Chương 26: Léo nhéo bắn bỏ giờ!

One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 26: Léo nhéo bắn bỏ giờ!

- Đến nơi rồi! Phía sau cánh cửa này chính là phòng cất chứa của cải mà tên bảo vệ kia đã nói.

Anna giọng điệu hào hứng nói.

- Tốt! Vậy mau vào thôi.

- Rầm!!!

Lăng cũng không lên tiếng gì nhiều. Từ phía sau chạy vượt lên trước. Một cước thô bạo đạp thẳng lên cánh cửa. Vẻ mặt hưng phấn chạy vọt tiến lên. Dáng vẻ nhìn qua thật giống như giặc cướp vọt vào nhà lắm lắm. Ba chị em Boa cùng với Anna thấy vậy cũng khẩn khẩn cấp cấp vội vàng đuổi theo sau. Kết quả vừa tiến vào bên trong...

- A!... Là hắn!!!!

Đây là Boa Sandersonia kinh hô lên. Hai chị em còn lại của cô ấy cũng vẻ mặt trắng bệch sợ.

- Ặc? Lại là mày!!!

Đây là Lăng vẻ mặt choáng váng lên tiếng.

-.......!!!

Anna hiển nhiên là bị doạ cho tới nói không ra một câu.

Chỉ thấy bên trong gian phòng nào có cái gì gọi là chứa đồ đạc, vàng bạc của cải gì vân vân. Nơi đây rõ ràng là một gian phòng... y như sân chơi thật rộng và trống trải chẳng có mấy món đồ. Nền nhà được phủ bằng thảm nhung đỏ vừa mềm lại êm. Thế nhưng thứ làm cho người ta chú ý nhất vậy chính là một con hổ trắng vằn đen thật lớn đang đứng ở trung tâm gian phòng. Bên người nó thế nhưng còn đứng đấy một người... Không! Nói chính xác hơn là một tên quý tộc thiên long nhân. Cái kiểu búi tóc như võ sĩ nhật cùng mũ bong bóng trùm đầu để thở oxi riêng kia. Hai loại đặc điểm cực kì đặc biệt chỉ thấy riêng ở thiên long nhân quý tộc, dù cho chưa từng chính diện gặp mặt, Lăng chỉ một thoáng nhìn qua liền hiểu được thân phận của đối phương.

Đấy là còn chưa nói tới bên cạnh cậu ta lúc này còn đang đứng đấy bốn người đồng bạn. Hơn nữa bất kì người nào trong số họ cũng đều nhận biết thân phận của kẻ trước mặt.

Không còn nghi ngờ gì nữa. Hắn ta chính là Adrien, quý tộc thiên long nhân- kẻ được Lăng biết tới không ít lần trong nhiệm vụ lần này. Đối phương vậy mà bất ngờ xuất hiện trước mặt bọn họ cùng với con trân thú bạch hổ Nanh trắng đã từng hành hạ Lăng trước kia.

Một cảm giác... Tất cả thì ra là như vậy không khỏi hiển hiện trong lòng Lăng.

Cũng phải thôi a!!!

Nghĩ tới không phải ngẫu nhiên mà chỉ có 24 tiếng đồng hồ để làm nhiệm vụ, Lăng lại ngay từ đầu liền bị ném đi vào cái đấu thú trường chết tiệt kia. Tất cả nguyên do cũng bởi vì khi đó Adrien có mặt ở nơi ấy, mang theo ba chị em nhà Boa cùng với con bạch hổ Nanh trắng của mình. Thậm chí trái ác quỷ Mero Mero no Mi kia lúc đó rất có khả năng cũng đang ở ngay trên người đối phương. Nếu như Lăng tại khi đó có thể đánh bại đối phương mà cứu người ra sau đó bỏ chạy thẳng....

Tốt thôi! Mọi chuyện đã xảy ra vậy liền không có cái gì gọi là nếu như. Hơn nữa, đối phương hiện tại cũng sẽ không cho Lăng có cơ hội nhiều như vậy suy nghĩ nếu như. Bởi lẽ ngay khi tiếng kinh hô của mấy người bọn họ vang lên, Adrien cũng đã nhận ra được thân phận của Lăng và đồng bạn, sau đó... Lập tức hét toáng lên!!! Giọng điệu chậm rì rì vang lên. Khuôn mặt thậm chí còn chảy nước mũi như thằng thiểu năng.

- Chết... tiệt!!!... "giọng nít mũi"... Đám nô lệ ti tiện các ngươi... "giọng nít mũi"... lại còn dám chạy trốn đến tận đây!

- Nanh trắng!... Nanh trắng!... Mau mau cắn chết bọn chúng!... "giọng nít mũi"... Mau mau!!!...

- Ngao~

Chủ nhân thì chậm chạp như vậy, thế nhưng con thú nuôi của hắn lại chẳng chậm một tí nào. Một tiếng hô to! Bạch hổ Nanh trắng tức thì như mèo xù lông gầm gào nhảy xổ tới. "Dáng vẻ thật mẹ nó quen thuộc." Lăng giật mình bản năng tự nhủ. Chiến đấu động một cái liền bùng nổ.

