Chương 35: Không giống bình thường tân thủ đảo.

One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 35: Không giống bình thường tân thủ đảo.

Thiếu tiền nhưng không muốn bán trái ác quỷ lấy tiền. Muốn huấn luyện cấp tốc thế nhưng tư chất thấp (thượng đẳng mà ca ấy còn chê thấp), hiệu quả huấn luyện không đạt tới tối đa không muốn đơn giản tiêu nhiều beri như vậy để tham gia huấn luyện (1 lần sử dụng yêu cầu thấp nhất 10 triệu). Hơn nữa đặc biệt sao đối với sử dụng sổ huấn luyện để huấn luyện thông thường đã không còn mặn mà gì. (Thấy cách huấn luyện khác ngon hơn rồi- huấn luyện không có hack giờ liền không thoải mái).

Rốt cục! Sau một khoảng thời gian ngắn suy tính, Lăng thẳn thắn liền thay đổi ý định ban đầu. Cũng không có vội vàng tiến hành huấn luyện nữa mà đổi thành rời đi võ quán ra bên ngoài lang thang tìm kiếm khác nhiệm vụ. Dù sao bây giờ đoán chừng thuộc tính của cậu chàng đã vượt qua quá nhiều cấp độ của những người chơi khác đi. Nói không chừng đi dạo một vòng còn có thể gặp được không ít đặc biệt nhiệm vụ ấy chứ.

Nghĩ xong liền làm. Lăng rất nhanh liền rời khỏi võ quán đi dạo trong làng một phen. Địa điểm đầu tiên muốn đi qua tất nhiên là các loại cửa hàng có công nổi bật thường thấy trong các loại game thông thường. Hiện tại ở những nơi đó vẫn có không ít người có ý tưởng giống như Lăng lượn lờ xung quanh đâu. Cũng chính là võ quán hoàn toàn tự động hoá thao tác hơn nữa phải từ thiết bị đăng nhập hạng B trở nên mới có sổ huấn luyện để tiến vào thế nên mới vắng vẻ như vậy. Dù sao hiện tại đã là ngày thứ hai thế giới game mở ra, những người có ý định sử dụng sổ huấn luyện để huấn luyện bản thân đã sớm tiến vào huấn luyện xong hết cả rồi. Cũng chỉ có trường hợp đặc biệt như Lăng mới sẽ vào thời điểm này đi tới.

Tốt thôi. Nói có chút xa. Tóm lại chúng ta hãy cùng xem xem thành quả đi tìm kiếm nhiệm vụ của Trọng Lăng ca sau đó là như thế nào nhé.

Trong tiệm rèn:

- Xin hỏi, bác có nhiệm vụ gì cần cháu giúp đỡ không?

Lăng rất là lễ phép thưa.

- Cậu nhóc cũng là muốn nhiệm vụ ư?

- Cái này thật đáng tiếc. Tiệm của tôi có chút nhỏ không có nhiều việc như vậy cần tìm người. Có điều hiện tại có không ít đơn đặt hàng yêu cầu vũ khí cùng áo giáp. Nguyên liệu tồn kho của cửa hàng cũng có chút khan hiếm. Nếu cậu không ngại vất vả vậy có thể tới hang động mỏ sắt ở dưới chân núi để làm việc. Nguyên vật liệu đào được có thể trực tiếp mang tới đây cùng cửa hàng giao dịch.

Chủ cửa hàng là một người đàn ônh trung niên đầu trọc cơ thể lực lưỡng đang đoán tạo một thanh kiếm bên lò rèn. Đối phương vừa làm vừa thuận miệng trả lời.

Một bảng thông báo cũng theo đó thật nhanh hiển hiện ra trước mắt Lăng.

- Nhắc nhở: Ông chủ tiệm rèn đề nghị nhiệm vụ: Thu thập nguyên liệu rèn. Có hay không chấp nhận?

"Ừm? Cái này làm sao cảm giác hơi giống thành cu li rồi?"

- Chấp nhận.

Không biết làm sao hiện tại còn chưa có lấy một cái nhiệm vụ nào ở trên người. Mặc dù trong lòng không lắm vui vẻ thế nhưng Lăng tất nhiên cũng không vì vậy bỏ qua.

- Chẳng lẽ bác không có yêu cầu hay mong muốn gì khác sao? Cháu năng lực bản thân vẫn là rất mạnh đó.

- Đại loại như đánh chết quái vật hay gì gì đó chẳng hạn cháu cũng có thể giúp!

Không cam lòng chỉ nhận một cái bình thường như vậy nhiệm vụ, Lăng mặt dày mày dạn tiếp tục hỏi.

