Chương 561: Thanh Xuân Nên Có Đôi Lần Khùng Điên (3).
Tùy vào vị trí khác nhau, thời gian đi đến nơi cũng khác nhau.
Nhà thờ Cửa Bắc ở ngay gần trường Cửa Bắc tất nhiên Dương cùng Lan là hai người đến sớm nhất.
Trước cửa nhà thờ Cửa Bắc hiện tại quả thật... là một quang cảnh rất khác.
Bình thường mà nói cổng nhà thờ đều sẽ đóng, chỉ có thứ bảy chủ nhật hoặc ngày trọng đại nào đó trong công giáo mới mở ra cho người ngoài tiến vào, tất nhiên cũng trừ trường hợp có đoàn tham quan nhà thờ dù sao đây cũng coi như một địa điểm du lịch nổi tiếng ở Hà Thành.
Cái con đường này gọi là đường Cửa Bắc cũng có ý nghĩa của nó, ví dụ như tường thành Bắc Môn Thăng Long năm xưa cũng nằm trên con đường này, nó đã trở thành di tích lịch sử dẫn tới hầu hết cửa hàng quán xá dọc theo đường Cửa Bắc được lợi khá nhiều bao quát cả nhà thờ Cửa Bắc.
Du khách gần xa đi tham quan Hà Nội, thường thường sẽ chọn Lăng Chủ Tịch làm điểm đến đầu tiên tiếp theo thuận đường tới ngắm nhìn cảnh sắc Hồ Tây, vòng qua phố của Bắc nhìn tường thành Thăng Long năm xưa, lại tham qua nhà thờ Cửa Bắc sau đó lại hướng về phố cổ Hà Thành bao quát luôn khu vực Hồ Hoàn Kiếm.
Quay lại với vấn đề chính, vấn đề chính là Dương cùng Lan hiện tại nhìn thấy rất nhiều xe đang đậu ở lề đường thậm chí tạo thành một hàng dài mà nhà thờ Cửa Bắc lúc này tấp nập người ra vào, nhiều đến mức Dương cùng Lan còn có chút không biết thế nào.
Hai cô gái nhìn nhau một chút, nếu là một mình đến đây có lẽ ai trong hai nàng đều sợ, đều sẽ gọi điện cho Hương nhưng mà có bạn bè bên cạnh thì bớt sợ một chút, hai cô gái nhìn nhau sau đó đều bước vào bên trong.
"Dương? ".
Cũng đúng lúc này, một âm thanh rất nhanh vang lên, âm thanh nửa xa lạ lại nửa có chút quen thuộc với Dương.
Dương hướng ánh mắt về phía phát ra âm thanh sau đó nàng lập tức nhận ra người đến là ai.
"Chị Linh? ".
Hoàng Linh ngày hôm nay cũng bất đắc dĩ cực kỳ, cũng không biết sếp nhỏ nhà mình có phải bị dở hơi không, tự nhiên kéo nàng đi làm việc này bất quá Hoàng Linh vẫn tương đối nghiêm túc, nàng thậm chí mặc nguyên một cây OL đến trình diện ngày hôm nay.
Mà nhiệm vụ của Hoàng Linh tất nhiên là thay Minh chăm sóc Hương còn Minh đã sớm phải chạy đi chỗ khác.
Lễ đính hôn của hắn cùng Hương, Minh hiển nhiên cực kỳ nghiêm túc thậm chí có thể sử dụng bao nhiêu nguồn lực hắn lập tức sẽ sử dụng bấy nhiêu.
Cũng bởi vậy Minh lại có chút chạy đôn chạy đáo, cũng chỉ có thể tin tưởng để Hương cho chị Linh.
Hoàng Linh ra bên ngoài cũng là theo lời Hương, giúp nàng dẫn bạn học vào bên trong dù sao Hương đang ở phòng Makeup, người ngoài không vào được.
Nhiệm vụ này cũng tương đối đơn giản dù sao bạn học của Hương đại khái nhìn đồng phục là ra mà cũng rất nhanh Hoàng Linh nhận ra Dương dù sao ở Cao Ly cả hai đã nhận thức.
"Hai bọn em nhận lời mời của Hương đúng không?, để chị dẫn hai đứa vào ".
Lan cùng Dương nhìn nhau sau đó đồng thời gật đầu.
"Dạ, vậy em cảm ơn chị ".
