Chương 133: Phong tỏa.

Tây Sơn Cảnh Thịnh Triều Đại Mới

Chương 133: Phong tỏa.

Chương 133: Phong tỏa.

Sau khi chiếm được thành Già Lai, quân Mông Cổ thừa thắng tấn công các đồn trên thảo nguyên do người Thanh chiếm đóng. Các đồn bị hạ nhanh chóng trước sức mạnh của kỵ binh Mông Cổ, chỉ có một hai đồn ngoan cố dựa vào hệ thống đồn lũy chắc chắn và hào sâu phòng thủ thì bị Hồng Y Pháo bắn phá cổng đồn sau đó kỵ binh Mông Cổ tràn vào tàn sát không còn một mống. Những người của Thiên Địa Hội sang Đại Việt học tập sử dụng vũ khí không được tiếp cận loại pháo mới của Đại Việt vì vậy có mấy chục khẩu pháo thu được của Đại Thanh được mang ra làm tài liệu giảng dạy và sau này sẽ trang bị cho Thiên Địa Hội vì vậy họ biết cách sử dụng loại pháo này và dạy lại cách dùng cho người Mông Cổ khi họ chiếm được mấy cỗ Hồng Y Pháo.

Tin tức người Mông Cổ nổi lên dành độc lập loang ra khắp nơi, người Tây Tạng cũng nổi dậy đòi độc lập. Người Duy Ngô Nhĩ vùng Tân Cương cũng rục dịch nổi dậy bắt chước người Mông Cổ để dành độc lập. Tin tức người Mông Cổ nổi dậy chiếm thành Già Lai nhanh chóng truyền về kinh thành. Hoàng Đế Đạo Quang vội triệu tập các đại thần bàn kế sách tiêu diệt người Mông Cổ. Trước khi vào triều mấy ngày trước Lâm Tắc Từ nghiên cứu rất kỹ các bản tấu chương từ Mông cổ báo về và thông tin của các thám tử một đội thám báo đặc biệt của Lâm Tắc Từ thành lập đặc biệt nhắc đến loại vũ khí mới của quân Mông Cổ, một loại súng ngắn bắn liên tục rất có lợi khi cận chiến. Lâm Tắc Từ đoán Đại Việt đã nhúng tay và cuộc chiến này, hiện tại chỉ có Đại Việt mới có khả năng chế tạo ra loại vũ khí mới này. Chính vì vậy khi vào triều Lâm Tắc Từ tâu.

- Khởi bẩm Hoàng Thượng theo tin tức các thám tử báo về quân Mông Cổ đã sử dụng một loại súng ngắn có hỏa lực mạnh trong tầm một trăm mét chính vì vậy quân ta giao chiến rất bất lợi. Thần nghĩ việc này có bàn tay của Đại Việt, kế sách tốt nhất là chúng ta phong tỏa nguồn tiếp ứng đến Mông Cổ, vì chúng không thể chế tạo được súng đạn, nếu không có đạn tiếp tế thì một thời gian nữa chúng cũng hết đạn chúng ta có thể dẹp loạn dễ dàng. Thần được biết người Tây Tạng, người Ngô Duy Nhĩ và Thiên địa hội cũng đang có động thái nổi dậy. Nếu chúng đồng loạt nổi dậy thì chúng ta sẽ tốn rất nhiều binh lực để dẹp loạn, điều quan trọng nữa là ngân khố chúng ta đang bị hao hụt sau chiến tranh ma túy nếu tiếp tục thì thực sự ngân khố chịu không nổi.

Đạo Quang cau mày.

- Theo các khanh ta làm thế nào để giải được thế cục này.

Các đại thần nhìn nhau lúng túng, việc này do Đại Việt đứng sau lưng nhưng thế lực Đại Việt đang rất mạnh, lại không có chứng cứ không thể hưng sư vấn tội được. Trận thua ở Ninh Ba và vụ không kích vào kinh thành mọi người nghĩ đến còn thấy sợ. Thấy thế Lâm Tắc Từ đứng ra tâu.

- Theo ý thần, chúng ta kiểm tra kỹ các cảng, đường biên giới với Đại Việt để không cho vũ khí thẩm lậu vào nước ta. Phong tỏa, khám xét chặt chẽ các con đường đến Mông Cổ, Tân Cương, Tây Tạng để ngăn chặn bọn chúng được tiếp tế vũ khí. Về Mông Cổ ta cho quân đồn trú thủ chặt đường biên giới không cho chúng tiến vào Trung Quốc, hai năm nữa khi quân đội chúng ta mạnh, ngân khố phục hồi chỉ vài trận chúng ta có thể dẹp được đám nổi loạn này.

Các đại thần gật gù, đây là phương án khả dĩ nhất trong tình thế lúc này, quốc lực Đại Thanh sau chiến tranh ma túy quá yếu, không thể tiếp tục cuộc chiến vào lúc này. Thấy thế Đạo Quang đồng ý, giao cho Lâm Tắc Từ và các quan bên Binh Bộ thi hành kế sách. Lâm Tắc Từ vâng mệnh lập ra đội Hải quan trên bộ và trên biển chuyên kiểm soát hàng hóa nhập khẩu để tránh thẩm lậu vũ khí vào Trung Hoa. Những động thái này làm việc tiếp nhận vũ khí của Thiên Địa Hội trở lên rất khó khăn, các thám tử của Lâm Tắc Từ hoạt động tích cực, một số kho vũ khí nhỏ của Thiên Địa Hội bị phát hiện, nhiều thành viên Thiên Địa Hội bị bắt giữ.

