Chương 416: Kiếm chi tôn giả
"Từ lão đệ, ngươi bận rộn thế cũng đến đón chúng ta à" Ban lão nhân vừa đi đến trước cười nói, nhưng đáp lại hắn lão nhân kia cùng không nghe thấy giống nhau, thân thể trạm thẳng tắp, một câu cũng chưa nói.
Đạo Chích đi đến bên cạnh nói: " Cái mà Từ phu tử hứng thú không phải là lảo già ông đâu?"
Ban lảo đầu liền nhìn Đạo Chích nói: " Chẳng lẻ Từ lảo đệ cũng giống như ngươi, đến để nghênh đón mỹ nữ"
Đạo Chích cúi đầu sát Ban lảo đầu đáp lời: " Đương nhiên không phải, ông dùng bàn chân cũng có thể nghĩ, cái mà Từ phu tử say mê nhất là gì"
"Ong ong" Đột nhiên mọi người bên tai vang lên một tia kiếm minh, chỉ thấy Uyên Hồng trên tay Cái Nhiếp không ngừng rung động thậm chỉ chuôi kiếm cũng đả nới lên một đoạn gần 5cm, dường như muốn xuất vỏ kiếm bay ra.
" Cheng" Ngay tại Thiên Minh muốn đem tay chặn lấy chuôi kiếm vào võ thì Uyên Hồng đã thoát ly khỏi vỏ kiếm bay đếnTừ Phu Tử, theo hay ngón tay hắn vuốt lên thân kiếm Uyên Hồng phát ra một tiếng " ong" nhẹ thân kiếm một đường quang mang chạy đi.
"Nè, đó là ta đại thúc ta kiếm, mau trả lại đi" Thiên Minh đi đến nhìn trong tay Uyên Hồng lão đầu hét lớn, nhưng thấy Từ Phu Tử cũng không để ý chính mình, Thiên Minh nhất thời rất là tức giận nói"nè,ta đang nói với ông đó "
Cái Nhiếp đưa tay khoác lên Thiên Minh bả vai, ngăn trở hắn lỗ mãng hành vi, đối với Từ Phu Tử hắn đả mơ hồ đoán được thân phận liền nói: " Phải chăng các hạ là "
Từ Phu Tử rốt cục đối với Cái Nhiếp nói: "Ta họ Từ, các huynh đệ nể tình, gọi ta một tiếng Từ Phu Tử."
Cái Nhiếp lập tức ôm quyền nói: " Hóa ra là người được xưng Kiếm Chi Tôn Giả, Từ Phu Tử. Bảo kiếm do ông tạo đều là thần binh lợi khí mà các kiếm khách nằm mơ cũng muốn có"
Từ Phu Tử giơ trong tay lên Uyên Hồng, than thở: "So với trong tay thanh Uyên Hồng, ta chẳng qua chỉ học được chút bì phu mà thôi "
"Vậy tiền bối chế tạo ra Uyên Hồng này là" Cái Nhiếp khiêm tốn thỉnh giáo.
Từ Phu Tử ánh mắt có chút hồi ức nhìn trên tay danh kiếm nói:"Là mẫu thân của ta "
Từ Phu Tử trầm ngâm một hồi liền nói: " Thanh Uyên Hồng trong tay của ngươi, cũng coi như tìm được chủ nhân xứng đáng."
Ngừng một hơi hắn trả kiếm lại cho Cái Nhiếp rồi nói: "Trong thành còn có một thanh kiếm, tên là Thủy Hàn.Kiếm này cùng ngươi Uyên Hồng thuộc tính tương khắc, từ chọn chất liệu đến công nghệ rèn đều tuyệt nhiên bất đồng, hai thanh kiếm này đả định sẳn thủy hỏa bất dung."
Ngừng một chút Từ Phu Tử nhắc nhở:"Trong Kiếm Phổ, Thủy Hànđứng ở hàng thứ bảy, tuythấp hơn Uyên Hồng 5 bậc. Nhưng thập đại danh kiếm trên Kiếm Phổ mỗi thanh đều có chỗ độc đáo, xếp hạngcao thấp không nghĩa là phân ra mạnh yếu, tốt nhất là ngươi nên cẩn thận một chút".
Thiên An cười nhạtCao Tiệm Ly thực lực cũng không tệ nhưng muốn cùng Cái Nhiếp giao thủ còn chưa đủ trình so lấy. Quỷ Cốc Phái chính là đương đại kiếm thuật hàng đầu trong Bách Gia.
