Chương 2: Cưu Ma Trí.

Sát Lục Hệ Thống

Chương 2: Cưu Ma Trí.

''Dạy dỗ ta sao, ngươi sao,thật là buồn cười,thứ rác rưởi như ngươi sao.''

Nghe được Hồ bá nói Tô Tử Phàm nở nụ cười lớn nói.

''Hừ, ngông cuồng không bờ bến, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết ngông cuồng sẽ có hậu quả như nào.''

Thấy Tô Tử Phàm giọng nói coi thường mình, Hồ bá nổi giận khí thế Địa Võ Cảnh trung kỳ tỏa ra nói, theo sau cả người lướt nhanh duỗi ra tay phải làm chưởng hướng bộ ngực Tô Tử Phàm đánh tới.

Ngay tại mọi người cho rằng Tô Tử Phàm nhất định bị chưởng lực vỗ xuống trọng thương, thì một hòa thượng từ phía sau Tô Tử Phàm xuất hiện trước mặt hắn, hòa thượng tay phải chấn động kim quang lấp lánh một chưởng đánh ra.

''Đại Lực Kim Cang Chưởng''

Chưởng lực cương mãnh, khí trầm đại tích uy lực.

''Oanh,khộc, phốc ''

Hai chưởng giao nhau,Hồ bá cánh tay tiếng xương gãy vang lên, miệng phun tiên huyết bay về phía sau,''ầm ầm''đụng gãy một cây cột đá,thân thể ngũ tạng lục phủ đều bị chấn động,đôi mắt tràn đầy sợ hãi nhìn thân thể không tổn hao gì đứng vẫn đứng thẳng Cưu Ma Trí.

''Nhiên Mộc Đao Pháp''

Cưu Ma Trí lấy tay phải tụ chân khí làm đao,chém ra một đao khí về phía Hồ bá.

''Dừng tay ''

''Bùm''

Một âm thanh hét to từ phía xa truyền đến,một nam tử trung niên thân mặc quan phục thái tế từ phía xa đi đến cách không một chưởng ngăn chặn đao khí của Cưu Ma Trí.

Nhìn thấy đao khí của mình bị chặn lại, Cưu Ma Trí thần thái ngạc nhiên nhìn nam tử trung niên, người này có thể hời hợt ngăn chặn đòn tấn công của hắn không đơn giản.

Tô Tử Phàm nhìn thấy nam tử này nhíu mày, nam tử trung niên này là Thiên Vân quốc Thái tế Thạch Phong có Thiên Nguyên cảnh tu vi,là sư huynh của Linh phi mẫu thân của Ngũ hoàng tử.

Thạch Phong tiến lên kiểm tra thương thế của Ngũ hoàng tử, Lục hoàng tử và Hồ bá không thấy nguy hiểm gì, hắn quay sang nhìn Tô Tử Phàm trầm giọng chất vấn nói''Thất điện hạ đây là thế nào,tại sao ngài lại tự nhiên đả thương hai vị hoàng tử,còn định lấy mạng Ngũ hoàng tử bên người thủ hạ.''

''Hai người bọn chúng hạ độc vào thức ăn của ta, nếu không phải ta mạng lớn có thuốc giải không thì đã thanh toàn bọn hắn,ta chỉ là cho bọn hắn biết một chút lễ độ mà thôi,còn thủ hạ của hắn lão già kia dám vô lễ hướng ta tấn công tội đáng chết''Tô Tử Phàm lạnh lùng âm thanh đáp.

Ngũ hoàng tử ánh mắt căm hận nhìn Tô Tử Phàm nói "Ngươi nói dối,ngươi tự nhiên nói chúng ta hai người hạ độc ngươi xong đánh bọn ta, Hồ bá thấy hai bọn ta bị ngươi đánh trọng thương,ra tay ngăn chặn ngươi thì bị bên người ngươi hòa thượng đánh trọng thương, nếu không phải Thạch Phong sư bá đến kịp thì Hồ bá đã mất mạng,hai bọn ta cũng rất có thể bị hạ độc thủ''

''Thất điện hạ ngài nói có chứng cứ hai vị điện hạ ra tay hạ độc ngài chứ, nếu không ta sẽ phải bắt ngài mang đến chỗ bệ hạ chịu tội ''

Thạch Phong hai mắt híp lại nhìn Tô Tử Phàm, ngữ khí uy nghiêm nói.