Nói và Lăng vung vẩy lấy cánh tay nhanh như xé gió. 34 điểm đạo lực đó nha!!! Mạnh lắm đó có biết không???

Ông chủ quán rèn bân đầu cũng rất là khiếp sợ vì sức mạnh của Lăng. Có điều sau đó rất nhanh ông ta liền lắc lắc đầu giống như trống bỏi, vừa trả lời vừa tiếp tục công việc tôi thanh kiếm vào trong nước lạnh, nói:

- Haizzz! Tại sao từ hôm qua tới giờ có nhiều người như cậu hỏi câu này thế nhỉ.

- Tôi đã nói rồi. Đây là tiệm thợ rèn, nếu như sau đó cậu có nhu cầu vậy có thể tới đây mua sắm vũ khí trang bị các loại. Nhiệm vụ hay cần giúp đỡ cái gì thật là không có đâu.

- Nếu không có chuyện gì khác thì xin mời cậu mau mau đi đi.

Đối phương giọng điệu rất là miễn cưỡng đáp lại. Lăng cũng là hơi hơi cảm nhận ra. Đoán chừng nếu như không phải đám người chơi như mình rõ ràng là khách hàng tiềm năng sau này sẽ không ít mua đồ của cửa hàng, đối phương tính khí nhất định sẽ không dễ dàng như vậy nói chuyện đấy.

Chỉ là kết quả thu được có chút không ổn lắm a??? Đến cả một cái ra hồn nhiệm vụ hay cái gì cũng không có. Cái này thì phải làm sao làm???

Chần chờ 10 giây, Lăng ánh mắt bất chợt sáng hẳn lên. Trong đầu đã có mới ý định.

- Ha ha... Không có nhiệm vụ hay yêu cầu gì cũng không sao?

- Trước tiên bán cho cháu một thanh vũ khí cái đi. Có điều sau đó mong rằng bác chỉ giáo nhiều hơn. Đối với mọi chuyện ở nơi này cháu có thật nhiều điều còn không rõ.

Nói và rồi Lăng lấy ra một sấp giấy bạc giá trị không dưới 100.000 beri lung lay ở trên tay. Dáng vẻ công tử bạc liêu hào khí mười phần mười.

"Hừ hừ hừ...~ Nhiều tiền như vậy để lộ ra! Không tin không moi được thông tin gì từ miệng của ngươi!" Lăng trong lòng đắc ts cười thầm.

Mà kết quả sau đó quả nhiên không phụ cậu mong đợi. Lăng bản thân vừa mới lung lay sấp tiền giấy trong tay xong. Thái độ của ông chủ quán thợ rèn đã từ cố gắng nhẫn nhịn tính tính lập tức biến trở thành tươi cười như hoa nở vậy. Lập tức liền coi Lăng giống như khách hàng thật lớn để đối đãi.

- Tất nhiên tất nhiên! Cậu có cái gì không hiểu có thể thẳng thắn hỏi tôi. Mọi thứ ở trong ngôi làng này cái gì tôi cũng biết hết. Đảm bảo có thể giúp cậu đạt được như mong muốn.

Ông chủ quán rất là niềm nở tươi cười nói chuyện.

- Thật vậy sao? Vậy thì rất cảm ơn ông rồi, ông chủ!

Lăng tương tự cũng là một vẻ mặt thoả mãn trả lời.

Tiếp sau đó cũng không có gì để mà nhiều lời. Ông chủ tiệm rèn lập tức thì đưa Lăng vào hẳn bên trong quán một bên lựa chọn vũ khí một bên uống nước. Thái độ phục vụ tuy rằng thiếu chuyên nghiệp một chút thế nhưng rõ ràng là tốt hơn lúc trước đứng ngoài cửa để mà nói chuyện nhiều thật nhiều. Lăng tất nhiên là một bên lựa chọn vũ khí một bên đặt ra các vấn đề nghi vấn để hỏi. Ông chủ quán cũng là sau khi bắt gặp Lăng lựa chọn một thanh danh đao thẳng và hẹp dài giá cả không thấp thậm chí còn được đặt tên Musashiro xong liền rất sảng khoái hỏi gì đáp nấy luôn.

Giá cả của thanh danh đao thế nhưng lên tới hơn 300.000 beri cơ đấy. Nghe đâu đây còn là thanh danh đao gia truyền của chủ quán vân vân. Tất nhiên Lăng đối với cái này thật là không lắm tin tưởng. Có điều để có thể thu hoạch được càng nhiều và tỉ mỉ hơn thông tin. Lăng vẫn là cắn răng mua nó đi rồi. Đây hầu như chính là thanh vũ khí đắt nhất ở trong tiệm rèn vậy.

