Chương 52. Chân Tướng

Thánh Chiến Phục Sinh (Mạt Thế Xác Sống)

Chương 52. Chân Tướng

Chương 52. Chân Tướng

Minh Tú xoay Thất Tinh La Bàn, thất tinh bắt đầu di chuyển, trong đầu của hắn chỉ hiện lên bóng hình Ngục trưởng, hắn qua đau lòng, hắn muốn cứu cô ấy.
Tới bước cuối cùng xoay tinh đồ, đột nhiên ảo ảnh tan vỡ, thức hải đau đơn, mắt mũi miệng của hắn liền trào máu, Minh Tú liên tục lùi lại ra sau, hai mắt nhắm nghiền, đến khi hắn bình tỉnh lại, hắn mở mắt ra nhìn xuống đất không dám đưa mắt nhìn Ngục trưởng.
- Mị thuật.
Đây là đáp án dành cho hắn, nếu không nhờ một luồng thần quang nào đó, đánh vỡ ảo ảnh, hắn chắc chắn sẽ thả ra yêu hồ ra, và kết quả đợi hắn chỉ có chết, mồ hôi lăng dài trên trán hắn, hắn càng nghĩ càng sợ, cái chết rất gần trong gan tất. Nếu không có người giúp đỡ hắn thật sự đã bỏ mình.
- A!!! La ai, là ai dám phá chuyện tốt của lão nương, nếu không phải do phòng giam này suy yếu sức mạnh của ta, dù có ngươi giúp thì hắn cũng không thể thoát khỏi mị thuật của ta.
Cữu Vĩ Hồ Thần tức giận điên cuồng la lên, tóc bay phất phơi trên không trung.
Minh Tú lắc lắc đầu, mắt nhìn xuống đất không dám nhìn vào Hồ Thần, hắn hít sâu một hơi cố áp chế tinh thần, sau đó, không đợi Hồ Thần đợi lâu liền giải đáp nghi vấn của cô.
- Kỳ thật ngay từ đầu ta cũng không biết ngươi là Thần bị giam tại đây, ta vẫn luôn tin ngươi là ngục trưởng. Thẳng cho tới lúc nãy, ta đem tất cả điểm đáng ngờ cùng chi tiết, tỉ mĩ hết thảy xâu chuỗi lại. Khi ta bắt được một điểm mấu chốt và đứng lên, cảm nhận sự ác ý của ngươi, ta đã làm ra quyết định.
- Đầu tiên, nếu ngươi là Ngục trưởng, quản lý Chúng Thần Ngục Giam này, dù không phải là thần, nhưng với chức vụ này cũng cao cao tại thượng, ta cũng chỉ là con kiên hôi đối với ngươi, vậy mà ngươi lại quá khách khí với ta, cung cung kinh kinh, cái này nếu do hệ thống thiết lập cũng rất không bình thường. Ta đã trãi qua nhiều ngày ở thời mạc thế, sự trợ giúp của hệ thống từ A đến Z là không có khả năng. Hệ thống chỉ dùng dấu hiệu hoặc thông báo nhiệm vụ cho ta, chứ không phải tạo NPC như thế này, tạo NPC trong đây để dẫn đạo ta là không thực tế.
- Thứ hai, ngươi luôn đứng ở phía sau ta, nhìn chằm chằm ta, cách xa những sợi dây này một đoạn. Lúc đầu, ta rất thắc mắc rõ ràng là sợi dây thừng, ngươi cứ lặp đi lặp lại nói là sợi tơ, ta cũng không quá để ý. Mặc khác ngươi là Ngục trưởng, sau khi đã giải thích cho ta, dẫn ta đến đây lại không có chút nào quản lý ngục giam, cái này không giống như là một cái Ngục trưởng tác phong, tuy ngươi nói họ không cần ăn hay phúc lợi gì đó, nhưng Ngục trưởng vẫn sẽ có công tác, nếu không thuê ngươi làm cái gì.
- Thứ ba, sự khác biệt giữ căn phòng này và những căn phòng giam khác. Ngục giam lại có nơi sạch sẽ không một hạt bụi nào, có ánh sáng thánh khiết đến như vậy sao. Ngươi cố dùng ảo thuật, tạo ra sự thánh khiết thần thánh cho căn phòng, chính là để mê hoặc ta, tạo cho ta cảm giác an toàn, không có nguy hiểm thúc đẩy sự tham lam của ta. Và một mặt khác ta nghĩ ngươi là một người ưa sạch, nếu ngươi bị giam thì đúng là không thể lau dọn cho căn phòng sạch sẽ, nhưng nếu như phân thân của ngươi thoát ra thì sao đây. Tổng hợp hai thứ lại thì ta chốt một câu "tốt quá hóa sai lầm", đối lập là rất dễ ràng nhìn ra.
- Thứ tư, lúc ta đứng lên, thì ta đã cảm nhận một tia sát ý như có như không, cùng lúc đó ta đã hơi nghi ngờ ngươi, nên ta đã lựa chọn tin vào trực giác không chắc chắn này của mình, vững tin là ngươi muốn ta chết.
- Thứ năm, đó chính là vị thần phòng giam 999, lúc Ngài đang nói chuyện với ta giữa chừng thì hắn dừng lại không nói tiếp và còn khuyên ta, không được đi sâu vào ngục giam, đi sâu vào sẽ chết. Vậy mà ngươi lại dẫn vào rất sâu trong ngục giam, nói ngươi là NPC dẫn đạo nên dẫn ta vào, nhưng nào có chuyện dễ dàng như ăn bánh như vậy. Đôi lúc đa nghi cũng là một điều tốt đúng không.
- Thứ sáu, ta và ngươi đi tới căn phòng này đã phải đi rất nhiều ngã tư, đi sâu vào ngục giam, ta lại không bắt gặp bất cứ căn phòng giam nàotrên đường, phải chăng lúc đó ta đã trúng ảo thuật của ngươi và căn phòng này đặt ở một vị trí theo ta là không hợp lý, không phải trung tâm ngục giam.
