Chương 65: Pháp Ấn
Hơn nữa, hai người họ được đặc cách xếp ngang hàng đệ nhất.
Không người có ý kiến, cũng không có người dám có ý kiến.
Dù sao, thực lực còn đó, võ đài đều nát, ngươi cho rằng cơ thể mình so võ đài còn cứng rắn? Không có cách, không phục không được.
Mà hạng nhất phần thưởng chính là tiến vào lớp A.
Đương nhiên, đây cũng không chỉ đơn giản là lớp A, mà là lớp tinh anh trong tinh anh, chỉ có top 10 mới có thể đi vào. Bên cạnh đó, top 10 cũng có phần thưởng khác, mà đối với Lạc Cảnh Thiên tới nói, muốn dùng cũng không được.
Hắn toàn bộ đều ném cho Lạc Cảnh Điềm dùng.
Nhoáng cái thời gian liền trôi qua một tháng.
Trong thời gian này, ngoài thời gian lên lớp, Lạc Cảnh Thiên đều dùng vào tu luyện ma lực cùng học các loại ma pháp mới.
Sau trận chiến với Sở Như Mộng, hắn nhận ra cao cấp ma pháp công kích của hắn thật sự quá mức thiểu thốn. Mặc dù nhìn qua có rất nhiều, nhưng mà đối với hắn hữu dụng cũng chỉ có vài chiêu. Ngay cả chiêu công kích cũng chỉ có hai cái, còn lại toàn bộ đều là phụ trợ.
Không học loại mới ma pháp, hắn thật sợ lần nữa chỉ có thể bị động chịu đòn.
Nhiều khi hắn thật hoài nghi, có phải người khai sáng ma pháp lúc còn trẻ ăn đòn rất nhiều nên mới làm ra nhiều ma pháp loại hỗ trợ như vậy.
Trong thời gian này, Lạc Cảnh Điềm đã đột phá tới Khai Linh cảnh, Linh Tâm của nàng là băng thuộc tính, xem như một loại dị biến cường đại cửa thủy nguyên tố, mà nàng cũng chính thức có thể tu luyện công pháp.
Đáng thương Lạc Cảnh Thiên, người người đều có thể tu luyện công pháp, mà hắn chỉ có thể ôm Vạn Pháp Chi Thư qua ngày.
Không biết có phải ảo giác hay không, ngày đó hắn gặp được viện trưởng Diệp Tinh Hà, hắn có cảm giác người này đối với hắn có chút khách khí quá mức.
Nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, dù sao hắn nhưng là xuyên việt giả, đối với xuyên việt giả tới nói, ngoài cố định bàn tay vàng, như vậy cần thiết né tránh nguy hiểm tất yếu chính là tránh xa những người họ Bạch, Diệp, Trần tam họ.
Dù sao trong tiểu thuyết, những người mang họ này, đặc biệt là trẻ tuổi đều không dễ chọc.
Cho nên dù Diệp Tinh Hà có tỏ ra thân thiện khách khí đi nữa hắn cũng sẽ tránh người này xa xa một chút.
Trong phòng luyện công, Lạc Cảnh Thiên đem Vũ Mạc Thiên Hoa luyện vô số lần. Sau một tháng tập luyện, hắn xem như có thể thuấn phát loại ma pháp này, cũng không cần thiết giống như lần trước mất một lúc mới làm ra.
Nói thật, hắn rất không tình nguyện học loại công kích ma pháp này. Bởi vì thứ nhất nó giống như là võ kỹ của võ giả, là cận thân chiến đấu. Thứ hai chính là tên của nó.
Tất cả đều liên quan tới phật môn.
Cái gì mà Pháp Giới Hư Không Bồ Tát Ấn, cái gì mà Như Ý Thiên Thủ Quan Âm Ấn.
Đây mẹ nó là ấn pháp sao?.
Cái này gọi là pháp sư? Ta pháp ngươi cái mụ mụ.
Nhưng là không có cách, trong Vạn Pháp Chi Thư có nói, đây là một loại bí kỹ có thể nâng cao sức phòng thủ cùng lực công kích của pháp sư. Hơn nữa còn có thể kích thích ma lực sinh trưởng.
