Chương 7: Ấn tượng đầu.

Thần Ấn Đại Lục

Chương 7: Ấn tượng đầu.

_Hử nhân loại kia, ngươi vừa nói gì?
Con Cự Nhãn Tinh Quái bỗng mở miệng nói.Ở Thần Ấn Đại Lục chỉ cần là yêu thú Ấn Ký Sư trở lên thì đều biết nói,nên con cóc này cũng không ngoại lệ.
_Cuối cùng ngươi cũng chịu nói rồi.
Độc Cô Thiên cười lạnh:
_Chỉ đáng tiếc là ngươi sắp thành món ếch nướng của ta rồi.
_Một tên nhóc hỉ mũi chưa sạch, miệng chưa thôi bú như ngươi mà đòi giết ta?
Cự Thạch Tinh Quái khinh bỉ nói:
_Ta xem ngươi là một tên gan dạ, nhìn ta giết người mà mặt không biến sắc rất có tố chất,bây giờ, chỉ cần ngươi van xin, ta sẽ cho các ngươi đc toàn mạng.
Nghe Cự Thạch Tinh Quái nói, toàn bộ các học viên cũng khinh bỉ, một thằng nhóc mười hai tuổi đồi đánh với một ma thú Ấn Ký Sư ư? Ảo tưởng.
_Quả là quý tộc cao ngạo mà.
_Phải, hắn sẽ chết thảm.
_Mau van xin đi.
Long Thiến Thiến nghe những người khác nói vậy không khỏi lo lắng.
_Độc Cô Thiên! Nếu ngươi không chết ta sẽ đáp ứng cho ngươi làm ứng cử viên phò mã!
Mộ Dung Lãnh Nguyệt la lớn nàng hi vọng hắn sẽ không lấy trứng chọi đá mà đánh nhau với Cự Thạch Tinh Quái, Độc Cô Thiên nghe vậy liền giơ tay lên nói:
_Yên tâm dù ta thua hay thắng thì cô và biểu muội cô cũng chắc chắn là vợ ta.
_Tên này hết thuốc rồi.
_Về uống thuốc đi ông ơi.
Các nam học viên khác khinh bỉ la lên. Cự Thạch Tinh Quái cau mày:
_Cơ hội cuối dành cho ngươi,mau cút.
Độc Cô Thiên không nói gì,điểm một chỉ lên trên trán, tức thì ấn ký trên trán phát ra ánh sáng chói mắt, hỏa diễm từ đó tự động tràn ra ngoài cơ thể, khiến cho nước xung quanh bốc hơi.
Ấn Ký Sư chỉ có thể dùng năng lực ấn ký cường hóa cơ thể chứ chưa sử dụng được tinh thần công kích hay tự xuất được năng lực ấn ký ra ngoài, nên cơ thể hắn ngoài nóng lên thì không có gì đặc biệt.
_Ấn Ký Sư?
Cự Thạch Tinh Quái cùng không ít học viên kinh ngạc, Ấn Ký Sư nhỏ như vậy quả là chưa thấy qua.
_Ta cho ngươi hai lựa chọn.
Độc Cô Thiên thủ thế nói:
_Một là giao thác nước này cho ta, hai là thành món ếch nướng và thác nước này cũng là của ta. Chọn đi.
Phập!
_Đừng hòng!
Cự Nhãn Tinh Quái dùng lưỡi phóng nhanh nhằm công kích Độc Cô Thiên, Độc Cô Thiên lắc đầu một ma thú yếu nhất Ấn Ký Sư lại dám công kích hắn, hắn đưa tay nắm cái lưỡi nhớt nhát kia nói:
_Cứng đầu quá.
Hai chân nhấn mạnh lên mặt đất làm trụ, hắn vừa cầm lưỡi của Cự Nhãn Tinh Quái vừa quay với tốc độ siêu nhanh, khiến nó cũng bị kéo bay theo va đập vào cây, đá trầy da tróc vảy, bây giờ Độc Cô Thiên và nó y như một cái chong chóng vậy.