Trước tình hình đó Trần Cận Nam họp với các Đà chủ tại một thung lũng ở gần Thượng Hải bàn cách đối phó. Trần Cận Nam nói.

- Thám tử nhà Thanh đã thăm dò được một số thông tin mật của chúng ta. Hiện chúng ta đã bị mất một số kho vũ khí nhỏ dấu ở các thành phố. Nhiều nhất là ở Thượng Hải.

Đà chủ Thượng Hải gật đầu nói.

- Trong phân đà Thượng Hải có kẻ phản bội chúng tôi bị lộ năm kho vũ khí mất hai trăm khẩu súng, hai mươi người bị bắt giam vào ngục. Tôi sợ lộ nên đã chuyển các kho vũ khí ra khỏi Thượng Hải. Xin mọi người bàn tính tôi sợ phân đà Thượng Hải sẽ bị vỡ vì có thể những người bị bắt sẽ khai ra các cơ sở bí mật của Thượng Hải và các hội viên có thể bị bắt.

Đà chủ ở Thiên Tân nóng nảy nói.

- Hay chúng ta cứ đứng lên dựng cờ khởi nghĩa, hiện ta đã có một vạn khẩu súng và hơn năm nghìn người được huấn luyện nếu khởi nghĩa có thể triệu tập được vài vạn người. Nếu không làm gì cứ đà này rồi các cơ sở sẽ vỡ mất " không thành công cũng thành nhân "

Trần Cận Nam trầm ngâm suy nghĩ rồi nói.

- Lực lượng chúng ta lúc này còn mỏng, có nổi lên thì cũng bị bọn giặc Thanh dễ dàng tiêu diệt. Theo tôi chờ thêm nửa năm nữa khi một số anh em huấn luyện trở về, ta có người chỉ huy quân sự giỏi và vũ khí tốt sẽ nổi lên cũng chưa muộn. Ta sẽ nổi lên ở giáp vùng Lưỡng Quảng để có thể được tiếp viện của Đại Việt, nếu có thua thì có thể rút về Đại Việt. Mọi người chủ chốt ở phân đà Thượng Hải tạm lánh đến Ninh Ba hay Bắc Kinh để tránh bị tổn thất lực lượng. Nửa năm nữa chúng ta sẽ khởi sự, để ta đi gặp Hoàng Thượng Đại Việt xin thêm hỗ trợ.

Mọi người giải tán, vài ngày sau Trần Cận Nam bí mật lên thuyền rời Thượng Hải đến cảng Hải Phòng, sau đó đến Thăng Long xin yết kiến Cảnh Thịnh. Đến thành Thăng Long Trần Cận Nam cảm thấy như trở lại quê hương, nhìn tòa thành Thăng Long Trần Cận Nam biết đó là tòa thành từng được dòng họ Trần đóng đô nhiều đời, anh thầm nghĩ sẽ có ngày dòng họ Trần ở Trung Hoa sẽ làm dạng danh tổ tiên. Sau khi nhận được thông tin của Ngô Thì Nhậm, Cảnh Thịnh cho triệu kiến Trần Cận Nam đến ngự thư phòng bàn việc với một số quan thuộc Cơ Mật Viện. Khi Trần Cận Nam vào yết kiến thấy Cảnh Thịnh liền quỳ xuống.

- Thảo dân Trần Cận Nam yết kiến thánh thượng, chúc thánh thượng vạn tuế.

Cảnh Thịnh đích thân đỡ Trần Cận Nam và nói.

- Đứng lên đi, ngươi còn nhớ được cội nguồn quê hương là rất tốt. Ta cảm thấy tiếc năm đó Trần Dục Tông không nhận lời hội quân với Trần Hữu Lượng không lúc đó người Việt có cơ hội làm chủ Trung Hoa. Đại Việt không bị quân Minh sang xâm lược mang hết sách vở, văn hóa về Đại Minh làm Đại Việt mất hết sử sách vốn đã ít về giai đoạn Hùng Vương, Hai Bà Trưng. Ta sẽ cố gắng sửa sai trong lịch sử.

Sau khi nghe Trần Cận Nam trình bày hoàn cảnh khó khăn của Thiên Địa Hội, Cảnh Thịnh hỏi các quan bên Cơ mật Viện.

- Các khanh có ý kiến gì không.

Ngô Thì Nhậm bẩm tấu.

- Theo suy nghĩ của ngu thần, hiện tại đang có vài nghìn người đang tập luyện quân sự ở Quảng Đông, có vài chục sĩ quan đang học tập ở Đại Việt. Nửa năm khởi sự thì cũng còn chưa đủ lực lượng. Tuy nhiên nếu huy động người Hán ở Lưỡng Quảng thì có thể có được đội quân vài vạn người việc khởi sự có cơ hội thành.

Cảnh Thịnh nói.

- Ý ngươi cũng tốt, tuy nhiên cần Thiên địa Hội phối hợp. Việc này các ngươi bàn bạc cho kỹ lưỡng rồi trình lên cho ta.

Sau buổi gặp mặt, Trần Cận Nam được đưa về Lưỡng Quảng để gặp Thiên Địa Hội Quảng Châu. Với sự hậu thuận của Đại Việt, Trần Cận Nam công khai tuyển người vào đội quân của Thiên Địa Hội để giải phóng Trung Hoa. Trần Cận Nam cho người dán hịch khắp nơi kể tội triều đình Đại Thanh, kêu gọi người Hán đứng lên đánh đuổi giặc Thanh ra khỏi bờ cõi. Sau một tháng có ba vạn thanh niên người Hán tham gia, tất cả được đưa về vùng núi hẻo lánh ở Quảng Đông luyện tập quân sự chờ ngày khởi sự.