Chương 51. Cửu Vĩ Yêu Hồ.

Thánh Chiến Phục Sinh (Mạt Thế Xác Sống)

Chương 51. Cửu Vĩ Yêu Hồ.

Chương 51. Cửu Vĩ Yêu Hồ.

Một số lý niệm mới toang và nó qua chuyên sâu hơn cả môn học Marx - Lenin mà hắn đang học tại trường, khiến cho Minh Tú thật sự nhức cả trứng, không phải ngũ hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ sao, sao giờ lại xuất hiện, Thủy, Lôi, Mộc, Hỏa, Thổ rồi.
- Vậy bây giờ làm sao ta mới có thể vượt qua? Minh Tú xoa xoa đầu nói.
- Chuyện này ta không thể giúp ngài, thông tin ta đã cho ngài, còn việc vượt qua nó phải dựa vào chính bản thân của ngài rồi. Ngục trưởng áy náy nói.
- Được rồi, cảm ơn ngục trưởng.
Minh Tú cũng không cảm thấy khó chịu, Ngục trưởng đưa hắn tới đây, lại cung cấp cho hắn rất nhiều thông tin, đây đã là quá tốt, quá tận tâm rồi.
Sau khi đánh gia xung quanh được một lúc, Minh Tú liền rơi vào trầm tư, chỉ dựa vào năng lực hiện tại của hắn là khẳng định không thể vượt qua năm sợi dây này, hoặc tháo chúng nó xuống, không có bất kỳ trợ giúp gì hắn cũng không thể lấy được cái hộp báu trên bệ đá. Việc này không phải cố gắng có thể thay đổi sự tình, nó đã vượt qua cực hạn của con người, cực hạn của hắn.
- Cần trí tuệ sao?
Minh Tú nhíu mày thì thầm nói, đây là năm sợi dây thừng tượng trưng cho năm bản nguyên của thế giới, sinh cũng là thổ, tận cũng là thổ, làm sao vượt qua, xung quanh lại không có bất cứ công cụ hay móc nối, ô vuông gì để giải mã. Đừng thấy những sợi dây này, giăng ra theo hình ngôi sao năm cánh theo một cách thô sơ, nhìn rất đơn giản. Nếu hắn dám tiến lên một bước chỉ có nước chết, hắn cần phải hạ những sợi dây này xuống hoặc di chuyển chúng qua nơi khhacs, mới có thể tiến lên.
Suy nghĩ cách phá giải được một lúc, Minh Tú buông tha cho nếm thử, lẳng lặng ngồi xuống, suy diễn lại quá trình từ khi bước vào phó bản, phân tích tất cả thông tin của vị thần căn phòng thứ 999 và của Ngục trưởng cung cấp, hắn cố gắng không buông tha bất kỳ một cái chi tiết nào.
- Tĩ mĩ, phải thật tĩ mĩ. Minh Tú cố ép bản thân mình, không nên bỏ qua bất kỳ chi tiết quan trọng.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Minh Tú chợt giật mình đứng dậy, thốt lên, hắn đã bắt được một tia nào đó.
- Đúng rồi! Nhưng mà là cái gì?
Sau khi thốt lên, Minh Tú chợt khựng lại, rồi nhíu mày, suy nghĩ, được một lúc lâu hắn chán nãn ngồi xuống.
Ngục trưởng đứng phía sau hắn, lặng lặng nhìn không bất kỳ phản ứng gì, tiếp tục nhìn chằm chằm về phía Minh Tú.
- Ngục trưởng thật sự không có cách nào hạ những sợi dây này xuống sao, ta dù sao cũng chỉ là một con người bình thường, sức lực thật có hạn.
Minh Tú đưa tay lên xoa xoa huyệt thái dương của mình, sau đó đứng dậy nhìn ngục trưởng, hắn chán nãn lắc đầu nói.
- Ta thật sự xin lỗi ngài, ta không thể nào nói cách phá giải cho ngài biết, mọi thông tin ta đã cung cấp cho ngài rồi, xin ngày hãy cố gắng. Ngục trưởng thất vọng nói.
