Chương 76: Cậu Xấu Lắm.
Bố mẹ để nàng ở nhà học bài, giờ nàng đi chơi bố mẹ về không thấy thì làm sao?.
Phải biết trên thực tế bố mẹ Thanh quản Thanh tương đối nghiêm.
Về phần Minh, lần này hắn đến nhà Dương, đến tương đối sớm.
Hôm trước 2h hắn đến nhà sư phụ kết quả là để Hương cùng Phương đợi một lúc, lần này Minh tất nhiên quyết định đến càng sớm, 1h30 hắn đã đến nhà Dương.
Cửa lớn nhà Dương hiện tại đang đóng, cũng không mở ra như hôm qua vì vậy Minh chỉ có thể ở dưới nhà gọi điện thoại cho Dương.
Nhà Dương đương nhiên có chuông cửa nhưng mà ấn chuông giờ này thì không tốt lắm, lỡ hai bác đang ngủ thì sao?.
Cũng không lâu lắm sau khi Dương nhận điện thoại của Minh, Minh liền có thể nhìn thấy nàng xuất hiện ở cửa.
Có điều lúc này cũng như Thanh, Dương thay vì mở cửa lại cứ đúng đó đánh giá Minh liên tục.
"Minh? ".
Minh gãi gãi đầu mình, không thể không nói cái búi tóc trên đầu hắn 'sờ' lên có chút vui tay.
"Chào bạn, mình là Minh đẹp trai ".
Làm ra vẻ mặt nghiêm túc, Minh thậm chí còn đưa tay ra làm động tác chuẩn bị bắt tay với Dương.
Dương phì cười sau đó mới bắt đầu mở cửa sắt mòi Minh vào nhà.
"Minh cắt tóc làm không nhận ra luôn ấy, cái búi tóc đằng sau trông hay thế ".
Dương dứt lời còn hơi kiễng chân lên, sờ sờ búi tóc của Minh.
Minh vì phối hợp với sư phụ trực tiếp xoay người lại cho sư phụ 'sờ', thế là Dương cười khúc khích.
Vào đến nhà Dương, khác với hôm qua là Minh thấy mẹ Dương trong nhà.
"Cháu chào bác ạ ".
Với bố mẹ Thanh, Minh gọi là cô chú bởi hắn khác chắc bố Minh lớn tuổi hơn bố Thanh.
Hiện tại nhìn thấy mẹ Dương, mẹ nàng có lẽ ngang ngang tuổi mẹ hắn tuy nhiên Minh kiếp trước từng thấy bố Dương vài lần, từ bên ngoài thì bố Dương lại có vẻ lớn tuổi hơn bố Minh khá nhiều.
Theo cách xưng hô của người Việt mà nói, Minh vẫn nên gọi bố mẹ dược là 'bác'.
"Mẹ, đây là Minh bạn cấp 2 của con ".
Mẹ Dương tất nhiên biết hôm nay nhóm bạn cấp 2 của con gái đến họp lớp, hơn nữa cũng bởi vậy bà nhìn Minh rất thuận mắt.
Dù sao Minh với Dương cùng lớp cấp 2, cái gì không cần biết nhưng cứ chắc chắn là học sinh giỏi đã, mà đã giỏi thì trong mắt bậc phụ huynh đại khái là ngoan, vừa giỏi vừa ngoan chẳng nhẽ không hợp mắt?.
"Minh hả, ngồi đi bác vào nhà lấy ít hoa quả cho hai đứa ".
Dương nghe vậy vội nói.
"Thôi mẹ, con với Minh lên phòng luôn, hai bạn kia chút nữa đến mẹ cũng bảo lên phòng con luôn nha ".
Nói xong Dương dẫn Minh lên phòng mình, về vấn đề này mẹ Dương thật ra không nghĩ quá nhiều.
Gia đình khác sẽ tương đối lo lắng một nam một nữ trong phòng gì đó, cho dù không lo lắng thì cũng cảm thấy chút gì nhưng với mẹ Dương thì không, ai bảo con gái bà là Dương siêu nhân?, từ trước đến nay đều chưa từng để bố mẹ phiền lòng.
Minh theo Dương lên phòng nàng sau đó Dương mới bất ngờ nói.
"Minh, Minh nói thật với Dương đi, vì Hương nên mới cắt tóc à? ".
Minh vốn định gật đầu, lại định nói đùa sư phụ vài câu bất quá khi mở miệng, Minh lại có suy nghĩ khác.
"Cũng không phải hoàn toàn vì Hương, vì Minh muốn làm vài chuyện ".
Minh đột nhiên đổi cách xưng hô khiến Dương cảm thấy là lạ hơn nữa chính Minh hiện tại cũng trở nên lạ trong mắt Dương.
