Chương 901: Các ngươi vẫn tốt chứ.

Thế Giới Tu Chân

Chương 901: Các ngươi vẫn tốt chứ.

Vưu Cầm Liệt cung kính đứng đó.

Mười năm nắm đại quyền trong tay, Minh Nguyệt Dạ vẫn giống như cũ, gương mặt vẫn xinh như tiên ngoài ra vầng trán lại toát ra vẻ uy nghiêm. Đôi mắt đầy linh tính cũng trở nên thâm trầm như biển.

Không ai để ý tới tuổi của nàng, trước mặt nàng mọi người đều nơm nớp lo sợ, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Mười năm trôi qua, Minh Nguyệt Dạ thành công quét sạch kẻ thù chính trị của mình, giờ chỉ có nàng mới có quyền lên tiếng ở yêu tộc. Bây giờ trưởng lão hội chẳng có tác dụng gì, toàn bộ những môn phái quan trọng, toàn bộ chiến bộ tinh nhuệ, tất cả đều nằm dưới sự khống chế của nàng.

Xem xong chiến báo trong tay, trán Minh Nguyệt Dạ khẽ nhíu lại: "Lương Vi?"

Nàng nhớ lại, cái tên này gợi ra cho nàng rất nhiều kỉ niệm: "Lương Vi ở quân đoàn Băng Sương?"

Nàng có chút ấn tượng với cái tên này, đây là một vị bạch ngân chiến tướng, trong trận chiến với Côn Luân đã lập được đại công, sau đó thì bị cho nghỉ ở nhà. Chuyện này đã trở thành một trong những lý do để nàng công kích trưởng lão hội và đã tạo ra được sóng gió không nhỏ.

"Vâng!" Vưu Cầm Liệt trả lời một cách ngắn gọn, chắc chắn.

"Sao hắn có thể tới Minh cảnh được?"

"Không biết." Vưu Cầm Liệt bình tĩnh trả lời: "Có cần phái người đi điều tra không?"

Trên mặt hắn không hề có chút cảm xúc nào. Năm đó việc hắn âm thầm trợ giúp Lương Vi mặc dù đã được hắn che giấu rất kĩ nhưng hắn cũng chưa bao giờ ngừng cảnh giác. Nhất là khi hắn đã ở trong bóng tối quá lâu, hắn trở nên thận trọng hơn, hắn không được phép để lại một kẽ hở nào.

Vì vậy Vưu Cầm Liệt nhanh chóng thăng chức cho đám thuộc hạ năm đó tham gia vào chuyện này, cho chúng quyền hành rất lớn.

Mười năm này, trong những đợt càn quyét thì Vưu Cầm Liệt chính là thanh đao sắc bén nhất của Minh Nguyệt Dạ, thuộc hạ của hắn tự nhiên cũng tham gia vào những lần hành động này. Thăng chức cũng đồng nghĩa với việc phải tham gia rất nhiều hành động tàn khốc.

Vì vậy, những người này không ngừng chết đi, từng người từng người một chết đi.

Lương Vi mười năm yên lặng khiến bọn họ sớm đã quên mất hắn. Những người này không thể nào ngờ được Lương Vi giờ đây lại chính là điểm yếu trí mạng của bọn họ.

Bởi vì chết trong khi làm nhiệm vụ nên người nhà của bọn họ đều được chiếu cố vô cùng tốt, có thể tiến vào yêu thuật phủ tốt nhất, có được công việc ổn định.

Thời cuộc xoay vần chính là yểm hộ tốt nhất. Không ai chú ý tới sự hi sinh của mấy người này, ngay chính bọn họ cũng không hề nhận ra điều này.

Trong mười năm này có quá nhiều người hi sinh, ngay cả Vưu Cầm Liệt cũng mấy lần bị trọng thương, suýt chút nữa thì mất mạng.

Trong lòng Vưu Cầm Liệt cũng thầm cảm thấy may mắn. Nếu như những người năm đó còn sống thì bây giờ hắn phiền to rồi. Nếu như thuộc hạ năm đó của hắn còn sống, Lương Vi đột nhiên xuất hiện dưới trướng Minh vương nhất định mọi người sẽ cảm thấy rất kì quái.