Minh Tú hai tay vẫn xoa xoa huyệt thái dương của mình, hắn đi tới đi lui, đi tới đi lui khiến cho Ngục trưởng hoa cả mắt.
- Có cách rồi!
Được một lúc, ánh mắt của Minh Tú liền kiên định, nhìn chằm chằm về phía Ngục trưởng, hai tay đặt lên vai Ngục trưởng liền thốt lên vui sướng.
Ngục trưởng nghe được lập tức vui vẻ, không để ý đến hai tay của Minh Tú đặt lên vai của mình.
- Đó chính là….
Minh Tú sắc mặt hớn hỡn vui vẻ, nói. Ngục trưởng ánh mắt sáng rực cũng tập trung tinh thần nghe Minh Tú nói.
Đột nhiên, sắc mặt của Minh Tú nghiêm lại, ánh mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, Ngục trưởng cảm thấy không ỗn, liền vội vàng vùng hai vai ra, cố gắng lui về phía sau. Nhưng đã quá muộn, tay phải Minh Tú bóc lên hỏa diễm, hóa thành lang trảo, kỹ năng Hỏa Lang Ma Trảo (D cấp) phát động, hắn dùng móng vuốt của hỏa lang trảo, cố định vào vai của Ngục trưởng, dùng vector làm động lực, Minh Tú dậm chân xuống đất nhúng mình, hình thành một vòng cung bay ra phía sau lưng của Ngục trưởng, một cước mạnh mẽ đá bay Ngục trưởng về phía năm sợi dây thừng.
- Hắc Lang, Bạch Lang phát động kỹ năng.
Âm Dương Song Lang ngay lập tức được triệu hồi, vừa xuất hiện chúng nó liền phát động kỹ năng không một tia chậm trễ nào. Hắc quang bay về phía Ngục trưởng, bạch quang bay về phía Minh Tú.
Không quá chần chờ, Minh Tú không xoay lại nhìn xem tình hình của Ngục trưởng ra sao, kỹ năng Tam trọng giá tốc phát động, Minh Tú điên cuồng lao về phía cánh cửa.
A!!!
Ngục trưởng bị đánh vào sợi dây năm màu, ngũ quang chớp động bao phủ lấy Ngục trưởng, cơ thể Ngục trưởng liên tục bóc khói trắng, hắn đau đơn kêu lên thảm thiết. Hắc quang bay vào Ngục trưởng một trận suy yếu nhẹ, khiến Ngục trưởng chậm một nhịp phát động kỹ năng lao ra.
- Ngươi phải chết!!!
Hai mắt của Ngực trưởng ánh lên huyết sắc, gân máu xuất hiện trong mắt như mạng nhện, cơ thể của hắn phát ra quang mang màu tím đè ép ngũ quang do sợi dây phát ra, do cưỡng ép thoát ra miệng của hắn liền trào tiên huyết. Ngay lập tức Ngục trưởng liền thoát ra sự ảnh hưởng của năm sợi dây thừng.
Tay chân vừa chạm đất, áo choàng đen liền phá toái, trên cơ thể hắn bắt đầu bao bọc bởi một bộ lông màu trắng, phía sau xuất hiện một cái đuôi dài bồng bềnh, đôi mắt đỏ ngầu lao về phía Minh Tú.
Minh Tú cảm thấy nguy hiểm dâng cao, trái tim của hắn liên hồi báo động.
Trong chớp mắt, ngục trưởng trong hình hài một con thú, một trảo vung xuống, với ý định bắt Minh Tú lại.
Tưởng chừng như đã bắt được, một thân ảnh mặt áo đỏ xuất hiện, hai tay cầm quả bom, đưa ánh mắt u oán nhìn Minh Tú đang chạy.
Một âm thanh nổ tung vang lên.
- Xin lỗi Deappool đại ca, lần sau tôi sẽ mời ngài ăn bánh. Ảnh Lang đóng cửa!!!
Minh Tú thầm nhũ trong lòng, nhưng hắn vẫn điên cuồng lao ra cửa, hắn thét lên ra hiệu, cũng như cố gắng nhờ lấy tiếng thét làm lực lượng giúp hắn nhanh chóng lao ra.