Dương không khỏi nhớ lại hình ảnh của Minh năm lớp 9 sau đó cố gắng gắn hình ảnh đó vào Minh những ngày gần đây để nàng phát hiện ra... trừ khuôn mặt có chút giống ra... Minh cái gì cũng khác.
Có lẽ cảm giác xa lạ này lúc trước không quá rõ ràng nhưng theo thời điểm Minh cắt tóc, theo thời điểm Dương nhìn thấy Minh thay đổi cả diện mạo, nàng lại cảm nhận một cách rõ ràng.
"Dương này, sau này Dương tính làm gì? ".
Dương nhìn Minh, hai mắt chớp chớp sau đó tự mình di chuyển về phía giường mà ngồi xuống.
"Dương á, Dương muốn làm nhà khoa học, nhà sinh vật học ".
Dương nói đến ước mơ, hai mắt tỏa sáng.
Minh nhìn Dương, chỉ có thể khâm phục, siêu nhân thì vẫn luôn là siêu nhân.
"Thế Minh tương lai muốn làm gì?, Minh muốn làm ca sĩ à? ".
Dương tất nhiên không quá quen thuộc với kiểu tóc của Minh, nàng còn chẳng hiểu Manbun là gì nhưng nàng có thể cảm nhận được tóc của Minh có thiên hướng 'nghệ sĩ'.
"Mình á, ước mơ của Minh là kiếm thật nhiều tiền sau đó gọi Dương về làm việc cho Minh ".
Minh nói xong, hông của hắn liền hơi nhói nhói, ở bên cạnh hắn Dương đã ném cho hắn một ánh mắt 'sát thủ'.
"Đi chết đi, nói linh tinh là giỏi ".
Minh phá lên cười sau đó... uhm sau đó hắn khá thành thật.
Chủ động nâng balo của mình lên, lấy ra một tập vở sau đó nói.
"Sư phụ, có mấy bài này sư phụ giảng lại một lần cho con được không? ".
Dương lườm Minh một cái nhưng không thể không nói, Minh quay trở lại với kiểu xưng hô cũ lại làm Dương... tương đối thích, ít nhất là thích hơn xưng hô như ban nãy.
Dương cũng không nề nà gì, ngồi xuống bàn bắt đầu kèm Minh.
Về phần Minh, đây là hắn thật tâm muốn hỏi dù sao cũng có những đoạn hắn không hiểu thật.
Nói là không hiểu cũng không thật chính xác nhưng chí ít có Dương kèm một hồi có thể giúp Minh nắm càng vững dạng toán này.
Toán cấp 2 vẫn tương đối dễ, nó đơn giản chỉ là những dạng bài sau đó thay từ, thay số mà thôi, cũng chưa đến toán cấp 3 cần khá nhiều sự suy luận bên trong.
Với Minh mà nói, chỉ cần một hai ngày ôn tập lấy lại kiến thức, muốn đạt điểm tốt trong kỳ thi lần này cũng không khó, ít nhất là môn toán.
_ _ _ _ _
Dương cùng Minh ngồi học với nhau, cả hai đều tương đối chú tâm, đến khi cửa phòng Dương bị mở ra thì hai người mới ngước đầu lên.
Hương cùng Phương rốt cuộc đến rồi.
"Hương, Phương, ngồi đi".
Dương tươi cười chào hỏi hai cô bạn của mình, về phần Minh tất nhiên cũng đưa tay vẫy vẫy nhưng mà ánh mắt hắn của hắn lại bị Hương thu hút.
Hôm nay, nàng cũng thật đẹp... mà xem ra nàng hôm nào cũng đẹp mới đúng.
Hương hôm nay mặc một kiện quần bò, một cái áo phông trắng ngắn tay, bên ngoài còn một cái áo gile ngắn.
Minh thật sự rất khó miêu tả về Hương bởi chẳng biết vì sao hắn nhìn nàng điểm gì cũng là điểm sáng.
Nếu là một cô gái khác, cũng là bộ đồ này có lẽ Minh còn có thể nhận xét vài câu nhưng mà với Hương... hắn cảm thấy nàng mặc gì cũng đẹp.
Hương lúc này cũng ngồi xuống bên cạnh Minh, bốn người coi như trở về chỗ cũ.
Nàng đặt balo của mình xuống sau đó đột nhiên cười nói.
"Trước thấy tóc Minh dài hóa ra là để nuôi Manbun à?, Minh nuôi tóc trong bao lâu thế? ".
Hương vẫn khác với Dương, nàng thời thượng hơn.
"Nuôi từ cuối năm lớp 9 đến giờ, tầm 3 tháng, Hương thấy đẹp không? ".
Một bên lấy sách vở đặt lên bàn, một bên Hương nói.
"Hương chạm vào nhé? "
Minh hơi lặng người sau đó cố làm ra cái vẻ tự nhiên nhất, cũng gật đầu.
