Chương 40: Càn Khôn Âm Dương Nghịch Chuyển trận!

Song Ngư Tinh Tú Thần Đế

Chương 40: Càn Khôn Âm Dương Nghịch Chuyển trận!

Chương 40: Càn Khôn Âm Dương Nghịch Chuyển trận!


Từng đạo trận văn phát sáng ra tạo thành từng vòng trận đồ.

Trận đồ hiện ra thiên địa khẽ biến sắc, vòng xoáy vốn đang cuống lấy Âm Ninh Thanh mà điên cuồng công kích nàng giờ đây lại biến mất lúc sau lại bao bọc lấy Giao Minh Chiến hơn nữa uy lực là mạnh hơn lúc trước đó hai lần!

Bất ngờ bị chính chiêu thức của mình bao lấy tấn công, Giao Minh Chiến đau đớn gào hét.

A...a...!

Lúc lâu sâu lốc xoáy nước tản ra, một thân ảnh vốn uy nghiêm của Giao Minh Chiến giờ đây đầy đặc vết xước rướm máu, tiên huyết nhỏ giọt.

Trong miệng, một ngụm máu tươi phun ra đỏ ngầu...

Phụt!

Uy lực của xoáy nước đã tăng gấp đôi vô cùng khủng bố khiến cho áo bào hắn bị xé toạc ra không chỉ thế ngay cả long lân trên người cũng là rụng xuống nhiều mảnh.

Nhìn kia những mảnh long lân, phía dưới đại gia đều là sinh ra lòng tham muốn, thèm khác muốn tiến lên lấy long lân mang về.

Long lân thế nhưng là nguyên liệu vô cùng tốt dùng để chế tạo tinh khí thậm chí linh khí.

Hơn nữa long lân này là của nhi tử Hải Hoàng, mà Hải Hoàng lại là chân chính Giao Long hóa người cho nên nói nhi tử của hắn long lân cũng có cùng công hiệu đó là kiên cường, cứng rắn, vững chắc, bền bỉ và có nồng độ thủy thuộc tính cao độ.

Nhưng là bọn hắn không ai dám lên đi lấy long lân, bởi vị kia Hải Hoàng là chân chính vương giả đứng đầu một giới.

Đó là nhân vật bọn hắn không đụng tới được, nên chỉ đành ngậm ngùi nhìn nhưng kia long lan trước mắt mà không dám nhúc nhích.

Nhìn một màn trước mắt, Hải Hoàng là tức giận đứng dậy một tay chộp ra quát lớn: "Dám đả thương nhi tử ta, đáng tội chết!."

Nhìn kia thủ chưởng mang theo khủng bố lực lượng kia đánh tới nàng, nàng khẽ nhăn mày lại thân thể đình trệ không thể cử động.

Nàng không tin được đường đường là Hải Hoàng vương giả một trong lại động tay chân tại sàn đấu tộc hội.

Nàng cắn chặt hàm răng nhắm hai mắt bất lực nhưng là lúc này trước mặt nàng một đạo bóng dáng dáng mỹ mạo tuyệt trần xuất hiện trên tay đang không ngừng phát ra quang mang của trận đồ.

Trận đồ lóe lên hình thành trận pháp.

Thế nhưng chính là 'Càn Khôn Nghịch Chuyển trận', Âm Ninh Thanh vừa dùng để đánh trọng thương Giao Minh Chiến nhưng là uyên thâm kì ảo hơn rất nhiều, uy lực càng là cường đại hơn một bậc so với nàng thi triển.

Thủ chưởng chộp trúc trận pháp lập tức bị trận pháp đỡ lấy sau đó chuyển hóa thành to lớn hơn cự cưởng đánh lại về phía Hải Hoàng.

Hải Hoàng nhìn thấy thủ chưởng của mình bật lại với uy lực kinh khủng hơn thì nhanh tay đánh thêm một chưởng ra đụng vào kia chưởng.

Hải chưởng nổ tung tạo ra chấn động to lớn.

Nhìn về phía đạo bóng dáng xinh đẹp phía trước Âm Ninh Thanh, Hải Hoàng khẽ nhăn mày dữ tợn nói: "Lê...Tú...Ngọc!"

Bóng dáng kia xuất hiện khiến toàn trường chợt mộng mà Âm Ninh Thanh nhìn thân ảnh kia là chợt mỉm cười thi lễ nói: "Sư tôn."

"Ùm, con lui xuống đi trận này con thắng rồi, làm rất tốt." Lê Tú Ngọc nhìn về phía Hải Hoàng hờ hững đáp: "Hải Hoàng ngươi là quá phận đi, vậy mà muốn động tay động chân ở tại đại điển tộc hội trước mặt bao nhiêu người, ra tay với một tiểu bối hơn nữa còn là đồ đệ của ta!"

