Chương 39: Tiền Về.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 39: Tiền Về.

Bình thường mà nói, đã làm đến tổng cũng sẽ không ngại, có đứa ném 500 đồng vào một kèo gần như không có khả năng thắng, ngu mà không nhận.


Vấn đề là Minh hiện tại chẳng biết lấy cái tự tin ở đâu ra, từ giọng nói đến khuôn mặt đều lộ ra sự tự tin đặc biệt.


Hoặc là cực kỳ tin tưởng con số này hoặc là không quan tâm 500 đồng kia.


Dĩ nhiên cho dù cực kỳ tin tưởng con số nào thì cũng chẳng ảnh hưởng gì, tin là việc của ngươi, về là việc của người khác, không liên quan.


Chú Hà đơn giản chỉ là bất ngờ mà thôi.


"500 đồng con đề 4 càng?, có thể ăn được 4 triệu, chậc chậc ".


"Được, chỉ cần cháu đánh, chú ghi cho cháu ".


4 triệu này cũng không phải 4 triệu vnd, 4 triệu này là 4 triệu đồng, đã rất lớn rồi, quy ra tiền Việt cũng được 12 tỷ, có thể mua cả nhà cả xe, nhà là nhà biệt thự, xe là xe bốn bánh, đến cả tiền gửi ngân hàng cũng có luôn.


Minh ở bên kia cũng tỏ ra kinh ngạc, nhưng đây là giả bộ, hắn cũng chỉ đợi có thế.


"A, ăn được nhiều như vậy sao, cháu cũng không biết, mới là lần đầu tiên chơi cái trò này ".


Minh nói xong cũng tiến tới ngồi cạnh chú Hà, tự nhiên như ở nhà vậy thậm chí Minh còn tự mình vì chú Hà châm trà.


Động tác cũng... tương đối tiêu chuẩn, ít nhất tay cầm không sai.


Cái phòng khách nhà chú Hà tất nhiên không thể nào là loại ghế chủ vị như trong mấy phim Trung Quốc miêu tả mấy thập niên trước, kiểu như gia chủ sẽ ngồi ghế chính giữa, duy nhất cùng cao nhất trong bộ ghế tiếp khách.


Phòng khách của chú Hà đại khái cũng không khác mấy với bộ ghế salon bình thường, có hai ghế trường kỷ thật dài hai bên, có hai ghế đơn ngắn ở hai đầu, ở giữa là một bàn trà tương đối lớn nữa.


Ban đầu, ba người ngồi ghế trường kỷ dài hướng mặt về bên trong còn chú Hà một mình một ghế hướng mặt ra ngoài.


Hiện tại Minh đứng lên, tới châm trà cho chú Hà, sau đó cũng không để chú hỏi han cái gì, Minh mới nói.


"Cháu hôm nay quen một cô bé trên trường, cũng xinh lắm, muốn theo đuổi người ta nhưng cháu cũng hơi lo lắng ".


"Cháu cũng không biết hai người có duyên với nhau không thế là muốn đánh con đề, lấy sinh nhật người ta đánh con đề xem kết quả ra sao, không biết chú thấy thế nào? ".


Chú Hà nghe vậy hơi hơi kinh ngạc sau đó phá lên cười.


"Đánh đề, lấy ngày sinh của con gái người ta làm số?, ha ha, thằng này được ".


"Thế tính đánh con nào, chú xem cho? ".


Minh cười cười, 'chú xem cho? ', chú nằm mở ra số hay gì mà xem?.


Tất nhiên Minh sẽ không nói cái này mà hỏi.


"Dạ, cô bé sinh ngày 20/7, cháu tính đánh đủ 4 số 2007, chú xem thế nào? ".


Chú Hà nào biết xem thế nào, Minh đã nói rõ 4 số 2007, chú Hà chỉ cảm thấy thú vị, lại cười nói mấy câu, chẳng nhẽ còn tính chê số không đẹp?, dù sao chú Hà cũng nghe ra đây không phải vấn đề số đẹp hay không đẹp, về hay không về mà là vấn đề của chính Minh định ra.


Giờ chẳng lẽ nói số này hôm nay không về đâu hóa ra chẳng phải nói hai đứa trẻ không có duyên, vẫn là không cần nghĩ?, như vậy mới là vô duyên.