Minh Nguyệt Dạ không đáp, ngược lại khẽ than: "Ta nhìn lầm rồi. Năm đó ta cho rằng hắn chỉ là một bạch ngân chiến tướng tầm thường, không đáng để nâng đỡ. Không ngờ hắn tài hoa như thế, lại không hề thua kém Mộc Hi. Danh tướng như vậy mà ta lại bỏ qua, đúng là quá sai lầm! Hơn nữa là yêu tộc mà chỉ huy chiến bộ ma tộc, có lẽ yêu tộc chúng ta cũng sản sinh ra một gã chiến tướng giống như Biệt Hàn vậy!"

Trong lòng Minh Nguyệt Dạ thầm hối hận không thôi, năm đó với địa vị của Lương Vi, nàng chỉ cần hơi quan tâm một chút thì khẳng định Lương Vi sẽ dốc lòng đi theo.

Thiên quân dễ kiếm, nhất tướng khó cầu, huống hồ đây còn là danh tướng.

Qua trận chiến này Lương Vi đã tiến vào hàng ngũ đỉnh giai chiến tướng, hào quang chói mắt.

Lắc lắc đầu, Minh Nguyệt Dạ ném sầu não qua một bên: "Chiến sự giữa Côn Luân và Mạc Vân Hải tới đâu rồi?"

"Song phương đã khai chiến toàn diện." Vưu Cầm Liệt rất quan tâm tới Mạc Vân Hải nên biết rõ: "Theo tình báo mà chúng ta có, song phương đều không có chuẩn bị tốt cho khai chiến. Ngay từ đầu ý đồ của Mạc Vân Hải là muốn lợi dụng bắc Thiên Hoàn làm mồi nhử hấp dẫn Côn Luân, bọn họ nhân cơ hội đó đánh lén phía sau, tiêu hao thực lực của Côn Luân. Mà Côn Luân thì muốn nuốt Thiên Hoàn để diệt trừ mầm hoạ, đồng thời khiến bản thân lớn mạnh, sau đó lấy mục tiêu là tứ đại thiền môn hoặc Cốc Lương Đao rồi phát động chiến tranh với Mạc Vân Hải."

Minh Nguyệt Dạ gật đầu: "Chiêu này của Lê Tiên Nhi thật tuyệt, Mạc Vân Hải không thể không nhận, Côn Luân không thể không chiến."

Nàng nở nụ cười thật tươi: "Hai đại cự đầu quyết chiến nhất định sẽ diễn ra rất lâu, chúng ta cần nắm bắt cơ hội này dưỡng sức nghỉ ngơi. Chờ khi bọn họ lưỡng bại câu thương thì đó chính là lúc yêu tộc ta quật khởi!"

Yêu tộc vừa mới trải qua thanh lọc, sinh cơ đang dần hồi phục nên không thể phát động chiến tranh được. Mười năm thanh lọc, không ai có thể biết rõ hao tổn trong đó hơn Minh Nguyệt Dạ. Trong mắt nàng, nội chiến ở tu chân giới, nội chiến của ma tộc không thể nghi ngờ chính là cơ hội tốt để yêu tộc khôi phục lại.

"Đại nhân anh minh!" Vưu Cầm Liệt "thật lòng khen".

Trong lòng thầm cười nhạt.

Hắn đã liên hệ với Bồ yêu, mặc dù Bồ không nói thẳng nhưng hắn từ trong lời nói của Bồ yêu có thể nhận ra Bồ còn có hậu chiêu của mình!

Vưu Cầm Liệt cực kì thông minh, làm công tác tình báo nhiều năm nên hắn rất am hiểu việc tìm kiếm chân tướng sự việc. Lương Vi xuất hiện dưới trướng minh vương, lại liên tưởng tới vẻ mặt chắc chắn của Bồ yêu, còn có đám người Vi Thắng quay trở về Mạc Vân Hải, Tả Mạc thì vài ngày nữa sẽ quay về làm cho hắn đưa ra một kết luận vô cùng hoang đường, minh vương rất có khả năng chính là Tả Mạc!

Nói thật, chính hắn cũng bị kết luận này dọa cho chết khiếp.

Nhưng rất nhanh hắn liền trấn tĩnh lại, nếu như điều này là thật và thực lực của Tả Mạc cường đại như thế thì đây chính là một tin dữ đối với các thế lực khác.

Hắn có thể nhận ra Ma Thần điện không thể cầm cự được lâu nữa, thực lực song phương quá cách biệt.

