Chương 6: Khảo nghiệm.

Thần Ấn Đại Lục

Chương 6: Khảo nghiệm.

Từ sáng sớm, Linh Vân Kỳ cùng các giáo viên khác đã đưa toàn bộ học viên đến một góc rừng u tối nào đó.
_Lẽ nào đây là, Tử Vong Sâm Lâm?
Độc Cô Thiên vừa đặt chân đến đây thì đã phần nào đoán ra được đây là đâu rồi.
Tử Vong Sâm Lâm là một trong 5 Tử Địa của Thần Ấn Đại Lục, Tử Vong Sâm Lâm chia ra rất nhiều khu vực với cấp độ nguy hiểm khủng khiếp, giả như ngươi mới bước vào thì vô cùng thuận lợi nhưng chỉ cần đi sai một bước ra khỏi khu vực an toàn chỉ duy một bước thôi là coi như có thể mất mạng.Độc Trùng, Ma thú hủ hóa, Âm linh là những thứ đặc trưng cho nơi này.Nghe đâu từng có một Thần Ấn cao thủ mạo hiểm xông vào khai phá nơi đây nhằm vẽ lại toàn bộ bản đồ, nhưng rốt cục không quay trở về.
_Đừng nói là định lấy cái nơi này làm cho khảo nghiệm chúng ta nhá?
Độc Cô Thiên thận trọng nói, nếu là ở đây khảo nghiệm thì số người chết chắc sẽ không ít, nhìn khuôn mặt hớn hở của các tiểu hài tử, hắn không khỏi thở dài, liệu còn cười đc bao lâu đây?
_Nhiệm vụ tui giao cho các em ở nơi này chính là Sống sót!
Linh Vân kỳ nói:
_Trong 7 ngày, các em phải bằng mọi cách sống sót ở đây nếu có ai chết hay mất tích bọn ta đều không quan tâm hay can dự đến. Sau 7 ngày, tự sẽ có người đến đón những ai còn sống trở về.Bây giờ ai không dám tiến vào thì bước ra khỏi đội ngũ cũng coi như đã bị khai trừ khỏi học viện.
Các học viên đều hốt hoảng không ít la toáng lên nhanh chóng tách khỏi hàng, hơn 700 học viên giờ chỉ còn không đến 300.Linh Vân Kỳ nhẹ nhàng nói:
_Những ai còn ở lại theo ta bước vào.
Các học viên ngập ngừng giây lát rồi cũng theo sau. Độc Cô Thiên xem xét trên đường đi thì phát hiện mặt đất ở đây hết sức lành lặng chứng tỏ có khá ít ma thú lui tới, xem ra đây là khu vực an toàn,nhưng rắc rối nhất là dù có tìm thì cũng không tìm đc một cây nào có quả ăn đc cả.
_Tới rồi.
Đến một bãi đất trống Linh Vân Kỳ dừng lại nói:
_Từ đây các em phải tự lo cho mình rồi, có thể tổ đội, đi riêng đều đc, tùy các em chọn lựa, chúc may mắn.
Linh Vân Kỳ nháy mắt một cái liền biến mất, thì ra chỉ là một cái phân thân.
_Bây giờ chúng ta tự lập nhóm để hành động.
Một nữ tử đứng ra cau mày nói:
_Ai theo tôi mời bước ra.
_Đúng vậy,ai theo tôi nào.
_Ai yếu đuối thì có thể theo ta.
Không ít tiểu đội đã nhanh chóng được thành lập, Độc Cô Thiên tìm một góc cây ngồi xuống lật lại toàn bộ hình ảnh,dấu vết tìm đc trên đường, xem có gì đáng giá không.
_Tiểu Thiên.
_Hửm?
Độc Cô Thiên vừa tìm ra manh mối thì thấy Long Thiến Thiến cùng Mộ Dung Lãnh Nguyệt đứng trước mặt. Long Thiến Thiến vui vẻ nói:
_Chúng ta lập đội hem?
_Đội 3 người ư?
Độc Cô Thiên hỏi.
_Đội 15 người, 9 nam, 6 nữ.
Mộ Dung Lãnh Nguyệt chỉ về phía sau 2 người họ còn có 12 người nữa đang đứng đó, có cả em trai của Mộ Dung Lãnh Nguyệt,Mộ Dung La Ngạo.
_Hừm, đc thôi.
Độc Cô Thiên khẽ đứng dậy nói:
_Nhưng có điều kiện ta sẽ là trưởng nhóm.
_Ngươi dựa vào gì mà đòi làm trưởng nhóm chứ?
Không ít người khinh bỉ, nhìn thái độ lũ này đã biết là con cháu quý tộc rồi. Độc Cô Thiên chỉ cười nói:
_Dựa vào việc ta sẽ tìm ra nguồn nước cho cả nhóm.
_Nước? Không phải thức ăn quan trọng hơn sao?
Mộ Dung La Ngạo ngang bướng nói,Độc Cô Thiên bỗng xoay người vừa đi sâu vào bên trong rừng cây vừa nói:
_Trong cơ thể có 7 phần là nước, con người sẽ chết nếu mất đi 2 phần nước. Cụ thể là nếu trong 3 ngày không uống nước ngươi sẽ thăng thiên, trong khi đó nếu không ăn 1 tuần thì không hẳn là chết. Hiểu cái nào quan trọng hơn chưa?
Nghe đến đây không ít học viên cảm thấy có lý liền chạy ngay theo Độc Cô Thiên, các nhóm khác nghe vậy cũng đi theo.
_Thủy Linh Thảo ngày càng tươi tốt rồi.
Độc Cô Thiên nhìn Thủy Linh Thảo mọc ven đường nói.
