Chương 899: Kèn lệnh! Thần cấp!

Thế Giới Tu Chân

Chương 899: Kèn lệnh! Thần cấp!

Ngón tay thon dài của hắn tháo vương chi hào giác xuống.

Thần lực được rót vào thần văn đỏ như máu trên vương chi hào giác, thần văn nhanh chóng sáng rực lên. Lấy Tả Mạc làm trung tâm, khí tức mênh mông uy nghiêm ầm ầm khuếch tán ra bốn phía.

Mười vị chiến tướng hoàng kim trong lòng chợt động, vẻ mặt bọn họ trở nên cứng ngắc, đây là…

Tả Mạc đưa vương chi hào giác lên môi rồi khẽ thổi.

Ù!

Tiếng kèn lệnh du dương vang vọng khắp chiến trường, bầu trời sáng rực và những tiếng nổ đinh tai nhức óc, tất cả đều không ngăn được tiếng kèn lệnh ngược dòng thời gian vang vọng.

Trên chiến trường mọi người đều ngừng lại, dường như trong cơ thể bọn họ có thứ gì đó vừa nổ tung. Bên trong huyết mạch của bọn họ từng đạo hoa văn không rõ ràng bỗng sáng lên. Sức mạnh ẩn chứa ở sâu trong huyết mạch tựa như bị tiếng kèn đánh thức.

Thần phục!

Thần phục theo bản năng!

Khí tức uy nghiêm vô hình bao phủ toàn bộ chiến trường, tất cả ma tộc có mặt ở đây đều thần phục theo bản năng. Thân thể của bọn họ như mất kiểm soát, ý chí của bọn họ như bị thuần phục.

Tiếng kèn lại mang tới hiệu quả trái ngược đối với kẻ thù.

Cảm giác uy hiếp tràn xộc thẳng vào tim, một khi trong lòng xuất hiện ý nghĩ phản kháng thì sức mạnh ẩn chứa bên trong cơ thể sẽ kiềm chế bọn họ, ngăn cản bọn họ, bọn họ chỉ cảm thấy rất khó chịu không sao nói nên lời.

Còn chiến bộ dướng trướng Tả Mạc thì cảm thấy trong người như có lửa, sức mạnh vô biên dùng mãi không hết, bọn họ không sợ bất cứ thể loại chiến đấu nào!

Ngô vương tại thượng!

Lần đầu tiên Tả Mạc sử dụng vương chi hào giác, cho tới tận lúc này hắn mới có thể cảm nhận được rõ truyền thuyết về vương chi hào giác. Vương chi hào giác chính là lĩnh ngộ cao nhất của thủy vương ma tộc đối với huyết mạch của ma tộc.

Vương chi hào giác đánh thức sức mạnh ẩn chứa ở tầng sâu nhất của huyết mạch ma tộc.

Sức mạnh thật sự rất đáng sợ!

Tả Mạc không khỏi cảm thấy sùng bái, trong mắt vị thủy vương ma tộc kia, huyết mạch ma tộc không phải là thứ gì đó quá bí ẩn.

Rất nhanh Tả Mạc liền thu lại tâm thần, hắn để ý thấy mắt chư tướng phía dưới đang bừng bừng cháy!

"Giết!"

Mệnh lệnh lạnh lùng vang vọng khắp chiến trường.

Tả Mạc xuất hiện ở nơi cao nhất của chiến trận.

-----

Phòng tuyến Thiên Mộc giới đang bị tấn công mãnh liệt, lung lay sắp đổ. Phía trước đang có chiến bộ năm vạn người không tiếc thần lực điên cuồng oanh kích, hầu hết cấm chế phù trận đều trong thời gian ngắn bị phá tan.

Hi công tử không ngờ bọn họ lại gặp phải công kích mãnh liệt như thế!

Năm vạn người gần như che khuất toàn bộ bầu trời, bóng tối, màu đen, màu trắng, màu xanh, công kích tràn ngập khí tức tử vong phô thiên cái địa tựa như cuồng phong vũ bão tràn xuống.

