Chương 6:Hàn Phong Lâm

Sát Lục Hệ Thống

Chương 6:Hàn Phong Lâm

''Nào uống, một ngày nào đó chúng ta sẽ đứng trên đỉnh cao của thế giới.''

Tô Tử Phàm tay trai cầm chén rượi mời Cưu Ma Trí và Lâm Viễn Đồ.

''Chắc chắn rồi.''

Lâm Viễn Đồ và Cưu Ma Trí cùng nhau nâng chén rượi cạn chén nói, hai người đều là hệ thống suất ra, đương nhiên biết sự tồn tại của hệ thống, ngày sau sẽ còn những người rất mạnh đi ra.

Vân nhi thấy ba người nói vậy cái hiểu cái không, ngây thơ tiếp tục ăn chiếc đùi gà trên tay.

''Ô ô, đây không phải là chúng ta Thất hoàng tử đệ nhất thiên tài của Thiên Vân quốc sao, nghe nói gần đây Thất hoàng tử mới giết hai vị vương phi, 2 vi hoàng huynh,một vị quan thái tế. Cách làm thật ác độc,hung tàn nha, nếu để Thiên Vân quốc rơi vào tay Thất hoàng tử không biết bao nhiêu người sẽ bị đồ sát nha.''

Một thiếu niên thân mặc áo trắng cẩm bào khoảng hơn hai mươi tuổi, dẫn theo một lão giả và một bà lão đi bước vào Tửu Lầu Ngự Viện hướng Tô Tử Phàm đám người bàn đi tới nói.

Xung quanh người trong Tửu Lầu Ngự Viện nghe thấy liền ánh mắt quay sang nhìn Tô Tử Phàm, âm thanh huyên náo bàn tán.

''Đây là Thất hoàng tử sao,trang phục gì thế này thật quái dị''

''Nghe nói vị này Thất hoàng tử xông vào tẩm cung của Linh phi,giết hết tất cả người trong đó bao gồm cả Linh phi và một vị vương phi khác, có cả một vị quan thái tế,thật là đủ hung danh vang dội a.''

''Nghe nói tên hòa thượng kia là người giết Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử, còn tên khuôn mặt âm hàn kia là người giết Linh phi đám người.''

''Tên hòa thượng này chắc là Cưu Ma Trí, tên mặt hoa da phấn âm hàn kia chắc là Lâm Viễn Đồ.''

''Hai tên này Thất hoàng tử chiêu mộ được từ đâu nha, ở xung quanh Thiên Vân quốc như hai bọn chúng tên ta chưa nghe bao giờ.''

''Vị công tử này là ai,thế mà dám nói như thế với Thất hoàng tử.''

''A người công tử này là Hà Phong Lâm,con trai của Hà Cao Mẫn Đại tướng quân,Hà phủ thiếu gia, nghe nói năm nay 25 tuổi tu vi đã đạt đến Địa Võ Cảnh sơ kỳ,thiên phú thật là yêu nghiệt nha.''

....

Ở bên ngoài đường phố tầng 2 một quán khách điếm đối diện cách Tửu Lầu Ngự Viện hai mươi mét trong Ngô Viễn và Bạch Khổng Vạn đang đứng nhìn Tửu Lầu Ngự Viện. Ngô Viễn nhìn thấy thiếu niên đi vào giọng điệu trêu trọc Tô Tử Phàm hai mắt nhíu lại.

''Tô Tử Phàm nhưng là nhân vật độc ác,Ngô tiên sinh không cần xuống đấy bảo vệ an nguy cho quý công tử sao.''Nhị trưởng lão nhìn thấy thiếu niên, nhìn bên cạnh nhíu mày Ngô Viễn nói.

''Không sao trong Tửu Lầu Ngự Viện cấm chỉ đánh nhau,nếu động thủ tất sẽ có người ra ngăn cản,với cả công tử bên người có hai vị phu thê Tôn lão và Chu bà đều là Thiên Nguyên cảnh trung kỳ không có gì nguy hiểm cả.''Ngô Viễn khuôn mặt giãn ra từ từ nói.

Nghe vậy Nhị trưởng im lặng không nói,hắn chỉ là thuận miệng nhắc nhở thôi, dù sao bọn hắn đang cùng Hà Cao Mẫn hợp tác.

.....