Thủy Linh Thảo là sơ cấp linh thảo ở Thiên Long đại lục, tác dụng chủ yếu là bồi bổ thể lực nên đối với nơi chỉ sử dụng tinh thần lực này mà nói thì chả có tác dụng gì, thậm chí nó còn không có tên trong danh sách thảo dược ở đây,Thủy Linh Thảo chỉ mọc quanh các hồ nước sạch hay thác nước,tùy theo xa gần nguồn nước mà độ tươi tốt khác nhau. Nhờ vậy Độc Cô Thiên đã dễ dàng lần theo mà tìm ra nguồn nước.
Ầm ầm...
_Thác nước! Là thác nước!
Long Thiến Thiến vui mừng nói,các học viên khác cũng vui mừng không ngớt, vấn đề nước đã được giải quyết việc tiếp theo chỉ còn tìm thức ăn nữa là coi như an tâm rồi.
_Hừm, khá khen cho ngươi nhưng nguồn nước này từ giờ là của bọn ta.
Lúc này, một nhóm nhỏ học viên bất ngờ nhảy ra tranh giành thành quả khiến không ít học viên khác bức xúc.
_Nước là do mọi người cùng tìm đc mà...
Một học viên tức quá đứng lên nhưng chưa nói hết câu đã bị đánh bay. Một học viên trong số học viên phản bội kiêu ngạo nói:
_Ta là người mạnh nhất năm 1 cho dù có là quý tộc cũng không là gì với ta,khôn hồn thì cút hết đi,nếu không ta đập cho mềm xương bất kể là ai cũng vậy.
_Ngươi...
Long Thiến Thiến tức giận định xông lại thì phát hiện Độ Cô Thiên đã nắm chặt tay nàng nói:
_Chờ một lát.
Nàng cúi đầu nhìn bàn tay nàng tên này nắm sao lại có gì đó rất thoải mái.
_Ngươi có thể lấy thác nước này nếu muốn, ta sẽ không cản.
Độc Cô Thiên vừa nói xong,các học viên khác đều hốt hoảng,tên kia nghe vậy thì ha ha nói:
_Quý tộc hóa ra cũng chỉ là con rùa thôi ha ha. Cùng ta hưởng thành quả nào.
Nhóm học sinh kia toàn bộ nhảy xuống thác thoải mái tắm,nô đùa.Các học viên còn lại đều xám mặt, nhưng không một ai tiến lên giành lại thác nước.
_Đồ ngu, quý tộc quả nhiên toàn là hèn nhát.
_Tên này vô dụng.
Không ít học sinh trách móc Độc Cô Thiên còn hắn thì thản nhiên cười cười nhìn xuống thác nước. Mộ Dung Lãnh Nguyệt khẽ hỏi:
_Lý do tại sao ngươi có thể nói chứ?
_Nhìn cho kĩ viên đá này.
Độc Cô Thiên cười nhẹ, nhặt một hòn đá lia trên mắt nước, Mộ Dung Lãnh Nguyệt chưa hiểu gì nhìn theo hòn đá dần bay sang bên kia thác thì bỗng nàng kinh ngạc, tảng đá lớn nằm bên kia có gì đó không đúng.
Phốc!
_Ộp ộp!
Hòn đá nhỏ bay đập mạnh vào hòn đá lớn, hòn đá lớn liền kêu đau đớn, nó hiện nguyên hình là một con ếch đá vô cùng to quái dị.
_Cự Thạch Tinh Quái?!
Không ít học viên la toáng lên khi nhìn thấy con ma thú này.
Cự Thạch Tinh Quái, là ma thú hệ ấn ký công kích, ấn kí trên trán là hình một cái mặt cóc màu xanh, nó là ma thú yếu nhất trong lớp Ấn Ký Sư. Nó gần như là một con vật vô hại nhưng chỉ khi không ai tranh giành nguồn nước mà nó chiếm giữ,nếu không nó sẽ bất chấp sống chết mà tấn công,tuy nhiên cũng có ngoại lệ.
_Không thể nào!
Nhóm học viên dưới nước đã hoàn toàn bất động, một người bình thường trước Ấn Ký Sư thì đừng mong chạy thoát.
_Ộp!
Cự Thạch Tinh Quái giận dữ nhìn lũ con người ở trong thác nước của nó, dạo quanh một lượt bỗng nhiên liền thò lưỡi ra.
Phốc! Phập!
Một học viên đã bị nó tóm đưa vào mồm nhai ngấu nghiến, máu tươi phún ra khắp nơi.
_Chạy mau!
Các học viên còn trên bờ bỏ chạy tán loạn, Độc Cô Thiên thì vẫn ở đó nhìn con ếch ăn sạch toàn bộ nhóm học viên dưới nước, chỉ nhìn chứ không cứu,mặc dù hắn đã là Ấn Ký Sư từ hôm qua.
_Ngươi sao lại...
Mộ Dung Lãnh Nguyệt rùng mình nói, hành động ném đá vừa rồi của hắn đã bị không ít học viên nhìn thấy bọn họ kinh dị nhìn tên này, hóa ra hắn cố ý mượn tay con ma thú này trừ khử nhóm phản bội kia, Long Thiến Thiến cũng không ngờ hắn lại lạnh lùng,tàn nhẫn đến như vậy.
_Triệt tiêu mầm móng bại hoại chính là quy tắc sinh tồn tập thể, ai chống lại ý kiến của tập thể thì phải bị loại trừ.
Độc Cô Thiên vừa tiến vào hồ nước đẫm máu nhìn Cự Thạch Tinh Quái mỉm cười nói:
_Thịt của ngươi chắc đủ dùng vài ngày đấy, ếch con ạ.