Chương 80: Trời Cao Biển Rộng
Vấn đề là đi ăn ở đâu?.
Thật ra mà nói cả hội bạn có thể gọi vài gói bim bim, ít đồ ăn vặt, vài chai nước ngồi trong căng-tin nhưng Minh không có hứng thú lắm.
Minh quyết định gọi hai cái taxi, rủ cả nhóm ăn bánh tôm Hồ Tây.
Địa điểm này thú thật cũng đã là nơi thích hợp nhất của những học sinh cấp 3 hơn nữa còn gần trường.
Ăn bánh tôm Hồ Tây xong tất nhiên không thể bỏ qua kem Hồ Tây mà kem thì Minh cũng không quá muốn mua kem que thế là hắn vì mỗi bạn nữ đặt một cốc kem ly.
Ăn kem ly ngắm nhìn cảnh Hồ Tây vẫn thật sự rất tuyệt, nên biết rằng tuy cùng là Hồ Tây nhưng độ sạch vượt qua Hồ Tây của Việt Nam nhiều lắm.
Trong nhóm lần này có Dương, có Hương.
Vì Dương cùng Hương bỏ ra chút tiền thú thật Minh chưa từng nghĩ nhiều làm gì.
Về phần Vic, hắn cũng muốn cho cô bạn này một bữa tiệc chia tay đúng nghĩa, dù sao hắn cũng nhờ 'Vic' một việc lớn.
Càng quan trọng, càng có nguyên nhân sâu xa hơn nằm ở việc mai Minh cùng Hương đi chơi.
Hỏi một chút, nếu hôm nay đã ăn kem Hồ Tây, mai lại ăn kem Hồ Tây nữa thì sẽ như thế nào?.
Đương nhiên không thích hợp.
Hiện tại mời mọi người ăn kem Hồ Tây, ngày mai đi chơi với Hương, mượn cớ này có thể chuyển sang đạp thiên nga Hồ Tây? Thậm chí Minh còn dự định trực tiếp đổi thành xem phim luôn dù sao hắn chỉ cần một cái lý do.
Tất nhiên chỉ coi là đi ăn với nhau một bữa mà thôi, cũng không thể nán lại quá lâu bởi mấy bạn gái không phải ai cũng xin phép bố mẹ từ trước, còn có thể đi chơi đến bao giờ?.
Minh rất tự nhiên lại gọi một chiếc taxi đưa mấy cô bé về trường bao gồm cả Vic cùng Hương.
Chính Minh cũng bận thì có thể ở lại bao lâu?.
Tạm biệt nhóm bạn, Minh lại đi mua một cây kem, tìm một cái ghế đá gần Hồ Tây ngồi xuống, hắn đợi chị Hoàng Linh tới.
Ngồi ghế đá, một tay cầm que kem, một tay lấy điện thoại ra kiểm tra.
Hắn hẹn chị Linh 1h30 đến cửa hàng bánh tôm Hồ Tây, hiện tại cũng đã 1h hơn.
Hoàng Linh thật sự rất chuyên nghiệp, hắn biết bà chị này sẽ không để mình chờ đợi vì vậy cũng đứng lên, vứt que kem vào thùng rác rồi đi ngược về phía cửa hàng bánh tôm.
Quả nhiên Minh đoán không sai, khoảng 5 phút sau, Hoàng Linh đến nơi, nàng hôm nay ăn mặc một bộ quần áo làm mắt Minh sáng lên.
Hoàng Linh rất ưa nhìn cũng rất có khí chất, không có ý gì đâu nhưng đây là lời khen chân thật của Minh cho nàng trợ lý của mình.
Hoàng Linh hôm nay mặc nguyên một bộ vest, khí chất vô cùng.
Nàng cũng không đi xe máy mà là đón taxi đến đây, vừa nhìn thấy Minh trong bộ đồ học sinh, nàng không khỏi cười nói.
"Hôm nay ông cụ non tính mặc đồng phục trường học đến sở công chứng thật à? ".
Minh 'hừ' một tiếng, lười biếng mà nói.
"Tạt qua cái shop quần áo nào đó mua đồ luôn là được, em thiếu gì tiền đâu? ".
Hoàng Linh liền bĩu môi sau đó không ý kiến gì nữa thậm chí còn chuyên nghiệp đến mức mở sẵn cửa xe cho Minh.
Chiều hôm nay đã xác định là một buổi chiều dài, rất dài.
Minh đi theo chị Linh cả chiều xin công chứng, hoàn thành hồ sơ, cho dù hắn không phải thật sự đứng ra làm gì cả, chỉ cần ký một số giấy tờ nhất định nhưng cũng đủ làm Minh thấy mệt, vừa mệt vừa chán.
Kiếp trước, Minh tất nhiên cũng cần làm giấy tờ nhưng hồi đó hắn là sếp, với hắn giấy tờ chỉ là ký giấy, là đóng ấn chứ còn chời đợi lâu như vậy thì Minh cũng ít trải qua, không mệt mới là lạ.
Cho dù tất cả giấy tờ Hoàng Linh đều đã chuẩn bị đầy đủ, đường cũng được 'trải' xong thì Minh cùng Hoàng Linh cũng tốn gần 3 tiếng đồng hồ ở bên ngoài.
Khi xong việc cũng đã gần 5h chiều có điều dù sao cũng xong việc rồi, giờ phút này... Minh đã đến rất gần với việc tự chủ tài chính.
"Hợp tác vui vẻ ".
Ra khỏi sở công chứng, Minh thở ra một hơi thật dài, hắn rốt cuộc cảm giác biển rộng trời cao, cảm giác không còn 'gò bó'.
Hắn đưa bàn tay ra, nghiêm túc hướng về phía Hoàng Linh.