''Lời ta nói chính là bằng chứng.''

Tô Tử Phàm lạnh lùng bá khí nói.

''Nói rất hay, như thế mới là con trai của ta,làm việc không cần gò bó gì cả.''

Một âm thanh nữ tử trong trẻo vang lên, một nữ tử khuôn mặt kiều diễm xinh đẹp uy nghiêm, thân mặc hồng sắc xiêm đoan trang đẹp đẽ, đầu đội kim phượng mũ,dẫn theo hai tỳ nữ thân mặc bạch y đi đến.

''Tham kiến Hoàng Hậu ''

Xung quanh hạ nhân bao gồm cả Thạch Phong đều cung kính hành lễ nói.

Người phụ nhân này chính là Thiên Vân quốc Hoàng hậu tên Huỳnh Yên Phi,đồng thời cũng là Tô Tử Phàm một thế này mẫu thân. Vị này theo như trí nhớ của Tô Tử Phàm, đây là một vị bá đạo mẫu thân, ở hoàng cung quyền thế rất lớn,theo như ký ức rất nhiều việc Quốc chủ đều phải bí mật hỏi ý kiến vị Hoàng hậu này mới dám làm. Ở hoàng cung mọi người đều cho rằng Quốc chủ là người đứng đầu, nhưng thật ra vị này mẫu thân hắn Hoàng Yên Phi mới là người cầm quyền đứng đầu,có vị này mẫu thân nên hắn làm việc ở Thiên Vân quốc không hề cố kỵ bất cứ thứ gì, cứ buông tay làm trời sập có mẫu thân ngăn.

''Hoàng hậu nương nương việc này...... Phốc''

Đang cung kính nói Thạch Phong bỗng nhiên ăn một hồng sắc đại thủ vào ngực,cả người bay ngược về phía sau phun ra nhất ngum máu tươi, ''bộp '' rơi xuống đất '',phốc'' lại phun nhất ngụm máu tươi, nhìn về phía Huỳnh Yên Phi thần sắc tái nhợt sợ hãi nói ''Yên Phi nương nương ngài.....''

''Đây là hình phạt cho ngươi tội dám uy hiếp con trai ta,còn việc con trai ta làm hôm nay ngươi cứ việc đi bẩm báo với Quốc chủ.''Hoàng Yên Phi thu tay lại đạm mạc nhìn Thạch Phong nói. Nàng quay người sang nhìn Tô Tử Phàm ánh mắt ôn nhu nói"Phàm nhi đi theo ta, ta có việc muốn nói với ngươi.''Nói quay người rời đi

''Vâng, mẫu thân''Tô Tử Phàm gật đầu nói, dẫn theo Cưu Ma Trí và Vân nhi đi theo Hoàng Yên Phi.

''Hôm nay ngươi vì sao lại đi tìm hai bọn chúng gây chuyện?.''

Đi trên đường Hoàng Yên Phi đạm nhiên hỏi.

''Bọn chúng tối hôm qua hạ độc vào thức ăn của hài nhi, nếu không phải hài nhi số lớn,không thì đã chết từ sáng hôm nay rồi''

Tô Tử Phàm trả lời.

''Cái gì, chúng dám làm như thế,sao ngươi lúc nãy không nói với ta,biết thế lúc nãy ta nên cho bọn chúng mỗi đứa một chưởng đập chết.''

Hoàng Yên Phi khuôn mặt tức giận, lạnh lùng nói.

''Việc này hài nhi muốn tự mình giết bọn chúng, không muốn mượn sức mạnh của mẫu thân,hiện tại hãy để chúng sống một đoạn thời gian,dù sao không có chứng cớ gì tự tiện giết chũng cũng không tốt.''

''Ừ tùy ngươi, ở cái Thiên Vân quốc này ngươi muốn làm gì tùy thích, phía sau ngươi hòa thượng ngươi lừa ở đâu được vậy''

''Haha, đây là hài nhi khí vận đại thịnh người ta tự đến đầu nhập.''

