Chương 30: Đại hội tộc điển, bắt đầu!

Song Ngư Tinh Tú Thần Đế

Chương 30: Đại hội tộc điển, bắt đầu!

Chương 30: Đại hội tộc điển, bắt đầu!

Chương 30: Đại hội tộc điển, bắt đầu!

Nương theo lấy suy nghĩ của cả hai, Phù Minh Uyên tiến tới mở miệng trước nhất:

"Chúng ta 'Phù gia' quyết định mang theo lấy bên trong tộc nhân cùng toàn thể Phù Thành quy phụ dưới trướng 'Nhật Nguyệt Tinh Môn', ngày sau chỉ mong môn chủ thành bá chủ một phương có thể mang theo chúng ta nhóm xông pha càng rộng lớn hơn thiên địa."

Phù Minh Uyên mang lấy Phù Định Không đi lên dè quỳ xuống bịch...bịch, cả hai đều đồng quỳ một dạng chấp tay cúi đầu.

"Tiền bối ngài thế nhưng là không cần như thế câu nệ. Chỉ cần lão tiền bối ngài và Phù huynh nguyện ý tin tưởng ta cái này một thân phách lực thì liền tốt." Băng Thanh Nhật nhìn thấy hai người quỳ xuống cũng là vội vàng tiến lên đỡ lấy cả hai đứng dậy nói: "Ngày sau lão tiền bối ngài chính là thái thượng trưởng lão một trong của Tinh Môn ta, Phù huynh thì thành tinh anh trưởng lão, các tử đệ trong phủ lẫn trong thành chỉ cần thiên phú vừa đủ có thể giả giập thành vì ta môn ngoại môn đệ tử."

"Hiện tại thì hai vị hãy thông báo xuống dưới cho người trong phú và thành đi, trước mắt không cần phải che giấu cái gì nhưng là mọi người vẫn là ở yên tại chỗ đừng nên dị động mà hãy chờ đợi thêm một khoảng thời gian đi."

Phụ tử hai người Phù Minh Uyên hai mặt nhìn nhau không hiểu lý do Băng Thanh Nhật vì sao lại kêu bọn như thế làm có thể là bọn họ cũng không quản được cái gì hiện giờ người trước mặt đây chính là bọn họ người đứng đầu cho nên làm lấy chính là.

"Vâng, môn chủ."

Phụng Bàng đứng ở một bên chứng kiến tất cả sự việc cũng là không có lấy một tia ngạc nhiên trước việc hai người Phù Minh Uyên, Phù Định Không chấp nhận quy phục bởi nàng biết lấy thực lực, thiên phú, tâm tư tính toán của vị môn chủ kia có thể là chỉ cần ai có mắt cũng biết rằng người nọ không đơn giản.

Việc Băng Thanh Nhật cho hai cha con Phù Minh Uyên thông báo ra thông tin là có hai lý do:

Thứ nhất chính là thông cáo cho thiên hạ biết hiện nay Phù Thành là thành dưới trướng bọn họ Tinh Môn người mà không phải là cái gì Phù Thành của 'Hải giới' Nam bể bên trong như trước. Đây là cho đại gia biết bọn hắn Tinh Môn có đủ thực lực để cho cả một tòa thành đi theo phía sau không ngại mà chống đối lại một giới.

Thứ hai là đại điển tộc hội chỉ còn khoảng hai tháng thời gian sẽ được cử hành, tới khi đó chỉ cần bọn họ giành quán quân thì sẽ có thể chiếm dụng thêm ba tòa thành trì tới tay như vậy tất cả thành trì mà Tinh Môn sở hữu sẽ nâng lên bốn tòa cộng thêm cái kia 'Hư Vong Hải' và dự định của Băng Thanh Nhật lúc khởi điểm địa phương 'Vô Cấu Tiên Sơn'. Với nhiêu đó địa phận đủ để bọn họ lập thành một giới mở ra thời kỳ mới ở 'Lục Lam Tinh Cầu'. Đây là lý do Băng Thanh Nhật bảo cả hai người đợi một thời gian.

Mà một bên Phụng Bàng cũng là hiểu rõ ý nghĩ của Băng Thanh Nhật chỉ khẽ cười.

Người môn chủ này của bọn họ thật là tính toán đường đi nước bước, từng bước từng bước cẩn thận chi tiết đến đáng sợ, nhưng đó cũng là nguyên nhân vì sao sáu người bọn họ vì tin tưởng cái này người mà theo hắn đây.

