Chương 27: Tâm trạng trước khi lên sân khấu biểu diễn bao giờ cũng khó chịu…

Phản Địa Đàng

Chương 27: Tâm trạng trước khi lên sân khấu biểu diễn bao giờ cũng khó chịu…

Chương 27: Tâm trạng trước khi lên sân khấu biểu diễn bao giờ cũng khó chịu…

Không gian nơi đây tối tăm, thứ duy nhất phát ra ánh sáng nơi đây là ánh đèn của ngọn đuốc to phía đằng trước.

Yagiri Seiji tiến về phía ngọn đuốc, anh lấy từ trong túi chứa đựng ra một cây đuối nhỏ hơn, anh cố bắt lấy lửa từ cây đuốc lớn nhằm thắp lên ngọn đuốc trong tay anh.

"Phừng" Ánh lửa đã nằm gọn trong cây đuốc bé trong tay anh.

Ánh sáng đã xuất hiện bao phủ lấy bán kính xung quanh chàng trai, ta có thể thấy diện mạo của anh.

Một anh chàng ở độ tuổi thanh niên. Chiều cao khá khiêm tốn khi chỉ đạt một mét sáu hơn, khuôn mặt khá điển trai có sóng mũi cao. Đôi mắt tinh anh cùng cặp đồng tử phản phất vẻ của một tri thức trẻ tuổi.

Yagiri Seiji này là kẻ trong lịch sử, trong trí nhớ của ngài Seiji.

Seiji trẻ tuổi sau khi thắp lên ngọn đuốc đã tiến vào trong nơi tăm tối.

Theo từng bước chân anh ta tiến tới thì ánh sáng đuổi theo và chiếu gọi xung quanh.

Hai bên vách tường ẩm lên một mùi đất gạch cũ kĩ, trên nền của căn hầm nơi đây cũng đã lắp đầy bụi bậm thậm chí là mạng nhện.

Con đường dưới chân của Seiji trẻ tuổi đi không hề dễ chịu chút nào. Dẫu không có đá kê chân gập ghềnh, nhưng điều mà khiến cho nó trở nên khó đi chính là từ thiết kế khó khăn của căn hầm.

Căn hầm bề cao chỉ hơn năm mét. Mặt đất không hề được lót gạch mà thay vào đó là đất dành cho công trình xây dựng không được lát bằng. Theo năm tháng phai mờ, đất nền nơi đây trở nên khó để mà đi thẳng tấp một đường, thậm chí có vị trí có chỗ lồi chỗ lởm.

Seiji trẻ tuổi tiến tới được phía cuối căn hầm: một cánh cửa bằng sắt.

Khác xa vẻ cũ kĩ mà căn hầm thoát ra, cánh cửa này không hề cũ tí tẹo nào.

Bên trên cánh cửa có khắc hai dòng chữ: "Tộc Hachi."

Seiji trẻ tuổi ngắm nhìn cánh cửa bằng sắt.

Một lúc sau anh đặt bó đuốc trên tay vào vị trí đặt đuốc ở phía vách tường.

Bó đuốc được "treo" tại đó.

Tiếp đến anh lấy ra một con dao bấm nhỏ và rọc nhẹ vào ngón tay của mình, rồi anh trích ra vài giọt máu. Anh tiến tới phía cánh cửa sắt, rồi nhỏ vài giọt máu kia về phía cánh cửa.

Cánh cửa sắt sau khi chấp nhận máu của Seiji trẻ tuổi đã bừng sáng lên. Ánh sáng này có máu bạch kim.

Gia huy hình con rắn hiển thị lên, gia huy này như con số 8 với đầu và đuôi con rắn va chạm vào nhau tạo thành. Đầu con rắn cắn vào đuôi con rắn tại một góc 5 giờ chiều kim đồng hồ.

Seiji trẻ tuổi ngắm nhìn một chút cái gia huy này, anh khẽ lẩm bẩm "Hachi." Rồi khi cánh cửa tự động mở hết ra, anh ta cầm cây đuối lên và tiến từng bước vào trong.

Cánh cửa một lần nửa đóng sầm lại.

Bóng tối lại bao phủ căn hầm kì lạ kia.

***

Ngồi trong chiếc xe di chuyển về khu vực công ty dược Yagiri, ngài Yagiri Seiji vừa có một giấc mơ suy nghĩ về cái quá khứ ấy.

Tại sao ngay thời điểm này ngài quyết định diễn ra một cuộc chiến?