''Ừ,không nói thì thôi, hòa thượng này Địa Võ Cảnh tu vi không tệ.''

......

Hai người vừa nói cười vui vẻ đi đến một tòa đình viện tú lệ, bên trong lầu các,phòng ốc đều được thiết kế rất tinh tế những đường nét chạm trổ điêu khắc rất tinh xảo, bên trong đình viện có một hồ sen to lớn. Cửa chính trang viên phía trên có một tấm bảng ghi Hoàng hậu cung.

Tô Tử Phàm cùng mẫu thân hắn đi vào một căn nhà một căn lầu nhỏ được xây giữa hồ sen,hai người ngồi vào một chiếc bàn,trên bàn được người hầu đặt sẵn một bình trà nóng và một đĩa bánh ngọt, Cưu Ma Trí, Vân nhi và 2 tỳ nữ thì đứng ở đừng sau 2 người.

Hoàng Phi Yên nhấc uống một hớp trà nóng, đặt chén trà xuống nhìn sang đối diện Tô Tử Phàm nói''Lần này ta tìm ngươi là có việc liên quan đến Thần Võ Học Viện chiêu sinh ba tháng tới cử hành,điều kiện tham gia là 20 tuổi trở xuống Huyền Linh cảnh trở nên đều có thể tham gia. Đây là một cơ hội tốt cho ngươi, Thần Võ Học Viện là Âu Lạc Thánh giới một trong những nhất đẳng đỉnh điêm thế lực, ngươi nếu có thể vào đó tu luyện mai sau thành tựu tất sẽ rất lớn, các võ học của ta chỉ phù hợp nữ tử nên ngươi không thể học được,chỉ có vào đó ngươi mới có thể có các công pháp và võ kỹ cường đại.''

''Ồ, hài nhi chắc chắn sẽ gia nhập Thiên Võ Học Viện.''

Tô Tử Phàm ánh mắt kiên định,khuôn mặt quyết tâm nói. Hắn quyết tâm muốn gia nhập cái Thần Võ Học Viện này không phải vì tu luyện,hắn có hệ thống ném ở chỗ nào chả tu luyện thành cường giả đỉnh cao được,đâu cần phải vào cái gì thế lực lớn, hắn muốn gia nhập là vì hệ thống âm thanh vừa mới vang lên.

''Đinh, Nhiệm vụ gia nhập Thần Võ Học Viện, Nội dung:Ba tháng sau Thần Võ Học Viện tổ chức chiêu sinh, chủ nhân tham gia và gia nhập vào Thiên Võ Học Viện,Phần thưởng nhiệm vụ:Một lần triệu hoán nhân vật, một lần vòng xoay may mắn, 10000 điểm sát lục.''

Thấy nhi tử quyết tâm như thế Hoàng Yên Phi gật đầu hài lòng, nàng lấy ra một chiếc bình nhỏ màu xanh lục đưa cho Tô Tử Phàm nói''Tốt,đây là một bình Huyền Linh Đan bên trong có 5 viên,đủ để ngươi trong vòng ba tháng tu vi tiến thêm một bước đạt đến Huyền Linh Cảnh đại thành.''

''Vâng, hài nhi sẽ không làm người thất vọng,hài nhi hiện liền đi tu luyện,hài nhi xin phép cáo lui..''

''Ừ, ngươi đi đi,ta cũng có việc cần làm.''

.......

Một tòa hoàng kim đại điện trong, một nam tử trung niên khuôn mặt uy nghiêm đầu đội kim quan, thân mặc hoàng kim long bào ngồi ở long ỷ phía trên,nhìn phía dưới thân mặc lục sắc xiêm y phụ nhân Lý Bích Quân mẫu thân Lục hoàng tử và một vị mặc bạch sắc xiêm y phụ nhân Bạch Ngân Linh mẫu thân Ngũ hoàng tử, còn có Thạch Phong đang ở bên dưới nói hôm nay Tô Tử Phàm,Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử chuyện.

''Việc này ta sẽ cho người điều tra làm rõ xem có phải lão Ngũ và lão Lục hạ độc lão Thất không,ai đúng ai sai hãy để có kết quả rồi định đoạt, các ngươi lui ra đi.''