_Á! Tiểu tử thả ta ra.
Cự Nhãn Tinh Quái van xin, nhưng nó chỉ nhận được một cái cười lạnh,tốc độ quay gia tăng gấp đôi, ma sát với đá quanh thác nước khiến da nó bị rách, vết thuong ngày càng nghiêm trọng.
_Buôn ta ra, ta sẽ cho ngươi thác nước!
Cự Thạch Tinh Quái đau đớn nói.Độc Cô Thiên hừ một cái quăng nó lên không trung, khi nó đang rơi xuống, hắn siết chặt nắm đấm đấm thật mạnh vào đầu Cự Thạch Tinh Quái,mạnh đến nỗi tay hắn lún sâu vào đầu nó khiến nó chết ngay tại chỗ. Rút tay ra khỏi đầu của Cự Thạch Tinh Quái hắn vãy vãy cánh tay đầy máu, kèm theo một ít não tương, kinh dị nói:
_Vãi thật!
Chết lặng. Các học viên khác hoàn toàn chết lặng khi nhìn cảnh tượng máu me trước mắt, đất đá cây cối bay loạn xạ, trên đá toàn là máu thậm chí còn có vài mẩu thịt, một con ếch bị đánh xuyên sọ chảy cả não và một tên nhóc lấy nước rửa cánh tay đầy máu và não tương kia,hình ảnh này khắc sâu vào đầu từng người một sự kinh dị không hề nhẹ.
_Nó chết rồi?
Long Thiến Thiến run run nói, Mộ Dung Lãnh Nguyệt cũng kinh ngạc không chớp mắt, các nữ tử khác cũng vậy, ai nói nam nhân là yếu đuối chứ,tên này chẳng phải vừa cứu toàn bộ mọi người sao? Suy nghĩ của họ đã hoàn toàn thay đổi.
_Phù!
Độc Cô Thiên sau khi xem cơ thể đã tạm sạch sẽ thì đứng dậy,đấm ngã một thân cây chết khô lớn làm củi, chia thịt con ếch thành những phần nhỏ chuẩn đem nướng.
...
2 giờ sau.
_Cái con ếch này lạ thật nướng mãi 2 tiếng mới chín.
Độc Cô Thiên cầm một chiếc lá lớn quạt quạt khiến hương thơm tỏa ra xung quanh làm cho không ít dạ dày sôi réo.
_Nếm thử không?
Hắn đưa 13 miếng thịt cho các người khác trong nhóm, vì là quý tộc nên đa phần đều không dám ăn trừ một người
_Ta không khách sáo đâu.
Long Thiến Thiến lập tức ăn miếng thịt Độc Cô Thiên vừa đưa, bỗng nhiên khựng lại nói:
_Không thể nào...
_Không ăn được sao?
_Có độc?
_Hay là dở tệ?
Không ít nữ tử tiến lại hỏi, Độc Cô Thiên cũng kì quái, hắn kiếp trước có tài nấu nướng vô cùng điêu luyện, không lẽ giờ lục nghề rồi.
_Thứ này còn ngon hơn cả...cả cái gì nhỉ...tóm lại là không thể tả bằng lời được.
Long Thiến Thiến vừa ăn vừa nói, không ít tiếng nuốt nước bọt vang lên, Độc Cô Thiên cũng khẽ cười lúc trước thì kinh dị giờ lại thèm nhỏ dãi, hắn nói:
_Nào mọi người cùng ăn ai cũng có phần.
Toàn bộ học viên xếp hàng ngay ngắn đợi Độc Cô Thiên phát thịt, ai ai cũng hào hứng, ăn tới tấp, kết quả con ếch đã bị ăn hết một nửa.
_Ợ.