- Cẩn thận!!! X4

Tiếng đồng loạt hô to của ba chị em nhà Boa cùng Anna vang lên. Trước đó bởi vì quá hưng phấn mà chạy vào trước, Lăng lúc này dĩ nhiên bởi vì thế trở thành người đầu tiên phải đối mặt với con trân thú khổng lồ.

Dường như rất rõ sức mạnh của con trân thú đang lao tới, ba chị em nhà Boa thoáng cái cơ hồ sắc mặt bị doạ trắng. Anna tương tự cũng là một vẻ mặt đầy hoảng sợ. Trước đó Lăng thế nhưng cũng không có mở ra sử dụng sổ huấn luyện, đối mặt với Nanh trắng mạnh mẽ xông tới... cậu chàng thế nhưng chỉ cần một cú va chạm cũng đủ bị đánh chết đó à!!!

- Mẹ kiếp! Con **ó này!!!

Lăng rõ ràng cũng là bị Nanh trắng thình lình xông tới doạ hỏng. Ký ức của cậu về chuyện bị tra tấn trong lồng giam khi trước thực sự là quá khắc sâu không thể không sợ. Thời gian cấp bách, Lănh thậm chí quên đi cả việc bản thân còn chưa mở ra sử dụng sổ huấn luyện luôn.

Kinh hãi! Hoảng hồn! Không cam lòng! Vừa sợ vừa giận! Không tin tà!...vv các loại cảm xúc đồng loạt dâng lên. Trong thời gian ngắn nhưng lập tức thôi thúc bắt buộc Lăng làm ra hành động.

Khẩu súng trên tay vội vàng được giơ lên. Bất chấp tất cả... Nổ súng!!!

Nha!!! Thanh niêm hiện đại hiển nhiên là thường có lòng tin vào súng đạn vậy. Đó la còn chưa tính tới ít năm trước thời trai trẻ suốt ngày đột kích với haplife mãi quen như thanh niên Lăng. Cái gọi là một súng nơi tay thiên hạ có ta cũng không phải là không có nguyên do.

- Pùm!!!... Pùm!!! Pùm!!!

- Không tốt!!!

- Ngao... Ngao ngáo..~ Miêu...! Miêu...~

Súng dĩ nhiên là bị bắn trượt. Lăng vốn dĩ cũng chẳng phải là cao thủ dùng súng gì cho cam. Trong game trước kia là! Been ngoài thế giới thực là! Hiện tại ở trong thế ảo giống y như thực này cũng là... Gà!!!

Cái meo meo nhà nó! Tóm lại! Trong lúc hoảng hồn cậu chàng có thể bắn trúng thân hình nhanh nhẹn của bạch hổ Nanh trắng mới là lạ.

Ấy thế mà không bắt trúng có đôi khi cũng mang lại những lợi ích không tưởng. Vốn dĩ cho rằng nổ súng có thể làm cho con trân thú khổng lồ kia càng dễ dàng mất lý trí nổi điên. Rằng đạn của khẩu súng bé tí thông thường kia đối với người bình thường còn chưa thể một phát bắn chết luôn huống chi là thân hình to lớn của bạch hổ Nanh trắng. Uy lực súng đạn đối với nó hoàn toàn không là gì~ Vốn đã vì thế mà lo lắng hoảng sợ hô to lên không tốt Hancock cùng mấy cô gái, vậy mà há hốc mồm phát hiện...

Thân thể to như hai con trâu nước gộp lại bạch hổ lại bị... Một tiếng súng kia doạ sợ!!! Cả người thậm chí nằm bò ngay ra sàn nhà. Dáng vẻ thoáng cái liền mềm nhũn như mèo nhà làm nũng ra rồi. Đứng trước nó giờ hiển nhiên chính là khuôn mặt đần thối không thể tin của Lăng. Hoàn toàn là một bộ dáng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Chẳng lẽ cậu đã học được nghệ thuật "bắn xuyên tường"- huyền thoại "phổ biến"???

- Tốt quá! Con hổ kia giống như sợ tiếng súng nổ!!!

Đây là Anna mừng rỡ kêu lên.

- Không tốt rồi! Tiếng súng vừa rồi có thể gọi người rất nhanh tới đây.

Đây là Hancock giật mình lên tiếng cảnh báo.

- Ách...! Vậy chúng ta làm sao bây giờ?

Anna đã có chút choáng lên. Lăng phía xa vừa nghe được Hancock nói xong, vẻ mặt cũng thoáng cái đen lên. Suy nghĩ lung tung tài năng bắn súng thiên bẩm bây giờ mới biết cái gì tức thì bay sạch. Giờ mới nhớ tới, hải quân có thể rất nhanh sẽ chạy tới nơi đây. "Moá nó! Thời gian không đợi ta." Lăng tức giận nghĩ.