Tại sao ngài lại bắt đầu cuộc chiến với Takahashi?

Tại sao ngài lại mong muốn một sự công bằng cho gia tộc Yagiri?

Tất cả mọi đáp áp đều nằm trong cái giấc mơ quá khứ của ngài.

Đó là khi ngài phát hiện một tầng hầm bí mật được lưu truyền trong gia tộc Yagiri. Ngài lúc ấy đã biết được tổ tiên đằng sau của cả gia tộc: gia tộc Hachi. Qua những bút thư, ghi ghép, chú thích, dã sử do "Bút Tả Sư" của gia tộc, ngài Seiji khi còn trẻ đã phát hiện ra chân tướng mà đã bị đem chôn vùi suốt bấy lâu.

Việc mất đi Huân Chương thứ 13 đã được dã sử trong tộc ghi lại rằng đó chính là một âm mưu hiểm độc từ phe cánh chống đối gia tộc Hachi.

Và việc Takahashi vô tình chiếm sở hữu của Huân Chương thứ 13 chỉ là sự tình cờ nằm ngoài sự sắp đặt.

Bởi lẽ có biến cố trên do đó gia tộc đáng lý ra là kẻ giật dây sẽ là kẻ nắm quyền, nhưng không, bọn hắn cũng thất bại và phải ngậm ngùi rời khỏi Hoa Linh Lục Địa.

Dã sử không ghi chép lại tên gia tộc kia cũng như nơi mà bọn họ rốt cuộc di cư đến là nơi đâu.

Nhưng ngài Seiji trẻ tuổi biết chắc chắn từ nội dung đã ghi chép lại, gia tộc Yagiri hay tổ tiên của họ là gia tộc Hachi là những nạn nhân.

Và từ thời khắc đó ông đã hun húc cho mình một âm mưu lật trời, ông muốn một tay lật đổ chính quyền phe phái Takahashi. Và bằng vào sự sắp đặt tận hơn 35 năm của ông, mọi thứ bây giờ đã chín muồi.

Quả ngọt là quả nên được hái chín.

Đây là thời điểm thích hợp nhất dành cho sự nổi dậy của Yagiri.

Thậm chí để chắc ăn, ông đã mời thêm một đồng minh đó là quý bà La Rosa Selena – một người có tầm ảnh hưởng không chỉ ở Hoa Linh Lục Địa mà còn rộng khắp Đại Hải Sơn cũng như Sa Mạc Biman.

"Chỉ còn một chút nữa thôi." Ngài suy nghĩ.

Ngày hôm nay là buổi tụ hội của Party JabbawOkeez. Chỉ ba ngày nữa bọn họ sẽ xuất phát, và chỉ cần bọn họ thành công, đám Wyvern sẽ nằm trong tay của gia tộc Yagiri.

Wyvern là một sinh vật đặc biệt, bởi chúng chỉ có thể được sinh ra và lớn lên ở Lục Địa Hoa Linh.

Chính vì là sinh vật "dân bản địa" nên chúng có một khả năng đặc biệt là có thể di chuyển xuyên hàng rào biên giới giữa các tầng. Hoa Linh Lục Địa là lục địa bay, nó chia thành năm tầng tất cả. Giữa mỗi một tầng với nhau sẽ có một lớp màn chân không ngăn cách. Đây được gọi là hàng rào biên giới.

Đi qua hàng rào biên giới sẽ tới được tầng phía bên kia.

Ngoài ra khi ở bên trong hàng rào biên giới, môi trường sẽ là môi trường chân không, do đó rất phù hợp các tình huống chiến đấu và di chuyển tới các bãi săn.

Mỗi hàng rào biên giới chứa đựng cho nó rất nhiều bãi săn. Và nơi đây là nơi làm ăn, sinh sống, kiếm lời từ các hoạt động săn bắt, buôn bán, thương giao, y dược, dịch vụ, …
Thông thường các bãi săn sẽ được chia đều cho các Quý tộc và Tiểu gia tộc gốc. Còn về Đại gia tộc Takahashi, bọn họ không cần bãi săn, thứ bọn họ nắm giữ là quyền lực tối cao hơn cả: quyền hành của cả Lục Địa. Bãi săn Wyvern thuộc về phạm vi quản lý của gia tộc Hansen và gia tộc Sou.

Tức về mặt pháp lý, hành động của ngài Seiji đây là xâm phạm chủ quyền.