Hoàng Linh nhoẻn miệng cười, xoay người dẫn đường, Dương đi theo sau, Lan đi cuối cùng.
Ngọc Lan lúc này dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Hoàng Linh, không thể không nói chị Linh của Minh hiện tại cực kỳ có phong vị.
Hắn chọn chị Linh ban đầu không phải vì trong đám CV kia chị Linh xinh nhất sao?, đối mặt với chị Linh chẳng hiểu sao học sinh cấp 3 như Lan cảm thấy áp lực thật lớn bất quá trong mắt của cô bé này cũng có chút sáng lên, khí chất của Hoàng Linh làm Ngọc Lan nhớ tới.
Mà Ngọc Lan cũng chậm rãi quan sát tất cả xung quanh, nơi này thật nhiều người, tuyệt nhiên không giống một nhà thờ trong lòng nàng đồng thời Lan cũng nhìn ra tất cả mọi người ngoài này... đều giống nhân viên hậu cần.
Bọn họ giống như đang xây một lều mái vòm bao lấy khoảng sân bên ngoài nhà thời, không cần nói cũng biết để làm gì.
Lan lại tiếp tục nhìn bóng lưng của Dương đi trước, đưa tay chạm nhẹ vào lưng cô bạn học của mình.
Minh kiếp trước mất liên lạc rất nhiều bạn học, hắn không biết sau này Lan làm gì nhưng Minh xác thực biết tính cách của Lan.
Cô bé này lực học không tính là quá giỏi, Minh nhiều khi cảm giác nàng còn không bằng mình nhưng mà Lan chăm chỉ hơn nữa cực kỳ cực kỳ tỉ mỉ trong công việc, đây là lý do vì sao suốt thời cấp 2 nàng đều là lớp trưởng, trong mắt giáo viên, Lan là một người cực kỳ đáng tin cậy hơn nữa nàng xác thực cũng chưa từng đánh mất niềm tin ở giáo viên.
Là một người tỉ mỉ, Lan không có nhiều sáng ý nhưng lại có cái nhìn tổng quan rất tốt, mà Lan hiển nhiên cũng nhìn ra gì đó.
Lúc này Lan gọi Dương khiến bước chân của Dương chậm lại, Lan mới hơi cúi người xuống mà hỏi.
"Dương này, Dương biết bạn trai của Hương là ai đúng không? ".
Dương nghe vậy nhẹ gật đầu, nàng lúc trước không biết vì sao Hương không nói, Hương không nói thì nàng cũng sẽ không nói nhưng mà hiện tại cũng không cần thiết che đậy gì nữa đúng không?.
"Là Minh ".
Ngọc Lan nhíu mày.... nàng vậy mà không nghĩ ra là Minh nào, tất nhiên đấy cũng chỉ là nhất thời không nghĩ ra.
Cái miệng nhỏ của Lan rất nhanh mấp máy, kinh ngạc mà nói.
"Minh học A7 á? "
Là bạn học cùng lớp, Minh cũng có mấy lần tới gặp Dương, Lan đương nhiên cũng biết bất quá hai người xác thực không quá thân, thủy chung chỉ dừng ở mức xã giao.
Dương bước chậm hơn một chút sau đó nhẹ cười mà nói.
"Ừ, Minh lớp mình ý, Minh với Hương nghe nói vào học 1 tháng thì xác định quan hệ ".
Cái miệng của Lan lần này mở càng lớn nhưng mà nàng... cũng không biết nói gì nữa.
Đầu óc của Lan rất nhanh nhớ lại cậu bạn cấp 2 của mình, cũng nhớ lại hình ảnh Minh cấp 3 trong đầu nàng.
Hai người... thật sự không khác gì nhau, nếu có khác chỉ là Minh cao hơn mà thôi.
Lan rất cao, hồi cấp 2 cô bé này phải cao hơn Minh cả cái đầu, năm đó nàng cũng gần 1m7.
Sau mấy năm cấp 2 vào đến cấp 3, Lan cao thêm một chút, tròn 1m7 nhưng Minh càng cao vổng lên, hiện tại hắn thậm chí hơn Lan nửa cái đầu.
Tuy nhiên cao không phải ưu thế chứ?, Lan cảm thấy ngay trong A1 hồi đó không thiếu cậu bạn nổi bật hơn Minh.
