Chương 75: Đàn Ông Nên Biết Chăm Sóc bản Thân
Phải nói một chút về kiểu tóc của những năm nay, cho dù thế giới này không có anh Bo thì chẳng hiểu sao cái năm nay đầu bổ luống thì vẫn cứ hot.
Cũng không phải ai cũng để kiểu này nhưng nó thật sự hot và hiển nhiên không phải ai cũng là anh Bo để mà trở thành nam thần trong mắt chị em.
Kiểu tóc của Minh hiện tại cũng chính là 'bổ luống'.
Tóc của hắn tương đối dài cũng tương đối dầy, phần mái hơi bồng lên sau đó 'bổ luống'.
Nếu là vài năm sau, kiểu gì mẹ cũng bắt hắn đi cắt tóc vì tóc quá dày nhưng hiện tại đang là hot, ngay cả mẹ hắn cũng biết thế là không nói gì cả.
Minh thì không chịu được kiểu tóc này, dù sao hắn luôn cảm thấy không quen, hắn nghĩ cắt tóc.
Cắt tóc thì cũng được nhưng cắt kiểu nào?, bản thân Minh thiên nhất về Undercut, đơn giản như vậy là được nhưng sau một hồi vào một Salon tóc tương đối lớn, ngồi nhìn chằm chằm mình trong gương, Minh nghĩ lại.
Kiếp trước hắn không quá chú trọng vào vẻ ngoài của mình nhưng hiện tại thay đổi một chút.
Lúc trước có tiền, Minh thừa hiểu phải yêu quý thân thể mình thậm chí hắn cũng thừa hiểu không phải chỉ phụ nữ mới biết làm đẹp, mới cần làm đẹp mà nam giới cũng vậy.
Sống lại một kiếp, không chỉ phải quý trọng thân thể mà còn phải biết chăm sóc cả ngoại hình của chính mình dù sao Minh có tiền đồng thời trong tương lai ngắn ngày Minh cũng cần làm vài việc rất cần 'vẻ ngoài'.
Minh thật ra muốn thử nuôi manbun dù sao hắn nghe nói mặt vuông để manbun hoàn toàn thích hợp có điều Minh cũng không có quá nhiều thời gian.
Tất nhiên với độ dài tóc hiện tại của Minh, hắn cũng coi như 'nuôi' tóc hơn 3 tháng chỉ là nuôi không có bài bản mà thôi.
Nghĩ một chút đến việc mình tính làm vài hôm sau, Minh vẫn cắn răng đi thử một chút.
Không phải Manbun, không phải Undercut mà là Topknot.
Chỉ là không rõ năm nay có ai cắt được không thôi.
Khi đến lượt Minh ngồi vào ghế cắt tóc, sắc mặt Minh hơi hơi nhíu bởi vì thợ cắt tóc cho hắn là nữ.
Thú thật Minh không quen để nữ cắt tóc, nếu là nhiều năm sau các salon sẽ không mắc sai lầm này nhưng năm 2003 thì Minh cũng không biết thế nào.
"Bà chị biết fade không? ".
Nữ cắt tóc vừa đeo khăn cho Minh, còn chưa kịp cầm cái kéo lên đã nghe Minh lên tiếng.
Ánh mắt của nữ cắt tóc trở nên ngạc nhiên sau đó có chút đứng đực ra đó.
Minh cũng không để ý đến bà cắt tóc đang nghĩ gì, hắn lại hỏi.
"Taper Fade là được? ".
Nữ cắt tóc rốt cuộc mờ mịt lắc đầu.
Thấy người ta lắc đầu, Minh trực tiếp nói.
"Chị ra hỏi có thợ nam nào biết Fade không, biết thì làm cho em, em trả gấp 3 ".
Minh thật ra cũng không muốn làm khó người ta, càng không muốn lấy 'tiếng anh' ra lòe người nhưng mà đây là bắt buộc, đây là từ chuyên môn.
Có lẽ nếu Minh giảng dạy cho bà chị kia thế nào là fade trong cắt tóc thì bà chị kia cũng làm được nhưng hắn sao phải làm thế?, cho dù giảng dạy có thể làm tốt hơn dân chuyên không?.
Có thể biết được thuật ngữ này, có thể hiểu được thuật ngữ này vậy coi như là biết làm, Minh có thể an tâm rất nhiều.
Đúng là việc mấy hôm sau hắn làm cũng chưa chắc đã quá ảnh hưởng bởi dung mạo cùng phong cách của hắn nhưng Minh vẫn muốn làm tốt nhất, cái ấn tượng ban đầu, rất rất quan trọng.