Lần đầu tiên Hi công tử gặp phải loại công kích mãnh liệt như này, nhất thời hắn cảm thấy hơi hốt hoảng.

Chờ khi hắn bình tĩnh trở lại thì đã phát hiện ra bộ hạ xung quanh đang trong trạng thái vô thức tiến hành phản kích. Hi công tử nhận ra điều không ổn, nhịp độ chiến đấu đang rơi vào tay đối phương. Phản công của phe mình đều dựa theo bản năng, không có tổ chức, phản công như vậy không có ý nghĩa gì.

Hi công tử đang định quát ngưng lại bỗng một tiếng kèn lệnh vang lên lan ra khắp các ngóc ngách của chiến trường.

Hi công tử như bị sét đánh, khí huyết trong cơ thể như muốn sôi lên, trong lòng vô cùng hoảng sợ, sắc mặt đại biến, đây là…

Rốt cuộc hắn cũng là đỉnh giai chiến tướng, từ quý công tử lột xác thành đỉnh giai chiến tướng, tâm tính của hắn đã không còn yếu đuối như năm đó, theo bản năng hắn quay sang nhìn thuộc hạ bên cạnh, nhất thời tâm trùng xuống.

Trong tầm mắt, chư tướng phe mình đều đang thất hồn lạc phách.

Một truyền thuyết bỗng hiện lên trong đầu hắn.

Vương chi hào giác!

Đó là vương chi hào giác!

Đột nhiên hắn quay đầu nhìn về phía chiến trận của đối phương.

Vừa đúng vào lúc này, hắn nhìn thấy chiến trận của đối phương tác ra, chiến bộ trước đó đang kịch chiến với họ giống như dòng nước tách ra hai bên. Một chiến bộ sâm nghiêm bước ra từ đó. Ở nơi cao nhất của chiến bộ, một ma tộc đeo mặt nạ bằng đồng thau lạnh lùng nhìn hắn.

"Giết!"

Trong nháy mắt trái tim Hi công tử như muốn ngừng đập.

Trải qua hốt hoảng ban đầu, hắn đã bình tĩnh trở lại nhưng dù đã bình tĩnh hơn Hi công tử vẫn hoảng sợ thất sắc.

Thật nhanh!

Đối phương đã vọt tới trước mặt bọn họ.

"Phòng thủ! Phòng thủ!" Hi công tử khàn giọng gào thét, không thể nào nhận ra vẻ ung dung hoa lệ trên gương mặt anh tuấn kia, bây giờ hắn chỉ hi vọng tiếng thét của bản thân có thể khiến phe mình bình thường trở lại.

Làm Hi công tử có chút yên tâm chính là chiến bộ mà mình tốn bao nhiêu công sức gây dựng nên vẫn chưa sụp đổ, bọn họ cố gắng tập trung sĩ khí bắt đầu tổ chức phòng ngự.

Trong tầm mắt, công kích của địch nhân dồn dập như mưa, thần lực ba động kịch liệt làm Hi công tử có ảo giác một biển công kích cuồng liệt đang ập về phía mình.

Mười tên hoàng kim chiến tướng cả người tỏa sáng.

Nhưng chói mắt nhất chính là Tả Mạc ở tiền phương.

Thần lực cuộn trào mãnh liệt tựa như thực chất tràn ngập từng tấc không gian xung quanh hắn, thần lực ẩn chứa sức mạnh kinh khủng chậm rãi di chuyển xung quanh hắn. Không gian quanh đó vặn vẹo biến ảo bất định, mọi người không thể nào thấy rõ được bóng người hắn, chỉ có thể thấy thần lực đang cuộn trào mãnh liệt tựa như ma thần!

Một điểm sáng màu trắng từ trong bóng dáng tựa như ma thần kia bay ra ngoài.

Hi công tử trợn tròn mắt, không ổn!

Nhưng điểm sáng màu trắng to bằng hạt đậu kia chỉ trong nháy mắt đã bay tới trước mặt hắn, lúc này điểm sáng biến thành một khoảng sáng vô cùng chói mắt.

Tựa như có một mặt trời đang lao tới trước mặt vậy!