Hoàng Linh hơi bất ngờ một chút sau đó cũng xoay người một cái, bắt lấy tay Minh mà nói.
"Được rồi, hợp tác vui vẻ ông chủ nhỏ ".
Hai người lúc này đã tương đối mệt nhưng vẫn phải đuổi thời gian, còn cần một tấm thẻ ngân hàng.
Ngân hàng Đại Nam cũng không như ngân hàng Việt Nam, ít nhất giờ tan ca không phải là 5h chiều mà là 7h tối.
Lúc này Minh cùng chị Linh ra ngân hàng, làm một cái tài khoản ngân hàng cho Minh dưới sự chịu trách nhiệm về pháp luật của chị Linh chính là nhiệm vụ quan trọng nhất.
Cũng may cho Minh là việc đăng ký thẻ ngân hàng cũng còn chưa đến mức tốn của hắn quá nhiều thời gian, tổng cộng cũng chỉ có một tiếng đồng hồ.
6H chiều, rời khỏi nhân chi nhánh ngân hàng AB, Minh nhìn tấm thẻ ngân hàng màu xanh trong tay... hắn cảm giác cứ như đang cầm vàng vậy.
Minh lúc này ăn mặc cũng không phải đồng phục trường học mà là combo áo phông – quần bò cùng mộ bộ áo vest ở bên ngoài, thêm vào cặp kính trên mặt hắn thì không nhiều người còn nghĩ hắn 15-16 tuổi, càng giống một thanh niên ngoài 20.
"Chị Linh đợi em gọi một cú điện thoại xong chị em mình đi ăn nhé? ".
Minh biết hắn mệt một thì chị Linh phải mệt gấp ba.
Chị Linh nghe vậy đương nhiên không có ý kiến gì, thậm chí chủ động lùi lại ba bước, giữ khoảng cách cho Minh gọi điện.
Minh nhìn hành động của chị Linh, thực sự rất hài lòng, hướng về chị nhẹ mỉm cười sau đó hắn bấm số.
Hắn gọi... anh Lâm.
Hôm qua hai anh em đã hẹn nhau, hẹn trước ngày chuẩn bị ký hợp đồng.
Tất nhiên anh Lâm cũng biết việc Minh cần thuê người đại diện vì vậy thời gian hẹ ký hợp đồng cũng chưa xác định.
Có thể là tối thứ hai hoặc có thể là tối thứ ba, nói chung là tùy Minh.
Với việc này, anh Lâm phi thường dễ tính với hắn.
Hai anh em hẹn nhau vài câu, Minh mới hướng về chị Linh gật đầu.
"Chị Linh ăn được Buffet không? "
_ _ _ _ _
Nơi gặp mặt anh Lâm đã được Minh chọn sẵn, là một cửa hàng Buffet gọi là Sen nằm ở gần khu vực Công Viên Nước.
Thú thật khi biết nhà hàng này tồn tại chính Minh cũng thấy vui mừng dù gì mà nói kiếp trước ăn Buffet hắn cũng ăn ở đây nhiều nhất.
Anh Lâm hôm nay đến cũng không phải đi một mình, anh đến cùng luật sư của Sony.
Vì Minh đặt bàn Buffet vì vậy theo ý anh Lâm bốn người chia làm hai bên.
Anh Lâm thì không quá quan tâm đến hợp đồng còn Minh thì cũng chưa cần quan tâm, tất cả đều để luật sư đến làm là tốt nhất.
Hôm qua hai anh em cũng đã bàn bạc kỹ, số tiền ký hợp đồng này tất nhiên không phải là Album của Lam Linh mà là Album của chị Hà.
Đáng lẽ ra hai bên chưa đi đến thỏa thuận nhanh như vậy nhưng hôm qua Minh để mẹ hắn tin còn dẫn mẹ hắn đến Studio, còn trực tiếp gặp qua nhóm anh Cương... sau đó hắn tiến và phòng thu hát cho mẹ nghe.
Hắn hát hai bài, một bài là Chưa Bao Giờ, bài này vốn hát cho chị Hà nghe dù sao anh Lâm cũng đặt hàng cho chị Hà.
Bài hát thứ hai, Minh thật ra đã sớm thu, bài hát mang tên Cơn Mưa Tình Yêu.
Cơn Mưa Tình Yêu cũng được chị Hà cực kỳ thích thế là anh Lâm cũng đứng ra ký hợp đồng với cả hai bài của Minh.
Chưa Bao Giờ giá 350k, Cơn Mưa Tình Yêu giá 200k.
Tổng cộng 550k đồng,
550k đồng với Minh là rất lớn, là số tiền 'khởi nghiệp' của hắn nhưng với anh Lâm lại không là gì cả.
Hai anh em nói chuyện tương đối vui vẻ hơn nữa cũng không phải nói chuyện tiền nong mà chủ yếu đều nói về âm nhạc.
Ví dụ ca khúc chủ đề của Lam Linh là gì chẳng hạn.
Ca khúc chủ đề Minh đã chọn tốt, là Bùa Yêu của Bích Phương.
Tất nhiên như hắn đã nói, Bùa Yêu muốn thành công phải xem EDM, phải xem anh Lâm vì vậy hiện tại Minh cùng anh Lâm đều đang bàn việc này.
Hai anh em bàn việc đến 9h tối thì rốt cuộc luật sư của Sony cùng với chị Linh trở về.
Chị Linh còn thoáng nháy mắt với Minh một cái, Minh thấy thế trực tiếp mỉm cười, hắn biết hợp đồng ký xong thậm chí nhìn sắc mặt của chị Linh, Minh còn có thể biết 'tiền về'.
Quả nhiên không đến mấy phút sau, con TMS của Minh đã rung lên, đây là tin nhắn ngân hàng.