Chương 28: Phổ cập hệ thống.

Phản Địa Đàng

Chương 28: Phổ cập hệ thống.

Chương 28: Phổ cập hệ thống.

"Thế giới này có hai loại hệ thống.

Hệ thống thứ nhất mang tên Class, ta có thể tạm gọi đây là Lớp hoặc Hệ.

Class được khai mở lần đầu tiên ở buổi đại điển năm một đứa trẻ lên 6 tuổi. Ở đó chúng sẽ nhận sự che chở và soi rọi từ một trong bảy vị Niên Thú – hay còn gọi là Thần Linh ở vùng đất mà họ sinh sống.

Class có thể được phân loại dựa vào màu sắc thể hiện ra sức mạnh khi cá nhân bùng phát. Đỏ tượng trưng cho Tiên Phong, Cam thì là Đấu Sĩ, Vàng Bậc Thầy Vũ Khí, Lục là Y Sư, Lam thì Thuật Sư, Chàm sẽ là Kĩ Sư và cuối cùng Tím Trinh Sát.

Sở dĩ có cho mình bảy loại màu sắc này là bởi cơ thể con người có cho mình bảy luân xa chính, tồn tại dọc khắp cơ thể theo chiều đứng.

Bảy luân xa này được biểu hiện bằng bảy màu sắc tương ứng bảy sắc cầu vồng và chính là bảy màu biểu tượng của Class (Hệ, Lớp).

Khi vị Niên Thú làm đại điển cho một đứa bé, Niên Thú sẽ sử dụng quyền năng của bản thân để khai phá toàn bộ luân xa kia trên cơ thể đứa bé.

Chính lúc này một đứa bé sẽ mang cho mình sức mạnh trong cơ thể non nớt.

Và để đảm bảo việc cơ thể non nớt kia không bạo thể và nổ tung như một quả bóng bơm đầy khí Hydro, Niên Thú đã "ép" toàn bộ sức mạnh của sáu luân xa và dồn tất cả vào luân xa khoẻ mạnh nhất của đứa bé.

Đây là lúc cơ thể chúng sẽ sản sinh ra một "tầng", có thể gọi là "tầng chứa".

Chính là Biển Ki mà người đời đặt tên cho nó.

Biển Ki hay "tầng chứa" là nguồn gốc cho sức mạnh siêu nhiên tiềm ẩn trong cơ thể một con người.

Loài người sau ba kỷ nguyên ròng rả, khổ cực, dày công nghiên cứu, và sáng tạo rốt cuộc cũng đã làm chủ được biển Ki này. Rồi điều gì đến cũng đã đến…

Hệ thống sức mạnh thứ hai, gọi là Ki hay năng lượng Ki.

Bất kì sinh vật nào muốn tồn tại đều phải hít-thở. Dù là cỏ cây hoa lá, động vật có vú hay con người, tất cả nếu muốn tồn tại thì không được phép quên hít-thở.

Hít-thở có nhiều quá trình, trong đó có một quá trình nếu không được kích hoạt thì vĩnh viễn không thể tồn tại: hít-thở bằng Linh Cảm.

Hít thở bằng Linh Cảm sẽ cảm nhận non-Ki trong bầu không khí và qua đó chuyể hoá non-Ki thành Ki – thứ sẽ được chứa đầy trong biển Ki.

Biển Ki có thể mở rộng diện tích chứa đựng gấp nhiều lần tuỳ theo tiềm năng phát triển của người đó ra sao. Có thể nói hoặc anh là một thiên tài với thiên bẩm trù phú, hoặc anh chỉ là một kẻ bình thường trong cụm từ "mọi người."

Trong chiến đấu, kĩ thuật quan trọng nhất có lẽ là phân phối Ki từ trong biển Ki.

Nếu anh không thể làm chủ được vùng biển của chính mình thì đừng hòng làm chủ được cuộc chơi.

Hàng thế kỷ trôi qua, trước đó là hàng kỷ nguyên, loài người vốn được sinh ra có một thứ khác biệt hoàn toàn so với các sinh vật khác đó là bộ não.

Bộ não con người vốn rất đặc biệt, chúng giúp ta có thể học hỏi và qua học hỏi ta có thể phát triển. Gom góp lại đủ sự phát triển, ta có sự trưởng thành. Và đỉnh cao nhất của quá trình này chính là tiến hoá.

Loài người đã kết hợp hai hệ thống, Class và Ki để cho ra một hệ thống mới. Đó là Sub Class.