Huống hồ Dương còn nói hai người quen nhau sau khi vào học 1 tháng, hiện tại tính đi tính lại giỏi lắm là 3 tháng vậy mà đã đính hôn?.
Trong nội tâm của Lan thậm chí còn sinh ra suy nghĩ khuyên Hương dừng lại, nàng cảm giác bạn thân mình có phải đang bị điên không?.
Nàng không thấy cậu bạn tên Minh kia xứng với Hương mà kể cả bỏ qua việc xứng hay không xứng thì việc đính hôn lại là cái khỉ gì?, yêu nhau ba tháng đã đính hôn vậy bao giờ cưới?, nên biết Hương mới 16 mà Minh cũng không khác.
_ _ _ _ _ _ _
Minh hiện tại không biết Lan đang nghĩ gì mà nếu biết hắn hiển nhiên cũng sẽ không quá quan tâm, cũng chỉ cười trừ cho qua bởi hắn lúc này bận hơn nhiều lắm.
Đầu tiên sáng nay, hắn tự mình cầm Card Visit đến nói chuyện với cha xứ, đương nhiên hắn sẽ không nói mình mới 16 tuổi, chỉ nói muốn thuê lễ đường làm lễ đính hôn mà thôi.
Cha xứ thật ra rất dễ nói chuyện, đặc biệt là khi thấy Minh 'nhẹ nhàng' chuyển một khoản tiền.
Cha xứ cũng là người, vẫn tương đối thực tế hơn nữa theo văn hóa phương Tây, nhà thờ hiển nhiên cũng là nơi tổ chức lễ đường, đáng tiếc ở phương Đông cũng không quá ưa chuộng.
Rất nhiều năm sau có lẽ có cái thói quen này nhưng đây mới là năm 2004, nếu không phải xuất thân giáo dân hoặc theo công giáo thì cũng không mấy ai nghĩ đến việc thuê nhà thờ làm nơi tổ chức lễ cưới.
Hôm nay không phải ngày lễ càng không có đoàn tham quan nào vậy tất nhiên chỉ cần tiền đến đúng chỗ, cha xứ lập tức vui vẻ đồng ý đồng thời cũng nguyện ý đứng ra làm chứng nhân cho lễ đính hôn của Minh.
Lễ đính hôn là phong tục phương Tây mà theo chuẩn phong tục đương nhiên cũng cần cha xứ.
Việc tiếp theo Minh làm là liên hệ Hoàng Linh sau đó là Doãn tỷ.
Hắn cũng không mời Doãn tỷ đến đây, thời điểm này mời bất cứ 'người lớn' nào đều không quá thích hợp, hắn chỉ nhờ Doãn tỷ giới thiệu một công ty tổ chức sự kiện.
Yêu cầu của Minh tất nhiên là tốc độ nhanh, chất lượng tốt, độ đảm bảo cao còn giá tiền không thành vấn đề.
Việc này nếu tự Minh đi tìm hiểu sẽ mất kha khá thời gian nhưng Doãn tỷ đại biểu Doãn thị thì khác, nàng chủ động giúp Minh liên hệ một công ty tổ chức sự kiện như thế, công ty tổ chức sự kiện – Perfect Media.
Cuộc điện thoại của Doãn tỷ cũng có thừa uy lực, trực tiếp kéo giám đốc công ty – Trần Tùng Anh- chạy đến nhà thờ Cửa Bắc gặp Minh.
Vẫn câu nói cũ, chỉ cần tiền đúng chỗ cái gì cũng dễ làm, hợp đồng giữa hai bên chỉ cần 15 phút để ký, tất nhiên là Hoàng Linh đi ký mà sau đó Minh ngựa không dừng vó lập tức rời đi.
"Anh Thắng, anh có đang ở Hà Thành không? ".
Đại khái cùng thời điểm Hương nhắn tin cho mấy cô bạn, Minh cũng lên con Lexus của mình trực tiếp gọi điện cho Khổng Thành Thắng.
"Sắp tết nhất rồi anh đương nhiên ở tại Hà Thành, thế nào cậu em sao tự nhiên gọi điện cho anh?, lại có sinh ý muốn bàn? ".
Gióng của Thành Thắng khá vui vẻ xen lẫn chút đùa giỡn nhưng chỉ có hắn biết bản thân hắn khi thấy cuộc gọi này nghiêm túc thế nào.