Nghe xong ba người nói, nam tử trung niên thần sắc đạm nhiên nói.

''Bệ hạ người không phải quá thiên vị Tô Tử Phàm đi, lời Tô Tử Phàm nói là vô căn cứ,nếu như hắn thật trúng độc mà lại cùng lúc đó hắn có thuốc giải loại độc này cái này quá vô lý, hắn đơn giản chỉ là lấy cớ để gây chuyện đả thương người, hắn ra tay thủ đoạn độc ác Thạch nhi hiện tại đang trọng thương, nằm kêu đau đớn trên giường, mong người hãy trừng phạt Tô Tử Phàm đòi lại công đạo cho Thạch nhi.

''Bệ hạ mong ngài minh xét, đòi lại công đạo cho Khương nhi.''

Hai vị cung trang phụ nhân nghe vậy, lập tức khuôn mặt không bằng lòng nói.

''Hừ,ta nói sẽ điều tra rồi định đoạt, nếu như bây giờ ta xử phạt lão Thất, mà kết quả điều tra lão Thất là người bị hại trước, thì điều này ta phải làm sao ăn nói với Yên Phi, chuyện này không thay đổi khi có kết quả điều tra xác định ta sẽ định đoạt, các ngươi lui ra đi.''

Nam tử trung niên hừ lạnh khuôn mặt nổi vẻ giận dữ trầm giọng nói, từ trên người tản ra khí thế uy nghiêm, làm hai vị cung trang phụ nhân và Thạch Phong thân thể như chịu hàng ngàn cân cự lực đè lên người thân thể run lên có cảm giác đứng không vững.

''Vâng.''

Ba người mồ hôi chịu áp lực mồ hồi chảy ròng ròng, khuôn mặt sợ hãi và không cam lòng nói. Xoay người đi ra đại điện.

Hai vị cung trang phụ nhân và Thạch Phong mặc dù không cam tâm sự việc cứ như thế bỏ qua, nhưng, ba người biết nếu tiếp tục phản bác vị này nam tử trung niên,bọn họ sẽ không lành lặn đi ra đại điện.

Trong đại điện chỉ còn nam tử trung niên lúc, hắn thở dài một tiếng nói''Lão Thất lần này có hơi quá phần, hắn bị hại nên thông báo cho ta, để ta tra rồi định đoạt, không nên làm như vậy,việc này ta giúp hắn bao che, sẽ ảnh hưởng tới danh dự của ta.''

''Việc này vốn là bọn chúng hại Phàm nhi của ta, nếu không phải Phàm nhi giải được độc dược không xảy ra chuyện gì, nếu không ta sẽ mở cổng địa ngục ra cho bọn chúng, còn danh dự của ngươi sao,ở cái Thiên Vân quốc này kẻ nào dám không nghe ngươi, cái thứ danh dự đó ngươi đâu cần làm gì chứ.''

Một luồng khói màu hồng xuất hiện trong đại điện, Hoàng Yên Phi từ trong làn khói đi ra hai mắt hiện lên một bông hoa màu đỏ nhìn thẳng nam tử trung niên ngữ khí lạnh lùng nói.

''Yên Phi ngươi nói cũng phải.''

Nam tử trung niên hai mắt vô thần nhìn thẳng hai của Hoàng Yên Phi nói.

.....

Một chỗ có rất nhiều phòng ốc lầu các xa hoa tên Cung Ngân Linh trong, hai vị cung trang phụ nhân và Thạch Phong đứng ở bên trong.

''Khốn kiếp,Quốc chủ càng ngày càng thiên vị Tô Tử Phàm và Hoàng Yên Phi,nếu cứ tiếp tục thế này ngày sau chúng ta bị hai súc sinh đó giết,Quốc chủ cũng vẫn sẽ bao che bọn chúng,Quốc chủ càng ngày càng bị mê hoặc rồi.''

Bạch Ngân Linh khuôn mặt nổi giận trầm ngầm nói.

''Ngân Linh tỷ cái này phải làm sao''

Lý Bích Quân đứng bên cạnh lo lắng hỏi.