Sub Class hay Phân Hệ, Phân Lớp ám chỉ chức vụ, vị trí chính xác mà một cá nhân thể hiện trong một nhóm Party. NÓ là sự kết hợp giữa Class cùng Ki.

Hãy nói chuyên sâu một chút.

Class gồm bảy loại tương ứng bảy màu sắc. Ki gồm sáu loại, theo tứ tự chiều kim đồng hồ: Cường hoá, Dàn trải, Biến hoá, Điều khiển, Tán xạ, và Bộc phá.

Hãy lấy Class Tiên Phong làm thí dụ.

Điều gì sẽ xảy ra nếu Tiên Phong mang Ki Cường Hoá? Nó sẽ có sự khác biệt gì với Tiên Phong sở hữu Ki Bộc Phá?

Khác biệt sẽ ở vị trí và phong cách chiến đấu.

Giả sử ta có hai kẻ đều là Tiên Phong, một kẻ mang Ki Cường Hoá, còn kẻ kia là Ki Bộc Phá. Và hai đều lựa chọn Sub Class là "Guardian".

Ki Cường Hoá tức là bản thân người sở hữu sẽ gia cố thêm nội lực, sức mạnh, thể trạng bằng một lớp Ki.

Nghĩa, lớp da bên ngoài được sử dụng Ki Cường Hoá sẽ trở nên săn chắc hơn, lực lưỡng hơn và khó bị xuyên phá hơn gấp nhiều lần.

Nhưng cần có sự lưu ý, Ki Cường Hoá chỉ gia cố thêm chứ không là thay đổi thuộc tính gốc của vật được truyền vào.

Nghĩa, da của kẻ trên nếu bị một vật bén nhọn, hoặc nhận vết cắt ngọt lịm đủ để xuyên phá lớp Ki Cường Hoá thì hắn vẫn sẽ bị chảy máu, thương tích như thông thường.

Ki Bộc Phá tức người sở hữu sẽ sử dụng một lớp màn Ki bao bọc một vùng cơ thể hoặc lên một vật chất nhất định nào đó. Và sau khoảng thời gian trễ nó sẽ kích nổ.

Lớp màn Ki này không thể bị chủ động kích nổ bằng va chạm hoặc va đập.

Nó chỉ được kích nổ thông qua thời gian trễ chờ đợi, đây là sự kích nổ bị động.

Hai kẻ này nếu cùng được tung ra một chiến trường nào đó thì kẻ nắm giữ Ki Cường Hoá sẽ đảm nhận vai trò phòng ngự tuyệt đối trong đội hình.

Kẻ còn lại có bản chất có thể gây lượng sát thương trong Party, tuy nhiên.

Hắn sẽ bị thua sút về mặt phòng ngự khi so với cái kẻ mang Ki Cường Hoá.

Bởi lẽ khi bạn đã sở hữu Ki Bộc Phá, bạn đã thua thiệt hoàn toàn một thứ lợi khí trên chiến trường mà Tiên Phong cần nắm giữ.

Đó là điểm tựa vững trãi cho đồng đội.

Do đó nói riêng về Tiên Phong, có rất ích kẻ sở hữu Ki Bộc Phá ở trong Class này. Bởi lẽ bọn họ không được sự ưu ái ở trên chiến trường khi so sánh năm loại Ki còn lại.

Tôi xin giới thiệu luôn về Sub Class Tiên Phong mà có Ki Bộc Phá.

Các em có thể trở thành "Samurai" hoặc "Gladiator"."

***

Hansen Shine đang cặm cụi cây bút máy trong tay. Cậu thỉnh thoảng lại ngước lên nhìn nhìn rồi lại tiếp tục dí đầu mình vào trang vở trước mặt.

Thao tác tay của cậu rất mau, tay cậu không ngừng lại một khoảnh khắc nào. Cậu đang ghi chép lại điều mà giáo viên đang giảng dạy trên bục giảng.

Cậu nhìn ngó rồi lại ghi ghi chép chép.

Khuôn mặt cậu nhóc tỏ ra vẻ đau đớn, chắc là do việc cậu ghi quá nhiều và quá mau nên đã làm cho cánh tay rã rời của cậu lên tiếng.

À, đúng rồi. Khuôn mặt hiện giờ của Hansen Shine làm tôi nhớ tới năm tôi học lớp 8 ở trường THCS.