"Được được, chú ghi cho mày, đánh 500 đồng thật hả ".


Minh lúc này mới cười hắc hắc mà nói.


"Cháu trong ví còn có 500 đồng, trước không hiểu lắm nhưng nghe chú nói trúng to như vậy, cháu cảm thấy thế thì nhiều lắm ".


"Thế này đi, cháu đánh 100 đồng con đề 4 càng 2007 được không chú? ".


Chú Hà gật đầu, rất nhanh lấy sổ ra ghi số cho Minh.


Đề 4 càng, con 2007, đánh 100 đồng.


Vừa ghi xong, Minh lại nói.


"Chú đợi cháu nghĩ lại cái đã, cô bé kia... xinh lắm, cháu vẫn cảm thấy nên cho con gái nhà người ta thêm vài cơ hội, hay lại đánh thêm vài con đề? ".


Chú Hà lại phá lên cười, liên tục gật đầu.


"Được được, mày muốn đánh bao nhiêu con, chú ghi cho mày bấy nhiêu con ".


"Thế nào, lại đánh 4 càng?, lần này chơi năm sinh con gái nhà người ta? ".


Minh nghe vậy lắc đầu.


"Cháu tính đánh 4 càng 1 lần thôi, giờ đánh 3 càng đi ".


"Cháu nghĩ một chút, con 4 càng đã là 2007 vậy đánh con 3 càng 720 đi? ".


"Con 4 càng đã là 20 tháng 7, con 3 càng chuyển thành tháng 7 ngày 20 ".


Minh có cái logic mà chú Hà căn bản không hiểu được nhưng cũng rất nhanh ghi xuống.

Đề 3 càng, con 720, đánh 200 đồng.


Đợi chú Hà ghi xong, Minh lại lấy tiếp số nữa.


"4 càng đã có, 3 càng cũng có, chú cho cháu ghi thêm con đề ".

"Cháu đánh con 20 đi, cũng đánh 200 đồng ".


Chú Hà nghe vậy có chút tò mò mà hỏi.


"20 là số gì? ".


Minh lúc này mới thần bí mà nói.


"Cháu quen vài đứa bạn Trung Quốc, chúng nó bảo số 2 đẹp, số 0 cũng đẹp "

"Cái gì mà số 2 đại diện cho hạnh phúc cùng may mắn, cũng đại diện cho tình yêu đôi lứa, tình yêu thuần khiết giữa 2 người ".


Tại cái thế giới này có luật đa thê nhưng chính vì thế tình yêu '2 người' trong mắt rất nhiều người lại thành tình yêu thuần khiết, so với thế giới trước của Minh mới càng thêm thuần khiết.


Cái này rất đơn giản, trong hôn nhân kiếp trước thì số 2 là bắc buộc tức là pháp luật ngăn cấm việc ngoại tình, như vậy nếu vượt quá số 2 tức là phản bội, là một loại 'chống chế ', là 'vượt giới hạn'.


Thế giới này thì pháp luật cho phép đa thê, vượt qua số 2 có rất rất nhiều nhưng mà vì vậy những người kiên định với số 2, cho dù được xã hội công nhận, được xã hội chấp nhận thì vẫn giữ nguyên số 2 trong tình yêu, đây mới là tình yêu 'si cuồng' 'thuần khiết' 'chân thật'.


Uhm, đại khái là thế.


Chú Hà ánh mắt hơi sáng nhìn Minh, đầy hứng thú mà nói.


"Thế số 0? "


"Chúng nó nói số 0 là số tròn trĩnh, hoàn hảo, Số 0 hỗ trợ cho con người có được cuộc sống ấm no, đầy đủ, có nghị lực, ý chí, dám vượt qua giới hạn, mọi khó khăn thử thách để khẳng định bản thân ".


"Chưa kể người ta sinh nhật ngày 20, cũng trùng luôn số 20, chú thấy thế nào? ".


Chú Hà lần này vỗ đùi một cái, từ đáy lòng mà khen.

"Chọn số hay, để chú ghi số cho mày, à đúng rồi, mày đánh 3 càng là 720, đánh 2 càng là 20 thế có tính làm con xiên không? ".


Xưa nay chỉ có lô xiên, rất ít có đề xiên nhưng không phải không có bất quá... rất dọa người.


