Chương 414: Dục cầm cố túng
Thiên An chậm rải đi đến bên cạnh Đoạn Mộc Dung trong ánh mắt kinh ngạc của Đạo Chích đem tay luồn vào eo của nàng, kéo vào lòng rồi hung hăn hôn xuống má tuyên bố chủ quyền.
« Ah » Đoạn Mộc Dung đỏ bừng gương mặt thẹn thùng thốt lên, sau đó cúi gầm xuống mặt đất không dám nhìn người khác.
Đạo Chích ánh mắt mở to giống như gương vở nát một dạng, nhìn một màn phía trước để cho hắn thương tâm không thôi. Theo đuổi Đoạn Mộc Dung mấy năm nay, việc hắn ưa thích Đoan Mộc Dung tất cả các thống lĩnh ở Cơ Quan Thành đều biết đây.
Có điều hoa rơi cố ý mà thần nữ vô tâm, nhưng hắn vẫn không từ bỏ. Nhưng Đoan Mộc Dung biểu cảm vừa rồi đả đem hy vọng bóp vở vụn. Nhưng mà hắn không cam tâm à, đột nhiên nhảy ra một nam nhân không rõ là ai đem Đoạn Mộc Dung đoạt lấy, hắn không tài nào nghĩ ra được.
« Đại bại hoại » Nguyệt Nhi mặt đỏ lên khi nhìn Thiên An công nhiên thân mật với Đoan Mộc Dung trước nhiều người như vậy, chân nhỏ nhanh chóng bước theo hai người bọn họ lên Vân Đỉnh.
« Aiii » Ban lảo đầu đi đến bên cạnh Đạo Chích vỗ vai thỏ dài nói: « Tiểu Chích từ bỏ đi, Dung cô nương phương tâm không ở ngươi»
«A iii » Đạo Chích đắng chát thở dài, thân hình cũng nhanh chóng đi lên Vân Đỉnh cả người chán chường, nhiều năm như vậy còn cua không được Đoan Mộc Dung hắn cũng biết mình không nhập mắt xanh của nàng rồi, cũng đả chuẩn bị tư tưởng từ lâu cũng không phải đả kích không đứng lên được.
Đạo Chích ở bên kia lôi kéo từ phía trên rũ xuống một sợi dây xích sau một hồi nge âm thanh tiếng sợi xích kéo lên. Theo Vân Đỉnh lên cao, mọi người mới phát hiện này vách đá bên trong, dĩ nhiên ẩn giấu rất nhiều bánh răng, đang ở lần lượt có thứ tự di chuyển, chịu đựng toàn bộ Cơ Quan Thành động lực.
" Trên hòn đá kia có chữ, nhưng ta lại không biết" Đột nhiên Thiên Minh phát hiện một cột đá lớn trên đó có mấy dòng văn tự, nhưng lại phát hiện mình cũng không biết chữ.
"Đó là chữ của nước Lổ ngày trước, Mặc Gia tổ sư là người nước Lổ » Nguyệt Nhi lên tiếng giải thích cho thiếu kiến thức Thiên Minh.
"Viết gì chứ?" Thiên Minh hỏi.
"Thế gian nhạc thổ." Cao Nguyệt thanh âm thanh thúy trong tràn đầy lòng kính trọng
Đại Tần, Hàm Dương Cung
"Mặc Gia CơQuan Thành." Doanh Chính nhàn nhạt lên tiếng, ánh mắt nhìn về khung cảnh hoàng cung trước mặt, hiện giờ không có triều hội sự việc cho nên văn vỏ bá quan đều không có một ai cả, à không vẫn còn lấy một người ở nơi này.
" Từ khi sáng lập cách đây hơn bốn trăm năm thì họ đả phát triển cơ quan thuật. Nghe nói tòa Cơ Quan Thành có địa thế hiểm trở,vô cùng ẩn mật, hơn nữa được thiết kế tinh diệu, cơ quan phức tạp, là tâm huyết bao năm của đệ tử Mặc Gia, xây dựng trên trăm năm mới hoàn thành " Lý Tư một bên chậm rải lên tiếng giải thích.
"Mất hơn trăm năm mới xây xong, cũng tức là, từ trước khi Đại Tần thống nhất thiên hạ thì Mặc Gia đã sớm bắt đầu xây dựng căn cứ này rồi?"Doanh Chính dò hỏi
"Chính thị"
"Chúng làm vậy nhằm mục đích là gì?" Doanh Chính có chút khó hiểu nói.
Lý Tư lập tức cất lời:" theo cách nói của các phần tử phản nghịch, chinh chiến bao năm cuối cùng sẻ hủy diệt thiên hạ, tòa thành này sẽ trở thành mảnh đất an lành cuối cùng, để mọi người ẩn náo chiến tranh và hưởng thụ cuộc sống an lạc"
Tần Vương trầm mặc một lát, chậm rãi nói: "Bảy trăm năm qua, thiên hạ vẫn luôn chia năm xẻ bảy, các thế lực chia nhau cát cứ, mọi người bất đồng văn tự, ngôn ngữ khác nhau, thói quen sinh hoạt cũng khác, cho nên mới hễ chút là đánh nhau, mà đánh là đánh suốt bảy trăm năm không dừng.
Quả nhân diệt lục quốc, chính là xóa bỏ những trở ngại đó, không có ranh giới giữa các nước, không có hiểu lầm về ngôn ngữ, mọi người mới có thể chung sống cùng nhau, một quốc gia như thế mới có tư cách được coi là mảnh đất an lành."