Cao Tiệm Ly chỉ dựa vào đặc tính của Thủy Hàn phát động hàn khí mà thôi, bình thường giao đấu với người khác là chiếm ưu thế nhưng Uyên Hồng là từ Tàn Hồng mà ra như hỏa diễm thiêu đốt khắc chế lấy đả đành, mà kiếm thuật lại còn trên một bậc.
Cái Nhiếp liền hỏi: " Người sở hữu Thủy Hàn là?"
"Tiểu Cao." Từ Phu Tử lên tiếng trả lời, thân ảnh đi đến phía trước người Thiên An khi mà hắn phát hiện ra một thanh kiếm khác so với Uyên Hồng càng mạnh mẻ.
Thiên Minh tay phải sờ sờ cằm nghi ngờ nói, vừa rồi trên đường nghe Ban lão đầu cùng đạo chích thảo luận qua, không biết cái này Tiểu Cao là ai? Tại sao không để cho đại thúc thấy hắn"Lại là Tiểu Cao,rốt cuộc y là ai?"
"Một ngườimà ngươi không muốn đắt tội " Nơi đây bên cạnh Đạo Chích đi tới, đem để tay lên Thiên Minh bả vai. Nhìn Đạo Chích bộ dáng nghiêm túc, Thiên Minh cảm giác cái này tiểu Cao tựa hồ thực sự không tầm thường.
" Thứ cho lảo phu vô lể, không biết các hạ có thể cho lảo phu nhìn nó được không?" Từ Phu Tủ chắp tay cung kính lên tiếng.
" Cũng được, nhưng cần phải cẩn thận" Thiên An gật đầu cổ tay khẻ động, thanh Thiên Tịch nhanh chóng thoát ly phiêu bồng đến Từ Phu Tử trước mặt.
Chú Kiếm Sư luôn có độc môn bĩ kỹ của riêng mình trong việc chú kiếm, hơn nữa lảo Tử cũng là một tay đúc kiếm đại sư đương nhiên bằng hắn nhãn quang nhìn ra được thanh Thiên Tịch lợi hại. Hiện giờ chakra bám trên người đả đem hắn dịch dung đi, trừ khi hắn chủ động để lộ khó người có thể phát hiện ra được hắn thân phận chân thật.
" Tranh" Thiên Tịch phát ra một tiếng kiếm minh vang dội, thân kiếm rung động kịch liệt chỉ thấy Từ Phu Tử gương mặt biến sắc liền ngưng trọng trên tay màu vàng chân khí tuôn vào chuôi kiếm muốn trấn áp nó, mà đám người bên cạnh hắn cũng bị luồng sát khí khổng lồ này sợ hãi.
" Cheng" Từ Phu Tử vội đem chuôi kiếm tra vào vỏ kiếm, gương mặt trắng bệch lui về sau hai bước.
Mới vừa rồi hắn cảm nhận được thi sơn huyết hãi sát khí ngập trời, bản thân là chú kiếm sư hắn đương nhiên biết được một thanh kiếm giết càng nhiều người sát khí sẻ càng mạnh, mà thanh kiếm này trên thân sát khí đả vượt qua mức tưởng tượng của hắn không biết đả tướt đoạt bao nhiêu sinh mạng.
" Thật đáng sợ sát khí, thủ pháp đúc kiếm đến chất liệu chưa từng thấy qua, cho dù có là Tàn Hồng năm xưa cũng không bằng, thanh thần binh này lại không có trên Kiếm Phổ thứ cho lảo phu kiến thức nông cạn chẳng hay thanh kiếm này là?" Từ Phu Tử một hồi kích động sau đó thở than nói.
Hắn xuẩt thân Đúc Kiếm thế gia cho nên khi nhìn qua đả biết được thanh kiếm này rèn đúc không phải người thường có thể rèn đúc được, cho dù Kỷ Nhân có sửa lại đi nữa nhưng cũng không có qua được con mắt hắn. Nhất là nguyên liệu chú tạo nên thanh kiếm này, còn thở than chính là thanh kiếm này sát khí quá nặng ảnh hưởng thần trí người cầm.
" Thiên Tịch" Thiên An chậm rãi nói.
" Thiên Tịch sao.. từ trời cao hạ xuống" Từ Phu Tử vuốt râu, rồi nói: " Thanh kiếm này quả thật uy lực mạnh mẻ, nhưng sát khí quá thịnh dể ảnh hưởng tâm trí người dùng. Thanh ma kiếm này...?"
Thiên An cũng chả quan tâm đến hắn làm gì, tay tiếp nhận thần kiếm của mình để vào sao chậm rải bước đi qua thông đạo.