Long Thiến Thiến vuốt mái tóc đỏ một cái vỗ vỗ bụng, nàng là người ăn nhiều nhất,trong khi đó Mộ Dung Lãnh Nguyệt chỉ ăn một ít, Độc Cô Thiên nhìn Mộ Dung Lãnh Nguyệt nói:
_Thấy sự lợi hại của ta chưa?
_Ừm, ngươi quả thật rất tuyệt.
Long Thiến Thiến bỗng ôm tay hắn,ôn nhu thay đổi cách xưng hô nói:
_Từ giờ Thiên ca, ta nhất định không để huynh bị nhị biểu tỷ độc chiếm đâu.
So sánh với những nam nhân khác, Độc Cô Thiên không chỉ chững chạc, có sức hút hơn kinh người, tháo vát, có trách nhiệm,cứ như là thứ gì đó rất đặc biệt trong lòng của Long Thiến Thiến nàng vậy,nàng tuy hồn nhiên nhưng không ngu ngốc, nàng biết nên chọn người như thế nào để bắt đầu một mối quan hệ.
_Nàng đúng là mạnh mẽ táo bạo đó.
Độc Cô Thiên vuốt ve mái tóc đỏ của Long Thiến Thiến cười nói.
_Hừ.
Mộ Dung Lãnh Nguyệt hừ lạnh, biểu muội nàng trở nên thật kỳ lạ, nàng chưa nói gì đã xen vào giữa rồi, mà còn để tên Độc Cô Thiên kia lại thản nhiên vuốt tóc nữa chứ, hai người này làm nàng cảm thấy bức bối vô cùng.
_Ghen à?
Độc Cô Thiên híp mắt nhìn, Mộ Dung Lãnh Nguyệt đỏ mặt cúi đầu nhưng vẫn hừ hừ:
_Việc gì phải ghen chứ? Ngươi nghĩ ngươi đáng giá lắm sao?
Độc Cô Thiên cười thầm, nữ nhân cũng chỉ là nữ nhân thôi, tại vì ở đại lục này nam nhân vô cùng yếu kém nên nữ nhân mới phải mạnh mẽ để bảo về chính mình, các nàng cũng là nữ nhân yếu mềm, hay mơ mộng, hay hờn dỗi chứ có phải là thể loại gì đặc biệt đâu.Độc Cô Thiên tiến lại một tay xoa đầu Long Thiến Thiến, một tay xoa đầu tiểu công chúa giận dỗi kia nói:
_Ta chắc chắn sẽ bảo vệ cho hai người thật tốt.
Xong hắn liền buôn hai người ra đi chặt cây dựng rào ngăn cách khu vực thác nước làm hai phần để chuẩn bị tắm. Độc Cô Thiên cũng hơi nản, tất tần tật mọi việc đều do một mình hắn lo liệu,những người khác một là đứng nhìn hai là đi dạo vô cùng thư thái.
_Thiếu gia.
Đang hì hụt làm việc hắn bỗng nghe một giọng nữ nhân gọi liền quay lại.
_Ngài có thể nhận tiểu nữ làm thị nữ không?
Một nữ nhân tóc đen tuyền đang quỳ cúi gập đầu trên một mỏm đá gần đó nói chuyện với hắn.
_Lại là cái thể loại gì đây?
Độc Cô Thiên suýt nữa cắm đầu xuống nước,hắn chao đảo hồi lâu mới trấn tỉnh được khẽ hỏi:
_Cô là ai?
_ Tiểu nữ Hứa Tử Nhi,Ấn ký thủy hệ phòng ngự, Bậc Tím Tam Tinh cũng là tinh anh đệ tử năm nhất.
Hứa Tử Nhi ngước mặt lên,lộ ra một khuôn mặt vô cùng ngây thơ nhan sắc không hề kém Long Thiến Thiến, khiến người ta chỉ nhìn thôi thì đã không muốn tổn thương nàng rồi.Độc Cô Thiên khóe miệng khẽ nhếch, mị lực của hắn quả không tồi mà.