.
" Là tiên sinh, Dung cô nương, Nguyệt cô nương, Thiên Minh" Thiếu Vũ kinh hô lên, ánh mắt nhìn về Thiên Minh cầm lấy trên tay một đồng hộp, hắn chưa từng thấy Thiên Minh cầm nó trước đây, hiển nhiên hắn đoán ra được giống như hắn Thiên Minh cũng thông quan mà đạt lấy.
" Ở bên trong còn có một khung Bạch Hổ cơ quan, trên đó có một món bảo vật của ta trên đó. Bên dưới là Công Thâu Cừu Cự Hình Cơ Quan Xà tuy Công Thâu Cừu cơ quan thuật tinh thông, nhưng chiến thắng là phải dùng đầu óc. Nếu như ba đứa thành công áp tải được nó đến Mặc Hạch đại sảnh, khí đó mỗi người sẻ nhận được phần quà lớn từ ta" Thiên An cúi người nhìn Nguyệt Nhi lên tiếng.
"Quà lớn, thật sao" Thiên Minh con mắt tỏa sáng khi nghe được thứ này.
" Bẹp" Thiên An hôn lên má Nguyệt Nhi một cái, sau đó thân ảnh ôm lấy eo Đoan Mộc Dung biến mất, để lại tiểu cô nương mặt đỏ như trái táo chín.
"Nguyệt Nhi còn nhỏ như vậy, cũng không tha" Đoan Mộc Dung nhỏ giọng lên tiếng, tay vươn ra hướng về bên eo hắn mà đến sau đó xoắn lấy.
" Nguyệt Nhi chỉ là nữ hài mà thôi, ta cũng không đến biến thái như vậy đi"
Đoan Mộc Dung liền nói: " Vậy nhiều năm trước khi ta còn nhỏ, là ai chiếm tiện nghi ta đây. Ta nhớ được khi đó ta cũng giống như Nguyệt Nhi đi, Nông Gia còn một đại tiểu thư nữa đây."
" Khục khục" Thiên An ho khan lấy, thân ảnh tiếp tục ôm lấy Đoan Mộc Dung di chuyển đi, mà phương hướng của hắn lại là Mặc Gia cấm địa.
" Sao chúng ta lại đến nơi này làm gì" Đoan Mộc Dung khó hiểu lên tiếng, đứng trước Tuyệt Thiên Tỏa đại môn dò hỏi, sau đó giật mình kinh ngạc lên khi hai người lần nữa bước vào liền thấy vô số thân ảnh Mặc Gia đệ tử đang tích cực vận chuyển các cơ quan rời đi, bên trong có rất nhiều thân ảnh Phá Lổ Thất Lang đem các cơ quan phá giải đi.
Thiên An gật đầu nói: " Nơi này sắp phá hủy rồi, cũng nên đem những thứ này rời đi, để chìm dưới dòng sông thật đáng tiếc đây"
Đoan Mộc Dung ánh mắt lưu chuyển rồi nói: " thật không hiểu nói, Cơ Quan Thành cơ quan trùng trùng là một tòa cứ điểm quan trọng thành trì khó công phá, lại bị vứt bỏ đi"
" Bẹp" Hôn lên má nàng một cái, đem tay ngăn lại tay nàng khi hai đạo thân ảnh đột xuất hiện phía sau hai người, một đạo thanh âm nữ tử nhanh chóng lên tiếng: " đương nhiên thứ hắn muốn sẻ lớn hơn rồi"
Diễm Linh Cơ đi đến bên cạnh hắn, lên tiếng: " Cấm địa này bên trong cơ quan thật nhiều, có điều hủy diệt so với xây dựng bao giờ cũng nhanh cả"
" Linh Cơ tỷ, Phi Yên tỷ" Đoan Mộc Dung nhìn thấy hai người xuất hiện gương mặt có chút ửng đỏ lên.