"Đường đường là chủ một giới lại có bậc này hành vi!"

"Hừ, vậy thì đã sao?" Hải Hoàng dữ tợn nói: "Ngươi đồ đệ dám đả thương nhi tử ta hơn nữa khiến nó rụng long lân, khiến ta vị này phụ thân mất mặt mũi chon nên ta là muốn diệt!"

"Hải Hoàng ngươi nếu muốn đụng vào đệ tử của ta vậy thì bước ra tới tuy bản môn lão ta cảnh giới thấp hơn ngươi nhưng là về mặt trận pháp thì ở đây ngươi có thể sánh ngang với ta chỉ đủ đếm trên một bàn tay mà ngươi không nằm trong số đó, ngươi tưởng ta sẽ sợ ngươi kẻ này không am hiểu trận thuật sao?."

"Ta sẽ ngươi thấy uy lực thực sự của trận pháp mà một linh trận sư như ta có thể tạo ra."

"Càn vi thiên, Khôn vi địa, nghịch vi nhân, âm dương chuyển hóa; 'Càn Khôn Âm Dương Nghịch Chuyển trận'. "

Đại đạo trận văn ngưng tụ mà ra tại thành dại trận khủng lồ, chính giữa trận pháp là hình ảnh bát quái âm dương, Lê Tú Ngọc lại đứng ở trung tâm vận hành toàn bộ.

Khí tức khủng bố bắt đầu lan tràn khiến đại gia cảm nhận được áp lực đáng sợ khi thấy kia trận pháp.

Hải Hoàng cũng là nhận thấy được khí tức cường đại của đại trận mà khẽ giật mình nhưng là lập tức trấn tỉnh, một quyền toàn lực đánh ra.

Hắn thế nhưng là chủ một giới sao có thể nhượng bộ thối lui được, chỉ có thể phóng lao thì phải theo lao mà đánh tới thôi.

Quyền ảnh khổng lồ đánh ra nện lên trận pháp tuy nhiên trận lại không sụp đổ mà thay vào đó là quyền ảnh dần mờ đi bị hút vào phía cực âm của trận pháp.

Cực âm phát quang cường thịnh, Lê Tu Ngọc quát khẽ

Định!

Hải Hoàng chợt ngốc, Thiên Đế, Địa Vương cùng toàn thể người có mặt tại sân đấu cũng là một mặt mộng.

Một quyền toàn lực của Hải Hoàng một vị vương giả hàng thật giá thật lại không khiến trận pháp vỡ nát mà ngược lại còn bị trận pháp chuyển hóa thành năng lượng chung cấp cho trận nhãn cũng là chính Lê Tú Ngọc!

"Tới phiên ta rồi, trận chuyển." Lê Tú Ngọc quát lên

Phá...!

Một chùm sáng hội tụ tại trước người Lê Tú Ngọc sau đó bắn ra.

Chùm ánh sáng hai màu bạch hắc xen lẫn vô cùng quỷ dị bắn về Hải Hoàng.

Hoàng Hoàng lập tức hội tụ linh lực vận chuyển toàn bộ thành tấm thuẫn chặn trước người.

Bản thân thì lấy ra hết tất cả kĩ thuật phòng ngự mạnh nhất: Giao Long Khải Giáp, long lân, long thân.

Toàn bộ triển khai!

Tuy nhiên...

Tất cả trước ánh sáng màu đen trắng kia đều như là tờ giấy mỏng không chống đỡ được mà vỡ vụn, ánh sáng xuyên thủng bả vai phải của Hải Hoàng.

Long huyết chảy xuống!

Hải Hoàng nhìn bả vai phải của mình có một cái lỗ rỗng đang không ngừng chảy ra tiên huyết mà rùng mình, tuy này lỗ không quá to nhưng là lại kinh khủng cực điểm.

Hắn biết nếu vừa nãy hắn chủ quan không vận chuyển toàn bộ thủ đoạn phòng ngự của mình ra để chặn bớt uy lực của kia chùm sáng thì hắn giờ đây chắc chắc không chỉ bị một lỗ ở bả vai mà sợ là cả thân thể đã vỡ vụn.

Hắn thật không thể tin được một một phái vậy mà có nhiều cái như vậy yêu nghiệt.

Một cái môn chru Băng Thanh Nhật thôi hắn là đã rất khó khăn rồi vậy mà giờ đây lòi ra thêm cái đại môn lão trận thuật đỉnh thiên lập địa như Lê Tú Ngọc.

Một bên khác Lê Tú Ngọc cũng là thở dốc mệt mỏi, đây là lần đầu tiên nàng dùng cái này trận pháp để đấu với vương giả.

Tuy là đả thương đối phương nhưng là nàng cũng là kiệt sức, bởi vì này trận cần lấy người lập trận làm trận nhãn nên linh lực cần để vận hành là rất khổng lồ.