Lý Tư cười nói " từ khi bệ hạ thống nhất thiên hạ, đả năm năm không có chiến sự rồi"
"Dưới gầm trời này đều là quốc thổ của Đại Tần, trăm họ sinh hoạt ở trên mảnh đất này đều là con dân của Đại Tần con dân, trong đế quốc của ta tuyệt đối không thể có một nơi như MặcGgia Cơ Quan Thành tồn tại." Doanh Chính lập tức lạnh rên lên tiếng, to như vậy Hàm Dương trong cung một mảnh yên tĩnh, chỉ có Tần Vương lạnh băng thanh âm ở không ngừng quanh quẩn.
" Vâng" Lý Tư cúi đầu hai tay đan lại hành lễ
Doanh Chính lại lần nữa lên tiếng " khanh nói trước kia hành động là dục cầm cố túng (muốn bắt nên thả), mục đích là để Cái Nhiếp cũng các phần tử phản nghịch trốn vào Cơ Quan Thành từ đó tìm ra vị trí Cơ Quan Thành"
Lý Tư cúi người lên tiếng " Vâng, thần đã có tính toán như vậy"
" Hiện tại đã tìm thấy rồi, hẳn khanh sẻ thực hiện bước tiếp theo chứ" Doanh Chính hỏi
Lý Tư cất lời " Như bệ hạ sở liệu, thần đả bố trí kế hoạch tấn công"
Đến hiện tại mọi thứ vẫn vào đúng kế hoạch của hắn, không một chút sai sót nào cả. Thả đi Cái Nhiếp mời chào Lưu Sa đều là kế hoạch của hắn cả. Cái Nhiếp cho dù lợi hại làm sao có thể trốn thoát khỏi tình báo của La Võng và Ảnh Mật Vệ chứ, đừng nói còn dẫn theo Thiên Minh.
Ba trăm kỵ binh diệt không được vậy ba ngàn đây, chỉ cần ở cự ly xa xạ tiễn Cái Nhiếp lấy gì mà trốn được đây, cho dù có trốn được thành công đào tẩu thì cũng trọng thương, tiếp tục điều động quân lực bắt thử hắn chạy thế nào. Để Cái Nhiếp chạy chính là hắn muốn một lần thả lưới hốt lấy mẻ lớn đây.
Đánh sập Cơ Quan Thành không chỉ có Lưu Sa gia nhập vào, mà còn có rất nhiều thế lực khác cũng được vận dụng vào đây. Như Lưu Sa Vệ Trang, tử địch của Mặc Gia gỗ đá biết đi, bá đạo cơ quan thuật Công Thâu Gia ngoài ra còn có Âm Dương Gia, đế quốc hung khí La Võng, Ảnh Mật Vệ lẫn cả đại quân triều đình yểm trợ đây.
" Cơ Quan Thành thiết kế tinh diệu, vững như bàn thạch muốn công phá thành này tất cần có người tinh thông cơ quan thuật" Lý Tư tiếp tục nói.
" Người tinh thông Cơ Quan" Doanh Chính lạnh giọng nói, hắn đả đoán ra được người Lý Tư tiến cứ là ai.
Lý Tư cúi đầu nói: " Công Tôn Gia và Mặc Gia chính là tử địch của nhau mấy trăm năm nay, mặc dù ở Lâu Lan thảm bại nhưng nếu như có thể phá giải được Cơ Quan Thành cơ quan chỉ có Bá Đạo Cơ Quan Thuật"
Doanh Chính mày nhíu lên ẩn ẩn tức giận việc Lâu Lan chiến bại mười vạn tinh binh để cho hắn tức giận, nói: " Toàn lực công phá Cơ Quan Thành, nói cho Công Thâu Cừu quả nhân chấp thuận ý kiến của hắn"
" Vâng" Lý Tư cúi đầu lên tiếng.
Không tiếc mọi thứ phải hủy diệt Cơ Quan Thành chính là Doanh Chính mục đích, đồng thời một lưới diệt trừ tất cả phản nghịch tụ hội tại nơi này. Cơ Quan Thành là căn cứ bí mật của Mặc Gia là nơi ẩn náo an toàn, vị trí hiểm trở cho nên quân Tần muốn đến cũng khó khăn.
Năm lần bảy lượt Thiên An thông qua Mặc Gia ngán chân hắn, cho nên bằng mọi giá hắn phải đánh sập căn cứ này. Nó còn tồn tại chẳng khác nào là mối họa khôn cùng cả.
Cho nên khi Lý Tư đề nghị chủ trương muốn thông qua Cái Nhiếp hốt sạch một lần, đồng thời cần Lưu Sa, Công Thâu Gia hợp sức cũng ngần ngừ. Dù sao Quỷ Cốc Vệ Trang trước kia là đại tướng quân nước Hàn.
Nhưng mấy năm nay làm sát thủ chỉ cần bỏ tiền đều làm cả, hơn nữa việc Cái Nhiếp hắn cũng biết đến. Chính là đối thủ túc địch một trong hai người phải chết chính là quy định của Quỷ Cốc rồi. Về phần Công Thâu Gia hắn chả có lý do để nghi ngờ cả, Công Thâu Gia nương nhờ Đại Tần lớn mạnh báo thù rửa hận với Mặc Gia.
Tuy chiến bại ở Lâu Lan nhưng bá đạo cơ quan của hắn cũng thể hiện rõ trong quá trình đánh chiếm các nước. Nếu không có Công Thâu Gia muốn công phá Cơ Quan Thành như người si nói mộng. Ảnh Mật Vệ La Võng cùng với mười vạn đại quân lần này được huy động, có cả Âm Dương Gia tham dự vào chính là muốn diệt trừ điểm cứ điểm này của Thiên An.