" Sát khí thật đáng sợ, thanh kiếm đó đả giết bao nhiêu người rồi" Đạo Chích nhìn về thanh kiếm hoa lệ giống như một đầu rồng uy vũ, ngưng trọng:: Sát khí trùng thiên nhưng khi vào vỏ lại không một chút khí tức nào, người này rốt cục là ai?"
" Khục khục"Ban lảo đầu ho khan, việc Thiên An vào Cơ Quan Thành không để lộ danh tính còn yêu cầu hắn cùng đám người không để lộ, hắn có chút khó hiểu đây nhưng biết hắn là vị bệ hạ này đang có tính toán riêng mình, tốt nhất là hắn không nên ảnh hưởng đến bố cục, liền nói: " Tiểu Chích, đừng quan tâm chỉ cần biết hắn sẻ không làm hại đến Mặc Gia, đi thôi"
Từ Phu Tử đến ở Cơ Quan Thành chính là do hắn cố tình xếp lấy, nếu không đả cho hắn một vé theo Lâu Lan cùng với Kỷ Nhân và các công tượng khác mà rèn đúc cơ quan rồi. Mục đích chẳng có gì khác hơn chính là lần nữa hưởng thụ xem phim trực tiếp kiểu này.
Rất nhanh Thiên An cùng đám người cũng rời khỏi thông đạo này, một hành lang dài liên miên nằm cheo leo giữa các vách đá. Giống như công xôn một dạng các hành lang được nép chống giữ lại neo sâu vào vách đá. Nếu không có cơ quan thuật giúp sức thì việc kiến tạo những hành lang dài trên núi cao này là một điều không tưởng.
Đáng nói hơn trênvách đá thẳng đứng không chỉ chứa một đầu dài hành lang mà còn rất nhiều các hành lang giống như phân tầng một dạng, bên tai nghe được tiếng gió thoảng qua sâu trong thung lũng truyền đến nước chảy cùng chim hót, giữa mấy trăm mét độ cao phong cảnh hửu tình thơ mộng.
"Từ lão đệ, chuyện gì thế" Ban lão đầu nhìn thấy trước mặt không ít người mang trắng đen áo Mặc gia đệ tử đang hướng về không xa một cái hành lang chạy đi, dò hỏi.
"Không biết, hẳn không phải là địch nhân, nếu không đả có báo động rồi." Từ Phu Tử nhìn nói.
"Này, có chuyện gì thế mà mọi người chạy vội vàng thế, xảy ra chuyện gì?" Đạo Chích thân hình thoát biến xuất hiện ngăn trở một gã Mặc gia đệ tử dò hỏi.
"Đạo Chích đầu lĩnh, nghe nói một thiếu niên mới đến, có thần lực trời sinhđả chiến thắng thật nhiều huynh đệ trong bộ rèn đúc, khiến Thiết đầu lĩnh cũng đến muốn tỷ thí cùng thiếu niên đó" Cái này Mặc gia đệ tử nói xong chạy mau, sợ trể tràng náo nhiệt này.
"Đại Thiết Chùy đang đọ sức cùng người ta" Đạo Chích quay đầu hướng về phía mọi người hô.
"Là ai mà lại khiếncho gã Đại Thiết Chùy cũng phải ra tay" Ban lão đầu hơi nghi hoặc, Đại Thiết Chùy trong Mặc Gia có thể nói khí lực lớn nhất trong các đệ tử Mặc Gia.
"Mau đi thôi, ta muốn xem rốt cục là thần thánh phương nào." Đạo Chích sờ lên cằm, có vẻ hơi không dằn nổi chứng kiến vị kia có thể cùng năm xưa Yên quốc đệ nhất lực sĩ, Mặc gia cao thủ Đại thiết chùy tỷ thí người vật thần bí là ai?
"Dung tỷ tỷ, chúng ta cũng mau đi xem đi" Nguyệt Nhi cũng tràn đầy phấn khởi, muốn nhìn một chút cái này người vật thần bí.
"Nguyệt nhi, muội lặn lội đường xa, không mệt mỏi sao?" So với cái kia thần bí thiếu niên, Đoan Mộc Dung rõ ràng lo lắng hơn Nguyệt Nhi.
"Dung tỷ tỷ, muội cũng muốn xem." Nguyệt Nhi có chút làm nũng nói.
"Vậy còn chờ gì, đi nhanh đi!" Thiên Minh cũng thực đã chờ không nổi, dạt ra chân chạy đi.