Chương 10: Khó khăn.

Thần Ấn Đại Lục

Chương 10: Khó khăn.

Độc Cô Thiên chủ động hướng viề Bạch Viên công kích.
_Bách biến du long bộ.
Bách biến du long bộ là thân pháp nằm trong nằm trong Cửu Thiên Thần Phổ kiếp trước hắn tu luyện,khi triển khai sẽ có tổng cộng 3669 bước, tùy theo độ thuần thục mà sử dụng ở các cấp độ khác nhau, ở kiếp trước nhờ nắm vững 3669 bước của môn thân pháp này mà hắn có thể dễ dàng né tránh tất cả công kích từ lớn tới nhỏ, từ đơn giản đến phức tạp.
_80 bước!
Với trình độ như bây giờ hắn chỉ sử dụng dễ dàng được 80 bước. Tốc độ chớp mắt liền tăng cao như quỷ mị, khiến cho người ta khó mà thấy được.
_Hừ, nhanh hơn cả con sói kia.
Bạch viên liếc mắt, đâm mạnh mũi khoan về phía trước.
Keng!
Tốc độ đòn đánh của nó không ngờ lại chỉ thua Độc Cô Thiên 9,10 phần, phản chấn từ đó đánh mạnh vào người Độc Cô Thiên tuy nhiên liền được phòng cụ loại trừ, nếu không có đeo phòng cụ, thì một đấm này chỉ phản chấn thôi đã đủ khiến hắn trọng thương.
_Nhóc con này khó nhai đây.
Bạch Viên hơi thận trọng, thằng nhóc còn chưa đạt tới Ấn Hồn Sư này sao lại mạnh như vậy. Ma thú ở đây tuy từ Ấn Ký Sư đã biết nói nhưng lý trí chưa hoàn toàn thông suốt nên không biết được hắn sử dụng phòng cụ đỡ đòn.
Độc Cô Thiên chao đảo lùi lại 3 bước, tay đang lên run bần bật suýt nữa thì đánh rơi hư ảnh Phong Kiếm, cho dù có được phòng cụ hỗ trợ thì cũng chỉ bù đấp được 8/10 chênh lệch phòng thủ của hắn với công kích của Bạch Viên,nếu như cứ liên tục như vậy, chẳng bao lâu nữa hắn sẽ gục.
_Theo như tình hình hiện tại chỉ đành liều mạng vậy.
Độc Cô Thiên lấy ra một túi đan dược vắt lên hông, thét lớn:
_Tới đây!
_Khẹc!
Một cuộc ẩu đả lại xảy ra, kẻ thì công kích, kẻ thì tránh né cục diện hoàn toàn trái ngược.
...
_Chuyện này sao lại xảy ra được chứ?
Lúc này tại bãi đất trống, Linh Vân Kỳ đang nghe các học viên thuật lại mọi việc, nàng cắn môi nói:
_Xem ra cái thứ khốn kiếp kia lại sắp xuất thế rồi,khảo nghiệm xem như bỏ vậy.
Nàng quay lưng lại ra lệnh cho một nhóm hắc y đeo mặt nạ phía sau nói:
_Đệ tử thân truyền năm hai nghe lệnh, chia ra mỗi nhóm ba người dùng tốc độ nhanh nhất tìm bằng được nó về cho ta!
Tức thì toàn bộ đều xuất phát,Linh Vân Kỳ cực kì bức bối, sư phụ lại cấm không cho nàng đi cứu học viên của mình về, thật không hiểu sư phụ nàng đang nghĩ cái gì.
_Linh Vân lão sư...
Long Thiến Thiến lo lắng nhìn Linh Vân Kỳ, các học viên khác cũng vậy, đa số đều cảm kích những gì Độc Cô Thiên đã là cho bọn họ, nếu không có hắn cầm chân thì giờ có lẽ họ đã chết mất xác rồi. Linh Vân Kỳ cố vui vẻ:
_Nó sẽ ổn thôi, không sao đâu.
Mộ Dung Lãnh Nguyệt nhìn về phía rừng cây nói nhỏ:
_Tên vô sỉ liệu ấy liệu có sao không nhỉ?
2 canh giờ sau tại một góc rừng.
_Đây là?
Một nhóm 3 nữ học viên che mặt đã tìm thấy lều trại mà Độc Cô Thiên xây dựng trước đó.
_Sao rồi,Tuyệt Tình công chúa?
Nữ học viên lớn nhất trong nhóm khẽ nhìn một nữ học viên khác đang nhắm mắt đứng cạnh đó, nữ học viên tên Tuyệt Tình liền mở mắt nói:
_Cách đây khoản 1 km nữa, có hai luồn tinh thần lực đang đánh nhau quyết liệt.
_Được rồi, Mộ Uyển, công chúa đi thôi.
Ba người khẽ nhún chân một cái liền biến mất,cả ba đều đã có tu vi hơn Ấn Hồn Sư.
...
Bành!
_Hự!
Độc Cô Thiên bây giờ đã bị Bạch Viên đánh lún sâu vào một vách núi phun ra một ngụm máu, túi đan dược chỉ còn không đến một nửa, hắn khẽ ăn thêm một viên, hồi lại được chút sức lực thoát ra khỏi vách đá.