" Nguyệt Thần cũng đến rồi, đem Thương Long Hạp, Ảo Âm Bảo Hạp lẫn Nguyệt Nhi giao cho Âm Dương Gia, chàng không sợ khéo quá thành vụng sao?" Phi Yên đến gần hắn lên tiếng dò hỏi
" Rầm rầm rầm" Chỉ thấy một toán quân Tần mặc áo giáp trang phục từ phía trước hai người nhanh chóng đi qua, nhanh chóng hướng về bên ngoài Tuyệt Thiên Tỏa đại môn canh giữ lấy, đám người này chính là Mặc Gia đệ tử giả danh lấy.
Thiên An cười nói: " Để Đông Hoàng giử hộ cho ta, Thận Lâu chính là đế quốc cùng Âm Dương Gia, Công Thâu Gia dốc sức kiến tạo đây. Trên đó tài bảo rất nhiều, sắp tới cả nhà chúng ta đi du lịch một chuyến"
" Khanh khách" Diễm Linh Cơ cười lên rồi nói: " Xác thực Phù Tang Thần Mộc đem ở Thục Sơn về, trên đó lại có cả Thần Thụ Kiến Mộc. Nhiều năm nay các bảo vật Thương Long Thất Túc đều rơi vào tay Âm Dương Gia, tiên đảo ta cũng muốn kiến thức đây"
Phi Yên cười nói: " Hẳn đám hài tử biết được sẻ vui mừng lắm"
Lúc này bên ngoài Cơ Quan Thành là một màn rượt đuổi của hai cự hình to lớn cơ quan. Một khung Bạch Hổ do Thiếu Vũ, Thiên Minh Nguyệt Nhi điều khiển ra sức chạy vào đám loạn thạch như những cột trụ to lớn, phía sau là Công Thâu Cừu ngồi trên đầu Cự Hình Cơ Quan Xà truy đuổi.
Một truy một chạy không biết làm đổ bao nhiêu cột đá, Bạch Hổ kích thướt so với Cự Hình Cơ Quan Xà nhỏ hơn tốc độ cũng không có hơn lấy. Hơn nữa địa hình này ưu thế lại nghiêng về Cơ Quan Xà. Hay không bằng hên chính là hiện giờ ba người, chỉ thấy một tảng đá to lớn đồ sộ bị Cơ Quan Xà làm gãy đổ từ trên cao đổ xuống mà bên dưới là thân hình Bạch Hổ, phía sau lại là Cơ Quan Xà truy đuổi.
Công Thâu Cừu không để ba đứa tiểu quỷ này vào mắt cho nên khinh địch không có để ý lấy tảng đá lớn từ trên rơi xuống. Ngay khi đầu rắn sắp tóm được Bạch Hổ phá hủy đi khung cơ quan này, thì đột nhiên Bạch Hổ tốc độ đang chậm lại phóng mạnh nhảy bật khỏi, đồng thời còn lộn nhào lên thiên khung một vòng.
" Sao lại thế này" Công Thâu Cừu biến sắc giờ phút này khi tảng đá kề gần hắn mới chú ý đến, nhưng đả muộn rồi Cự Hình Cơ Quan Xà mới trườn qua được một nữa trướt sức nặng của tảng đá bị đè bẹp xuống rơi xuống mặt đất.
" Lảo già xấu xa, quyết ăn thua đủ với lão" Thiên Minh lớn tiếng nói, điều khiển cần gạt khung Bạch Hổ lao nhanh đến hướng về đầu xà mà đến, miệng hổ mở ra.
" A..a..a a a a a" Công Thâu Cừu hoảng sợ lắp bắp hô lên, bất lực nhìn Bạch Hổ tiếp cận gần mình.
Chỉ thấy Bạch Hổ miệng lớn nhắm vào khớp đầu xà dùng lực, ngay sau đó to lớn Cự Hình Cơ Quan Xà lập tức hủy diệt khi đầu xà bị đứt lìa các cơ quan bánh răng văng khắp nơi, đồng thời thân ảnh của Công Thâu Cừu cũng bị văng vào không trung theo đầu Cự Hình Cơ Quan Xà.
Giải quyết xong Công Thâu Cừu ba người nhanh chóng điều khiển Bạch Hổ trở về bên trong Cơ Quan Thành tìm đến Mặc Hạch nhận thưởng. Thiên Minh cùng Cao Nguyệt một nhóm còn Thiếu Vũ một nhóm tách nhau ra mà đi.