Cuối cùng đợi khoảng 10 phút, có một thợ nam tuổi khoảng ngoài 30 đi đến chỗ Minh, ánh mắt hơi đánh giá Minh một chút.
"Anh gọi là Việt, em cần người có thể cắt fade? ".
Minh nhìn anh Việt sau đó gật đầu, cũng miêu tả thêm vài lời.
"Drop Fade, anh làm được không? ".
Thay người tất nhiên thay điều kiện.
Drop Fade đúng là khó hơn Taper Fade đồng thời cũng yêu cầu tỉ mỉ hơn nhiều có điều anh Việt vẫn là gật đầu, sau đó cười cười với Minh.
"Nói trước với em, tiền cắt tóc 15 đồng, nghe bảo em định x3? ".
Minh cũng bật cười mà nói.
"Cắt đúng yêu cầu của em, em trả 50 đồng cho tròn ".
Việt thật sự tương đối cứng tay, nhất là ở cái năm 2003 này thì càng đáng quý, theo Minh đánh giá ông anh Việt này có khi là 'trấn điểm chi bảo' đến nơi.
Hai anh em bắt đầu 'cố gắng'.
Muốn để Top Knot đẹp yêu cầu phải cạo mái cùng hai bên nhưng không được dùng kéo, fade luôn là lựa chọn hàng đầu còn fade đến mức nào là do Minh chọn.
Drop Fade cũng không cạo trắng chân, Minh cực phản cảm với dạng tóc này đồng thời hắn cũng không dám cạo trắng chân, càngkhoong cần đi cạo trắng chân.
Drop Fade sẽ cắt ngược lại với đa số các loại Fade cơ bản phần sau đầu không được cạo cao lên, hai bên thường đối xứng nhau đồng thời tuyệt đối không cạo sát chân tóc một cách rõ rệt.
Drop Fade thích hợp với nam mặt vuông hoặc sắc cạnh, mặt Minh là mặt vuông.
Drop Fade là để khuôn mặt Minh trở nên sắc nét hơn một chút, kết hợp với khuôn mặt hắn thì có thể gọi là 'vuông thành sắc cạnh '.
Đi cùng Manbun sẽ thành 'nam tính cùng lãng tử phong trần'.
Hoàn thành Drop Fade, việc còn lại chỉ là bôi sáp, ép tóc, kéo ngược phần mái về phía sau tạo thành búi tóc.
Tóc Minh chưa đủ để Manbun nhưng Top Knot thì lại... đẹp.
Ít nhất ông anh Việt lúc này hai mắt đã sáng lên.
"Tóc này hợp với em thật đấy, nhìn như hai người khác nhau vậy, chất tóc của em cũng tốt, tốt còn hơn nhiều bạn nữ vào Salon nữa ".
Minh cười cười nói chuyện với anh Việt vài câu, tất nhiên hắn chưa thể ra khỏi Salon tóc được vì còn phải gội đầu.
Dịch vụ gội đầu thì... Minh cũng không để ông anh Việt đi làm, cắt tóc phải là nam mà gội đầu phải là nữ, đây là yêu thích của Minh.
Gội đầu, rửa mặt sau đó lại để anh Việt dùng lược cùng sáp tạo nếp một lần nữa sau đó khi Minh bước ra khỏi Salon tóc, hắn như biến thành một người khác.
Nói Minh đẹp trai nam thần thì còn chưa đến nhưng... vẫn rất khác.
Bỏ ra 70 đồng, được một cái đầu Top Knot ưng ý, Minh tuyệt đối thấy đáng sau đó hắn bắt đầu đi cửa hàng kính.
Kính không phải kính râm mà là kính cận, kính cận 0 độ.
Mặt hắn quá non nớt, gọi là mặt búng ra sữa cũng đúng bởi vậy nhất định phải cần kính.
Kính cận có thể che đi đôi mắt, che đi một phần khuôn mặt, giảm đi vài phần non nớt tăng thêm vài phần tri thức trưởng thành.
Tất nhiên, gọng kính không được là gọng kính tròn, là gọng kính vuông.
Chất liệu?, Minh lựa chọn kim loại, tuy hơi nặng một chút nhưng cũng không quá đáng quan tâm dù sao Minh cũng đâu bị điên mà đeo kính 24/24.
Rốt cuộc bỏ ra thêm khoảng nửa tiếng, Minh bỏ ra 1000 đồng để sở hữu một gọng kính D&G đen tuyền, tiếc chỉ là không tìm được mẫu kính kim loại đúng ý Minh, có lẽ niên đại này cũng không chuộng kính kim loại.