''Hừ, chỉ cần diệt Tô Tử Phàm mọi thứ sẽ tốt đẹp, Tô Tử Phàm chết,hoàng vị sẽ là của Thạch nhi, đến lúc đó ta sẽ để Hoàng Yên Phi sống không bằng chết, nếu không phải tiện nhân này 16 năm trước đột nhiên xuất hiện cướp đi ngôi vị Hoàng hậu của ta, cướp đi vị trí trong lòng Quốc chủ,mọi thứ đáng lẽ của ta đều bị tiện nhân này cướp đi.''

Bạch Ngân Linh khuôn mặt nổi giận vặn vẹo dữ tợn,ánh mắt trần đầy hận thù nói.

''Chúng ta có thể nhờ sư phụ gửi một Thiên Nguyên cảnh đến để thực hiện giết Tô Tử Phàm.''

Đứng bên cạnh Thạch Phong nói.

''Không, nếu nhờ trong tông người, sẽ để lại dấu vết.''Bạch Ngân Linh thu hồi bộ dáng giận giữ suy nghĩ nói, từ trong người lấy ra một cái túi nhỏ đưa cho Thạch Phong nói''Sư huynh trong túi càn khôn 1 vạn trung phẩm linh thạch,huynh hãy bí mật rời khỏi hoàng cung đi đến Hắc Sát Hội dùng số linh thạch này treo thưởng cho kẻ nào giết được Tô Tử Phàm, với số linh thạch này chắc chắn sẽ có Thiên Nguyên Cảnh động tâm.''

Đưa tay tiếp nhận túi càn khôn, Thạch Phong gật đầu nói ''Được rồi sư muội,ta sẽ hoàn thành tốt việc này.''Xong quay người li khai.

Túi càn khôn là một loại túi bên trong có một khoảng không gian,do các luyện khí sư tinh thông không gian minh văn luyện chế, mỗi một chiếc đều có giá đắt đỏ, võ giả bình thường nếu không có hậu thuẫn mạnh mẽ, không thể nào mua được một chiếc.

Linh thạch thì là do linh khí cô đọng lại thai nghén đi ra,hấp thu linh khí trong linh thạch giúp tăng tốc độ tu luyện,hồi phục lại chân khí đã tiêu hao,.... do đó võ giả đã lấy linh thạch làm tiền để mua bán... các hoạt động thương mại.

.......

Một gian mật thất trong, Tô Tử Phàm ngồi tu luyện,hư ảnh một long một hổ bao phủ người, khí tức Long Hổ tràn ngập căn phòng.

''Ba, đá...''

Tô Tử Phàm bỗng nhiên bật dậy, hai chân dũng mãnh ra những đòn thối hiểm ác, nhanh chóng, chuẩn xác,thối pháp trong nhu có cương,nếu như có người ở đây nhìn thấy, chắc chắn sẽ bị một màn múa thối pháp hoa lệ này làm mê say,tung hô một tiếng hảo thối pháp.

''Bồng...''

Một khí thế từ trên Tô Tử Phàm tỏa ra, Long Hổ bá đạo khí tức tràn ngập mật thất, hư ảnh long hổ cũng trở nên sinh động to lớn hùng bá so với trước. Tô Tử Phàm cảm giác mình bây giờ, mạnh hơn so với trước gấp mười lần.

''Cuối cùng cũng đã luyện thành Hàng Long Phục Hổ Khí Công tầng cao nhất Tích Lịch Long Hổ Kình, dựa vào bây giờ ta hẳn là có thể một chiêu đả trọng thương cùng giai cảnh giới võ giả bình thường,sức chiến hẳn là đạt đến Huyền Linh cảnh viên mãn trong tinh anh,cùng Địa Võ Cảnh sơ kỳ đối bính vài ba chục chiêu cũng được. Nếu như phục dụng Hàng Long Thập Bát Thối trong mạnh nhất Tích Lịch Cuồng Long có thể có cơ may đánh bại Địa Võ Cảnh sơ kỳ.''

Thu lại chân, Tô Tử Phám cảm nhận sức mạnh tăng tiến khóe miệng mỉm cười nói. Hệ thống võ học sẽ quan thâu cho hắn 90% độ tu luyện, 10% cần do tự mình hắn đi tu luyện thành. Thông qua vừa tu luyện hắn đã đạt tới đỉnh cấp của Hàng Long Phục Hổ Khí Công và Hàng Long Thập Bát Thối.

