Chương 1:Sống lại.

Thần Ấn Đại Lục

Chương 1:Sống lại.

Thông Thiên Sơn- Thiên Long đại lục.
Một bóng người liu xiu đáp xuống đỉnh của Thông Thiên Sơn,trên người toàn là máu da dẻ nhợt nhạt,thở rất dốc,người này đã hoàn toàn kiệt sức nhìn xuống đáy vực sâu thâm thẳm kia,mỉm cười:
-Thời đại của Độc Cô Thiên ta kết thúc ở đây sao?
-Độc Cô Thiên,ngươi chạy không thoát đâu!
Một bóng đen xuất hiện sau lưng Độc Cô Thiên,cười nói:
-Mau ngoan ngoãn giao Linh ngọc ra cho ta!
Độc Cô Thiên,đại thiếu gia và cũng là gia chủ đương nhiệm Độc Cô thế gia, đồng thời là một cao thủ tuyệt thế đứng đầu lớp tuyệt thế thiên tài tại Thiên Long đại lục,vô tình tìm ra bảo vật bí ẩn Linh Ngọc người người thèm muốn mà bị cả đại lục truy sát gia tộc bị diệt hắn thì chạy trốn khắp nơi không ít lần bị vay đánh lúc này cơ thể đã đến cực hạn, muốn cũng không đi nổi nữa.Bây giờ hắn bị tên hắc y nhân này theo đuôi và chốc lát nữa đồng bọn hắn sẽ tới,đến lúc đó chỉ còn đg chết,đảo mắt một cái Độc Cô Thiên mỉm cười nói:
_Xem ra ta cùng đường rồi nhỉ?
Hắc y nhân kia mỉm cười:
_Chỉ cần ngươi đi theo bọn ta và cho chủ nhân biết cách sử dụng Linh Ngọc,ta đảm bảo ngươi sẽ an toàn.
_Như vậy khác nào đưa trứng đi luộc chứ?
Độc Cô Thiên nói,thật sự hắn chả biết cách sử dụng như thế nào cả,mà cho dù hắn biết được cách sử dụng Linh Ngọc thì cũng ko bao giờ nói cho bọn chúng,lũ khốn nạn này chả bao giờ giữ lời nên có nói cũng vô ích.Từ đằng xa hơn chục tên hắc y nhân thình lình xuất hiện.
-Bắt lấy hắn!
-Chịu chết đi tiểu tử.
Hắc y nhân cầm đầu,chán nản nói:
_Xem ra không còn cách nào ngoài bạo lực rồi.
-Ta đợi thời khắc này đây.
Độc Cô Thiên lấy ra đan dược bỏ vào miệng,tức thì toàn thân phát ra hỏa diễm cực mạnh.
-Bạo phá đan,chạy mau.
-Thiên hỏa của Thần cấp luyện dược sư,cả Thần cấp sơ kì võ giả đều vong mạng,mau chạy.
Toàn bộ hắc y nhân bỏ chạy tán loạn,không còn tên nào dám ở lại,lúc này Độc Cô Thiên phun ra một ngụm máu,hỏa diệm xung quanh tiêu tán lập tức,hắn quỵ xuống,ngửa mặt nhìn trời:
_Cũng may lừa đc bọn chúng.
Thật chất viên đan hắn vừa uống kia thực chất chính là Tăng Lực Đan, người uống vào trong 2 phút sẽ có sức mạnh gấp 100 lần bình thường,tuy nhiên sau đó mười phần chắc chắn là chết,bây giờ hắn đã không còn hy vọng sống sót nào nhưng chí ích không chết trong tay bọn tiểu nhân. Cơ thể của hắn đã hoàn toàn cứng đờ,chân khí thì khô cạn, một tuyệt đỉnh cao thủ như hắn lại sắp chết tại nơi hẻo lánh này.Trên trời thiên lôi bất ngờ xuất hiện,Độc Cô Thiên nhìn thiên lôi chập chờn, thất vọng nói:
_Thiên kiếp ư? Đùa đau thật, phải chi cơ thể ta còn như lúc đầu,thì chắc là đã thuận lợi thăng cấp rồi.
Hắn vốn đã đạt tới cực hạn Thần cấp sơ kỳ luyện dược sư, chỉ cần thông qua một lần thiên kiếp nữa là có thể thăng cấp thành Trung kỳ rồi, vậy mà bây giờ...
Đoàn!
Độc Cô Thiên chán nản nói:
_Bây giờ có lẽ là kết thúc.