Bàn giao sau tất cả sự vụ tại phủ thành chủ, Băng Thanh Nhật liền lật tay ra bắn về bốn phía Phù Thành lấy Tinh Môn làm hạch tâm tạo ra một kết giới trận pháp bao bọc bảo vệ tất cả, dù sao hiện giờ Phù Thành đã không còn thuộc về 'Hải giới' vậy thì tốt nhất nên hảo hảo bảo vệ tốt ngày sau mới có dùng đâu.

Trận pháp lóe lên quang quang từng trụ rồi lại từng trụ lục sắc chiếu lên tận trời tạo thành một lớp kết giới cường đại.

Đây là 'Tứ Phương Lục Giới trận' một linh trận tứ phẩm.

Nhìn thấy này một tòa trận pháp khổng lồ và hùng vĩ thế mà Băng Thanh Nhật chỉ cần lật một tay là có thể kiến tạo ra đến khiến hai người Phù Minh Uyên sắc mặt đều là kính cẩn hẳn lên, giờ phút này bọn hắn thật càng thêm tin tưởng cái này thân ảnh thanh niên môn chủ.

Lập trận xong, Băng Thanh Nhật chỉ gật nhẹ đầu hài lòng quay sang nhìn đôi kia phụ tử rồi lại nhìn về phía Phụng Bàng cười khẽ rồi tức tốc hóa thành lưu quang bay đi biến mất giữa không trung.

Vù...

Phía sau Phụng Bàng cũng chỉ khẽ lắc đầu ngán ngẩm vị môn chủ bỏ lại chính mình rồi cũng hóa lưu quang nhanh chóng đuổi theo sau đuổi tới.

Nhìn thấy hai đạo lưu quang kia bay đi lúc này Phù Định Không mới là ổn định lại tâm tình xuống tới thái độ có phần khẩn trương: "Băng huynh quả đúng là xứng với sáu chữ tuyệt thế thiên tài yêu nghiệt a...Cái này một dạng trận pháp lật tay đều có thể tạo, quả là quá sức tưởng tượng đi."

Phù Minh Uyên đứng bên cạnh cũng là gật đầu, ánh mắt ngưng trong hẳn lên nhìn đứa con trai của minh quát: "Còn gọi cái gì Băng huynh không Băng huynh đừng quên ngươi bây giờ thân phận, cung kính chút điểm xưng hô vì môn chủ biết chưa."

"Nếu không ta đánh chết ngươi cái này tử."

"Ngươi so sánh với môn chủ đúng là kém quá xa quá xa đi, nhớ là muốn cung cung kính kính không được hồ ngôn loạn ngữ lời nói."

Phù Minh Uyên bá khí quát mắng một hơi chính mình nhi tử, khiến Phù Định Không cũng là cúi mặt xuống nghe không dám phản bác lại.

Phản bác lại thế nào đâu?

Kia thế nhưng là sự thật a...

Hắn tuy hiện vẫn là thành chủ một thành nhưng là còn một cái thân phận chính là tinh anh trưởng lão đâu.

Mà cái kia trong miệng hắn gọi Băng huynh có thể lại là môn chủ đâu.

Đúng là cần phải cung kính thái độ kêu rằng môn chủ.

Nhưng mà phụ thân cũng không thể chỉ có chút việc này mà tức giận đòi giết hắn đi, dù sao cũng là phụ tử đâu a...

Phù Định Không cũng là không có cam lòng có thể là ai bảo hắn so với người kia lại yếu kém nhiều đâu, lần này gặp lại hắn nhưng là biết khoảng cách chênh lệch giữa bản thân và người kia đã là ngày càng xa càng xa đạt tới trạng thái không thể vượt qua thậm chí là cân bằng tình trạng.

Hai người Băng Thanh Nhật và Phụng Bàng vừa về tới Tinh Môn thì lập tức tách nhau ra riêng phần mình về đình viện bản thân mà bắt đầu củng cố cảnh giới đồng thời tiếp tục tu luyện để đột phá trở nên càng cường đại hơn tình trạng.

Băng Thanh Nhật chính là tiến vào giang phòng sau đó lập lức ngưng thần định thân, khí định thân nhàn mà bắt đầu tu luyện, hắn muốn trong hai tháng cuối cùng này trước khi địa điển tộc hội tổ chức đột phá lên hậu kỳ thậm chí là đỉnh phong.

Một bên khác Phùng Bàng về tới mình đình viện cũng không lập tức tu luyện mà thông qua lệnh bài thông tri đám người Lê Tú Ngọc, Phan Phi Hải mà trò chuyện, giảng giải sự tình diễn ra tại bên trong thành phủ chủ.

Cuộc nói chuyện của sáu người chính là diễn ra cả ba canh giờ, lúc này...