Hiện tại hắn rất muốn tìm Thượng Cổ Chi Linh hỏi một chút, cái này là thật hay giả?.
Đáng tiếc, con hàng này biến mất không thấy hình dáng từ lâu, muốn tìm cũng tìm không thấy. Không biết nó chạy tới nơi nào rồi.
Không có cách, hắn phải đàng hoàng học lấy.
Bởi vì trong này nhắc nhở vô cùng rõ ràng, loại bí kỹ này nâng cao lên độ bền cùng tính đàn hồi của đôi tay.
Mà một tên pháp sư, đôi tay chính là quan trọng nhất. Trừ khi tất cả ma pháp người đều có thể thuấn phát, không cần dùng tay làm thủ thế thì không cần học.
Mà Lạc Cảnh Thiên, dù hắn có bành trướng hơn nữa cũng làm không được.
Cho nên, dù ngứa mắt cái tên thế nào, hắn vẫn đàng hoàng học lấy.
Mà loại bí kỹ này gọi là - Pháp Ấn.
Đây là một loại chưởng pháp, tổng cộng có bốn loại chiêu thức.
Đầu tiên chính là Pháp Giới Hư Không Bồ Tát Ấn. Nhìn vào giới thiệu, chưởng ấn này có thể đem ma lực sinh sôi không ngừng, chính là khi vận chiêu, sẽ tạm thời đem ma lực đề thăng vượt qua cảnh giới hiện tại, đồng thời đánh ra, người chúng chiêu sẽ vô pháp sử dụng ra bất kỳ một loại thân pháp nào.
Lạc Cảnh Thiên cảm giác mình hẳn là hoa mắt, chiêu thức này có biến thái như vậy?.
Cái này mẹ nó là dạng gì chiêu thức?.
Nhưng là, sau khi kỹ càng xem xét, hắn mới biết, loại chưởng ấn này là dựa theo pháp tắc sáng tạo ra.
Cái này cũng quá mẹ nó biến thái đi? Nếu không phải trong Vạn Pháp Chi Thư ghi rõ ràng là "hạn chế" mà không phải "cấm" sử dụng thân pháp. Hắn còn thật cho rằng dùng loại chưởng ấn này chính là vô địch.
Mà cái gọi là hạn chế, chính là đối với người có cảnh giới cảnh hơn người. Mà mục tiêu trong này nói tới chính là pháp sư, bởi vì đánh ra chính là ma lực hình thành chưởng ấn, cho nên, chỉ đối với pháp sư cao hơn cảnh giới mới có hạn chế.
Nghĩ tới đây, Lạc Cảnh Thiên nhất thời liền giật bắn người.
Cái này chẳng phải nói, chỉ cần không phải là pháp sư, như vậy liền có thể biến thành "cấm chiêu" sao?.
Hắn hiện tại thật muốn đi thử xem một chút xem suy nghĩ của mình có đúng hay không. Đáng tiếc cũng không có người để hắn thử, chỉ có thể tạm gác lại.
Mà chưởng ấn thứ hai chính là - Như Ý Thiên Thủ Quan Âm Ấn.
Nhìn giới thiệu…
Ôi mẹ ơi.
Cái này… cái này…
Hắn là hoa mắt? Vẫn là chiêu thức này vốn là thế?.
Cái này mẹ nó là bug đi?.
Trong giới thiệu có nói, chính là để cho bản thân tạm thời rơi vào một chiều không gian ma pháp, sau đó trong thời gian hiệu lực có thể tùy tiện đánh ra vô vàn chưởng ấn.
Nói cách khác chính là, ma lực của chiêu này tiêu hao cực kỳ lớn, mà lại chỉ có thể đánh ra một chiêu. Nhưng là đi vào trạng thái này chính là có thể tùy tiện đánh ra bao nhiêu chưởng ấn cũng được, không giới hạn. Chỉ cần trong thời gian cho phép, ngươi có thể đánh ra bao nhiêu là bản lĩnh của ngươi.
