Chương 10: Cầu Chút Yên Bình

Ta Đi Cổ Lan Đại Lục

Chương 10: Cầu Chút Yên Bình

Lê người đến tiệm điếm tìm dược liệu, điều chế đơn giản chữa thương thuốc. Mệt mỏi kéo hắn ngủ, bức rứt trong người ngăn lấy. Trong bóng đêm gấu đen đến, nó không ngủ được. Trần Hùng thở dài châm trà, nhám nháp chút suy tư vượt đêm dài thênh thang. Hôm sau thức giấc đến Vân Du thương hội tìm Vân Phi, trắng bệnh trọng thương mặt thấy hắn tiến vào gượng cười niềm nở.
-Trần huynh mời.

Tiến vào gian mật thất, Vân Phi lấy vàng thẻ cùng 10 viên thượng phẩm.
-Hôm qua sự cố không có kết quả, lỗi ta thương hội, đây thường Trần huynh...

Trần Hùng gật gù, lỗi đa phần hắn ra, có điều linh thạch không nhận sai lầm, nhanh tay nhận cho Vân Huynh an lòng.
-Diệp Linh tiểu thư muốn gặp.

Vân Phi suy tư một chút gật đầu.
-Cho nàng vào.

Diệp Linh đến, tay ôm tiêu miêu ểu oải đỏ ngầu con mắt. Thấy Trần Hùng bóng dáng, vùng người khỏi Diệp Linh, lao vào lòng thanh niên.
-Ngươi giúp ta chăm sóc Lan tỷ vài ngày được không?

Trần Hùng miên man suy nghĩ, Vân Phi nhiệt tình chen vào giải thích.
-Thú nhân tộc sau khi hóa hình, cần thời gian trở lại nhân dạng.

Đã lỗi lầm do hắn, quy đến trách nhiệm phải nhận. Trần Hùng quyết dùng tấm thân tàn bảo bọc cô nàng yếu ớt thời điểm. Vân Phi tiễn khách âm đến, ngó lơ dịu dàng ánh mắt không rời thanh niên thân ảnh.
-Chuyện xong tạm biệt quý vị.


Chờ Diệp Linh rời đi, Trần Hùng thả kim cương thẻ lên bàn. Vân Phi xem xét, mắt thấy đặc biệt kí hiệu biến sắc nhìn Trần Hùng, Vân Phi bỏ qua bất cần bộ dáng, khoác lên nghiêm nghị mặt.
-Tại sao Lâm thúc đưa cho ngươi.

Trần Hùng lời ít đặt hộp gỗ lên bàn, tiểu đao khoét lấy chứng minh giá trị vật. Vân Phi kinh động thiên nhân gặp gỡ, vội vàng lao ngoài mật thất nhìn quanh. Trở lại chân thành hun tay Trần Hùng
-Trần huynh, không biết lấy thân....

-Ta đến đây bán cho ngươi.

Trần Hùng cầm tinh xảo túi xem xét, theo Vân Phi nói, có Trận pháp không gian trữ vật bên trong, chứa lấy ngàn viên lấp lánh linh thạch.
-Giao dịch hoàn tất.

Vân Phi nhìn thanh niên rời khỏi, đứng lên ôm chặt vào lòng hộp gỗ, lệ vương khoé mắt nam tử hán ắt có đại biến cố giải cách.
-Có cơ hội.

Trần Hùng rời thương hội, nhà trọ không thích hợp cần chút yên bình, cô nàng hóa nhân dạng còn thủ thỉ tình huống, khè khè cười ngây ngô dạo phố. Bạch Miêu tỉnh lại vùng khỏi người chạy đến hoa quả quầy lấp liếm, Trần Hùng cầm lên cắn, chua chát vị khiến hắn rùng mình.
-Đây là gì?

-Quả giông, tiểu ca mua cho phu nhân sao.?


Trần Hùng chớp mắt nhìn bán hàng nhân, nghĩ đến cô nàng nhân dạng, mỉm cười
-Hết sạp bao nhiêu?


Tiểu chủ quầy bừng tỉnh niềm hạnh phúc, vội vàng
-Quý nhơn chờ ta.


Thanh toán nhìn phía sau cũ kĩ viện, cây cối um tùm thoáng mát, sân rộng đủ không gian chơi mạo hiểm trò...
-Nơi này...


Đẩy cửa tiến vào xộc đến dược liệu lâu năm mùi, một lão nhân lom khom lau dọn tủ thuốc, thấy có người tiến vào cửa lão niềm nở.
-Thanh niên ngươi cần gì?

Trần Hùng nhìn quanh đìu hiu không gian, sinh ý lão nhân có vẻ không tốt.
-Lão nhân có bán lại nơi này?


Lão nhân dừng lại chốc lát thở dài.
-Hôm trước Hắc Phong Trại cạnh bên hỏi mua 15 cái thượng phẩm, lão bán cho ngươi.

-Vì sao không bán..

-Nơi đó không tốt.


Nhìn Trần Hùng trẻ người, lão nhân chân thành khuyên nhủ.
-Thanh niên cẩn thận bọn người đó.

Nhận khế đất Trần Hùng cầm linh thạch đưa tới. Ra sau từng mảng dược điền mới nhú chồi non đón nắng, bên cạnh hồ nước trong vắt dùng tưới tiêu. Phía xa rừng rậm kéo dài khuất tầm mắt như nối liền sâm lâm ngoài Long Ân thành, đang quan sát thì tiếng người vọng vào, Trần Hùng ra ngoài nhìn 5 tên thanh niên hung hăng bộ dáng.
-Cút khỏi nơi này.