Lê Tú Ngọc truyền âm nói: "Đại gia tới đây là được rồi nhanh chóng riêng phần mình tu luyện đi, chúng ta cũng không thể suốt ngày chỉ trông chờ vào môn chủ được, thực lực cường đại thì mới có thể bảo về tốt bản thân và người thân bên cạnh."

"Đại gia đừng quên nguyện ước của chúng ta lúc đầu đi theo môn chủ đâu."

"Kia là tự nhiên sao bọn ta lại có thể quên được cơ chứ, Ngọc tỷ chớ lo lắng. Ta dù sao cũng là muốn trở thành đại danh đỉnh đỉnh xuất hiện tại cái kia rộng lớn Vũ Trụ thiên địa đâu a." Võ Nhi Linh cười lên tươi tắn đáp lại

"Ùm, đúng vậy chúng ta là phải nhanh chóng tăng cao thực lực nếu như còn chậm trễ thì e rằng ngày sau là khó lòng theo lấy môn chủ phía sau đâu." Phan Phi HẢi cũng là cười khổ nói: "Tốt, chúng ta liền tu luyện chính là, hai tháng sau nhất định đều đạt tới 'đại Tinh Linh' cảnh trung kỳ trở lên."

"HẢO" Mọi người là đồng thanh đáp

Đúng vậy chỉ có thực lực bản thân cường đại mới là chân lý chân chính nhất.

Thực lực không tiến bộ còn nói gì đến những cái kia thế giới bên trên, sợ là ngay cả này thế giới cũng đủ đè chết bọn họ.

Nguyện ước của họ khi gặp được Băng Thanh Nhật và nghe được lời Băng Thanh Nhật giảng thuật lại chính là:

_Cùng nhau thành vì bá chủ đứng đầu cả Vũ Trụ_

Cho nên việc trước mắt chính là họ phải mạnh hơn mạnh hơn nữa để không bị bỏ lại phía sau...

Thời gian nước chảy mây trôi.

Chớp mắt một cái, thời hạn hai tháng cuối cùng kết thúc.

Trong hai tháng cả sáu người Phan Phi Hải, Lê Tú Ngọc đều đạt thành tựu 'đại Tinh Linh' trung kỳ trở lên, tiếng nói trong môn cũng là tắng mạnh.

Phong Nhất cũng là biến cường đạt thành 'tiểu Tinh Linh' đỉnh phong thiếu một bước nữa là thành 'đại Tinh Linh'.

Hàn Sa là dậm chân tại 'Tinh Linh vương' cảnh hậu kỳ không có đột phá nhưng vì đã thành hình người nên hắn cũng bắt đầu xem lấy các loại mà bắt đầu tu tập cho nên có thể nói thực lực là được nâng cao lên.

Đồng thời trong thời gian này có một việc chấn động đã xảy ra chính là bên phía Phù Thành phủ thành chủ, Phù Minh Uyên dựa theo pháp môn tu luyện của Băng Thanh Nhật truyền thụ đã tiến cảnh thêm một bước trở thành 'Linh phù sư' tứ phẩm, linh thức đạt tới ngũ phẩm. Sự việc này xay ra khiến các phương chấn động không thôi, ba vị vương giả cao cao tại thượng nghe tới tin là cũng là chạy tới chào hỏi nhưng chưa từng gặp mặt được Phù Minh Uyên.

Có thế nói cả cái 'Tam giới' triệt để sôi trào, một số thế lực đã là bắt đầu động tâm muốn thuần phục với Tinh Môn.

Cái tên 'Nhật Nguyệt Tinh Môn' lần nữa được truyền bá khắp 'Tam giới' dưới sự kiện Phù Minh Uyên đột phá tứ phẩm.

MÀ thời gian cái này một ngày toàn thể 'Tam giới' đều là nghe được một hồi tiếng chuông vang dội.

Tiếng chuông ngân vang khiến nội tâm mọi người đều là náo nhiệt lên tới, bởi tiếng chuông này chỉ được nghe khi có sự kiện đặc biệt kia được tổ chức 50 năm một lần mà thôi.

Chính là 'Đại điển tộc hội'.

Ngồi trong giang phòng tĩnh tâm, Băng Thanh Nhật mặc một bộ thanh sắc trường sam mắt khẽ nhúc nhích, phong dẫn vân khởi tựa như thánh thần chợt cười nhếch miệng nói khẽ: "Cuối cùng cũng bắt đầu rồi sao?"

Đúng như Băng Thanh Nhật cảm ứng.

'ĐẠI ĐIỂN TỘC HỘI' chính thức bắt đầu!