Kế hoạch lớn dù có dở lở hay không thì nội việc xâm phạm chủ quyền đã là một điều cấm kị và sẽ bị phạt rất rất nặng.

"Tất cả là vì gia tộc." Đôi bàn tay của ngài Seiji siết chặt và rung lên.

Đoạn này, ngài bỗng cảm thấy bàn tay đang run rẩy của mình có một sự kì diệu mềm mại và ấm áp nào đấy tiếp xúc, chính là bàn tay của phu nhân.

Ngài thay đổi ánh nhìn, quay sang người vợ đang ngồi bên cạnh.

Họ trao nhau ánh mắt và đôi bàn tay suy tư của ngài Seiji đã dịu đi hẳn.

Chiếc xe tiếp tục tiến về công ty dược Yagiri.

****

Thời gian này vào ba ngày sau.

Có tổng cộng hai điều mà tôi học được trước khi lâm trận vào một trận chiến. Đó là bất kể thứ bạn chiến đấu là người, quái vật, công việc hay một vấn đề nào đó, bạn luôn cần phải có hai thứ thì mới có thể nắm phần thắng trong tay. Một là sự chuẩn bị đầy đủ về vật chất cũng như tinh thần và hai là không bao giờ mất niềm tin vào bản thân khi lâm vào tình thế nguy khó.

Đó là bài học vỡ lòng cho việc kiên trì đi tới mục tiêu mà bản thân tôi đề ra.

Đó là sự tự kỉ luật.

Hãy nói một chút về tình huống hiện tại.

Đây đang là bên trong của chiến hạm. Chiến hạm chở hơn 100 thành viên của Party JabbawOkeez và trong đó có cả tôi.

Chúng tôi sẽ băng qua hàng rào biên giới để đi tới bãi săn Wyvern của tầng giữa.

Mục tiêu sẽ là đột nhập và dẫn dụ toàn bộ lũ Wyvern ra khỏi hang ổ và đem chúng tới vị trí của gia tộc Yagiri bố trí sẵn.

Khi dẫn dụ thành công tới vị trí có gia tộc Yagiri bố trí thành công cũng là lúc nhiệm vụ thành công.

Cùng chung nhóm dẫn dụ với tôi có hơn 50 thành viên khác, trong đó có anh bạn Watanabe Saiichi tôi mới thân gần đây cùng đó là gã họ Bùi có khuôn mặt đáng ghét.

Họ nói tôi là một kẻ thô lỗ, chắc chỉ bởi ngoại hình và vị trí của tôi.

Là một Tiên Phong tôi đã quá quen việc bị gọi như vậy.

Có thể nói bạn sẽ không thể nào là một chỗ dựa vững chắc cho người khác nếu bản thân bạn không đủ vững chắc. Vì sao một Tiên Phong luôn mang một thân hình đồ sộ chính là vì lẽ đó.

Thậm chí không chỉ thân hình mà còn là ở khuôn mặt của tôi cũng làm cho họ chán ghét.

Lúc còn trẻ tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều về việc này rồi dần trở nên mặc ti, nhưng dẫu vậy bản tính của tôi vẫn chiến thắng.

Tôi không còn ngần ngại việc bị chê cười nữa. Cứ cười đi rồi tau sẽ bổ rìu vào mặt chúng bây. Tôi luôn nói với bọn chúng như thế qua ánh nhìn của mình.

Vương gia không phải một gia tộc sinh sống tại Hoa Linh Lục Địa, chúng tôi sinh sống tại Đại Hải Sơn – là một trong bảy Đại Địa và nơi đây có cảnh quan đẹp nhất và tuyệt vời nhất.

Đấy là một Đại Địa có 81 ngọn núi bao quanh vùng ngoài và vùng trung tâm là một vùng biển rộng không thể tưởng tượng nổi. Chính vì lẽ đó dân gian gọi đây là ĐẠI HẢI SƠN.
Có rất nhiều truyền thuyết về dân cư sinh ra và lớn lên ở đây, về nguồn gốc xuất sứ hay về tập tục tập quán.

Thậm chí họ còn kể rất nhiều về [Cổ], vị thần biển cả trong truyền thuyết đã cung cấp cho họ mùa màng và đất đai xanh tốt.

Mặc dù vậy không phải địa phương nào ở Đại Hải Sơn cũng giàu mạnh.

Gia tộc tôi xuất thân từ một khu làng sống trên một trong 81 ngọn núi kia. Phải nói rằng điều kiện sống là rất khó khăn, do đó tôi đã tự thân đi sang một vùng đất khác để kiếm sống và lập nghiệp.