Rầm,một tia sét tức thì giáng xuống tại chỗ Độc Cô Thiên đang nằm,nhìn cơ thể tan rã dần trong Thiên lôi,hắn buôn xuôi nhắm mắt.Lúc này,một luồn ánh sáng phát ra trên người Độc Cô Thiên, một luồn sáng bay lên nó hút lấy linh hồn hắn rồi bay thẳng lên trời cao,biến mất,để lại bên dưới là một nắm tro đang bị gió thổi bay nhè nhẹ,người cuối cùng của Độc Cô thế gia tại Thiên Long đại lục cứ thế biến mất.
...
Trong một ngôi miếu vô cùng to lớn ở một thành thị,rất đông các đứa trẻ đc cha mẹ bế đến đặt lên một chiếc giường bằng ngọc,mỗi đứa bé khi đc đặt lên trên trán đều xuất hiện một ấn ký,tuy hình dáng không giống nhau nhưng đều có 4 loại màu cơ bản trắng,lục,lam,tím.Đa số là màu trắng,lục kế tiếp là lam và ít nhất là tím.Cha mẹ đều có cảm xúc tùy theo màu sắc trên trán con mình,màu trắng và lục thì đau buồn còn màu lam thì hạnh phúc, vui mừng,còn màu tím thì như nhặt đc vàng vậy.Cạnh giường ngọc có một nam nhân trung niên đang buồn chán đứng đó, nhiệm vụ của hắn là quan sát,ghi chép lại các loại ấn ký và tên họ các đứa bé.Hắn cầm một tờ giấy lên không khỏi kinh ngạc nói:
_Kế tiếp xin mời Độc Cô Thiên Tường tướng quân đến giám định đặc biệt.
Một nhóm người toàn là nữ, khí thế mạnh mẽ, nhưng ai cũng là mỹ nhân tuyệt sắc, nổi bật nhất là hai tỷ muội có dung mạo tương tự nhau, một người mặc trường bào màu hoàng kim, còn người kia là màu bạch ngân, nữ nhân mặc hoàng kim bào ra lệnh mọi người dừng lại tự mình tiến đến giường ngọc.
_A, thiếu gia tên là gì ạ?
Nam nhân kia ân cần hỏi. Độc Cô Thiên Tường nhẹ nhàng đặt đứa bé xuống nói:
_Độc Cô Thiên,mới sinh cách đây 2 giờ.
Nam nhân kia cầm bút ghi chép,trong lòng không khỏi ngạc nhiên, quả là đệ nhất nữ nhân vương triều thật không nhìn ra nàng vừa sinh con cách đây 2 giờ, hắn cứ tưởng đã hơn ba ngày chứ.
_Đc bắt đầu giám định.
Một luồn sáng phát ra, tức thì trên trán đứa bé một ấn ký màu vàng kim xuất hiện,toàn thể mọi người kinh ngạc,nam nhân kia nói:
_Lạ quá, Hoàng Kim là gì nhỉ, rõ ràng chỉ có Trắng Lục Lam Tím thôi mà, kì quái.
_Hừm, Ấn ký này rất lạ.
Độc Cô Thiên Tường cau mày nhìn muội muội là Độc Cô Thiên Ngân:
_Muội nghĩ nó là ấn ký loại gì?
Độc Cô Thiên Ngân tiến lên ngâm nghía rồi nói:
_Có 5 loại ấn ký cơ bản:Vũ trang, Công kích, Phòng ngự, Hỗ trợ, Tinh thần,ấn ký của tiểu tử này lại chẳng có đặc trưng gì cả, như là Phế ấn vậy.
_Ta lại không nghĩ vậy, ta nhìn ra ấn ký này có tiềm ẩn thứ gì đó rất đặc biệt.
Nàng nhẹ nhàng bế đứa con nhỏ lên nói:
_Mà thôi, quan tâm chi nhiều, nó là con ta, dù thế nào ta cũng nuôi nó.
Độc Cô Thiên Tường bế Độc Cô Thiên lên âu yếm nói.Tất cả mọi người trong nhóm đều ra về, trên đường họ không ngừng chúc mừng quý tử của đại tướng quân, cứ thế vui vẻ ra về.
Và họ đâu biết bên trong đứa trẻ kia chính là linh hồn một người trưởng thành, một cao thủ, hắn đã chết ở Thiên Long đại lục và đc trùng sinh tại thế giới này qua hình hài một đứa trẻ. Từ đây cuộc hành trình của Độc Cô Thiên tại dị giới chính thức mở màn.