Từ lần trước bán xe cho Minh xong, hai người thật ra không lại có quá nhiều giao tình.
Thắng cũng biết có những việc không gấp được, hắn muốn 'ôm đùi' Minh nhưng cũng không thể ôm quá gấp, sẽ làm Minh chán ghét, điểm này người như hắn sao không hiểu?.
Theo bản ý của hắn, đợi dịp tết âm lịch này lại đi bái phỏng Minh tiện thể thông báo chiếc Bentley mà Minh yêu cầu đã về đến Đại Nam.
Đưa Minh đi kiểm xe, tiện thể mời hắn một bữa cơm, hai bên coi như lại kéo gần một chút quan hệ.
Điểm này Thắng tính toán rất kỹ nhưng hắn không ngờ Minh lại chủ động gọi cho hắn mà đây tất nhiên là tin mừng.
Nhà sáng lâp Lotus chủ động gọi cho hắn, đây không phải tin mừng sao?.
Phải biết so với lần trước mua xe, Lotus hiện tại đẩy ra Discord, đẩy ra Mu Online, Boom Online, Myblog, tất cả đều hot điên rồi đặc biệt là cái sự kiện Đại Nhạc Hội kia, cho dù là Thắng nhìn vào cũng than thở không thôi.
Giá trị của Lotus hiện tại nói lật gấp vài lần Thắng cũng tin.
Ngắn ngủi 1 tháng, Lotus lật giá trị gấp vài lần, Thắng đối với Minh lau mắt mà nhìn, nội tâm lại càng lửa nóng, càng muốn ôm chắc cái đùi này, mà hiện tại chính là cơ hội của hắn, ít nhất hắn cảm giác như vậy.
"Hiện tại em cần vài chiếc Limousine, anh giải quyết được không? ".
Thắng nghe vậy không khỏi ngồi thẳng sống lưng, nghi hoặc mà hỏi.
"Hiện tại?, gấp như vậy? ".
"Đúng, hiện tại em cần luôn, rất gấp bất quá nếu không được thì em tuyển vài chiếc Lexus cũng được ".
Xe nào thích hợp nhất trong đám cưới?, đáp án của Minh là Limo, một chiếc Limo trắng dài chậm rãi di chuyển, hình ảnh này không đẹp sao?.
So với Limousine, Lexus chưa chắc thua kém nhưng chủ yếu hình ảnh Limousine trong các đám cưới in quá nặng vào tâm trí của Minh.
Mà ở bên kia, Thắng cũng rất nhanh làm ra phán đoán.
Mua là không thể mua dù sao có tài thánh cũng không hoàn thành hợp đồng mua bán ngay lập tức.
Xe chỉ có thể đi thuê hơn nữa chất lượng tuyệt đối phải là đỉnh cấp dù sao Limo cũng có dăm bảy loại Limo chưa kể dòng xe này nhất định phải được 'độ', Limo chính hãng nguyên gốc mua về nếu không 'độ' qua chỉ sợ không ai dùng.
Cho Thắng vài ngày thời gian, việc này không khó nhưng vấn đề là Minh yêu cầu quá gấp.
"Em đợi anh 10 phút, 10 phút sau anh liên lạc lại với em, việc này cứ giao cho anh ".
Nghe được câu trả lời của đối phương, Minh thả lỏng hơn không ít.
"Em biết rồi, em cảm ơn anh trước ".
_ _ _ __
Minh ngửa đầu ra hàng ghế sau ngắm nhìn con đường Cửa Bắc vốn không thể quen thuộc hơn.
Chiếc Lexus này của Minh là hàng cao cấp lại thêm lái xe Hoàng Dũng phi thường ổn, ngồi lên xe là một loại hưởng thụ, cảm giác thư thái cực kỳ có điều cái sự thư thái này rất khó áp được kích động trong lòng Minh.
Hắn... sắp nắm tay Hương đi trên lễ đường.
Nghĩ đến cái hình ảnh này Minh cười ngây ngô như thằng ngốc vậy mà cái cung đường Cửa Bắc ngày hôm nay bỗng trở nên vừa quen vừa lạ, cũng không biết tại sao con đường này hôm nay đẹp đến thế.
_ _ _ _ _ _
P/s: Hôm nay nhất định xong phần này.
P.s 2: các chương có thể sẽ ngắn, mình tranh thủ lấp chương cho đủ 10c/1 tuần rồi tính tiếp:(