Chương 9: Định Mệnh

Ta Đi Cổ Lan Đại Lục

Chương 9: Định Mệnh

Bước lên sàn Hồ Mị Nhi rung động lòng người, đối diện Lang Tháccơ thể chất chứa hoang dại lực. Lang Thác nhe ra lưỡi kiếm răng, hét lên khẳng định thứ hắn tin tưởng.
-Mị Nhi, ngươi là của ta.

Hồ Mị Nhi không chút lay động tháo xuống cuộn, linh năng như sóng lớn truyền tới căng thành roi, lông mềm mại hóa cứng hung hiểm, đập tới Lang Thác đang lao tới. Roi vụt vào khoảng không, tay roi uyển chuyển đầu roi có linh vòng trở lại.
-Vô ích.

Chát

Một đường máu toạt trên người thanh niên, Lang Thác dữ tợn gồng người khiến máu ngừng chảy, tay vuốt kim loại bắt giữ roi lông. Vuốt kim loại chế tác từ khoáng thạch cứng cáp, kết hợp sức mạnh thân thể Lang Thác khóa chết roi lông, dập gãy hàng gai hung hiểm, nhìn Hồ Mị Nhi bối rối giành điều khiển quyền, Lang Thác cười to.
-Lần này ngươi làm sao thoát.

Hồ Mị Nhi tà mịmắt nhìn Lang Thác cuồng tiếu người chiến thắng.
- Ngươi tự phụ.

Gió bão nổi bên trong sàn đấu, đẹp đẽ roi lông run, tự cắt từng đoạn rơi xuống đất. Lang Thác đơ người chốc lát vội giữ trên tay. Trên đất từng điểm sáng lơ lửng quanh Hồ Mị Nhi, theo tay ngọc đưa lên nắm chặt. Ánh sáng tắt lơ lửng hàng chục viên cầu đất, nhận mệnh lệnh bắn tới Lang Thác. Chớp mắt áp sát Lang Thác từ nhiều phía, cắm vào da thịt, thanh niên lăn lộn tìm đường sinh.

Gàooo

Ánh sáng nở trên sàn đấu, từ trong hiện ra đại lang hoang cuồng ánh mắt. Hồ Mị Nhi lắc đầu kết ấn, cầu đất đính trên Đại Lang run rẩy vỡ bao phủ đất, roi lông đổi dạng buộc chặt. Gai góc theo cú siết phá vỡ giới hạn đại lang, vùng vẫy vô vọng kiệt sức bất tỉnh. Trọng tài đóng lại trận đấu lúc, khán đài vỡ òa. Nam tử hán sung mãn gào.
-Ta nguyện hầu nữ thần....

-Nhi tiểu tỷ ta yêu ngươi...

Nữ nhân e thẹn hé lời yêu thương, Trần Hùng gợn da nhìn uyển chuyển dáng người trên sàn đấu, mắt đẹp híp cười nhìn bên dưới vạn chúng tỏa ra bá đạo chi khí, nam nữ thông sát là đây?



Trần Hùng nhìn ớt nhỏ từ từ tiến vào sàn đấu, gật gù nhắc nhở.
-Ngươi nên cẩn thận

Lịch sự qua tầm mắt trở nên tập trung, đến vòng này đối thủ không dễ chơi
-Ai mượn ngươi lo.

Miêu Lan híp mắt lẩm bẩm, theo sau thiên địa linh khí quy tụ dần dày đặc, gió thổi tinh mơ thiên nữ hàng lâm bay bay. Nhìn thanh niên không động hừ lạnh, hai tay vung trên không trung.
-Lấy lửa làm gốc, chuyển hóa linh khí.

Vù vù

Linh khí thiên địa là hỗn tạp cân bằng,chỉ nơi thuộc tính nồng đậm thiên tài địa bảo hiện sắc linh khí, trước mắt Trần Hùng linh khí xoay tròn trên không trung, phừng ra nóng bỏng nhiệt, dưới ánh mặt trời hỏa khuyển hình thành, như vui thích vờn quanh Miêu Lan.
-Cắn hắn cho ta.

Graooooo

Trần Hùng nhìn hoả khuyển táp tới, Bất Phá giáo xuất hiện trên tay, vặn xoắn linh khí đâm đến.
-Lôi thổ.

Mũi thương bật cương khí xoắn ốc đột phá thân thể hoả khuyển. Tay thương xuyên qua nóng bỏng bao trùm, mùi khét làm Trần Hùng nhíu mày, tay bóp lửa xén xoay người phía sau. Hỏa khuyển hư ảnh vặn vẹo hoàn hình, mắt tụ hỏa diễm bắn đến hắn. Trần Hùng lăn lộn trốn tránh, bật dậy vững bộ pháp, Bất Phá giáo tay ngang thân quạt đến hoả linh.

Phừng phực

Hỏa Khuyển bất tử cảm giác, Trần Hùng công kích không thương tổn. Đối mặt hỏa diễm công phạt, Trần Hùng người dần khô héo.
-Ha ha, A Hỏa của ta vô địch.

Nhìn nữ nhân vỗ tay vênh váo, Trần Hùng mắt híp, có những thứ cứng rắn không được, tùy cơ ứng biến chính đạo. Khom người tránh đi cú táp nóng bỏng, chân liên tục đổi hướng di chuyển. Lợi dụng bất ngờ, cắt đuôi hỏa khuyển lao tới nữ tử. Miêu Lan nhìn thanh niên áp tới, tay nhỏ không nao núng vung Linh quyết.
-Linh khí chi hồn, ly hỏa nhập đại thủy.