Nếu muốn mạo hiểm, muốn dọa người, muốn không quan tâm tất cả, Minh đã làm luôn con 4 càng thậm chí... đến cả kèo đoán đúng giải đặc biệt hắn cũng sẽ chơi, chỉ cần có.


"Chú cứ đùa cháu, nếu đề về 20 thật nhưng 3 càng lại không phải 720 thì không phải mất hết sao".

"Chú cứ cho cháu hai kèo lẻ là được rồi ".


Chú Hà gật đầu, bắt đầu vì Minh ghi số thứ ba.


Đánh đề, số 20, đánh 200 đồng.


Sau đó... mấy người lại tương đối vui vẻ nói chuyện với nhau.


Chú Hà không có quá nhiều ấn tượng với Tùng, Tùng đã đến đánh vài lần mà chú cũng đâu nhớ tên?.


Trái lại chú tương đối có ấn tượng với Minh, lại nghe Minh quen vài đứa bạn bên Trung Quốc liền hỏi thêm một chút sau đó càng nói càng hợp ý.


Thấy hai người nói chuyện hợp ý như vậy, béo cùng Tùng... cũng không có ý tứ bỏ về.


Đến cả béo cũng trợn cả mắt, cũng không biết trước mặt là chú mình hay là chú Minh nữa.


Thời gian cứ thế trôi qua, đồng hồ cũng gần 6h chiều, đã ngồi đến đây cả ba không có ý tứ về nữa, nhận lời chú Minh ở lại ăn bữa cơm, coi như ngồi đợi kết quả xổ số luôn.


Trong thời gian này, Minh cũng nhìn thấy vợ chú Hà, gọi là cô Lệ.


Ngoại trừ vợ chú Hà ra còn có gái lớn nhà chú Hà bất quá... cũng thật bất ngờ.


Con gái chú Hà gọi là gì thì Minh cũng không rõ, chỉ biết người ta về đến nhà, chào bố mẹ, chào ông anh họ là Béo sau đó đi lên phòng luôn.

Minh chỉ kịp nhận ra con gái chú Hà vậy mà học cùng trường với hắn?, tất nhiên người ta học khác khóa của Minh, có lẽ lớp 11, cũng có thể là lớp 12.


Trong quá trình nói chuyện với chú Hà sau đó là cả cô Lệ, Minh mới biết chú Hà là người Việt, tương đối thuần Việt nhưng lại chuộng văn hóa Trung Quốc, từng đi du học ở Trung Quốc một thời gian.


Cái này có vấn không?, không vấn đề.


Vợ chú Hà mới là người Trung Quốc, gốc Trung chỉ là gia đình cũng sớm chuyển về Đại Nam kinh doanh được cỡ 10 năm, trừ dung mạo mơ hồ mang theo nét đặc biệt ra thì cô Lệ cũng không khác gì người Việt.


Chú Hà họ Vũ, Vũ Văn Hà.


Cô Lệ... họ Hứa, Hứa Nhật Lệ.


Cả hai cô chú đều tương đối quý Minh thậm chí còn chuẩn bị đá thằng Béo ra rìa đến nơi.


Sự thật làm cô Lệ khó mà tin được là Minh biết tiếng Trung, nói tiếng Trung tốt vô cùng hơn nữa khẩu âm cũng không giống người Việt nói tiếng Trung mà càng giống với người mạn Quảng Đông lai với Quan Thoại.


Vừa không khó nghe lại vừa có cảm giác như đang nói với chính người nước mình vậy, cô Lệ không vui sao được?.


Chú Hà thì cũng không cần nói, Minh đặc biệt có thể tiếp chuyện, thậm chí kể ra rất nhiều thứ thú vị ở Trung Quốc, đương nhiên dưới cái mác là 'bạn bè trên mạng bên Trung Quốc kể lại '.


Minh thật sự tương đối muốn làm cho hai cô chú vui vẻ bởi Minh biết... để hai người càng vui vẻ, tí nữa... cầm tiền về càng bớt việc.


Sau đó... đến 6h, cô Lệ dọn mâm cơm lên.


Con gái chú Hà cũng không xuống ăn chung, cũng chẳng biết đang làm gì.


Tất nhiên hiện tại đã chẳng ai có tâm trí mà quan tâm con gái chú Hà làm con khỉ gì cả, tâm trí hiện tại dồn vào chiếc TV sau đó đợi kết quả xổ số.