Bộ này trận pháp nàng cũng chỉ là mới sáng tạo ra cách đây không lâu sau khi chứng kiến ấn ký luân hồi của Ngọc Hoa cộng thêm giải thích của Băng Thanh Nhật mà nàng đã tạo ra thành công.

Dựa theo những gì Băng Thanh Nhật nói thì trận pháp này uy lực cực lớn phẩm cấp ít nhất cũng là 'thánh trận' nhất phẩm, thứ mà chỉ ở 'Tinh Giới' mới có.

Hải Hoàng giờ đây đen mặt lại nhìn lấy Lê Tú Ngọc khẽ nói: "Này trận pháp quả thật tuyệt diệu, uy lực mạnh mẽ. Không hổ là đã từng đệ nhất tinh trận sư, với thiên phú bậc này về mặt trận pháp sợ rằng chẳng bao lâu nữa thì cái danh đệ nhất linh trận sư cũng là của ngươi đi."

"Tiếc là...đòn vừa rồi tuy đả thương ta nhưng là không đả bại được ta nên ngươi là muốn chết!."

Hải Hoàng giờ đây thực sự tức giận.

Một 'đại Tinh Linh' nhỏ bé dựa trên trận pháp mà đả thương hắn một cái vương gải, chuyện này nếu là truyền ra ngoài thì ngày sau còn ai kính sợ hắn nữa, cho nên người này hắn là muốn diệt!

Dùng linh lực còn sót lại Hải Hoàng phóng tới trước mặt Lê Tú Ngọc một quyền đấm ra hét: "Đi chết đi!"

Ngay lúc mọi người thấy quyền ấn sắp đánh lên ngực Lê Tú Ngọc, tất cả đều tưởng rằng đến đây là kết thúc nhưng là biến cố lại xuất hiện.

Một thủ chưởng hiện ra trước người Lê Tú Ngọc ngạnh kháng với quyền ấn đáng bật Hải Hoàng ra sau.

Một thân ảnh xuất hiện giữ lấy Lê Tú Ngọc cũng lùi lại phía sau.

Nhìn kia thân ảnh, gương mặt, bào phục đại gia chớp mắt lia lịa bởi người mới ra tay chính là môn chủ 'Nhật Nguyệt Tinh Môn'.

Băng Thanh Nhật!

"Đến đây thôi, Hải Hoàng, nếu không ta là sẽ khiến cho cả 'Hải Cung' ngươi không còn một móng." Băng Thanh Nhật nhìn lấy Hải Hoàng thanh âm lạnh lùng hốt lên.

"Hừ, ngươi nói là diệt ta 'Hải Cung'. Ngươi là quá coi trọng mình đi."

Hải Hoàng gào hét nói.

"Ồ vậy sao?" Băng Thanh Nhật đạm mạc nói: "Ngươi có thể không biết nhưng là 'Sa Vương' đã về dưới trướng ta làm thành thuộc hạ, còn có cái vị kia tiền bối trong phủ thành chủ 'Phù thành' cũng là đã nhập hội với bọn ta mà trở thành thái thượng trưởng lão một trong."

"Ngươi là động não suy nghĩ thử xem là ngừng tại đây hai bên không ai phạm ai hay còn là đánh lên ta còn ngươi mất." Băng Thanh Nhật thanh âm truyền vào tai Hải Hoàng nói: "Làm ra tốt quyết định đúng đắn lúc này đi, Hải Hoàng bệ hạ à."

Nghe lấy thông tin mà Băng Thanh Nhật vừa truyền âm cho mình thì Hải Hoàng là sắc mặt tái nhợt đi.

Hắn không nghĩ tới ngày cả con kia' Sa Vương' vậy mà tình nguyện trở thành thuộc hạ của tên thanh niên trước mặt hắn, hơn nữa vị tiền bối đệ nhất linh phù sư kia cũng là người của hắn.

Thật quá chấn động rồi, nếu như là lúc trước Hải Hoàng hắn chắc chắn có tự tin diệt cả Tinh Môn nhưng là giờ đây tình thế đã thay đổi rồi.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà Tinh Môn đã phát triển đáng sợ như vậy!

Với thực lực hiện nay của Tinh Môn, nếu hắn đem cả 'Hải Cung' đánh tới Tinh Môn cũng là giết địch một ngàn tự tổn tám trăm không có lời lộc gì.

Giờ đây Hải Hoàng đã rõ ràng, 'Nhật Nguyệt Tinh Môn' đã thật có tư cách sánh ngàng với thế lực vương giả bọn họ.

"Được, vậy thì theo như lời ngươi, mỗi bên nhường một bước, như thế nào?" Hải Hoàng nộ khí khí hỏi

"Kia là tự nhiên!" Đáp lại Băng Thanh Nhật chỉ khẽ cười