Nhưng có một loại hạn chế chính là, loại chưởng pháp này có một tác hại, vận dụng càng nhiều sẽ càng bị lầm lạc. Không phải bản thân lầm lạc, mà là từ không gian kia, có một loại sức mạnh sẽ không ngừng an mòn ngươi, cho đến khi cơ thể ngươi bị rút sạch sinh mệnh.
Cái này chính là tiêu hao sinh mệnh lực để đánh.
Xem ra chỉ có thể dùng làm lá bài tẩy, không thể tùy tiện dùng.
Loại chưởng ấn thứ ba chính là Thiên Cổ Lôi Âm Như Lai Ấn.
Cái này so với chiêu trước yếu hơn nhiều, nhưng mà lại có thể vô hạn sử dụng. Hơn nữa có thể kết hợp một loại ma pháp vào chưởng pháp của ngươi.
Chính là khi đánh ra chưởng pháp này, Lạc Cảnh Thiên hoàn toàn có thể đem Phật Nộ Kim Liên cùng Vũ Mạc Thiên Hoa ẩn dấu vào trong. Như vậy có thể tạo thành bất ngờ, thậm chí là quyết định thắng bại.
Mà cuối cùng chính là Giáng Thế Bất Động Minh Vương Ấn.
Nhìn giới thiệu, Lạc Cảnh Thiên trừng lớn mắt.
Cái này là muốn vô địch đi?
Cái này chính là phiên bản đơn giản hóa của Thỉnh Thần Nhập Thân đi?.
Thỉnh Thần Nhập Thân chính là mượn nhờ sức mạnh của các vị thần trong một thời gian nhất định. Nhưng là hắn có xem qua, đây chính là một loại hắc ma pháp, bởi vì nó đối với pháp sư chính là có vô vàn tác hại.
Thậm chí, có thể bị rút sạch sinh mệnh nếu không kịp giải trừ ma pháp.
Cho nên, loại ma pháp này, có thể nói là một đời pháp sư chỉ có thể dùng một lần.
Mà Giáng Thế Bất Động Minh Vương Ấn không giống, nó tác dụng chỉ có một, chính là đem ma lực toàn bộ cơ thể ngưng tụ lại thành một chiêu sau đó đánh ra.
Toàn bộ ma lực của hắn? Hắn có thể dám nói, lúc này, toàn bộ ma lực của hắn nếu chuyển hóa thành uy lực có thể nói sánh ngang với Khai Linh cảnh trung cấp toàn bộ thực lực.
Hơn nữa, nếu như đồng thời kết hợp với Pháp Giới Hư Không Bồ Tát Ấn, đem ma lực sinh sôi không ngừng, sau đó lại sử dụng Giáng Thế Bất Động Minh Vương Ấn, như vậy đơn giản có thể nói - vô địch.
Nhìn vào Vạn Pháp Chi Thư một lúc lâu, hắn vẫn có chút khó thể tin.
Đây thật là pháp sư?.
Cái này so với võ giả còn khủng bố hơn có được hay không? Ít nhất hắn còn chưa từng thấy một môn võ kỹ nào có uy lực so với Pháp Ấn còn cường đại hơn.
Hắn vẫn cho rằng pháp sư so với võ giả yêu một chút, dù sao thân thể quá mức yêu đuối, tinh thần lực, linh hồn lực, ma lực lại cao thì có tác dụng gì?.
Nhưng mà hiện tại hắn thay đổi chủ ý.
Đây mới chỉ là cao cấp ma pháp mà thôi. Mặc dù Pháp Ấn là thứ nhất định phải học mới có thể học được Đại Pháp Sư ma pháp, nhưng mà chỉ riêng cái Pháp Ấn này, so với tất cả những gì hắn học được trước kia mạnh quá nhiều.
Như vậy nếu lên Đại Pháp Sư, Đại Ma Pháp Sư đây? Những ma pháp ở cảnh giới đó sẽ mạnh tới mức nào?.
Hắn nghĩ cũng không nghĩ ra được.