Chương 7:Đàm Nhã Uyên.

Sát Lục Hệ Thống

Chương 7:Đàm Nhã Uyên.

''Tich,Nhiệm vụ tiêu diệt Bạch Linh tông:Bach Linh Tông và chủ ký sinh là kẻ thù không chết không thôi,hãy tiêu diệt Bạch Linh Tông.

''Phần thưởng:1 lần triệu hoán nhân vật, 1 lần vòng xoay may mắn, 1000 điểm sát lục.''

Hệ thống thông báo nhiện vụ tiêu diệt Bạch Linh Tông.

Tô Tử Phàm trong lòng đối Bạch Linh Tông mang tuyệt sát,từ hắn giết Linh phi đám người, hắn và Bạch Linh Tông đã không chết không thôi, lần này Bạch Linh Tông với Hà Cao Mẫn ra tay với hắn. Có vẻ như Hà Cao Mẫn muốn lật đổ cha hắn, nên Hà Phong Lâm hôm nay đến gây chuyện và cả Ngô Viễn dám ra tay nặng như thế đả thương hắn.

Cưu Ma Trí được Hoàng Thường dùng Cưu Âm Chân Khí chữa thương đã đứng dậy đi lại được,dù sao ăn nguyên chưởng của hai vị Bạch Linh Tông trưởng lão Thiên Nguyên cảnh đại thành còn sống thật là may mắn.

''Tại hạ tên Cao Phong,Lầu chủ gửi lời mời muốn gặp Thất hoàng tử.''

Lúc này một nam tử trung niên thân mặc áo bào màu tím mập mạp từ trên lầu hạ xuống,khuôn mặt hòa ái mỉm cười nói.

''Tửu Lầu Ngự Viện lúc nãy tại sao không ra ngăn cản, bây giờ Lầu chủ lại cho mời gặp Thất hoàng tử, thật kỳ lạ nha''

''Trận chiến lúc nãy thật mãn nhãn nha, Hà phủ và Bạch Linh Tông hợp tác tạo phản sao, dĩ nhiên cùng với Bạch Linh Tông ra tay với Thất hoàng tử, nếu không phải hoàng bào trung niên nhân kia xuất hiện Thất hoàng tử nhóm người kết quả sẽ rất thảm nha.''

''Người mặc hoàng bào này nghe Thất hoàng tử gọi Hoàng Thường, thật mạnh nha bên Bạch Linh Tông người mỗi người nhất chưởng đi đời nhà ma, Ngô Viễn và Hà Phong Lâm thì bị nhẹ nhàng một chưởng đoạn kinh mạch thật là mạnh nha.''

''Không biết Thất hoàng tử từ đâu mời chào được người này, ở Thiên Vân quốc ta chưa nghe danh Tôn Hầu nào tên Hoàng Thường.''

''Có thể người này chính là hoàng thất cung phụng hoặc khanh khách,hoàng thất âm thầm ẩn giấu cao thủ.''

''Thiên Vân quốc nước rất sâu nha,lần này Hà Cao Mẫn và Bạch Linh Tông xong rồi.''

...

Xung quanh võ giả tụ tập lại bàn luận,tiếng huyên náo vang lên liên tục, theo bọn họ thấy Hoàng Thường là hoàng thất ẩn giấu cao thủ.

.............

''Ừ, các ngươi ở lại đây, một lát trong cung thị vễ sẽ đến,Hoàng Thường cùng ta lên gặp vị Lầu chủ này.''

Tô Tử Phàm ánh mắt nhìn Cao Phong một chút, quay sang nói với Vân nhi đám người.

''Vâng.''

Ba người đồng thanh cung kính nói.

''Đi thôi.''

Tô Tử Phàm nhìn Cao Phong nói.

Cao Phong mỉm cười hòa ái gật đầu dẫn đầu đi lên lầu,Hoàng Thường tay vịn Tô Tử Phàm theo sau.

Đối với vị Lầu chủ này Tô Tử Phàm cũng có chút hiểu biết, đây là một vị xinh đẹp nữ tử đến đây từ năm năm trước lập nên Tửu Lầu Ngự Viện, người này tu vi cao cường thần bí không ai biết tên của nàng,mọi người thường gọi Lầu chủ,thủ hạ cũng không phải hạng thường,lập ra quy củ cấm chiến đấu trong tửu lầu,kẻ vi phạm giết.

Tô Tử Phàm được mẫu thân dặn ở Thiên Vân quốc này thoải mái hành sự không cần câu thúc,với cả theo hắn nghĩ vị Lầu chủ này có mạnh hơn nữa cũng chỉ là Tôn Hầu,hắn dưới tay có Hoàng Thường và mẫu thân hắn bảo kê còn gì phải sợ cái quy củ này.

Lầu chủ ở tầng năm của tửu lầu, rất ít khi ra mặt, mọi việc lớn nhỏ đều do Cao Phong chủ trì.