Chuyện ma tộc thống nhất là không thể ngăn cản.

Nếu như suy đoán của mình là thật…

Tiêu diệt xong Ma Thần điện, Tả Mạc sẽ nắm trong tay Bách Man cảnh, Minh cảnh và Mạc Vân Hải, sẽ trở thành thế lực đứng đầu thiên hạ. Yêu tộc và Côn Luân chỉ có một cơ hội duy nhất là liên hợp lại với nhau.

Thế nhưng hiện tại Minh Nguyệt Dạ lại đang chờ song phương rơi vào thế lưỡng bại câu thương, trong lòng Vưu Cầm Liệt không khỏi cười nhạt.

Một khi hoàn thành thống nhất ma tộc, thực lực của Tả Mạc sẽ áp đảo Côn Luân. Quan trọng hơn chính là Côn Luân không thể nào đoán ra được, minh vương lại chính là vua của Mạc Vân Hải.

Với thủ đoạn của Tả Mạc, Côn Luân nhất định sẽ ăn trái đắng.

Vưu Cầm Liệt rất hiểu Bồ, với phong cách của Bồ đã không ra tay thì thôi, khi đã ra tay thì một chiêu liền lấy mạng người ta, tuyệt đối không để cho Côn Luân có cơ hội lật ngược thế cờ.

Đến lúc đó…

Yêu tộc liệu có còn là đối thủ của Tả Mạc?

-----

Không ai ngờ tới, đánh tới giờ phút này, kẻ nổi bật nhất dưới trướng minh vương không phải là An Mạc mà lại là Lương Vi từ trên trời rơi xuống. Trước đây, trong mắt mọi người, nhược điểm trí mạng của minh vương chính là có binh không tướng. Không tướng là chỉ không có đỉnh giai chiến tướng.

Mặc dù Bách Man cảnh không ngừng hỗn chiến, chiến bộ bị tiêu hao tới mức kinh người nhưng hiện tại lại xuất hiện một nhóm lớn đỉnh giai chiến tướng. Ma Thần điện, liên minh Ma Soái, Anh Hào Minh đều có đỉnh giai chiến tướng.

Mặc dù so với tu chân giới thì yếu hơn nhiều nhưng so với Minh cảnh thì lại mạnh hơn. Minh cảnh lúc nào cũng thái bình, nhất là sau khi Minh cảnh thống nhất, chưa bao giờ xuất hiện chiến tranh.

Không có chiến tranh ma luyện thì rất khó tạo nên đỉnh giai chiến tướng. Ngay cả những đại phái như Côn Luân, bản thân đã có hệ thống bồi dưỡng chiến tướng xuất sắc và khổng lồ như vậy mà đỉnh giai chiến tướng vẫn cần phải chém giết mới có.

Bây giờ nhược điểm của minh vương đã được bổ sung, ngoại trừ Lương Vi ngang trời xuất thế thì còn có Thích Hưng của Anh Hào Minh.

Anh Hào Minh có thể chống lại được Ma Thần điện và liên minh Ma Soái có sự đóng góp rất lớn của Thích Hưng, hắn là chiến tướng xuất sắc nhất của Anh Hào Minh, cũng là chiến tướng tiếp cận đỉnh giai chiến tướng.

Nhưng vận may của Thích Hưng không tốt, Lương Vi trùng hợp thoát khỏi vị trí hắn đóng giữ đánh thẳng vào nội địa của Anh Hào Minh. Hắn lập tức nhận ra không ổn ngay sau đó nhanh chóng chạy về cứu cao tầng nhưng vẫn chậm một bước. Toàn bộ cao tầng của Anh Hào Minh đều đã đầu hàng làm hắn ngay cả thời gian phản kháng cũng không có đành phải đầu hàng.

Thực lực cá nhân của Thích Hưng so với An Mạc thì kém hơn nhiều. Từ quy mô chiến bộ song phương có thể thấy điều này, với thực lực của Thích Hưng chỉ có thể chỉ huy được khoảng sáu ngàn tinh nhuệ nhưng An Mạc lại dễ đàng chỉ huy chiến bộ vạn người mà không xảy ra vấn đề gì. Nhưng ở phương diện nắm chắc thời cơ và khả năng quan sát chiến trường thì An Mạc lại thua xa.

Tả Mạc lôi ra một đống quân tinh nhuệ để cho Thích Hưng chọn.