Khi ấy lớp tôi lần đầu tiên tiếp xúc môn Hoá Học.

Cái ngày đầu tiên ấy, tôi đã đánh rơi cây bút máy xuống đất trong quá trình giáo viên giảng bài.

Khi ngẩng đầu lên với cây bút máy trong tay, tôi có cảm giác thời gian đã trôi đi hằng thế kỷ vậy.

Kiến thức Hoá Học mà trong cái khoảnh khắc tôi cúi đầu xuống ấy, nó không bao giờ tồn tại trong trí óc của tôi.

Và rồi tôi mất căn bản môn Hoá Học thời cấp hai…

À đây chỉ là câu chuyện cá nhân mà thôi, không hẳn về cậu nhóc Hansen Shine, có lẽ là vậy…

****

"Phải chép… Phải chép…

Ủa tới đâu rồi…

Sao thầy giảng bài lẹ quá…


Chỉ là vô tình đánh rơi chiếc bút máy…
Lý ra mình không nên học cách xoay bút trong giờ học…

Mình hối hận rồi. Hự, ai ngờ xoáy được một lúc thì cây bút máy bay ra ngoài cửa sổ chứ.

Loay hoay tìm cây viết dự phòng và thầy giảng tới phần Sub Class rồi …"

Đây là suy nghĩ bên trong đầu của Hansen Shine.

Cậu đang suy nghĩ về việc tại sao thầy giáo lại giảng bài như thể đang đua vòng đua cuối của cuộc thi điền kinh.

Cậu không muốn mất đi mớ kiến thức quan trọng này, bởi hôm nay là bữa học cuối cùng về giáo trình này. Hiện tại cậu đang học "ké" lớp khác, không phải lớp học của cậu.

Cách đây ba ngày cậu đã vô tình không đặt báo thức. Rồi cậu đã không đến giảng đường khi thầy giáo giảng dạy về cái bài học này.

Hôm nay là lớp học cuối cùng được giảng dạy, cho nên nếu cậu không nhanh tay lên thì chắc chắn cậu sẽ bỏ lỡ phần lý thuyết này mất.

"Phải chép mau máu hơn nữa."

*Rẹt rẹt rẹt

Ngòi bút lia lịa từ đôi tay của Hansen Shine, cậu nhóc đang cố gắng chăm chỉ.

Bài học về Sub Class là vô cùng quan trọng, đối với một học viên mới của học viện Hoàng Gia.

Vì bước sang tuần lễ sau, toàn bộ học viên ở đây sẽ phải trải qua một bài kiểm tra lý thuyết lớn.

Và người có thành tích không đạt yêu cầu sẽ bị bắt buộc thôi học.

Hansen Shine vô cùng dở tệ lý thuyết. Hẳn do cậu kém trong việc tập trung làm một việc gì đó.

Tương tự như hôm nay.

Cậu đã đến lớp vô cùng sớm, trước cả khi học viên đầu tiên của lớp học xuất hiện.

Tuy nhiên khi lần lượt từng tốp từng tốp học viên tiến vào thì cậu bắt gặp người quen của mình. Cả hai đã cùng trò chuyện sôi nổi và rồi anh chàng kia giới thiệu cậu về kĩ thuật anh ta mới học được: xoay viết.

Và thế là trong quá trình thầy giáo chuẩn bị giảng bài, cậu Shine nhà ta đã "làm ảo thuật" bằng cây viết.

Để rồi khi loay hoay tìm viết để chép bài, cậu đã mất quá nhiều thời gian và mất quá nhiều khối lượng kiến thức.

Học viên của hoc viện Hoàng Gia năm nay có tổng cộng 10 lớp.

Mỗi lớp trung bình có hơn 40 học viên.

Đây sẽ là lực lượng nồng cốt để giáo viên đào tạo trong khoá học này.

Tuần lễ sau sẽ là bài kiểm tra lý thuyết tổng quát. Những học viên đạt đủ yêu cầu sẽ được giữ lại và rồi được sắp xếp vào các nhóm Party riêng biệt.

Đây sẽ là Party đầu tiên trong cuộc đời của bọn trẻ.

Ở đây chúng sẽ phải học cách cùng làm việc cùng nhau.

Sinh tồn tại một thế giới chỉ có kiến thức và kĩ năng thì vô cùng dễ dàng khi bạn xếp nhiều người thành một đội, nhóm.

Nhưng để sinh tồn trong thế giới của Mạo Hiểm Giả, kiến thức cùng kĩ năng vẫn là chưa đủ.

