Chương 132: Thành Già Lai

Tây Sơn Cảnh Thịnh Triều Đại Mới

Chương 132: Thành Già Lai

Chương 132: Thành Già Lai

Từ đó hàng tháng thông qua các đoàn buôn bán người của Thiên địa hội bí mật chuyển vũ khí theo các chuyến hàng vào vùng đất Mông Cổ. Quân Thanh quen việc các đoàn buôn đến đều cống nạp tiền bảo hộ nên cũng chỉ xét qua loa với các đoàn thương nhân nộp tiền đầy đủ nên việc vận chuyển vũ khí rất suông sẻ. Lúc này một số người đến Lưỡng Quảng học các khóa học quân sự ngắn hạn đã trở về, Trần Cận Nam cử vài người đến vùng đất Mông Cổ để hướng dẫn quân Mông Cổ cách sử dụng vũ khí mới. Sau một năm gần một vạn khẩu súng đã được chuyển vào thảo nguyên, người Mông Cổ đã bắt đầu biết sử dụng súng thành thạo. Ô khoát đài cho người liên hệ với các Lạt Ma Tây Tạng và cũng nhận được sự ủng hộ tinh thần của các Lạt Ma Tây Tạng trong việc đấu tranh dành độc lập.

Danh hiệu Đạt-lại Lạt-ma được vua Mông Cổ Altan Khan phong cho phương trượng của trường phái Cách-lỗ vào năm 1578. Kể từ 1617, Đạt-lại Lạt-ma thứ 5 trở thành người lãnh đạo chính trị và tinh thần của Tây Tạng. Từ đó, người Tây Tạng xem Đạt-lại Lạt-ma là hiện thân của Quán Thế Âm và Ban-thiền Lạt-ma là người phụ chính. Ô Khoát Đài mời Đạt – lại Lạt Ma đến để làm lễ tạ trời đất và cùng các thủ lĩnh là lễ ăn thề, chuẩn bị xuất quân. Sau khi cùng các thủ lĩnh làm lễ ăn thề, quân Mông cổ tụ tập được năm vạn người, trong đó có một vạn người được trang bị súng kiểu mới quyết định tấn công thành Già Lai nằm trên khu vực vạn lý trường thành được quân Thanh đóng để kiểm soát thảo nguyên Mông Cổ, nếu chiếm được thành này thì coi như đã vượt qua vạn lý trường thành và có thể đe dọa được ngoại vi thành Bắc Kinh. Sau khi bàn bạc và tham khảo ý kiến của các chuyên gia quân sự của Thiên địa Hội Ô Khoát Đài quyết định bí mật cử người vào làm nội ứng để phối hợp với quân chiếm thành.

A cáp xích tướng thủ thành ở Già Lai là một người có người nhà là chỉ huy trong đội quân Bát Kỳ nổi tiếng của nhà Thanh vì vậy được qua đút lót chạy chọt được cử lên đây làm thống lĩnh. Lên đây y tranh thủ thời gian tại chức để vơ vét, các đoàn thương nhân qua đây phải đóng phí vào thành, phí bảo hộ tùy theo số lượng người trong đoàn. Những bộ lạc Mông Cổ hàng năm ngoài việc đóng thuế cho triều đình còn phải nộp cho y phí bảo hộ để được sống yên ổn, nếu không y sẽ cho những đoàn mã tặc mà y bảo kê tấn công cướp phá các bộ lạc. Người Mông Cổ rất ghét y nhưng vì y chỉ huy đội quân hùng hậu hơn hai vạn người, trong đó có được trang bị tám nghìn súng hỏa mai và năm mươi khẩu Hồng Y pháo nên các bộ tộc không dám phản kháng. Vũ khí này nếu so với vũ khí hiện tại của quân đội Thanh nhất là trong cuộc chiến ma túy thì cũng thuộc loại lạc hậu nhưng với những bộ tộc Mông Cổ chỉ có cung tên và gươm giáo thì đó là những vũ khí vô cùng lợi hại vì giết người ở tầm xa hơn cung tên. Thành Gia Lai là một tòa thành được xây dựng khá kiên cố, mỗi chiều dài hơn hai ki lô mét, lại được trang bị pháo nên nếu cường công thì quân Mông Cổ sẽ phải trả một giá đắt. Là nơi thường xuyên những người Mông Cổ và dân buôn bán từ kinh thành nên việc trà trộn vào thành không quá khó khăn.

Trời xẩm tối, mấy tên lính canh cổng thành chuẩn bị đóng cửa thì thấy một đoàn người ngựa từ phía thảo nguyên vội vã chạy tới, mấy tên lính canh mắt sáng lên đoàn người có ba mươi người và vài trăm con ngựa sẽ có thêm một khoản để tối nay uống rượu. Tên đội trưởng đi ra ngoài xua tay.

- Hôm nay đến giờ đóng cửa rồi các ngươi ngủ tạm ngoài thành mai vào.