Oanh, đang....!!

Một âm thanh chấn động từ bên ngoài truyền vào mật thất, Tô Tử Phàm nghe thấy lập tức đi mở cửa mật thất bước ra ngoài,bên ngoài trời đã tối,ánh mắt hắn nhìn thấy Cưu Ma Trí đang cùng bốn hắc y nhân triền đấu.

''Điện hạ....''

Ngoài cửa mật thất Vân nhi nhìn thấy Tô Tử Phàm mở miệng định nói, thì Tô Tử Phàm đưa tay cắt ngang im lặng.

Bốn hắc y nhân tay cầm đoản nghiếm,tốc độ ra chiêu nhanh lẹ,chuẩn xác,bốn người vây công triền đấu Cưu Ma Trí nhưng không hề chiếm thượng phong, Cưu Ma Trí hai tay tề xuất chưởng, quyền liên miên đối phó bốn người không hề rơi xuống hạ phong.

''Ba người các ngươi ngăn trở hòa thượng này, ta đi lấy mạng Tô Tử Phàm.''

Một hắc y nhân nhìn thấy Tô Tử Phàm nói với đồng bọn, rút lui ra ngoài xoay hướng Tô Tử Phàm công đến. Ba người đồng ý, tăng tốc độ xuất kiếm kìm hãm Cưu Ma Trí.

''Muốn chết,Đại Lực Kim Cang Quyền.''

Thấy hắc y nhân công hướng Tô Tử Phàm, Cưu Ma Trí khuôn mặt nổi giận tay phải kim quang bao phủ đấm ra một quyền cương mãnh trấn lui ba người ra ngoài,Cưu Ma Trí có khoảng trống lấy tay phải làm đao, một luồng chân khí màu đỏ tụ lại vào.

''Hỏa Diễm Đao.''

Cưu Ma Trí đánh ra tuyệt kỹ của mình hướng hắc y nhân vừa bỏ hắn tấn công Tô Tử Phàm.

''Oanh, phốc''

Hắc y nhân thân thể bị đánh trúng, miệng phun nhất ngụm máu tươi, cả cơ thể như diều đứt dây rơi xuống đất,lục phủ ngũ tạng bị chấn vỡ,sau lưng một vết thương sâu máu tươi không ngừng chảy ra.

''Lão đại, trốn''

Ba hắc y nhân thấy thể lập tức hô một tiếng, theo sau ba người huy động thân pháp chạy ra ngoài.

''Muốn đi, bỏ mạng lại.''

Lúc nãy bị bốn người vây công, Cưu Ma Trí trong thời gian ngắn không thể làm gì, bây giờ một người bị hắn trọng thương, ba người còn lại mất ý thức chiến đấu chạy trốn. Hắn muốn diệt ba người này rất dễ dàng, hay tay xuất động tay phải đao, tay trái chưởng đánh ra.

''Hỏa Diễm Đao, Thần Chưởng Bát Đả.''

Một hỏa đao, một hoàng kim đại thủ phóng ra hướng ba người hắc y nhân công tới.

''Oanh ''

Ba người thân thể xương cốt đứt gãy vang lên, lục phủ ngũ tạng bị chấn vỡ tan, khóe miệng tiên huyết không ngừng tuôn ra kèm theo cả mảnh vụn nội tạng.

''Tich, Cưu Ma Trí giết chết Địa Võ Cảnh hậu kỳ, chủ nhân nhận được 130 điểm sát lục''

''Tich,Cưu Ma Trí giết chết Địa Võ Cảnh trung kỳ, chủ nhân nhận được 120 điểm sát lục.''

''Tich,Cưu Ma Trí giết chết Địa Võ Cảnh hậy kỳ, chủ nhân nhận được 130 điểm sát lục.''

Hệ thống âm thanh vang lên,thông báo điểm sát lục.

''Âm thanh hướng nào vậy...''

''Là chỗ Thất hoàng tử,nhanh đến có thích khách.''