15 phút sau đó, chia tay ông chủ quán thợ rèn, Lăng xách theo một thanh tinh xảo danh đao giống y như thiếu hiệp trong tiểu thuyết kim dung hay cổ long lững thững rời đi. Trong lòng thế nhưng vẫn còn đang dư vị lấy những gì thông tin mình vừa mới thu thập được.

"Nhân vật ở thế giới này vẫn thật đúng là giống y như người thực nha. Muốn người ta không có việc gì tự dưng yêu cầu người khác làm việc sau đó còn cho tiền, cho đồ đạc cái quả nhiên là không thực tế vậy.

Hơn nữa ở đây cũng không có giống như tưởng tượng gà vịt dê bò chó sói cái gì một đống lớn quái vật bao vây bên ngoài tân thủ thôn để cho người chơi tiến lên chém giết luyện cấp đấy. Ở nơi này thú vật quái vật tất nhiên là có. Thế nhưng đám bọn chúng đều trốn hết trong rừng đi rồi. Muốn bắt giết càng phải là giống như thợ săn đi bắt giết từng con mồi cái loại kia cơ. Cũng không phải là kiểu có thể giết quái vật hàng loạt liền có thể luyện luyện cấp giống như game bình thường. Ít nhất thì đối với người chơi hiện tại là không thể nào. Còn về sau này thì Lăng cũng không làm rõ ràng được.

Theo như lời ông chủ tiệm rèn nói, hiện tại có thật đông người chơi đột nhiên đổ xô vào làng, trưởng làng vì muốn đảm bảo an ninh vì vậy liền lợi dụng thông báo nhiệm vụ đưa hết bọn họ ra mỏ khai thác kim loại ở sau núi hoặc là khu ruộng tập trung của làng đi rồi. Nhiều hơn thậm chí là phân phát các loại nhiệm vụ tìm kiếm hoa hoa cỏ cỏ hay đánh giết các loại quái vật linh tinh trong rừng sâu. Chỉ là theo như lời ônh chủ thợ rèn nói ra. Tất cả những nhiệm vụ tìm kiếm thực vật quý hiếm hay đánh giết quái vật linh tinh kia đều là lừa gạt cả. Chưa nói tới việc nếu là thật sự có hoa cỏ quý hiếm bản thân những người ở đây đã sớm đi thu hái chứ còn để đấy làm chi. Quái vật cái gì nếu như sinh sống trên đảo cũng đã sớm bị người dân vì an toàn liên hợp lại giết. Nào đâu tồn tại được cho tới bây giờ. Tóm lại hiện tại rất nhiều nhiệm vụ đều có thể là cái hố không đáy mặc kệ người nhảy vào. Thương thay một đám thật đông người chơi bị quán tính cho lừa thật thảm mà không tự biết vậy. Cũng chỉ có một số rất ít may mắn sớm tiến vào tranh thủ được lúc đám người trong làng còn chưa quen thuộc mà tìm kiếm được không ít chỗ tốt thực tế.

Giống như trong tiệm rèn hiện tại cũng có hai người chơi nhận nhiệm vụ trở thành thợ rèn thực tập ở trong đó. Hai người bọn họ lúc nãy còn đối với việc xuất hiện của Lăng cùng thái độ nhiệt tình của chủ quán thợ rèn vẫn còn ngạc nhiên lắm lắm đâu. Một người trong đó thậm chí còn gửi tin yêu cầu kết bạn với Lăng. Tất nhiên là Lăng sẽ không đơn giản thì chấp nhận rồi. Sự hiện diện của cậu hiện giờ tốt nhất vẫn là giữ bí mật thì hơn. Ai bảo trước đó cách cậu nhận được nhiệm vụ tìm kiếm đồng hàng kia cứ y như là gặp phải bug game vậy. Cũng chớ có vì quá rêu rao để mà làm người ta ghen ghét thì khổ.

Tổng kết lại vậy chính là nơi đây giống như một thế giới thực thụ. Một hòn đảo biệt lập. Muốn huấn luyện bản thân năng lực tăng lên đồng thời cũng phải tìm cách để cho bản thân mình có thể sống xót xong được. Mỗi người hoàn toàn giống như là tay trắng lưu dân đi tới một địa phương mới bắt đầu lại từ đầu. Ngoại trừ một đám người có thể sử dụng sổ huấn luyện để nâng cao thực lực trong ngày đầu tiên (sổ huấn luyện ban đầu có thời gian dùng hạn chế), tất cả những người khác nếu không đi đào mỏ vậy thì đi làm ruộng, may mắn hơn vậy liền là trở thành làm việc vặt trong các cửa hàng vân vân. Cùng với một số khác thử cơ may một mình lưu trong rừng hoặc giống như hai người hiện tại đột nhiên xuất hiện trước mắt Lăng, được người khác dùng tiền mặt ở thế giới thực để tụ tập lại giúp việc.