Vù vù

Hỏa khuyển bay lên không trung cơ thể phân thành thiên địa linh khí, nóng bỏng hạ không lâu bầu trời ngợp hơi nước. Trần Hùng ngơ ngác nhìn trên đầu nước lớn tụ hội mỗi lúc nhiều.
-Dìm hắn.

Vùng nước từ trên tuôn xuống trực diện, hung hãn liên miên áp Trần Hùng khụy chân. thiên địa vô hạn lực đè hắn lên sàn đấu. Thuỷ áp nhẹ dần, chung quanh thuỷ bay lên không trung tụ đầu Trần Hùng. Nằm trên đất tham lam hít thở, một đôi hài xinh xắn xuất hiện, Trần Hùng lật người nhìn lên là cô nàng khoanh tay vênh váo.
-Từ nay bỏ dê xồm,nghe không.

Bánh bao mặt kết hợp cụ non giọng nói làm Trần Hùng phì cười, đây hẳn là cô nàng đặc biệt.
-Cho ngươi cười.

Ào

Trên đầu nước lớn thả. Trần Hùng cười gằn gian nan đứng, cô nàng ngốc chủ động nạp mạng, trận đấu chưa kết thúc, nương theo bàn tay đâm ra màn nước, kéo thân thể ra thuỷ không gian. Thấy không ổn Miêu Lan lui lại, nhanh chóng niệm linh quyết, Linh thủy nhanh chóng thẩm thấu mặt đất. Từ bên dưới thỗ nhưỡng được linh khí định hình, hoá tường đất che chắn trước mặt Miêu Lan.
-Lôi thổ.

Tạch Tạch

Mũi giáo xuyên đến, hao hết đâm xuyên lực không thể tiếp tục tiến. Trần Hùng sờ tường đất cứng cáp, gật gù đè xuống thân giáo. Thân giáo uốn cong trợ lực đẩy Trần Hùng bay lên không trung, nhanh tay bám phía trên tường đất. Người trên không rơi xuống, không cho cô nàng phản ứng chụp tay nhỏ, lắc người ra sau thành khóa tay thế, miệng áp sát thì thầm suất ca hành động.
-Cử động, ta mạnh tay.

Tất cả diễn ra vài nhịp chớp mắt, Miêu Lan không kịp xoay sở. Bị khóa người không thể cử động, giở trò đê hèn bất lực ngăn, tức thẹn hóa lệ rơi đầy mặt.
-Bỏ ra đánh 300 hiệp.

Trần Hùng nào dại dột, yên lặng Trần Hùng hít hà hương thơm chờ cô nàng bỏ cuộc. Dưới chân thổ nhưỡng chuyển động, đến khi cảm giác nặng nề đến, đất cát bọc lấy chân hắn. Trần Hùng híp mắt nhìn cô nàng lẩm bẩm, xoay vai nhỏ đối mặt, nhắm tới hồng hào cử động nguyên nhân, mổ tới. Người tê tái lỡ mồm hút thêm một chút, cảm nhận bên dưới đất cát lắp chân tản, thở một hơi chú ý Miêu Lan người run run, hai mắt nhắm chặt sợ hãi mặt.

Vù vù

Từng điểm sáng hội tụ, trong màn sáng rơi xuống tiểu bạch miêu run rẩy lao đi. Khi nó tiếp cận trận pháp tường, đối mặt đám đông hò hét vung tay sờ nắm, long lanh mắt phủ sợ hãi chạy về sàn đấu. Những tưởng con đường sống lao đi, dừng lại nhìn hắc thanh niên phía xa. Tứ phía sợ hãi thứ, bất lực, cô độc chôn đầu vào miêu chưởng trên sàn đấu.
-Dừng lại...

Trần Hùng nhìn ngoài trận pháp Diệp Linh, dịu dàng nữ tử trợn mắt, thở dài đến gần tiểu bạch đưa tay vuốt ve, cảm nhận run rẩy.
-Vô diện.



Hệ thống hiện giao diện, tích màu da nâng sáng sủa. Một trận ngứa ngáy nhấm nháp ý chí qua đi, nhìn bàn tay chuyển sang lúa mạch, bế lên bạch miêu. Được ôm trong tay cảm nhận ấm áp, đầu nhỏ nhìn lên thanh niên ánh mắt, run rẩy chậm khi khắc lấy nhân dạng, mí mắt khép vùi đầu ngủ ngon lành. Bước tường trận pháp tường nhìn trọng tài.
-Xin mở trận.

Trận pháp bảo vệ chỉ có tuyển thủ đóng mở quyền. Trận pháp mở lúc, phía sau đại lực đập lưng Trần Hùng, lực đạo mạnh mẽ quấy phá, phun một ngụm máu.
-Đưa cho ta.

Đưa tiểu bạch qua Diệp Linh, nhìn nơi xa tay roi Hồ Mị Nhi chớp mắt,rời đi. Bắt gặp gấu đen tơi tả bên ngoài, vỗ người gọi gấu đen thức giấc. Hai mãnh nhân bóng khập khễnh rời đi sau kiến trúc dãy. Trên khán đài Diệp Linh vuốt ve tiểu miêu, quay sang gật đầu nói vời Hồ Mị Nhi
-Để ta trông nom tỷ ấy


Hồ Mị Nhi gật đầu, cùng nữ nhân giới nàng thuận tay ra trả đũa cẩu nam một chút. Song nữ rời đi sàn đấu, bỏ lại trọng tài ngơ ngác kết quả
-Vậy ai hạng nhất.

Bên cạnh lão nhân gia bạc phơ tóc vả mặt trung niên trọng tài, ngón tay che khẩu thì thầm.
-Là Vân Phi thiếu gia.