Tả Mạc biết, đỉnh giai chiến tướng phải có đỉnh giai chiến bộ, trình độ của Thích Hưng không tồi nhưng chiến bộ lại không được tốt lắm. Hiện tại trong tay Tả Mạc có rất nhiều chiến bộ, Lương Vi vừa mới lập đại công, toàn bộ cao tầng của Anh Hào Minh đều bị bắt, toàn bộ Anh Hào Minh đều đầu hàng làm quy mô chiến bộ dưới trướng Tả Mạc một lần nữa bành trướng.

Nhiều chiến bộ như vậy chắc chắn thừa đủ khả năng để tạo ra một đỉnh giai chiến bộ cho Thích Hưng.

Hắn không lo lắng gì về Thích Hưng, hắn tin Thích Hưng không phải là loại người ngu xuẩn.

Bây giờ dưới trướng hắn có Lương Vi và Thích Hưng hai mũi nhọn tấn công, lại có An Mạc, như vậy từ chi tiết tới toàn cục đều không có việc của hắn.

Các giới mà Ma Thần điện thống trị đều đang tổng động viên.

Diễn biến của chiến tranh khiến người ta tuyệt vọng, tốc độ của đại quân minh vương vượt quá sức tưởng tượng của người ta. Từ khi Anh Hào Minh đầu hàng, Ma Thần điện chỉ có thể chiến đấu một mình, bọn họ đã không còn đường lui nữa.

Mấy năm nay Ma Thần điện phát triển rất mạnh, địa bàn rộng lớn cơ hồ chiếm phân nửa Bách Man cảnh. Nó cũng là thế lực cường đại nhất ở Bách Man cảnh, năm vị ma thần có người là cao thủ đỉnh giai, có người là đỉnh giai chiến tướng.

Nhưng so với minh vương thì còn kém nhiều lắm.

Nhất là khi minh vương đã là cường giả thần cấp, minh vương đột kích Thiên Mộc giới làm thiên hạ khiếp sợ.

Trận đánh ở minh vương hà mọi người đã được chứng kiến qua sự cường đại của cường giả thần cấp nhưng khi tự bản thân lĩnh hội thì lại cảm thấy hoàn toàn khác biệt, đó quả thực lực là quá tuyệt vọng.

An Mạc làm chủ tướng, Lương Vi và Thích Hưng làm phó thủ, một mũi đinh ba đã thành hình. An Mạc không phải là mạnh nhất nhưng tính cách của hắn cẩn trọng tỉ mỉ, uy tín lại cao, có hắn chủ trì đại quân Tả Mạc rất yên tâm. Lương Vi không cần phải nói nhiều, đó chính là danh tướng mới nổi chạm tay là bỏng. Thích Hưng cũng được Tả Mạc giao cho trọng trách, Tả Mạc muốn nhìn xem Thích Hưng có bao nhiêu bản lãnh.

Mà Tả Mạc thì lại muốn chỉnh đốn lại những địa bàn đã đánh hạ được ở Bách Man cảnh sau đó mới có thể toàn tâm toàn ý tấn công Ma Thần điện. Một khi tiêu diệt Ma Thần điện xong thì đó chính là lúc bọn họ phải quay lại tấn công Côn Luân.

Thời gian tới sẽ không có cơ hội để làm những điều này nữa.

Đánh nhau với Côn Luân rất có khả năng sẽ giằng co trong một khoảng thời gian dài, đến lúc đó thì yếu tố hậu phương ổn định sẽ rất quan trọng.

Hơn nữa, quản lý Bách Man cảnh không nên dùng ma tộc của Minh cảnh mà phải dùng ma tộc bản địa của Bách Man cảnh, chỉ có như vậy mới có thể ổn định Bách Man cảnh một cách nhanh nhất.

Tả Mạc đã gặp qua cao tầng của Anh Hào Minh nhưng hắn cảm thấy không ổn lắm. Những người này dù có tài nhưng quá yếu nhược, không thể đảm đương được nhiệm vụ cao cả.

Người khác có thể nghĩ Tả Mạc không biết dùng người nhưng lại không biết rõ, Tả Mạc sớm đã có nhân tuyển của mình.

Hắn nhớ tới năm tháng ở tại thành Thái An, trên mặt không khỏi hiện ra nụ cười.

Hà công chúa, Lam thị huynh đệ, các ngươi vẫn tốt chứ?