Chương 3: Thần Ấn hiện

Thần Ấn Đại Lục

Chương 3: Thần Ấn hiện

Mộ Dung Lãnh Nguyệt ngạc nhiên, phi châm của nàng không lý nào một tiểu tử có thể chặn đc, huống hồ còn là đỡ bằng chân. Nàng hỏi:
_Ngươi là kẻ nào?
_Người chặn đc phi châm của công chúa điện hạ.
Độc Cô Thiên kiêu ngạo nói.Mộ Dung Lãnh Nguyệt kinh ngạc khí thế này nàng chưa từng thấy bao giờ, tên nam nhân này có gì đó kì quái so với nam nhân bình thường mà nàng thấy. Oan gia tốt nên giải không nên kết, nghĩ vậy nàng nói:
_Ngươi đi đc rồi,coi như bỏ qua cho ngươi,nhưng tuyệt không có lần sau đâu.
Mộ Dung La Ngạo nắm tay áo Mộ Dung Lãnh Nguyệt ổng ẹo:
_Nhị tỷ...
Mộ Dung Lãnh Nguyệt lườm một cái hắn liền câm miệng,so với mẹ thì nhị tỷ này còn đáng sợ hơn nhiều.
Độc Cô Thiên cười khẽ,bước tới đặt tay lên vai Mộ Dung Lãnh Nguyệt, kề miệng vào tai nàng nói:
_Cô sẽ là vợ ta,nên nhớ kĩ ngoài phóng phi châm vào ta thì không đc phóng vào nam nhân khác,sẽ có một ngày ta sẽ đến cưới cô về làm vợ, hãy đợi đi.
Xong hắn nhảy khỏi đài cao, trở về bên Độc Cô Thiên Ngân, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người,không ai hiểu nàng công chúa này nổi tiếng lạnh lùng, sao hôm nay lại tốt như thế? Kỳ lạ.
_Làm vợ ư? Để xem bản lĩnh của ngươi đi.
Mộ Dung Lãnh Nguyệt mỉm cười nàng đã thay đổi phần nào suy nghĩ về tên tiểu tử kia, nàng bước tới đặt tay lên Giám Định Bảng, tức thì một dòng chữ hiện lên:
Bậc tím ngũ tinh
_Bậc Tím Ngũ Tinh?
Nữ nhân hắc y không bất ngờ lắm vì đây là công chúa thành tích này cũng bình thường, nhưng nàng vẫn mỉm cười nói:
_Quả là công chúa, ngài đc thông qua.
Dừng lại một chút lại nữ nhân hắc y cung kính nhìn thái tử nói:
_Mời ngài.
Mộ Dung La Ngạo đặt tay lên dòng chữ hiện ra là:
Bậc lam nhất tinh.
Độc Cô Thiên giờ đã hiểu vì sao nói thiên phú nam nhân ở đây luôn thấp hơn nữ nhân,vừa rồi là ví dụ cụ thể cả hai đều là con cháu quý tộc chung một dòng máu, nhưng thiên phú của thái tử lại thấp hơn công chúa không ít.
_Chúc mừng thái tử vừa đủ điểm đạt, ngài đc thông qua.
Nữ nhân hắc y gượng cười nói,cái này là vừa đạt tiêu chuẩn,vừa rồi không phải nàng giở thủ đoạn thì tên ẻo lã này đã rớt rồi, không phải nàng muốn vậy mà là học viện Thánh Nữ nể mặt Nữ Hoàng, nhất định không để Nữ Hoàng mất mặt. Mộ Dung La Ngạo nhảy cẩn lên mừng rỡ:
_Ta đc thông qua rồi. Há há.
_Thật mất hình tượng mà...
Mộ Dung Lãnh Nguyệt ôm trán nói, hoàng thất xem trọng nhất là sĩ diện mà tên đệ đệ nàng lại có hành động như này, thật mất mặt.
Nữ nhân hắc y cầm danh sách lên tiếp tục kêu tên các thí sinh khác thi thoảng lại có bậc tím nhưng không ai đạt đến ngũ tinh đến người cuối cùng nàng hắng giọng nói:
_Người kết thúc phần thi hôm nay là Độc Cô Thiên, con trai của Độc Cô Thiên Tường đại nhân.
Độc Cô Thiên mỉm cười nghĩ:
_Xem ra họ còn chưa biết ta đây là ai.
Độc Cô Thế Gia nổi danh là đệ nhất gia tộc kín tiếng, ít giao du với người ngoài, kể cả Độc Cô Thiên số lần ra ngoài đếm còn chưa hết 2 bàn tay. Độc Cô Thiên gật đầu với Độc Cô Thiên Ngân một cái rồi bước lên đài cao. Độc Cô Thiên Ngâm thầm nói:
_Hi vọng không phải là phế ấn.
_Là ngươi?
Mộ Dung Lãnh Nguyệt kinh ngạc hỏi, có chết nàng cũng không tin đây là một nam tử quý tộc vì các nam tử quý tộc đều chỉ giỏi cầm,kỳ, thi, họa chứ đâu có võ nghệ gì chứ.
Độc Cô Thiên nhẹ đặt tay lên bảng giám định,một cảm giác kỳ lạ truyền đến tức thời trên trán Độc Cô Thiên một con hỏa long từ ấn ký thoát ra, toàn thân đều là hỏa diễm tạo ra nhiệt lượng kinh người,uốn lượn trong ko khí.
_Thần...Thần ấn huyết mạch.
Độc Cô Thiên Ngân kinh sợ, hiện tượng này là vạn năm hiếm gặp,gọi là Thần Ấn giác tỉnh chỉ khi người sỡ hữu Thần Ấn đặt tay lên giám định bảng thì mới xuất hiện,người có Thần Ấn đều có cơ hội trở thành Thần Ấn cao thủ(nghe tên thì biết cmnr).
_Cái gì, nam nhân lại có Thần Ấn huyết mạch.
Mộ Dung Lãnh Nguyệt kinh ngạc, đây là lần đâu tiên trong lịch sử có 1 nam nhân sở hữu Thần Ấn,nàng suy nghĩ hắn thật sự là một nam nhân tuyệt vời,dù nàng không muốn công nhận.
Độc Cô Thiên nhíu mày, tại sao bên trong Thần ấn lại cảm nhận đc đâu đó thiên hỏa của hắn ở kiếp trước chứ,đang suy nghĩ thì hỏa long đang bay lượn trên không kia lần nữa trở lại với ấn ký, bây giờ ấn ký không còn là hình ngọn lữa nữa mà đã trở thành hình một cái đầu rồng nhỏ màu đỏ rực,Độc Cô Thiên suốt quá trình không hề cảm thấy đau đớn mà ngược lại còn thấy khoai khoái,không kìm đc nói:
_Vi diệu.
Lúc này trên bảng giám định một dòng chữ hiện ra khiến người ta khó hiểu:Bậc Hoàng Kim ngũ tinh.
_Bậc Hoàng Kim?
Mọi người đều cau mày chưa từng nghe cái gì là Bậc Hoàng Kim cả.
_Cái...Oắt đờ fắc.
Độc Cô Thiên hoang mang không ít, Bậc Hoàng Kim là cái éo gì,dù lúc nhỏ đã giám định một lần nhưng do lúc đó chưa nhận thức đc nên đến giờ hắn vẫn không biết mình là Bậc Hoàng Kim.