Và rồi tôi đến được đây, Hoa Linh Lục Địa, mảnh đất màu mỡ và phát triển rực rỡ hơn rất rất nhiều so ngôi làng nhỏ bé trước đây.

Tại đây tôi đã khinh qua rất nhiều công việc và rất nhiều buổi săn, chiến đấu.

Cho tới khi tôi nghe tin của một ông bạn về Party JabbawOkeez tuyển thành viên.

Ban đầu tôi đã đăng kí nhưng trượt ngay từ vòng gửi xe vì một lý do gì đó tôi còn chẳng biết tới.

Ấy vậy trong một phút bốc đồng tôi lại nộp đơn vào công ty Yagiri quỷ quái kia, rồi tôi trúng cử.

Kì lạ nhỉ.

Cứ như thể số phận đã sắp đặt cho tôi vào Party này.

Con mẹ nó, lão đây sống đã hơn tứ tuần rồi mà vẫn còn hưng phấn như đứa trẻ khi nghe tới đi săn Wyvern theo Party Raid.

Cuộc sống một Mạo Hiểm Giả cấp cao thật là sảng khoái!

Tay quản lí nhóm dẫn dụ Wyvern là một kẻ nói quá nhiều. Tôi không thích gã.

Hắn cứ luyên tha luyên thuyên về việc phải đứng đúng vị trí hay di chuyển sao cho bắt nhịp được của đồng đội.

Có cái chó ấy mà nghe theo lời ngươi!

Tôi có đôi mảnh khinh khỉnh khi nghe hắn nói thêm về mục đích cao cả của cả Party này: một con Wyvern chúa.

Ồ hẳn là Wyvern chúa cơ đấy.

Có thể các bạn chưa biết, bọn Wyvern dù sống ở bãi săn nào cũng đều có một con Wyvern nắm trùm, đó là Wyvern chúa.

Bình thường sẽ chẳng thấy được nó đâu vì nó ngang hàng một Boss của một bãi săn.

Sức mạnh một Wyvern chúa là khủng khiếp, bạn phải mất từ bốn tới năm party để áp đảo được một mình nó, thậm chí cho dù áp đảo chưa chắc đã giết được.

Chính vì thế toàn bộ xương, da, cánh, đuôi, tất tần tật từ con Wyvern chúa này đều quý hiếm.

Thậm chí là trứng của chúng đẻ ra.

Lũ Wyvern sinh sản bằng trứng.

Trứng một con Wyvern chúa đẻ ra sẽ có màu vàng đậm. Đây là một kì vật trong thiên hạ.

Tương truyền rằng chỉ cần một kẻ đang hấp hối ăn được kì vật này, hắn sẽ hồi xuân ngay tức khắc.

Party JabbawOkeez sẽ nhận phần thưởng cho nhiệm vụ này là trọn vẹn một con Wyvern chúa từ bãi săn. Có lẽ sẽ trừ quả trứng vàng ra.

Nhắc mới nhớ, thời điểm này mỗi chu kì 3 năm sẽ là thời điểm Wyvern đẻ một quả trứng vàng. Và trùng hợp hơn đây là chu kì 30 năm cho quả trứng vàng đặc biệt.

Có thể nói nếu quả trứng vàng đặc biệt này nở ra đó sẽ nở ra một con Wyvern chúa non. Đây sẽ là kẻ kế vị cho ngai vàng mà con Wyvern (cha/mẹ) nó để lại.

Ồ tôi quên nói về việc Wyvern chúa là loài lưỡng tính rồi nhỉ. Ban đầu khi nghe thông tin này tôi cũng khá sốc. Wyvern chúa là lưỡng tính do đó nó có thể tự thụ tinh và tự đẻ được, rất là quái lạ từ bà mẹ thiên nhiên…

Chuyến bay diễn ra hơn 4 tiếng đồng hồ và chúng tôi sẽ được đáp xuống ngay cạnh cổng vào của bãi săn.

Có lẽ sẽ cần thêm một quãng thời gian chuẩn bị nữa để đến với trận chiến cuối cùng.

Tuy vậy tất cả sẽ ổn thôi bởi tôi đã chuẩn bị toàn bộ mọi thứ một cách chu đáo.

Chờ đó lũ Wyvern, chờ đó JabbawOkeez, lão Vương Nhất Thông ta tới ngay thôi.