Hương đưa ngón tay chạm vào đầu Minh, cũng không chạm vào búi tóc phía sau mà để ngón tay nhẹ chạm vào phần mái hai bên của hắn sau đó mới đưa tay sờ sờ lên búi tóc phía sau.
"Nó khác khác với Manbun Hương xem trên mạng nhưng mà hợp với Minh đấy, dễ nhìn hơn nhiều".
Minh cũng đưa tay lên sờ sờ phần cạo tóc của mình, tuy không phải cạo trắng chân nhưng cũng phi thường bắt mắt rồi.
" Một dạng lai giữa Undercut cùng Manbun, gọi là Top Knot, mà này Hương nói thế tức là Minh lúc trước khó nhìn à? ".
Hương cũng chưa kịp nhớ cái tên Top Knot đã bị Minh làm cho cười sau đó nàng lại vén một bên tóc của mình lên.
"Đấy là Minh tự nói đấy, Hương không có nói ".
Như lời Xuân Diệu đã nói, nàng lại làm hắn chết trong lòng một ít.
"Học bài đi, mai thi giờ ".
Hương nói xong cũng nghiêm túc lấy sách vở ra, nàng có vẻ tương đối nghiêm túc với kỳ thi này.
Minh nhìn Hương, thật ra hắn cũng hiểu kỳ thi này quan trọng với nàng.
Nàng kiếp trước chuyển trường, tuy nhiên cho dù nhà nàng có tiền đi chăng nữa thì cũng cần một số điều kiện.
Theo Minh nhớ, kiếp trước sau khi chuyển trường nàng học chuyên văn.
Nhà nàng chỉ có thể để nàng chuyển trường vào một lớp thường còn việc nhà trường quyết định chuyển nàng vào chuyên văn là phải xem nàng.
Phải xem điểm Toán – Văn – Anh của chính nàng ở trường cũ.
Văn cùng anh với Hương vốn 'so ez ', chỉ có toán, Hương thật sự nghiêm túc với môn này.
Minh thấy nàng nghiêm túc như vậy cũng nghiêm túc với môn toán của chính mình.
Khác với ngày hôm qua, hôm qua ngồi với Hương bản thân Minh không vào đầu được cái gì thì hiện tại Minh có chút quen với việc này cũng có thể vì Minh bắt đầu lấy lại kiến thức về toán, hắn cũng không có quá nhiều cảm giác khó khăn.
Trong quá trình học toán, nếu có gì không hiểu, Hương cùng Minh cũng trao đổi với nhau vài câu, nếu cả hai đều không hiểu nữa tất nhiên đến phiên Dương siêu nhân giúp đỡ.
Ngày hôm nay cũng tương đối khác ngày hôm qua tức là thay vì ôn Toán – Anh thì chuyển sang ôn Toán- Toán cả ngày.
Dù sao cái môn toán này bất kể là Minh, là Hương hay là Phương đều cần môn hơn Anh rất rất nhiều.
Phải đến 5h30 chiều, khi điện thoại hắn rung lên, Minh mới từ trạng thái 'chăm chỉ' trở về trạng thái bình thường.
Xem tin nhắn điện thoại, Minh thở ra một hơi đồng thời hắn đột nhiên cảm thấy đi học cũng không tệ lắm, ít nhất có Hương, có Dương, thời gian trôi đi cũng chẳng khó chịu như vậy.
Tin nhắn là tin nhắn của anh Cương, đọc xong tin nhắn Minh quyết định về sớm một chút, dù sao cũng đã sắp 6h chỉ là trước khi đi về, hắn xé một mẩu giấy đẩy về phía Hương.
Hương đón nhận tờ giấy, mở ra nhìn một chút sau đó hơi nghĩ ngợi.
"Thứ ba thi xong, Hương rảnh không? ".
Hương nhận được tờ giấy, nàng quay ra nhìn Minh, Minh lúc này cũng đang cười nhìn nàng.
Hương xoay cây bút bi vài vòng sau đó mới viết xuống.
"Thứ ba, ai thi xong xuống căng-tin đợi người kia nhé? ".
Vừa thấy nàng gửi thư lại cho Minh, thú thật hắn vừa mừng vừa sợ.
Mừng đương nhiên là vì Hương đồng ý đi chơi với mình, sợ là sợ cái căng-tin kia.
Tuyệt đối không ổn lắm.
"Thi xong xuống căng-tin đông lắm, gần trường mình có quán Cafe gọi là Cafe Vũ, đi về bên phải khoảng trăm mét là thấy, ai thi xong ra đó chờ người kia nhé? ".
Hương nhìn thấy Minh viết lại như vậy, ánh mắt nàng nhìn về phía Minh khiến Minh có chút chột dạ.
"Cậu xấu lắm ".
Nàng mở miệng, nói ba chữ, âm không thành tiếng, chỉ là khẩu âm.