Bên ngoài thị vệ nghe thấy lập tức chạy hướng đình viện Tô Tử Phàm, ầm ầm cửa đình viện bị phá, một nhóm khoảng hơn ba chục người thân mặc áo giáp, tay cầm bảo đao xông vào.

Một trang hán ánh mât sắc bén, tiến lên hướng Tô Tử Phàm cung kính hỏi ''Điện hạ ngài không sao chứ?''

''Một lũ bọ xít hôi mà thôi,làm sao có thể gây nguy hiểm cho ta, các ngươi đi ra ngoài đi, có gì cần ta sẽ gọi.''Ánh mắt đảo qua tráng hán Tô Tử Phàm khuôn mặt uy nghiêm lạnh lùng nói.

''Vâng điện hạ, lui''

Tráng hán cung kính đáp, quay người dẫn thị vệ đi ra ngoài.

Đợi thị vệ đi hết, Tô Tử Phàm tiến lên hướng hắc y nhân trọng thương đi tới, hắn ngồi xuống khóe miệng nở nụ cười tà dị nói''Ta hỏi ngươi trả lời nhé, nếu ngươi không trả lời ta sẽ cắt từng ngón tay của ngươi,xẻo từng miếng thịt của ngươi, làm đủ mọi hình thức tra tấn cho đến khi ngươi chết thì thôi.''Nói kéo xuống khăn bịt mặt của hắc y nhân. Một gương thư sinh khoảng hơn 30 tuổi hiện ra, bất cứ ai nhìn thấy cũng sẽ không nghĩ một gương mặt thư sinh hiền từ như thế này sẽ là một sát thủ.

Vân nhi nghe vậy trong lòng không khỏi giật mình, đây là vị điện hạ luôn hòa ái đối xử tốt với nàng đây sao. Cưu Ma Trí trung thành tuyệt đối với Tô Tử Phàm nên hắn không quan tâm Tô Tử Phàm hành xử.

''Để ta đoán nhé các ngươi chắc là sát thủ, vậy kẻ nào là người thuê các ngươi vậy.''Nhìn hắc y nhân,khuôn mặt lạnh lùng Tô Tử Phàm âm trầm hỏi.

Hắc y nhân khóe miệng nở nụ cười, ánh mắt khinh miệt nhìn thẳng Tô Tử Phàm, như đang nói ngươi đừng mơ tưởng ta sẽ không hé môi.

''Ồ, ta có lời khen cho sự gan dạ của ngươi đó.''Thấy hắc y nhân phản ứng nhe vậy, Tô Tử Phàm không có tức giận ngược lại tán thưởng mỉm cười nói.

''Vân nhi đừng sợ, đây là với kẻ địch ta không thể nhân từ,đối với ngươi ta coi ngươi là muội muội của ta đừng sợ ta,hãy xem ta như một tấm khiên chắn chắn che trở cho ngươi.''Ánh mắt ôn nhu nhìn Vân nhi, Tô Tử Phàm giọng ấm áp nói.

''Vâng điện hạ, dù người có làm thế nào,trở thành cái gì,người khác nói ngài ra sao, ta sẽ luôn đứng bên điện hạ.''Vân nhi nghe vậy trong lòng ấm ám, khuôn mặt quyết tâm dễ thương nói.

''Ừ tốt, ngươi đi nghỉ đi, ta có việc cần làm với vị này.''Tô Tử Phàm hài lòng gật đầu,Vân nhi nói ra được lời này rất hợp ý hắn.

''Vâng ''

Vân nhi khuôn mặt khả ái nói,quay người li khai.

''Giờ thì chúng ta bắt đầu nhé.''Nhìn bóng Vân nhi biến mất,Tô Tử Phàm kêu Cưu Ma Trí mang hắc y nhân vào mật thất để ngồi trên một chiếc ghế, hắn lấy ra một cây kéo,khuôn mặt tà dị âm trầm nói.

''A, a,a.... ác quỷ,ngươi là ác quỷ.''

Một lúc sau từng tiếng kêu thảm vọng khắp mật thất,hắc y nhân mười ngón tay bị cắt đứt,máu tươi không ngèng chảy ra,khuôn mặt tái nhợ sợ hãi hoảng loạn điên cuồng nói.