Không biết từ lúc nào Ảnh Lang đã xuất hiện trước cửa, nó một trảo đánh vào cửa, cố gắng đóng lại.
- Ngươi không thoát được, chết cho ta.
Khói bụi do vụ nổ chưa tan, Ngục trưởng đã lao ra, lông của nó đã cháy xén, không quan tâm đến bộ lông của mình, vừa tiếp nó liền dậm chân gia tốc lao về phía Minh Tú.
Minh Tú cắn răng xoay người lại, Lục Bạc xuất hiện, một viên đạn ngay lập tức liền bắn ra trúng ngay một trảo của ngục trưởng vừa chộp tới, phản lực gần trong gan tất, đẩy Minh Tú ra sau, vector hình thành, điều hướng hắn bay ra cửa.
Minh Tú cố găng nén cơn đau, lao đến cánh cửa cùng Ảnh Lang đóng chặt lại, hắn dựa theo trí nhớ điên cuồng xoay la bàn ngược lại lúc đầu Ngục trưởng đã vặn.
- Không!!!
Ngục trưởng điên cuồng gầm rú, đau đớn la lên.
Thất tinh biến chuyển, căn phòng liền đóng lại, chợt một làn sóng tinh thần bắn ra, đẩy Minh Tú và Ảnh Lang ra xa đập vào thành tường.
Khi Minh Tú ngồi dậy, nhìn về phía căn phòng, trước mắt Minh Tú đã không phải căn phòng lúc nãy, nó là một phòng giam. Không còn ánh sáng vàng nguy nga mà thánh khiến chỉ còn lại một căn phòng âm u. Không còn bệ đá chiếc hộp tại trung tâm, thay vào đó là một con hồ lý với tám chiếc đuôi, đang bị năm sợi tơ trói lại theo hình ngồi sao năm cánh, mỗi cánh sao là một tứ chi và đầu của nó.
- Tại sao, tại sao!!! Ngục trưởng ảnh mắt đỏ ngầu nhìn ra phòng giam, giận dữ nhìn Minh Tú truy hỏi.
Minh Tú nhếch miệng lên cười, không trả lời, hắn cố gắng ổn định thương thế, lau vết máu trên miệng, thu hồi Âm Dương Song Lang và Ảnh Lang, sau đó, mới đi tới trước phòng giam giam.
Minh Tú nhìn chằm chằm vào ngục trưởng, chậm rãi nói.
- Vì ta thông minh, tuy mức độ thông minh của ta không thể nào phá giải được những sợi tơ này, nhưng ta có thể nhìn ra sự thật.
- Ngươi không phải Ngục trưởng gì hết, ngươi chính là một vị thần bị giam tại căn phòng 586, nói cách khác ngươi là một con Cửu Vĩ Yêu Hồ, đã tu luyện thành thần.
- Đừng nói nhăn nói cuội, vì sao ngươi biết ta không phải Ngục trưởng.
Cữu Vĩ Hồ Thần toàn thân run lên, cố nén tức giận, gằn từng chữ nói ra, sau khi nói xong nó liền hóa lại thành hình người, mặt mài tái nhợt hơn lúc trước khi gặp Minh Tú. Tuy nhiên, điều khiến Minh Tú giật mình, là không phải một người đàn ông mà là một bóng dáng tuyệt mỹ, thân mặt xiêm y màu tím, da trắng như tuyết thân thể, đường cong đều hoàn mỹ, tóc đen bồng bền, khuôn mặt tuyệt trần, ngủ quan tinh xảo, miệng anh đào nhỏ nhắn, hai mắt ẩn hàm sóng nước, phong tình vạn chủng, đẹp hơn cả tranh vẽ. Kết hợp với gương mặt tái nhợt, khiến người nhìn phải đau xót cả tim gan.
Bất tri bất giác Minh Tú chợt bước lên một bước, đưa tay lên Thất tinh la bàn có ý định mở cánh cửa với mong muốn cứu cô gái này, hắn rất đau lòng.....................
Cầu hoa, cầu kẹo, cầu đánh giá....