_Khẹc khẹc.
Bạch Viên vận chuyển hai mũi khoan lần nữa đánh tới.
_100 bước.
Vút vút vút.
Tốc độ đánh của Bạch Viên nhanh tới mức dù cho có đạt được 100 bước trong Bách biến du long bộ hắn cũng suýt không né kịp đòn, bây giờ hắn mới biết được sức mạnh thật của con khỉ đá này, thật khủng khiếp.
_Sơ hở!
Bạch viên hét lên đấm mạnh mũi khoan về phía lồng ngực Độc Cô Thiên, Độc Cô Thiên vội lấy Hư ảnh Phong Kiếm chắn trước ngực đỡ lại.
Bành!
Ầm! Ầm! Ầm!
Độc Cô Thiên liền bị đánh bay xuyên qua không ít thân đại thụ,cuối cùng dừng lại, từ trên đầu máu chảy dài xuống, tay đã buôn kiếm, hắn quỵ xuống tại chỗ, ý thức hơi mơ hồ, cố lấy thêm một viên đan nuốt vào, run run cầm kiếm đứng dậy,thở hồn hộc.
Mấy viên đan dược đó chẳng qua chỉ là thuốc kích thích đầu óc cùng cơ bắp mà thôi, khi sử dụng đúng liều thì rất tốt nhưng nếu quá liều cơ thể sẽ không thể chịu đựng được, hắn đã quá liều ít nhất 10 viên, nhưng bây giờ hắn chỉ còn có thể làm như vậy không uống thì chắc chắn đã chết từ nãy giờ rồi.
Độc Cô Thiên hít một hơi, ánh mắt liền trở nên kiên định, hắn chỉ có thể phát động một đòn duy nhất nữa mà thôi, nếu vẫn vô ích thì xem như hết hi vọng.
_Cực hạn...
Độc Cô Thiên thủ thế lao đi:
_120 bước!
Xương chân của hắn chịu áp lực cực mạnh, khiến hắn đau đớn vô cùng, mơ hồ nghe được tiếng đứt gãy.
_Cái gì?
Bạch Viên hoảng sợ tốc độ Độc Cô Thiên đột nhiên tăng cao,nó đang trong trạng thái háo thắng nên không kịp trở tay.
Vút! Vút! Vút!
_Nộp mạng đây!
Độc Cô Thiên trong khi Bạch viên đang thất thần vòng ra sau nó lấy toàn bộ tinh thần lực cường hóa một kiếm chém thẳng tới.
Xẹt!
_Gào! Tay ta...!
Bạch Viên chỉ kịp quay lại thì một tay đã bị cắt đứt, đau đớn cùng phẫn nộ nó dồn toàn lực đâm mạnh mũi khoan xuống Độc Cô Thiên đang nằm ngửa chờ chết, sau khi cắt được tay Bạch Viên toàn bộ sức lực đều cạn kiệt khiến hắn ngã ngửa tại chỗ, hắn cười khổ nói:
_Kết thúc lần nữa sao?
Bỗng nhiên,một giọng nói thánh thót vang lên.
_Bộc viêm pháo!
Chíu!
Bùm!
_Aaaaaaa...
Một tia lửa vô cùng mạnh bắn thẳng đến Bạch Viên trực tiếp đốt nó thành một đống tro.
_Là ai vậy chứ?
Độc Cô Thiên cố gượng ngồi dậy nhưng liền gục xuống bất tỉnh, hắn đã không còn một chú sức nào nữa.
_Thật không ngờ lại có thể cầm cự được với Cự Thạch Bạch Viên lâu như vậy.
Lời nói này là do nữ học viên lớn nhất trong nhóm ba người lúc nãy nói.Bên cạnh nàng là một nữ nhân mặc áo dài màu đỏ kiểu khoét ngực lộ ra bộ ngực ngạo nhân cùng dáng người hoàn mỹ,toàn thân được bao bọc bằng lửa đỏ trên vai đang vác một cây đại pháo dài 3 m cũng được lửa bao bọc nốt, trên trán là Ấn Ký màu tím hình nột cái vòng lửa tượng trưng cho nòng pháo,khuôn mặt tinh xảo,rất xinh đẹp, nhất là hai cái má hồng vô cùng ưa nhìn,nàng giải trừ Ấn Ký lần nữa mặc lên người bộ hắc y lẫn mặt nạ thì liền trở thành nữ học viên che mặt Mộ Uyển, nàng bình thản nhìn quanh một vòng như chưa có gì nói:
_Một Ấn Ký Sư lại làm được như này kể cũng lạ.
Nếu không nhìn mặt thật thì không ai nghĩ rằng một người lạnh lùng như nàng lại có khuôn mặt dễ thương như vậy.
_Độc Cô Thiên?
Tuyệt Tình công chúa nhìn thân ảnh nằm bất tỉnh dưới đất không khỏi kinh ngạc nói:
_Sao huynh ấy lại ở đây chứ?
_Hử? Mộ Dung đại công chúa biết tên này?
Mộ Uyển nghi hoặc hỏi. Mộ Dung Tuyệt Tình khẽ gật đầu.