Đến tận đây, Minh coi như bỏ ra cả buổi sáng để 'tuối lại vẻ đẹp trai'.
Thứ duy nhất Minh còn thiếu hiện tại là một cái đồng hồ nhưng mà đồng hồ thì cần phải nghĩ kỹ.
Minh hiện tại còn khoảng 40k đồng, nhiều thì đúng là nhiều nhưng vẫn chưa chơi đồng hồ được, không phải không thể mua được đồng hồ mà là khó tìm được hàng tốt, thật sự rất khó.
"Thôi, còn mấy ngày nữa, cũng không cần gấp ".
Minh quyết định rời khỏi DXC tuy nhiên khi đi đến tầng 3 của DXC thì Minh lại bị một cửa hàng níu chân lại.
Một cửa hàng 'tóc giả'.
Đi vào bên trong khoảng 15 phút, Minh mới cảm thấy sáng này kết thúc hoàn mỹ.
Nhìn đồng hồ là 12h trưa, Minh nghĩ nghĩ một chút rồi nhắn một cái tin.
"Đằng ấy làm gì đó? ".
Cái xưng hô 'đằng ấy' này sến cực kỳ nhưng cũng phải xem là với ai, trong trường hợp nào.
Hôm nay là chủ nhật, trên lý thuyết chủ nhật là ngày gia đình cùng nhau ở nhà, cùng nhau trải qua ngày cuối tuần nhưng phải xem là nhà ai.
Thanh lúc này quả thật đang ở nhà một mình, khi nàng nhận được tin nhắn của Minh, khuôn mặt lập tức tỏa sáng.
Nàng và Minh nhắn tin chưa nhiều nhưng nguyên cả ngày hôm qua Minh không nhắn tin cho nàng... nàng luôn cảm thấy có cái gì đó không thoải mái.
Hiện tại thì tốt rồi, rốt cuộc người ta cũng nhắn tin cho nàng.
Chủ nhật, bố mẹ Thanh đều ra cửa hàng, đáng lẽ Thanh cũng đi phụ cha mẹ nhưng mà sang tuần phải thi chất lượng đầu vào, việc này bố mẹ Thanh hiển nhiên là biết thế là dù Thanh muốn ra cửa hàng thì cũng bị ép ở nhà học bài.
Thứ bảy như vậy, chủ nhật cũng thế.
"Thanh đang định đi ăn trưa, Minh đang làm gì đó? ".
Nhìn tin nhắn của nàng, Minh cảm thấy may mắn, may mắn là hắn nhắn tin sớm.
"Thế thì tốt quá, mình cũng đang định đi ăn trưa, đang trên trường này, Thanh lên trường được không?, yên tâm Minh bao tiền xe ヽ(・∀・)ノ "
Từ nhà Thanh nếu bắt xe ôm lên trường cũng chỉ mất khoảng 10-15 phút mà thôi.
Thanh là nữ, Minh có thể nới rộng thời gian lên nửa tiếng nhưng cũng không phải quá lâu, vẫn kịp giờ ăn trưa.
Về phía Thanh?, đương nhiên là gật đầu.
⌒(o^▽^o)ノ
_ _ _ _ _ __
"Nhìn cái gì ".
Minh vừa ăn bún chả, vừa lườm Thanh.
"Anh đi, nguôi mất ngon ".
Thanh ngồi bên cạnh hắn, cười hì hì mà nói.
"Minh này, có ai khen Minh đẹp trai chưa? "
Minh phá lên cười.
"Có, có Thanh vừa khen đó ".
Thanh hơi đỏ mặt nhưng vẫn nói.
"Thanh nói thật đó, nếu không phải nhìn gần Thanh còn không nhận ra Minh luôn ấy, Minh nhìn cứ nhu ca sĩ ý ".
Thanh nói không sai, mấy phút trước nếu không phải Minh chủ động chào Thanh, Thanh có khi còn không nhận ra Minh.
Minh nghe vậy tất nhiên cũng đắc ý.
Cho dù là trung niên 35-40 tuổi hay ông già 50-60 tuổi nếu được phái nữ khen thì trong lòng vẫn có cảm xúc mà thôi, cái này không cần dối lòng.
Minh dịch người một chút lại gần Thanh, nói nhỏ vào tai nàng.
"Thanh thích không? ".
Vành tai nàng ửng đỏ, dùng cái giọng lí nhí mà đáp.
"Thích ".
Uhm, vậy đại khái là thích, về phần thích gì?, ai biết đâu.