Nhìn bọn người đao kiếm loé sáng Trần Hùng hú lên, âm thanh kêu gọi xuất hiện gấu đen gầm rừ nộ, tích tụ từ khi ăn thiệt thòi gấu mẹ. Linh năng hoá to hùng chưởng lao tới đám thanh niên. Cuồng phong qua mau, Trần Hùng tung chân sút còn lại tên khỏi địa bàn, cơ thể yếu ớt va đập trên mặt đất bất tỉnh. Nhớ lại lão nhân sự tình, đưa mắt nhìn qua náo nhiệt cạnh. Xem ra phải đến xem một chút, hắn cần yên bình không gian. Hôm sau mặt trời ló dạng lại hiện cửa đập âm, Trần Hùng nghiến răng đi ra.
-Trần huynh là ta..

Phía trước một tên thích khách phục trang dáo dác mắt, thấy Trần Hùng động thủ, hoảng hồn kéo xuống che mặt. Cho Vân Phi vào bên trong m châm miếng trà trơn tuột giọng nói.
-Trần Huynh gây họa.

Trần Hùng nháy mắt, tên này sáng sớm đến quạ đen miệng.
-Tối qua vệ quân thu 5 cái xác chết trước ngươi gia, may mắn ta có nhân tại, cho tiêu hủy.

-Ta không giết... Đa tạ...

Trần Hùng ngón tay gõ trên mặt bàn suy tư, tên này tấm lòng hắn ghi nhớ. Tầm mắt đảo qua phương kiến trúc thâu đêm ồn ào, Vân Phi đứng dậy.
-Ta có mở đấu trường lối vào phía Tây trận pháp, Trần huynh đến chơi...

Trần Hùng mỉm cười lấy mới ra tửu, búng tay dĩa mồi bay lên không trung, xoay tròn rơi xuống vững vàng trên bàn.
-Được, uống chút rồi tính...

Mùi hương quyến rũ thu hút gấu đen đủng đĩnh tiến lại. Vân Phi hít hà mê ly hương, đến khi nhìn thấy vò rượu, chế môi.
-Ta không uống rượu.

Trần Hùng nhấp một ngụm khà ra tê người, miệng truyền ma âm người xấu lừa.
-Thử xem thế nào, chút thôi....

Vân Phi rụt rè nhấp môi, ngon ngọt thanh mát đầu lưỡi đập tan kí ức thứ đắng chát, cay độc thông thường. Đôi mắt lim dim hưởng thụ dư vị vương trong miệng, mở mắt thấy khác lạ. Trong mắt Trần huynh đệ châm tửu hình ảnh lung lay, cơ thể lại nhẹ bỗng thoải mái khiến Vân Phi,mỉm cười.
-Hảo tửu hảo tửu..

Rồi gục xuống bàn, bên cạnh gấu đen chu mỏ chế giễu âm thanh, cùng gấu đen tiếp tục chiến đấu đến đầu tắp mặt tối, không hay biết bên cạnh,tiểu miêu mon men tiến đến, đôi mắt thu lấy xấu xí hình tượng. Trong đêm tối bóng người xuất hiện theo cơn gió không chút tạp âm Nhìn phía trước đơn bạc viện tử, nhanh nhẹn leo trèo tiến vào trong. Nhìn Trần Hùng bất tỉnh, bóng đen tiến đến cười gằn. Răng nhỏ hé lộ, sáng ngời đôi mắt đảo mắt đến trữ vật túi bên hông Trần Hùng
-Tên này tự nhiên trắng, muốn trốn tránh bổn gia?

Vụt

Nhanh như chớp chợp lấy cầm lên tay, tốc độ, kĩ thuật lão luyện đến y phục chưa từng lay động. Mở ra bên trong chút thượng phẩm linh thạch, nữ nhân vật ngổn ngang, nhíu mày dị dạng nhìn kẻ thù. Lấy đi linh thạch, xoay người hòa vào đêm tối, để lại âm thanh thỏ thẻ vang đi trong câm lặng.
-Chỉ mới bắt đầu.


Trần Hùng bị gấu đen lay tỉnh, mở mắt xung quanh đêm đen không thấy phía trước, thời cơ đến. Cùng gấu đen sang bên cạnh kiến trúc, Nghe Vân Phi nói,hắn nhớ đến lão nhân lời khuyên, hẳn đám người vu hắn tội. Thay đổi tối màu trang phục làm nhẹ tầm chú ý, tiến vào Hắc Phong trại cửa. Dòng người tấp nập, khách nhân hầu hết là hán tử mặt mày bặm trợn, theo người dẫn đường.
-Bên phải là đấu giá khu, bên trái là vui chơi khu.


Theo nữ nhân phong tao mỏng manh y phục ngoài vui chơi khu, phán đoán nơi này không hợp nhân vật chính, đành nhường cho người sau. Bước đến đấu giá phòng, sững người nhìn trung tâm sàn đấu, từng cái lồng sắt giam lấy nữ tử, đờ đẫn, mơ màng ánh mắt bao phủ sợ hãi, cam chịu. Trần Hùng lắc đầu, tập trung chung quanh hộ vệ, xem ra Hắc Phong Trại có nội tình, đủ uy không nhân gây rối, quản sự ngồi vị trí không xa tầm mắt. Híp mắt nghe hò hét âm tăng giá định đoạt rẻ mạt mệnh, Trần Hùng lui vào góc khuất, khăn tẩm nước che mặt. Lọ thuốc trừ gian diệt ác hiện trên tay.
-Tung bay đi.