- Này anh bạn! Mới tới phải không?

- Nhìn dáng vẻ chắc là chưa tìm được nhiệm vụ nào hả?

- Có muốn hay không đi theo ông chủ của chúng ta làm việc. Tiền trong game là không có thế nhưng lương tiền mặt ở bên ngoài vẫn là có không ít. Hơn nữa sau này nếu như thành lập thế lực vậy liền sẽ ưu tiên những thành viên sớm gia nhập lại cống hiến cao ở những vị trí tốt.... bla bla.

Đối phương nói một đống lớn. Lăng thoáng qua liền hiểu đây là đang kéo người đi giúp làm thuê ấy mà.

Lời nói bởi lẽ mỗi một người chơi hạ xuống tân thủ đảo đều là ngẫu nhiên. Số lượng tân thủ đảo lại quá nhiều. Cơ số người tham gia trò chơi này cũng lớn. Tình hình bên trong lại không có giống mọi người tưởng tượng như vậy giết quái là có thể tăng cấp vân vân mà càng giống hơn một đám người chơi hiện đại bị ném sang một thế giới khác mặc kệ sinh tồn. Lẽ dĩ nhiên, một đám con em nhà giàu không thể không dùng biện pháp trực tiếp đi kéo người như hiện giờ. Có người mới có tiền vốn nha. Mỗi người nộp 500 beri, 100 người góp lại chẳng phải đã thành 50.000. Nếu như có thể góp lại được 1000 người (1/5 số người tối đa trong tân thủ đảo góp sức) vậy chính là 500.000 beri vào tay. Thái độ của ông chủ thợ rèn khi đó sợ rằng còn niềm nở hơn so với khi đối mặt với Lăng vầ rồi nhiều.

Tất nhiên muốn gom góp lại nhiều như vậy người không quen biết tất cả giúp đỡ bản thân không phải là chuyện đơn giản. Mỗi người cũng khônh phải ai cũng sử dụng thiết bị đăng nhập hạng B trở lên như Lăng có tiền khởi đầu. Có điều sự do người làm. Thế giới lại lớn như vậy. Ai dám nói chắc sẽ không có ai làm được đây? Lăng trong đầu không khỏi có chút vẩn vơ.

Phía bên kia, có lẽ bởi vì trò chơi này tính đặc biệt. Hiệu quả của việc đi kéo người rõ ràng cũng không quá tốt. Số lượng người hưởng ứng không nhiều. Hơn nữa hiện tại cũng không có biện pháp gì để cưỡng chế người chơi khác nghe theo. Hai người vừa tới nói chuyện lôi kéo Lăng bắt gặp cậu chàng chỉ tủm tỉm cười đứng nghe nhưng không chịu đáp ứng liền rất nhanh lắc lắc đầu bỏ đi. Cũng không có hô hào cái gì là ông chủ ta là cái này cái kia, sau này cẩn thận chúng ta trả thù vân vân và vân vân não tào loại lời nói. Chuyện này hiển nhiên làm cho đang muốn tốt một phen trắng trợn đánh mặt của Lăng không cánh mà bay.

Tốt a! Người ta cũng không phải người ngu. Kéo người nhập bọn mà thôi. Không thành công vậy thì tìm người khác. Bao lớn thù đâu mà tự dưng đi gây thù chuốc oán như vậy.

Game vừa mới mở ra nha!!! Mọi người bề bộn nhiều việc. Thời gian đâu mà rảnh rang đi đấu đá.

Lắc lắc đầu bỏ qua những suy nghĩ lung tung trong đầu. Lăng bước chân theo như chỉ dẫn của ông chủ tiện rèn tiến thẳng ra hải cảng. Ở nơi đó hiện tại đang có một người gặp phải rắc rối lớn. Cũng là kẻ duy nhất mà Lăng cho rằng hiện tại có thể đưa ra một nhiệm vụ ra hồn cho Lăng.

"Trò chơi thôi! Vẫn là phải làm nhiệm vụ thì mới mau phất lên được." Lăng âm thầm tự nhủ trong lòng. Bến cảng nhỏ trên đảo rất nhanh cũng đã hiện ra trong tầm mắt.

Thời gian từ lúc đăng nhập lại cho tới bây giờ cũng đã trôi qua hơn một tiếng đồng hồ. Hi vọng lần đi này sẽ không giống như trước lãng phí thời gian.

...