Chương 38: Lần đầu tiên đăng nhập.

One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 38: Lần đầu tiên đăng nhập.

- Rì rào... Rì rào...

Trên bờ biển, một đám đông người đang đứng giương mắt nhìn ra khơi. Tiếng nói chuyện cười hoà cùng tiếng sóng biển làm cho Lăng trong phút chốc không kịp lấy lại cả tinh thần.

- Cuối cùng thì cậu nhóc cũng ra khơi rồi ông trưởng làng nhỉ?

- Cháu sẽ nhớ thằng nhóc lắm đấy.

Đây là tiếng nói của một cô gái. Giọng điệu rất dễ nghe.

- Hừ! Trở thành hải tặc thì có cái gì hay ho chứ?

Đây là tiếng nói khó chịu từ một người đàn ông. Không cần tận mắt nhìn xem cũng có thể cảm nhận được vẻ cau có khi nói chuyện.

- Ha ha... Đây là quyết định của cậu bé mà.

Đây là tiếng cười cợt của một vài người khác đang đứng xung quanh.

Lăng: "........."

- Oh Shit!!!

- Cái đoạn hội thoại này nghe qua thế quái nào mà quen thuộc vậy. Đừng bảo là...

Chửi thề một tiếng! Lăng vội vã từ phía sau đám người chen vội đi lên. Kết quả thật đúng y như cậu suy đoán.

Biển cả xanh thẳm mênh mông phía trước... lúc này đã chỉ còn thấp thoáng nho nhỏ bóng mờ của một con thuyền. Luffy hiển nhiên đã ra khơi. Hơn nữa sợ rằng chẳng mấy chốc cậu ta liền sẽ đi mất hút.

- Cái... Đệch!!!!

- Thế này thì mần răng???

Lăng bối rối vãi.

Nói trước Luffy ra khơi đâu này? Cũng không cần gấp gáo như vậy đi a???

Cái này thì phải làm như thế nào???

Chưa nói tới chuyện biển cả mênh mông muốn tìm kiếm một người khó khăn ra sao. Chỉ riêng sự nguy hiểm mà biển cả sản chứa... Lăng hiện tại nào dám đi một mình a. Tất nhiên là phải túm lấy chân Luffy mà đi chứ không thì biết làm thế nào?

Kết quả kịch bản sắp xếp không đúng vậy. Cái này vừa tiến vào thì người ta liền muốn biến mất rồi? Đây là muốn người chơi tự lực cánh sinh tự mình chiến đấu hay sao?

"Moá nó!!! Không như vậy chơi nhau đi?

Anh còn muốn theo chân Luffy lăn lộn kiếm ít tiền khởi nghiệp đây này.

Kịch bản như hiện tại không phải rõ ràng là trêu chọc nhau chơi hay sao???

Không nghe! Nhất định không nghe!!! Nhất định... Nhất định... Nhất cơm con mẹ nấu định phải có biện pháp giải quyết khác!!!

Đúng đúng đúng!!! Nhất định phải có biện pháp giải quyết khác!!!"

Trong lòng rối bời rối bời loạn tung tùng phèo suy nghĩ lấy, một âm thanh hơi có chút quen thuộc chợt vang lên bên tai Lăng khiến cậu như người mơ ngủ đột nhiên bừng tỉnh.

- Này anh? Anh không có sao đấy chứ?

Lăng cả người theo bản năng quay đầu sang. Đối với đã từng ấn tượng vô cùng cô gái xuất hiện đầu tiên trong truyện tranh Makino, cậu vậy mà bất ngờ không cả kịp quan tâm nhiều hơn. Khoé miệng giống như phản xạ tự nhiên đặt câu hỏi.

- Ở đây có thuyền nhỏ để ra khơi không thế?

- A! Thuyền sao? Ông trưởng làng có một chiếc dùng để đi câu cá đặt ở kia....

- Cảm ơn cô nhé Makino!!! Hãy nhớ kĩ lấy tôi! Tôi nhất định sẽ còn trở lại.

- Biển cả!!! Anh đến rồi!!!

Không đợi cho Makino kịp nói hết câu, Lăng cả người giống như núi lửa bộc phát sức lực, vẻ mặt hưng cơm mẹ nấu phấn, chạy vội theo phương hướng cô gái ấy vừa chỉ. Mà theo khoảng cách thật nhanh chạy tới gần, phía dưới gầm cầu bến đỗ bằng gỗ kia quả nhiên còn neo lấy một con thuyền nhỏ vậy.

Quá hưng phấn! Lăng tức tốc nhảy bụp đi lên luôn. Tiếp sau đó...