- Thứ bảy, một số từ ngữ ngươi dùng, không phải từ ngữ của một hệ thống NPC, cùng lúc đó ta cũng cảm giác nó rất cứng nhắc và cách xưng hô của ngươi đối với ta cũng vậy, ta cảm giác được một tia chán ghét trong ánh mắt của ngươi.
- Thứ tám, đó chính là Thất tinh la bàn này, tuy ngươi đã cố gắng dùng ảo thuật mê hoặc ta, làm cho hình dạng của nó khác đi, nhưng có một chi tiết ngươi đã bỏ qua, đó là vị trí đặt cũng như những tinh tú xoay quanh la bàn này, lại tương ứng với một con số của một phòng giam. Lúc trước ta cũng đã thấy số lượng 999 ngôi sao tại căn phòng của phòng giam 999 ngay vị trí ổ khóa.
- Thứ chín, chính là vị trí bệ đá, sợi tơ giăng ra, nó trùng khớp với vị trí của vị thần phòng giam 999, tuy nó khác biệt là vô vàng dây xích và năm sợi dây năm màu, nhưng chúng vẫn có điểm chung.
- Thứ mười, tại sao có Ngục trưởng lại không có Ngục tốt, không có lính canh, người đừng nói nơi này không cần quản nếu không cần quản thì không cần có ngươi, không cần chức vụ Ngục trưởng, đã có trưởng phải có phó, phải có lính, vì sao phải phân là trưởng, nó không phù hợp với quy mô hay quy tắc của nó, một người là điều không thể.
Một khắc này, Hồ Thần toàn thân run lên, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn chằm chằm vào Minh Tú, ánh mắt tràn đầy không thể tin, tựa hồ liền tức giận đều quên hết. Hồ Thần sắc mặt trắng bệch, trên mặt vốn sẽ không nhiều huyết sắc lập tức liền càng trắng hơn, như một khuôn mặt người chết. Một vị thần hơn vạn năm tu vi, không ngờ, trước mắt một phàm nhân, cô lại lộ ra quá nhiều sơ hỡ như vậy, đây là một điều không tưởng.
- Cái này, cái này chỉ là suy đoán của ngươi mà thôi, cũng không có chứng cớ! Hồ Thần không cam tâm, cô liền cố chấp nói.
- Chứng cớ, chứng cớ là ngươi biến thành một con hồ ly một đuôi, và phía trên kia cũng là một con hồ ly tám đuôi và ngươi không thể thoát ra khỏi căn phòng giam này.
- Ta có một điều thắc mắc tại sao ngươi không nói cách phá giải cho ta, ta truy hỏi cách phá giải, ngươi luôn luôn không nói, nếu ngươi nói có phải ta đã thả ra ngươi nhanh rồi hơn không. Hay ngươi cảm thấy nói ra cách phá giải rồi ta thấy quá dễ dàng sinh ra nghi ngờ. Hoặc với sức mạnh của ngươi, cũng có thể ép buộc ta phá giải giúp ngươi, không phải dùng cách này để ta có thời gian suy nghĩ ra sơ hỡ của ngươi.
Hồ Thần ánh mắt ảm đạm, cắn chặt răng không nói. Minh Tú không nghe được đáp án, hắn cũng không dám ngước lên nhìn.
- Chúc mừng ký chủ hoàn thành phó bản, sống xót trong Chúng Thần Ngục Giam ba mươi hai thời thần. Gói Quà Phó Bản x1, tất cả thuộc tính (+) 1, ngoài trừ thuộc tính may mắn. Ngoài ra, k chủ đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn của phó bản nhận được Ngũ Hành Bản Nguyên x1.
- Chúc mừng ký chủ Minh Tú, quốc tịch Đại Lục Lạc Việt dẫn đầu hoàn thành lần đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ ẩn phó bản, ban thưởng Điểm thăng cấp kỹ năng x1, Điểm Đại Lục Chi Chủ (+) 1 điểm.
- Chúc mừng ký chủ nhận được điểm Đại Lục Chi Chủ, Chức năng Đại Lục Chi Chủ mở ra.
- Ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ phó bản, trong 5s sẽ tự động thoát ra.
Liên tục âm thanh hệ thống vang lên, khiến cho Minh Tú giật mình cùng đó là tâm thái buông lỏng, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ phó bản. Điểm Đại Lục Chi Chủ nha, cuối cùng hắn cũng có.
- Cảm ơn Ngài đã giúp đỡ thoát khỏi mị hoặc của Hồ Thần, Cảm ơn Ngài phòng số 999 đã gợi ý giúp đỡ, nếu có cơ hội vào lần nữa, ta sẽ tận lực giúp các ngài thoát khỏi nơi này.
Sau khi nói xong Minh Tú liền biến thành linh quang biến mất, chỉ để lại sự âm u, yên lặng vô tận. Hồ Thần vẫn lặng im ngồi đó, nhìn về phía nơi Minh Tú biến mất, cô cắn môi khiến máu chảy ra, ánh mắt mê mang vô định, kèm theo một chút không cam tâm.
Tại căn phòng 999, người trung niên mở mắt nhìn sâu vào ngục giam, hắn nhếch miệng lên cười, sau đó nhắm mặt lại bóng tối lại trở về với ngục giam..........................
Cầu bông hoa, cầu lúa, ta đói..............