Tô Tử Phàm ánh mắt nhìn Hà Phong Lâm,khuôn mặt mỉm cười nói''Ta không biết ngươi lấy đâu ra can đảm nói như thế với ta vậy,con người của ta rất đơn giản, người không chạm ta thì ta không đụng người.''

Dứt lời, Tô Tử Phàm động chân trái một thối Thanh Long Xuất Động đánh ra,''ngâm'một con thanh long xuất hiện bám vào chân trái.

Tô Tử Phàm động tác làm tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, chỉ một lời không hợp liền động thủ, đây không hợp sáo lộ ra bài đi. Với cả theo bọn họ Tô Tử Phàm chỉ mới Huyền Linh đại thành không thể nào là đối thủ của Hà Phong Lâm,có thiên tài vượt cấp nhưng là tiểu cấp, chứ không phải đại cấp.

Hắn Tô Tử Phàm xưa nay không bao giờ nói chuyện nhiều với kẻ mà hắn đã cho vào danh sách tất sát,quy luật của hắn rất đơn giản người không cản đường hắn thì hắn cũng chả đụng chạm người.

''Để ta xem ngươi Thất hoàng tử có xứng với cái danh đệ nhất thiên tài Thiên Vân Quốc không.''

Hà Phong Lâm thấy Tô Tử Phàm động thủ, khóe miệng nở nụ cười, hắn muốn chính là như vậy. Hắn cho rằng mình thiên phú không hề thua kém Tô Tử Phàm, hắn thua Tô Tử Phàm chỉ là do tài nguyên tu luyện và công pháp của hoàng thất Tô gia mà thôi. Hôm nay hắn nghe kế hoạch lật đổ hoàng thất Tô gia của cha hắn, hắn liền trong lòng vô hạn vui mừng,chỉ cần Tô Tử Phàm chết Thiên Vân quốc thế hệ tuổi trẻ sẽ do hắn đứng đầu.

Lúc nãy hắn vô tình đi ngang qua đại phủ Hà gia, vô tình nghe được cha hắn nói Tô Tử Phàm đang ở Tửu Lầu Ngự Viện, hắn liền dẫn theo hai thủ vệ của mình đến đây khiêu khích Tô Tử Phàm, đánh bại Tô Tử Phàm tiện thể bắt Tô Tử Phàm mang về cho cha hắn, đặc biệt là để Thiên Vân Quốc mọi người đều biết hắn mới là đệ nhất thiên tài.

''Phong Lôi Quyền''

Hà Phong Lâm đưa tay cản lại hai vị lão giả sao lưng,nhất quyền lôi điện đánh ra. Một quyền này xung quanh mọi người,đều liên tưởng đến cảnh Tô Tử Phàm bị trọng thương tràng cảnh.

''oanh.''

''Cái gì''

Thối Quyền giao nhau sóng xung kích phá tan xung ban bán kính 10 mét kiến trúc, Hà Phong Lâm bay ngược lại năm mét mới hạ xuống chao đảo đứng vững bước chân, nhìn Tô Tử Phàm thần sắc không thể tin được nói. Hắn Địa Võ Cảnh giao thủ với Tô Tử Phàm rơi vào hạ phong, khuôn mặt ghen ghét nổi nên nồng đậm.

Tô Tử Phàm sử dụng là Địa giai công pháp Hàng Long Phục Hổ Khí Công uy lức mạnh hơn nhiều lần so với công pháp và võ kỹ Hà Phong Lâm tu luyện, nếu dùng Cửu Dương Thần Công nhất thối đã trấn sát.

Nhưng không chờ hắn suy nghĩ, Tô Tử Phàm đắc thế không giảm tung ra một chiêu Hắc Long Thấu Tâm, thối chân ảo diệu nhắm ngay tim tấn công, Hà Phong Lâm khuôn mặt biến đổi từ úi càn khôn,lấy ra cây ngân thương,thủ thế ngăn chặn,''bành'' tay Hàn Phong Lâm run lên thương rung gần tuột tay.