Cơ Quan Thành một tòa hành lang.
" Phía trước có người" Nguyệt Nhi lên tiếng, dừng lại nhìn về phía trước ngã ba kết nối giữa ba hành lang lên tiếng, ở nơi đó nàng thấy được một nữ tử phía sau in lấy một hình mặt trăng khuyết, mái tóc tím biếc trên đó cài trâm giống một chiếc quạt.
Thiên Minh đem tay dụi mắt nhìn về phía trước liền thấy một bóng ảnh mờ nhạt dập dờn không rõ là ai, ngay lập tức bấm lấy Phi Công biến thành một thanh kiếm cất bước đi đến phía trước, rồi nói: " Cứ đến đây đi"
Nguyệt Thần thân ảnh xoay người lại, môi nhích lên độ cong nhìn thân ảnh Thiên Minh, Nguyệt Nhi đến gần, bên tai nghe Thiên Minh " bà là", thân ảnh liền thoắt biến xuất hiện trước người hắn: " Sao nào, không nhận ra ta sao?"
Lúc này Phong Miên Chú Ấn trên người Thiên Minh phát động, cảm nhận cơ thể dị dạng Thiên Minh liền nói: " Ta không biết bà, nhưng ta biết bà không phải người tốt. Rốt cục bà là ai?"
Nguyệt Thần nhìn Thiên Minh xông đến mình ngón tay vươn ra nội lực thoát ly, đem thân ảnh hắn định trụ lại, bàn tay tỏa ra quang mang trắng xóa theo tay nàng nâng lên thân hình Thiên Minh cũng được nâng lên, đến gần nàng.
" Thiên Minh" Nguyệt Nhi lo lắng hô lên.
" Thả ta ra" Thiên Minh bị định trụ ở không trung, như giống như bị trói một dạng mặc kệ hắn dùng sức bao nhiêu cũng không thoát được trói buộc.
" Ngươi còn có sứ mệnh quan trọng cần phải hoàn thành của mình" Lời vừa nói xong ngón tay nàng búng ra, thân ảnh Thiên Minh như quả bóng bị ném đi bay về phía sau hành lang.
" Thiên Minh" Nguyệt Nhi thốt lên thân ảnh chạy lại gần Thiên Minh, có điều nàn vừa chạy lại bị một sức hút vô hình lôi lại nhưng chốc lát lại biến mất.
Nguyệt Thần biến sắc khi vừa rồi mình lại không tác động lên người Nguyệt Nhi được, giống như có một năng lượng thần bí nào phủ lấy. Đồng tử mở lớn khi nhìn thấy trên tay nàng lại cầm lấy một hộp đồng phát ra quang mang đang được bọc kín trong tấm vải đen, ngay lập tức bàn tay vươn ra một lực hút lớn đem Nguyệt Nhi hấp về tay mình.
Chỉ thấy trong người Nguyệt Nhi Ảo Âm Bảo Hạp cũng rơi ra bị Nguyệt Thần chú ý lấy, bàn tay kia khẻ động đem Ảo Âm Bảo Hạp cùng Thương Long Hạp hấp đến gần mình, một tay bắt lấy Ảo Âm Bảo Hạp ánh mắt nhìn về Thương Long Hạp vui mừng không thôi.
" Ảo Âm Bảo Hạp của Âm Dương Gia ta không ngờ lại thấy ở nơi này, lại là một bí bảo Thương Long Thất Túc khác" Nguyệt Thần nhỏ giọng nói, từ bàn tay mình một luồng quang mang nhanh chóng dung nhập Nguyệt Nhi, chỉ thấy ánh mắt nàng nhanh chóng mê man đi.
" Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhiii" Thiên Minh hô lớn nhìn thân ảnh Nguyệt Thần xoay người rời đi, ánh mắt hắn cũng chậm rải khép lại điều cuối cùng nhìn thấy là thân ảnh Nguyệt Thần chỉ còn lại mơ hồ rồi biến mất.