Bọn họ không kịp làm gì thì đã bị bạch quang với tốc độ kinh người nuốt chửng.

Toàn bộ ba trăm vạn dặm quan trọng nhất của phòng tuyến Thiên Mộc giới đều bị bạch quang bao phủ. Bạch quang chói mắt không chút tiếng động lặng lẽ nuốt chửng tất cả.

Một khắc sau, tiếng nổ như tiếng biển gầm mất đi trói buộc ầm ầm lan tràn khắp bốn phía!

Khí lưu kinh khủng làm chiến bộ Minh cảnh cũng cảm thấy bản thân như đang ở giữa cơn cuồng phong vũ bão của biển rộng.

Mọi người đều bị một kích này làm cho ngây người, dù cho một kích này là do bọn họ phát động.

Trước đó chưa có ai có thể thừa nhận được thần lực của năm vạn quân tinh nhuệ!

Cho nên không ai biết, khi năm vạn quân tinh nhuệ tập trung thần lực vào một đòn thì sẽ xảy ra cảnh tượng gì.

Bây giờ thì họ rõ rồi.

Mất mười phút quang mang mới tan hết.

Hiện ra trước mặt bọn họ là một hố sâu rộng tới ba trăm dặm, cùng với đó là một cái khe sâu không thấy đáy.

Hố sâu sâu tới ba mươi trượng, vách ngăn bốn phía trơn nhẵn như gương, như do đao mài ra, bên trong lỗ trống rỗng không có gì. Khe rộng tới hơn mười dặm, sâu không thấy đáy.

Nếu như bọn họ có thể nhìn thấy chỗ sâu trong nền đất thì sẽ phát hiện ra, kết cấu đất của giới đã bị biến đổi hoàn toàn.

Không ai có đủ dũng khí để ngăn cản một kích này.

Chiến trận mạnh nhất của liên minh Ma Soái đã tan thành tro bụi, liên minh Ma Soái đã không còn dũng khí để chiến đấu.

Ngay cả Tả Mạc cũng không ngờ được, thần lực năm vạn người tập trung cũng một chỗ lại có uy lực kinh khủng như vậy. Khi số lượng đạt tới một mức độ nhất định thì sẽ biến hóa về chất. Thần lực năm vạn người tập trung cùng một chỗ hoàn toàn khác so với hai vạn, ba vạn người.

Ngay cả hắn cũng suýt nữa không thể khống chế được.

Một kích vừa rồi thật quá mạo hiểm, nếu cho Tả Mạc làm lại lần nữa hắn cũng không dám.

Nhưng khiến Tả Mạc cảm thấy vui mừng chính là một kích này đã xác định thắng lợi cho Minh cảnh!

Không ai có thể ngăn cản bước tiến của họ!

Thắng lợi là không có gì phải bàn!

-----

Chiến bộ của Tiết Đông lặng lẽ xuất hiện ở biên cảnh của tứ đại thiền môn.

Lập tức tung tích của chiến bộ Tiết Đông đã bị phát hiện.

Tiết Đông không chút sợ hãi, rất nhanh hắn đã đánh tan mấy chiến bộ của tứ đại thiền môn nhưng ngay sau đó hắn cảm thấy không ổn lắm, Dưỡng Nguyên Hạo không ở trong tứ đại thiền môn!

Tiết Đông sợ hãi thất kinh.

Dưỡng Nguyên Hạo không có mặt ở tứ đại thièn môn vậy giờ hắn ở đâu?

Tiết Đông không bị gì ngăn cản nên ngày đêm kiêm trình lao thẳng tới tứ đại thiền môn. Tiết Đông muốn tập kích Dưỡng Nguyên Hạo, một đấu một Tiết Đông có đủ tự tin mình có thể đánh bại được Dưỡng Nguyên Hạo.

Bây giờ Mạc Vân Hải đã chiếm hết lợi thế danh tướng, có thể nói đây là điểm bất lợi của Côn Luân. Dù những năm gần đây Côn Luân xuất hiện không ít chiến tướng trẻ tuổi ưu tú nhưng những người trẻ tuổi này so với những đỉnh giai chiến tướng thì còn chênh lệch quá nhiều.