Tô Tử Phàm tiếp tục ra một chiêu Quần Long Loạn Vũ cùng lúc thối chân như vũ bão tấn công, Hà Phong Lâm tay cầm ngân thương đón đỡ không kịp bị liên hoàn thối tấn công, thân thể nhiều chỗ chị thương thế đau nhức, khóe miệng tiên huyết chảy ra,''bành''cả người lùi lại 10 bước, sắc mặt tái nhợt sợ hãi. Nhìn thấy tình trạng như vậy hai lão giả đang tiến lên bảo vệ Hà Phong Lâm,thì Lâm Viễn Đồ một kiếm khí chém ra phóng ngưới đến ngăn chặn hai người. Phía xa bên ngoài Ngô Viễn thấy thế thầm kêu không tốt, khuôn mặt nỏi vẻ âu lo nói ''Tại sao Tửu Lầu Ngự Viện không ai ra ngăn cản.''

''Tạm biệt ngươi,Vân Long Phá Lĩnh''

Tô Tử Phàm khuôn mặt lạnh lùng tràn đầy sát khí nói,vận kình vào hai đầu gối, hướng đầu của Hà Phong Lâm nện.

''Dừng tay.''

Ngô Viễn từ bên ngoài xông vào khuôn mặt gần thét nói, nhất chưởng cách không đả Tô Tử Phàm.

''Phốc,khộc''

Tô Tử Phàm khuôn mặt biến ảo một ngụm tiên huyết phun ra, bay ngược về đằng sau, ầm ầm ''bộp''đụng gãy cầu thang ngã xuống sàn nhà,xương gừng bị trẫn gãy vài cây, khuôn mặt tái nhợ, ánh mắt lạnh lùng tràn đầy sát khí nhìn Ngô Viễn.

''Điện hạ.''

''Công tử''

''Công tử.''

Vân nhi, Cưu Ma Trí và đang ngăn chặn hai vị lão phụ Lâm Viễn Đồ hét lên,Lâm Viễn Đồ khuôn mặt tức giận Kim Xà Kiếm rung động như sống lại, một tuyệt hảo đường kiếm xẹt qua yết hầu hai vị lão phụ.

Lâm Viễn Đồ quay người hướng Ngô Viễn thân pháp được dùng đến cực hạn để lại hàng loạt tàn ảnh, nhất kiếm Lưu Tinh Phi Trụy, nhanh lẹ gọn gàng cực hạn tốc độ, Ngô Viễn hai tay chấn động một luồng chân khí hình màu xanh thuẩn hiện lên.

Kiếm của Lâm Viễn Đồ dễ dàng xuyên thủng hình thuẫn,Ngô Viễn thấy vậy cực tốc né tránh, má một vết thương do kiếm gây ra máu tươi thấm ra.

''Cái gì, kiếm đó là Thất Phẩm Bảo Binh.''

Ngô Viện dùng thân pháp rút lui ba mươi mét, nhìn Kim Xà Kiếm tràn đầy khó tin nói,ở Thiên Vân Quốc trấn quốc binh khí cũng chỉ là một thanh Vũ Long Thương Bát Phẩm Bảo Binh. Thuộc hạ của Thất hoàng tử thế mà có một thanh Thất phẩm bảo binh. Hà Cao Mẫn cũng chỉ là dùng một thương Lục phẩm bảo binh

Lâm Viễn Đồ thế công không giảm tiếp tục ra một chiêu Hoa Khai Hiến Phật, kiếm chiêu biến ảo nhìn đẹp như hoa, nhưng lại ẩn chửa sát cơ nồng đậm.

''Bạch tông chủ,tên dùng kiếm này là người giết nữ nhi và đồ đệ của ngươi.''

Đối mặt Thất Phẩm Bảo Binh cộng với thân pháp và kiếm chiêu nhanh nhẹn,Ngô Viễn liền phải tránh mùi nhọn kích động Bạch Khổng Vạn ra tay giúp đỡ. Tốc độ hắn không kịp, tấn công kẻ địch có Thất Phẩm Bảo Binh hắn không lại.

''Tiểu súc sinh chết đi.''

Bạch Linh Tông bốn người từ bên ngoài phi thân vào, Bạch Khổng Vạn và Bạch Triệu hai mắt sát khí nồng đặc,hai người tay duỗi ra một Băng Sương Chưởng hướng Lâm Viễn Đồ đánh tới,hai vị trưởng lão thì hướng Tô Tử Phàm chụp tới.

Tô Tử Phàm bây giờ thân mang trọng thương được Vân nhi và Cưu Ma Trí đỡ dậy, ngồi xếp bằng vận chuyển Cửu Dương Thần Công trị thương,thương thế mặc dù chuyển biến tốt hơn nhiều, nhưng cách biệt cảnh giới quá lớn làm hắn tổn thương ngũ tạng lục phủ,chỉ dựa vào Cửu Dương Thần Công cần rất lâu thời gian mới có thể khỏi.