Ba người đi đến tầng năm,nơi này có một căn phòng cửa mở, bên trong phòng trang trí nhẹ nhàng nhung lụa,xung quanh đứng các thị nữ, trung tâm một vị nữ tử thân mặc áo đỏ xiêm y ngồi ở một bàn ngọc bạch tinh sảo,mái tóc đen cài một cây trâm phượng, khuôn mặt kiều diễm đẹp đẽ, ánh mắt hút hồn bất cứ người nam tử nào,bộ ngực sữa căng tròn.

''Lầu chủ Thất hoàng tử đã đến,thuộc hạ xin cáo lui.''

Cao Phong khuôn mặt thu lại tươi cười, nghiêm túc cung kính nói,quay người li khai. Hắn biết vị này xinh đẹp Lầu chủ nhìn như thế hiền hòa xinh đẹp, người bị nàng giết nhưng rất nhiều.

Tô Tử Phàm ánh mắt ngắn nhìn vị này Lầu chủ, không thể không nói vị này lầu chủ nếu mà ở Trái Đất đủ để làm tuyệt sắc mỹ nhân. Mặc dù vị này thật tuyệt sắc, nhưng Tô Tử Phàm cũng không có bất cứ cảm xúc gì,hắn vẫn khuôn mặt bình thường lạnh lùng.

''Không hổ là nhi tử của Nguyệt Tuyết tỷ, khí chất thật giống, tính cách cũng thật giống bá đạo ngang bướng.''

Lầu chủ ánh mắt từ trên xuống dưới đánh giá Tô Tử Phàm,khóe miệng nở nụ cười nói.

''Bắc Nguyệt Tuyết là tên thật của mẫu thân ngươi Hoàng Yên Phi,ngươi có thể về hỏi mẫu thân ngươi để biết thêm.''

Tô Tử Phàm đang định nói gì,Lầu chủ lên tiếng chặt nói.

Nghe vậy Tô Tử Phàm trong lòng muôn ngàn suy nghĩ,mẫu thân tại sao lại phải đổi tên,và tại sao vị này Lầu chủ này lại biết tên của mẫu thân, Lầu chủ không có lí do lừa dối hắn việc này, việc này lừa dối chả có nghĩa lý gì,vị Lầu chủ này có vẻ như biết rất nhiều về mẫu thân hắn. Việc này về hoàng cung hắn phải hỏi mẫu thân.

''Đến đây ngồi xuống cùng ta nói chuyện.''

Chỉ vào một chiếc ghế bạch ngọc,Lầu chủ nói.

Tô Tử Phàm đi đến ngồi xuống, Hoàng Thường đứng ở phía sau.

''Không biết Lầu chủ và gia mẫu có quan hệ như thế nào.''

Tô Tử Phàm hiếu kỳ hỏi.

''Ta và mẫu thân ngươi coi như đồng môn đi.''

Lầu chủ đáp.

''Gặp qua sư thúc,không biết sư thúc xưng hô như thế nào.''

Đứng dậy hai tay chắp lại,Tô Tử Phàm nói.

''Tốt,ta tên Đàm Nhã Uyên,ngươi cứ gọi sư thúc là được.''

Hài lòng gật đầu Lầu chủ mỉm cười nói.

''Đây là một viên Hồi Nguyên Đan là một viên Ngũ phẩm đan dược có thể giúp thương thế của ngươi khỏi,hãy phục dụng luôn đi. Sự tình ở dưới kia sư thúc muốn chứng kiến thực lực và tính cách của ngươi nên đã không ra giúp ngươi, thật không sai, lúc ngươi gặp nguy ta đang định giúp thì thủ hạ của ngươi tên hoàng bào này đến.''

Đàm Nhã Uyên ra lệnh từ thị nữ đằng sau lấy ra một hộp gỗ đưa cho Tô Tử Phàm nói.

''Cảm ơn sư thúc''

Nhận hộp gỗ Tô Tử Phàm cảm kích nói,từ bên trong lấy ra một viên màu trắng đạn được to bằng ngón tay cái,lập tức cho vào miệng nhai như nhai kẹo,vận chuyển Cửu Dương Thần Công. Thân thể một luồng nhiệt lượng tỏa ra,thân thể bên trong như một lò lửa, cơ thể bên ngoài da thịt xích hồng, thương thế cấp tốc lành lại. Một lát sau sắc mặt Tô Tử Phàm sắc mặt hồng hào trở lại, cơ thể tràn đầy khí lực.

''Sư thúc có thể nói cho ta biết các người là đồng môn ở đâu và tại sao gia mẫu lại phải dùng tên giả không.''

Thu công lại Tô Tử Phàm hỏi.

''Cái này sao nó cũng phải bí mật gì,mẫu thân ngươi và ta đều là Nhật Nguyệt Thánh Giáo đời trước thánh nữ,cái tên thánh nữ nghe thì hay nhưng chúng ta chỉ là hàng hóa để kết minh mang lại lợi ích cho thánh giáo. Bắc Nguyệt Tuyết tỷ là Bắc gia tiểu thư thiên phú vô song ép diệt thánh giáo tất cả

thiên khiêu. Nhưng trong Bắc gia cho rằng nàng chỉ là một nữ nhi nên đã không chú trọng bồi dưỡng nàng tu luyện,mà chọn ca ca của Tuyết tỷ và cũng là bá phụ của ngươi Bắc Lân Kỳ một kẻ thiên phú thường thường làm đối tượng bồi dưỡng tu luyện để kế thừa Bắc gia.