Công Dã Tiểu Dung và Mục Song, hai chiến bộ phải mất một thời gian nghỉ ngơi mới có thể khôi phục chiến lực. Cũng có nghĩa hiện giờ Mạc Vân Hải có Công Tôn Sai, Biệt Hàn, Dưỡng Nguyên Hạo và Cốc Lương Đao là có thể chiến đấu.

Kế hoạch của bọn họ là đánh bại Dưỡng Nguyên Hạo và Tiết Đông trước để nắm thế chủ động sau đó quyết chiến với Mạc Vân Hải.

Tiết Đông đánh thẳng về phía Dưỡng Nguyên Hạo, còn Lâm Khiêm thì đánh về phía Cốc Lương Đao.

Nếu đám người Vi Thắng không trở về thì mục tiêu của Lâm Khiêm sẽ là Công Tôn Sai. Chỉ tiếc là đám người Vi Thắng đã trở về, lúc nào Lâm Khiêm cũng cảnh giác với Vi Thắng.

Côn Luân chiếm ưu thế về thực lực nên không cần phải mạo hiểm. Bên cạnh Cốc Lương Đao chỉ có Song Vũ, chỉ là chuẩn thần cấp không thể tạo ra uy hiếp với Lâm Khiêm.

Đầu tiên gọt nanh vuốt của nó, sau đó quyết chiến với nó, đây chính là sách lược của Côn Luân.

Nhưng khi Tiết Đông phát hiện ra Dưỡng Nguyên Hạo không có mặt ở trong tứ đại thiền môn lập tức mặt biến sắc. Điều này có nghĩa Dưỡng Nguyên Hạo đã sớm rời khỏi tứ đại thiền môn. Không chỉ Dưỡng Nguyên Hạo không ở đây mà cao tầng của tứ đại thiền môn đều không có mặt. Từ những điều này có thể thấy từ khi Côn Luân bắt đầu tấn công bắc Thiên Hoàn, Mạc Vân Hải đã có hành động ứng phó với Côn Luân.

Tiết Đông dù sao cũng không phải phàm phu tục tử, trong nháy mắt hắn liền đoán ra được mục tiêu của Dưỡng Nguyên Hạo.

Côn Luân!

Nhưng sau khi biết rõ ý đồ của đối phương, Tiết Đông lại không quá khẩn trương.

Nếu Dưỡng Nguyên Hạo cho hậu phương của Côn Luân rỗng tuếch thì hắn quá sai lầm rồi.

Cao tầng của tứ đại thiền môn đều không có mặt ở đây, càn quyét tứ đại thiền môn không có quá nhều tác dụng. Lúc này thời gian mới là thứ quan trọng nhất!

Tiết Đông lỡ trớn không chút do dự lập tức rời khỏi tứ đại thiền môn. Trước khi rời đi hắn còn ra lệnh cho ngũ đại thiền môn đã gia nhập Côn Luân tiến vào tứ đại thiền môn.

Pháo hôi cứ giao cho pháo hôi, địa phương như này không đáng để chiến bộ vương bài như hắn lãng phí thời gian.

Nhưng đúng vào lúc này hắn nhận được thư của Mục Huyên.

Chiến bộ của Mục Huyên gặp phải Biệt Hàn Nghiệt bộ!

Hai mắt Tiết Đông sáng ngời, lúc này hắn ở cách chiến bộ của Mục Huyên không xa, chỉ cần Mục Huyên có thể ngăn cản được Biệt Hàn mấy ngày là hắn đã tới nơi. Đến lúc đó hắn và Mục Huyên chiến bộ bao vây Biệt Hàn Nghiệt bộ, Biệt Hàn có chắp cánh cũng không thoát.

Không ngờ Dưỡng Nguyên Hạo chạy mất thì Biệt Hàn lại tới.

Tiết Đông lập tức nhận ra đây chính là một cơ hội tuyệt hảo để tiêu diệt Nghiệt bộ của Biệt Hàn!