Cưu Ma Trí thấy nhị vị trưởng lão đánh tới, tay phải làm đao tụ một luồng chân khí đánh ra,.

Bên này Lâm Viễn Đồ buộc phải thu thế kiếm tránh né hai chưởng của cha con Bạch Khổng Vạn, lúc này Ngô Viễn chớp thời cơ một chưởng đánh ra,Lâm Viễn Đồ không kịp né tránh,''khốc''xương cốt đứt gãy âm thanh vang lên,như diều đứt dây bay ngược ra bên ngoài đường phố,''bộp''rơi xuống đường ''phốc''Lâm Viễn Đồ tay ôm ngực nhất ngụm tiên huyết bay ra. Ngô Viễn tiến lên nhặt Kim Xà Kiếm xong quay người đi tới Hàn Phong Lâm giúp hắn trị thương,Bạch Khổng Vạn cha con ánh mắt sát ý lấp đầy,đi ra tửu lầu một chưởng định kết liễu Lâm Viễn Đồ,''oanh''bỗng nhiên một nam tử trung niên thân mặc hoàng bào xuất hiện hai chưởng đâp vào sau lưng Bạch Khổng Vạn và Bạch Triệu,thân thể xương cốt da thịt không chịu bất cứ tổn hại gì, bên trong lục phủ ngũ tàng đều bị phá tan,''bộp''hai người ngã xuống đất.

''Muốn chết''

Nhị vị trưởng lão thấy Cưu Ma Trí tấn công, khuôn mặt kinh thường nói,hai người một quyền một chưởng đánh ra.

Ầm ầm Cưu Ma Trí cả người đụng đổ vách tường tửu lầu,''khóe miệng máu tươi tràn ra, khuôn mặt tái nhợt, Thiên Nguyên Cảnh công kích không phải hắn có thể đấu.

''Các ngươi không được đụng điện hạ''

Vân nhi thân thể nhỏ bé đi ra che chắn trước người Tô Tử Phàm ngăn chặn nhị vị trưởng lão, khuôn mặt nhỏ nhắn quyết tâm nói.

''Tránh ra.''

Nhị vị trưởng lão bên trong Tam trưởng lão khuôn mặt ác sát nói, tay phải vung lên một chưởng bổ xuống, chưởng thế uy năng mãnh mẽ, nếu trúng chưởng này thân thể của Vân nhi không biết sẽ biến thành gì.

''Tồi Tâm Chưởng.''

Một người nam tử trung niên khuôn mặt nho nhã, khí chất chính khí sâm nghiêm, thân mặc hoàng bào, bỗng nhiên cuất hiện hai chưởng đánh ra, nhị vị trưởng lão thân thể lúc phủ ngũ tạng bị đập nát thành từng mảnh nhỏ,khóe miệng máu tươi tràn ra kèm theo mảnh vỡ nội tạng.

''Công tử, Hoàng Thường đến muộn mong ngài trách phạt.''

Nam tử trung niên quỳ một chân xuống đất cung kính nói.

''Không sao, ngươi không đến chắc ta lành ít dữ nhiều rồi,ngươi đi giúp Cưu Ma Trí trị thương đi.''

Tô Tử Phàm hai mắt mở ra, thần sắc tái nhợt nhìn nam tử trung niên nói.

''Vâng''

Hoàng Thường cung kính nói, đứng dậy đi đến chỗ Cưu Ma Trí.

''Công tử hai bọn chúng, mời ngài xử lý.''

Lúc này Lâm Viễn Đồ lôi hai người Ngô Viễn và Hàn Lâm Phong,đi đến nói,cả hai người toàn thân kinh mạch đều đứt hết hôn mê,đều bị Hoàng Thường đi vào tửu lầu đầu tiên cách không một chưởng Thủy Huy Ngũ Huyền phế bỏ.

''Ừ,Hàn Phong Lâm để lại, hắn giết.''

Tô Tử Phàm ánh mắt lạnh lùng sát khí nhìn Ngô Viễn nói.

''Vâng.''

Một kiếm trảm ra, đầu Ngô Viễn rơi xuống đất.