Bắc gia là một gia tộc nhỏ trong thánh giáo, vì ham muốn quyền lực địa vị trong giáo và tài nguyên tu luyện nên muốn thông gia với thánh giáo đệ nhất gia tộc La gia,gia chủ của Bắc gia và cũng là ngoại tổ phụ của ngươi đã quyết định gả Nguyệt Tuyết tỷ cho La gia đại công tử La Hào. Không chấp nhận việc này Nguyệt Tuyết tỷ đã bỏ trốn.''

Đàm Nhã Uyên nói.

Nghe vậy Tô Tử Phàm khuôn mặt thất kinh, mẫu thắn hắn thế mà bị tình tiết này. Nhật Nguyệt Thánh Giáo chắc là một đại thế lực,dù sao nhìn mẫu thân hắn là biết khủng như thế nào thế lực mới tạo ra. Mẫu thân hắn thế mà bị ngoại tổ phụ của hắn bán, thật là đồ rác rưởi ngoại tổ phụ,những kẻ vô dụng thường chỉ đi cúi đầu trước người khác và nịnh bợ để có một cuộng sống tốt, không biết tự tay vươn lên mà chỉ muốn hưởng thụ.

Trong lòng Tô Tử Phàm đối với vị ngoại tổ phụ này thật chán ghét. Vậy thì Tô Thiệu không thể nào là cha hắn, mẫu thân hắn bỏ một đại thế lực không cưới, không thể nào cưới một người ở một cái tiểu quốc này.

Mặc dù có những đôi phu thê như thế. Nhưng mẫu thân hắn,Tô Tử Phàm biết nàng sẽ không bao giờ lấy một tên yếu hơn mình làm phu quân. Việc này về hoàng cung phải hỏi mẫu thân.

Tô Tử Phàm tiếp tục cùng Đàm Nhã Uyền nói một chút chuyện phiếm, Đàm Nhã Uyên nói Nhật Nguyệt Thánh Giáo bị người thiên hạ gọi là ma giáo và nàng đến Thiên Vân thành là để hổ trợ và bảo vệ một vị thành nữ được gửi vào Thần Võ Học Cung làm nội gián. Một công việc nguy hiểm,một khi bị phát hiện lập tức mất mạng,và vị này thánh nữ cũng là Bắc gia đệ tử. Vị này thánh nữ tên Bắc Lạc Nhi phải gọi Bắc Nguyệt Tuyết là cô,gọi Tô Tử Phàm là biểu ca.

''Sư điệt xin cáo lui, ngày khác sẽ đến bồi chuyện sư thúc.''

Tô Tử Phàm đứng dậy chắp tay nói.

''Ừ, nếu ngươi có vào Thần Võ Học Cung hãy chiếu cố một chút Lạc Nhi,ta đã nhận nàng làm đệ tử nên lần này ta mới đến bảo hộ nàng,ở trong Bắc gia nữ tử thường không được coi trọng. Mặc dù là đại tiểu thư và thánh nữ nhưng phải đi làm công việc nguy hiểm này.''

Đàm Nhã Uyên nói.

Gật đầu đồng ý một cái, Tô Tử Phàm dẫn theo Hoàng Thường xoay người li khai,hắn phát hiện mình thân thế thật không đơn giản,biết đâu lão cha hắn là một đại cường giả nào. Hiện tại hắn rất muốn về hỏi mẫu thân mình.

Lúc này ở lầu một thị vệ trong hoàng cung đã đến dẫn đầu bởi một vị tướng quân trung niên tu vi Thiên Nguyên cảnh đại thành tên Trịnh Lương,Cưu Ma Trí và Lâm Viễn Đồ đang được một vị đan sư chăm sóc,Vân nhi ngồi ở một bên ngoan ngãn chờ Tô Tử Phàm.

Lúc này Tô Tử Phàm cùng Hoàng Thường đi xuống, Trịnh Lương khuôn quan tâm hỏi''Điện hạ thương thế của ngài...''

''Không sao, Lầu chủ đã giúp ta trị thương, giờ đã không sao.''Tô Tử Phàm chặt đứt nói.

''Điện hạ hôm nay sự việc đã điều tra ra, từ miệng Hà Lâm Phong chúng ta đã biết Hà Cao Mẫn liên hợp tất cả văn võ, bá quan trong triều và Bạch Linh Tông tạo phản. Chúng ta đã bắt được số lớn đại thần, nhưng Hà Cao Mẫn và một ít đại thần đã chạy thoát,còn Bạch Linh Tông hiện tại triều đình đang chuẩn bị tiêu diệt.''

''Ừ, Bạch Linh Tông sao, Hoàng Thường người cùng ta đi một chuyến Bạch Linh Tông.''

''Vâng, công tử.''