Cần phải có khả năng cá nhân vượt trội, cùng với đó là phối hợp năng lực nhóm một cách thuần thục.

Thì mới có thể tồn tại và đi đến đỉnh phong.

Đây là bản chất của Party. Là bản chất của thế giới này. Là bản chất của sự sinh tồn khi con người nắm trong tay hệ thống.

****

Bầu trời chia làm hai nửa.

Một nửa trời quang, mây tạnh.

Nửa còn lại mây đen kéo phủ cả bề mặt bầu trời. Gần như ở đây ta không còn thấy được sự trong vắt thường ngày mà áng mây đem lại.

Thứ mà ta có thể cảm nhận được là bầu không khí bỗng trở nên cô lạnh, và thứ âm ỉ trong mặt đất được gửi đi đến khứu giác của ta bằng những cơn gió.

Mùi đất khi trời chuyển mây đen là một thứ đặc sản tuyệt vời mà bà mẹ thiên nhiên ban tặng.

Bởi nó là hai dấu hiệu dễ nhận biết nhất của mưa.

Khoảnh khắc bầu trời được chia làm hai nửa, cùng thanh âm và cảm nhận khác đi về bầu không khí, nó đem lại cho muôn loài một sức sống mới.

Mưa.

Đánh góc nhìn từ trên cao, thẳng xuống mặt đất.

Đây là góc nhìn từ áng mây đen đang chuyên chở vô số giọt mưa.

Tôi đã từng nói rằng mưa thực chất chính là nhân sinh. Hay đúng hơn là nhân sinh của giọt mưa.

Và đám mây đen kia chính là điểm bắt đầu cho chuỗi nhân sinh của giọt mưa.

Đám mây đen này co lại, và rồi như thể hắn đang rặn và đẩy thứ trong bụng của mình đi ra ngoài.

Hạt mưa bắt đầu rơi xuống.

Không chỉ một hạt.

Đây là nhiều hạt mưa.

Mưa rồi.

Giọt mưa chỉ trong tích tắc từ góc nhìn trên cao ấy, nó lao đầu thẳng vụt xuống bề mặt mặt đất.

Tại đây nó sẽ kết liễu sinh mệnh của mình.

Nó sẽ thấm vào cây, chính xác là góc cây.

Nó sẽ hoà vào trong đất đai, trong bùn khoáng.

Nó sẽ hợp lại cùng chúng bạn và nhân rộng ra.

Nó sẽ lại một lần nữa tái sinh.

Vương Nhất Thông từ từ nâng cánh tay cơ bắp của mình lên. Bàn tay của lão chạm vào một giọt mưa lạ đang rơi. Giọt mưa đang cố hoà mình vào lòng đất.

Ấy vậy mà giờ đây điểm cuối của nó đã thay đổi: bàn tay của gã đồ sộ Vương Nhất Thông.

Vương Nhất Thông đứng dưới làn mưa.

Gã ngẩng đầu về phía bầu trời.

Sắc mặt gã biến đổi.

Gã lẩm bẩm.

"Chết tiệt. Mưa rồi."

Rồi khắc sau gã lại hô lớn lên, ánh mắt hắn vẫn giữ tiêu điểm về phía bầu trời.

"Mưa rồi lũ khốn. Thế này thì huỷ kế hoạch lần nữa à?"

Đáp lại gã là tay quản lí nhóm dẫn dụ Wyvern.

Hắn đáp lại bằng chất giọng khàn khàn.

"Huỷ bỏ nhiệm vụ. Trời đã không đứng về phe ta thì ta cũng không thể làm được gì trời."

Hết sự việc trong đám Wyvern đang dẫn dụ bỗng nhiên xuất hiện Wyvern dị hình cho đến tháo chạy một mạch để bảo toàn mạng sống của đội ngũ.

Cho tới sự việc con Wyvern chúa bị kinh động và nhóm áp chế do ngài Harris Gary dẫn dắt phải ra trận sớm.

Rồi khi nhóm dẫn dụ chuẩn bị hành động một lần nữa thì trời đổ mưa.

Mưa không đáng sợ, đáng sợ là ở trong cơn mưa linh cảm bọn Wyvern sẽ trở nên dữ dội nhất.

Chính vì thiên không thời, địa không lợi và thậm chí có thể lòng nhân không hoà.

Chuyến đi săn Wyvern tới đây có thể sẽ gặp thất bại.