Một người đàn ông tầm bốn mươi tuổi, dáng vẻ là người đứng đầu vội dúi vào tay viên đội trưởng, cười và nói.

- Bọn chúng tôi gặp bão cát ngoài sa mạc nên đến muộn, đại quan thông cảm. Có ít tiền để các ngài uống trà.

Viên chỉ huy thấy tay nặng nặng đoán chừng hơn lạng bạc thì khoát tay cho đám lính và nói.

- Được lần này ta thông cảm, không có lần sau đâu nhé.

Người cầm đầu vội cảm tạ, và cùng đoàn người và gia súc vọt vào thành. Đoàn người đi đến một quán trọ và góc thành Tây nghỉ ngơi. Đêm đến, trong căn hầm ngầm ở quán trọ chủ quán và những người phục vụ cùng với những người trong đoàn chiều nay chụm đầu nhìn vào tấm bản đồ vẽ bố trí quân đội của tòa thành. Đây là căn cứ ngầm của phân Đà Thiên Địa Hội, người chủ quán là thủ lĩnh của phân đà tại Thành Già Lai phân công nhiệm vụ cho mọi người, sau đó mấy người phục vụ lấy thêm lựu đạn và bộc phá trao trao mọi người rồi tản đi các hướng khác nhau.

Mấy tên lính canh đang canh gác ở lâu thành phía Bắc, đang tụ tập bên đống lửa sưởi ấm, thời tiết cuối thu trời bắt đầu lạnh nên đang chia nhau bầu rượu để chống cái lạnh và nói chuyện cho đỡ buồn ngủ, nhiều năm nơi này không có chiến loạn nên những tên lính cũng mất cảnh giác. Một tên lính sau khi uống một ngụm rượu mơ màng nói.

- Quán rượu nhà này ngon nhưng đắt quá, bù lại con gái lão chủ quán có cặp mông rất đẹp nên vẫn tranh thủ lúc mua rượu tranh thủ ngắm con gái lão. Kể cưới về làm vợ thì tuyệt vừa có vợ đẹp rượu ngon.

Tên khác trêu.

- Thế không sợ con sư tử ở nhà nó nhai xương à.

Cả đám lính cười vang, trêu chọc nhau mải nói chuyện nên không chú ý từ xa có những bóng đen đang tiến lại gần. Một tên vừa đứng lên bước ra ngoài để trút bầu tâm sự đi được vài bước y cảm thấy không khí có gì đó không đúng vừa đứng lại nhìn ra phía ngoài thành thì bị một bàn tay bịt chặt lấy miệng, và cổ họng mát lạnh, y gục xuống không biết gì nữa.

Chíu! Chíu tiếng rít xé gió tên từ những chiếc nỏ sắt chuyên dụng bắn về phía tốp lính canh đang túm tụm, bị tấn công bất ngờ lúc đang ngà ngà say nên toán lính bị hạ gục nhanh chóng. Mấy bóng đen tiến lại kéo trục quay để mở cửa thành, một người rút súng pháo hiệu bắn lên trời. Cùng lúc ở phía tây thành, kho rơm cho ngựa đột nhiên bốc cháy làm đám lính canh gần đó vội vàng gọi nhau mang nước ra cứu hỏa. Kỵ binh Mông Cổ ở gần của Bắc lao nhanh tới cổng Bắc. Lúc này tiếng vó ngựa rầm rập từ phía Bắc và ánh lửa từ những cây đuốc của kỵ binh làm quân Thanh chú ý, lập tức gõ chiêng trống báo động và kéo nhau về cổng thành phía Bắc. Những người của Thiên Địa Hội và đám buôn ngựa lúc chiều lập tức lập chiến lũy tạm thời bằng những chiếc xe ngựa ở những nơi gần cổng Bắc nổ súng bắn chặn. Bị tấn công bất ngờ quân Thanh nhốn nháo, lúc này tổng binh A Cáp Xích đang ôm người hầu gái ngủ bị thân binh đánh thức vội vàng mặc áo giáp lên ngựa phi ra cổng Bắc. Khi y đến nơi thấy quân mình đang bị bắn từ những chiếc xe ngựa phía trước, xác chết đầy đường vội hô kỵ binh xông lên chiếm giữ cổng thành. Khi tốp kỵ binh đến gần những quả lựu đạn ném ra làm kỵ binh đổ gục, những con ngựa nghe tiếng nổ lồng lên. Lúc này kỵ binh Mông Cổ đã tràn vào thành, từ trên ngựa những kỵ binh nă đạn vào đám kỵ binh Thanh đang rối loạn. Túng thế A Cáp xích cùng đám tùy tùng vội chạy về cổng thành phía Nam thoát ra ngoài, bỏ mặc đám quân sỹ đang rối loạn trong thành. Đến sáng quân Mông Cổ đã làm chủ thành Gia Lai cướp được hơn hai vạn lạng bạc, bảy nghìn khấu súng hỏa mai và bốn mươi khẩu Hồng Y Pháo.