Anh ấy há hốc mồm!!!

- Cái m* cha nhà nó!!! Mái chèo đâu? Mái chèo đâu mất rồi???

Phía không xa đằng sau cũng là khi ấy mới văng vẳng vang lên trong gió nửa câu nói phía sau muộn màng của Makino.

-... thế nhưng chiếc thuyền ấy bị gãy mái chèo rồi.

Lăng: ".........."

- Makino! You hại I thật khổ!!!

Anh ấy chính là như thế muốn khóc thét lên. Khả năng lời còn chưa nói ra cửa miệng. Người khác đã giãy nảy thét lên trước.

- Này!!! Cái cậu kia? Làm gì mà nhảy lên thuyền của tôi thế hả??? Định trộm thuyền à???

Ông trưởng làng quả nhiên càng già càng tinh. Chỉ là theo bản năng hô lên thôi vậy mà trúng phóc.

- Cái gì? Cậu ta là kẻ trộm sao??? Mau bắt lấy cậu ta!!! Đừng để cậu ta chạy thoát!!!

- Makino, cô không sao chứ? Vừa rồi cậu ta có làm bị thương cô không???

- Khốn kiếp!!! Vậy mà còn dám làm bị thương Makino? Bảo sao lúc nãy tôi thấy hắn ta đột nhiên xô đẩy mọi người chạy vội. Chắc là vừa mới trộm được thứ gì ở trong làng rồi định chạy thẳng ra biển bỏ trốn đấy!!!

- Nhanh nhanh!!! May bắt lấy cậu ta!!! Mau bắt lấy cậu ta. Đừng để cậu ta bỏ trốn!!!

- @^*$^%\[email protected]&?%%#^*$~\[email protected]

Hiểu lầm cứ thế mà sinh. Trong lúc Lăng cả người bàng hoàng không biết làm sao càng ngày càng muốn đi xa mất hút Luffy, dân làng thế nhưng như ong vỡ tổ chạy nhanh đuổi đi lên muốn tóm lấy Lăng hỏi cho rõ ràng. Makino tuy rằng bản năng cảm thấy việc này có gì đó sai sai. Thế nhưng tiếc xung quanh vang lên quá nhiều người hô hào. Giọng nói của cô nàng hoàn toàn đã bị che khuất.

- Moá!!! Có hết hay không?

- Vừa vào chơi thì bắt anh phải dùng tuyệt chiêu hả???

- Đáng ghét!!! Xem anh ra tay đây: Thời gian ngưng mắt nhìn!!!

Tốt a! Mấy câu nói trên tất nhiên chỉ là Lăng trong lòng tự sướng như vậy thôi.

Thực tế diễn ra chính là cậu ấy thật sự bị đám dân làng khí thế xông tới doạ sợ. Mà khỏi cần nghĩ cũng biết. Một khi bị bọn họ tóm cổ lại, bất kể xử lý tình huống ra sao, chuyện đuổi kịp theo Luffy đã là chuyện không thể nào.

Lăng giờ đã nghe loáng thoáng trong gió tiếng gầm lên đâu đớn của vua biển nơi thật xa.

Mà Luffy một khi đã sử xong con vua biển quái vật ấy vậy cách biến đi mất tăm còn xa sao???

"Cái meo meo nhau đấy!!! Thật không cho nhau vui vẻ chơi đùa một tý nào!!!"

Trong lòng vô cùng căm hận thằng cha thiết kế mốc thời điểm khởi đầu khốn nạn như thế này. Chỉ là cánh tay không vặn được cái đùi. Tình thế hiếp bức người. Lăng không thể không sử dụng ra đạo cụ Đồng hồ cát trước đó từng được hệ thống tặng cho có tác dụng đóng băng lại thời gian trong thế giới phó bản cho tới lần đăng nhập vào sau.

Đuổi theo Luffy không thành công? Vậy cũng chỉ có thể tạm dùng kế hoãn binh vậy.

Trước hết thoát ra khỏi phó bản suy nghĩ tiếp rồi tính.

Thế giới cũng là theo sau khoảnh khắc Lăng sử dụng ra đồng hồ cát liền ngưng lại. Cảnh vật cùng con người xung quanh rất nhanh liền biến thành chỉ còn hai màu trắng đen y như trong tranh vẽ. Tình thế nhìn qua tương tự chẳng khác nào một phút đồng hồ trước Lăng lần đầu tiến vào thế giới này.

Ừ? Lần đầu tiên tham dự phó bản của Lăng cũng chính là kết thúc như vậy đấy.

Thật ngắn ngủi một lần đăng nhập phó bản.

...

Kết thúc chương 38.