''Mới bắt đầu thôi mà, nào có muốn trả lời câu hỏi của ta không, hay để ta cắt xé thân thể ngươi.''Tô Tử Phàm khuôn mặt lành lùng cười nói,trong tay còn quơ quơ chiếc khéo dính đầy máu tươi..

''Ta trả lời,đại nhân muốn hỏi gì cứ hỏi,ta biết sẽ trả lời,làm ơn hãy ban ta một cái chết.''Hắc y nhân gật đầu liên tục nói.

''Ừ,kể hết sự việc đầu đuôi đi.''Tô Tử Phàm thu lại dáng tươi cười, âm trầm nói.

''Bốn người chúng ta là sát thủ của Hắc Sát Hội,hôm nay ta đến sát tử bảng để xem nhiệm vụ hợp,thì thấy xếp hạng thứ 100 giết chết Thiên Vân Quốc Thất hoàng tử Tô Tử Phàm tu vi Huyền,thù lao 1 vạn trung phẩm linh thạch, ta liền gọi thêm ba huynh đệ thân của ta cùng nhau đi làm, tối hôm nay chúng ta lẻn vào đình viện của ngài, thì bị hòa thượng này phát giác,bốn người chúng ta liền chuẩn bị nhất kích tất sát hòa thượng,ai ngờ hòa thượng này mạnh mẽ quá dự liệu,chúng ta liền bị diệt ba người, ta thì bị ngài bắt sống''Hắc y nhân kể lại chi tiết mọi việc.

Nghe được Hắc Sát Hội, Tô Tử Phàm lông mày nhíu lại,Hắc Sát Hội là tổ chức sát thủ đứng đầu ở Âu Lạc Thánh Giới,có chi nhánh phân đà ở khắp mọi nơi trên thế giới này. Đây không phải là hiện tại Tô Tử Phàm có thể đụng thế lực.

''Ngươi có biết ai là người đặt thù lao giết ta không.''Tô Tử Phàm hỏi.

''Không, Hắc Sát Hội luôn bảo kín thông tin về khách hàng.''

Hắc y nhân lắc đầu nói.

''Câu hỏi cuối Hắc Sát Hội phân đà ở đây,đà chủ cảnh giới là gì vậy.''Nghĩ đến cái gì Tô Tử Phàm khuôn mặt nở nụ cười lâm li hỏi.

''Đà chủ cảnh giới Tôn Hầu,cụ thể Tôn Hầu mấy tầng thì ta không rõ nắm''Hắc y nhân đáp.

''Ừ cảm ơn ngươi.''Tô Tử Phàm lạnh lùng nói. Chân trái tung một thối kết liễu hắc y nhân.
Nhìn xem máu tươi khắp người thi thể Tô Tử Phàm khuôn mặt không hề cảm xúc nào, hắn cảm thấy hệ thống đang tiêu trừ dần cảm xúc của hắn, là người thế kỷ 21 hắn lúc đầu rất kỵ giết người, nhưng qua thế giới này,hắn càng ngày càng cảm giác mình trở nên lanh lùng, sát phạt hơn,những cảm xúc như nhân từ, tình thương đang mất dần.

''Tich,chủ nhân đánh giết Địa Võ Cảnh hậu kỳ nhận được 130 điểm sát lục''

''Tich, chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ ẩn sát phạt:giết chết một người trên thế giới này.''

''Phần thưởng một lần triệu hoán,1000 điểm sát lục,một vòng xoay may mắn.''

''Tich, Nhiệm vụ kẻ phạm ta tất tru.:Giết chết kẻ thuê sát thủ ám sát.''
''Phần thưởng:Một lần triệu hoán, hai lần vòng xoay may mắn, 2000 điểm sát lục.''

''Nhiệm vụ quyền uy đế vương không thể nghịch:Tiêu diệt Hắc Sát Hội phân đà.''
''Phần thưởng:Hai lần triệu hoán, Bốn lần vòng xoay may mắn,4500 điểm sát lục.

Liên tiếp hệ thống âm thanh vang lên, làm Tô Tử Phàm khuôn mặt nở nụ cười, hắn muốn nói cảm ơn kẻ đã thuê sát thủ đến ám sát hắn,chỉ có giết chóc là cách hắn nhanh nhất trưởng thành.