Mặt đen lên tức giận cũng không phải chỉ có riêng mình Lăng, Adrien lúc này hiển nhiên cũng đã đang tức giận lắm lắm vì hành vi của con thú cưng bạch hổ. Hắn ta vì thế bực bội hô to.

- Chết tiệt! Đồ con chó chết tiệt!!!... "giọng nít mũi"....

- Đứng lên!... "giọng nít mũi"... Đứng lên ngay cho ta!!! Đứng lên cắn chết bọn chúng cho ta!... "giọng nít mũi"...

Đáp lại tiếng gầm gào tức giận của Adrien thế nhưng là...

- Miêu~

Nanh trắng yếu ớt kháng nghị. Quá khứ thế nhưng là ai thường thường dùng súng để đe doa thuần phục nó nào? Hiện tại còn trách ai? Trách nó chắc!

- Miêu miêu cái *ả cha ngươi!!! Đứng ngay lên cho ta! Không được nằm!!!

Adrien thấy vậy càng cả giận hơn. Tiếng quát mắng chói tai không ngừng mà càng ngày càng hùng hổ. Nước mũi suỵt soạt rớt tứ tung cũng không chút để ý.

- Pùm...!!!

- A... A... Aaaa... Ngươi... Ngươi... "giọng nít mũi"...

-... Ngươi dám bắn trúng ta?... Ngươi... Ngươi lại dám bắn trúng ta???... "giọng nít mũi"....

Một phát súng nhắm thẳng về phía mặt đất dưới chân đối phương thế nhưng bị giật lung tung trúng thẳng người. Máu chảy be bét. Tất cả chỉ là sự cố vô tình. Hừm? Dĩ nhiên là Lăng sẽ không nói sự thật ấy cho Adrien.

Kết quả là trong lòng thầm kêu "nguy hiểm thật" "súng đạn thật không ngờ khó chơi" vân vân. Bên ngoài đối mặt với vẻ mặt không thể tin tưởng của Adrien cùng trợn ngược mắt kinh ngạc các cô gái, Lăng khốc khốc lên tiếng. Giọng dõng dạc!

- Mẹ! Câm mồm đi thằng ngu!!!

- Còn léo nha léo nhéo cẩn thận ông bắn bỏ giờ!!!

- Miêu~

Nanh trắng nức nở kêu oan.

- Ta sẽ giết các ngươi!!!... "giọng nít mũi"... Ta sẽ cho các ngươi nhận phải tra tất thảm thiết nhất... Ta... Ta đau quá...!!! Quản gia!!!... "giọng nít mũi"... Johnson! Nicholas!!! Bọn khốn kiếp các ngươi đang ở đâu? Mau tới cứu ta!!!... "giọng nít mũi".... Mau tới cứu ta!!! Mau tới...

- Pùm!!!

- Moá nó!!! Bảo rồi có im đi không hả???

- Miêu~

Bực mình vì tiếng kêu la của Adrien, Lăng thẳng thắn thì cho hắn ta thêm một súng.

Ừ? Lần này dĩ nhiên là nhằm về thật xa để bắn đấy! Còn kém nước chỉ thẳng lên trời nữa thôi. Hẳn là sẽ không đạn giật vào người đối phương. Hẳn là vậy?

Nói chung đối phương sau phát súng này thật đúng là im lặng lại. Lăng thậm chí vì thế còn rất hài lòng về biểu hiện của mình.

Chỉ là đối với hành động của mấy cô gái, cậu liền rõ ràng không hài lòng như vậy.

- Này mọi người! Còn đứng ngây ra đấy làm gì? Mau mau đi tìm kiếm xem có gì đáng giá hay không mang đi. Đám người khác rất nhanh có thể chạy tới nơi này.

Nói và rồi thẳng thắn bỏ qua nằm trên mặt đất giả chết Nanh trắng mà đi thẳng về phía các loại bàn cùng tủ đồ vân vân đặt ở bốn phía gian phòng. Bất kể như thế nào nơi đây cũng là nơi tên thiên long nhân kia hay đến đúng không? Biết đâu hắn ta lại tiện tay để đó thứ gì đáng giá ở xung quanh đây cũng không biết chừng. Nghĩ như vậy, Lăng thái độ tìm kiếm lại càng hăng hái hơn. Mấy cô gái kinh ngạc vì hành động của Lăng xong thấy vậy cũng liền lập tức làm theo, bốn phía tìm tòi.

Thật sự là trước đó hành động của Lăng quá táo bạo. Không nói không rằng liền nổ súng bắn thẳng quý tộc thiên long nhân. Còn là bắn từng phát từng phát đấy!!! Chuyện này đối với ba chị em nhà Boa, đặc biệt là sống trong ách chèn ép của quý tộc thiên long nhân biết bao nhiêu năm nay Anna mà nói... Đáng kinh ngạc giống như một tên dân thường thời cổ đại phong kiến tận mắt nhìn thấy có người ở trong hoàng cung trực tiếp dùng kiếm đâm chết đức vua một kiểu vậy.

Khác biệt thực sự quá to lớn. Không thực tế trải qua liền chắc chắn không thể nào cảm nhận được. Giống như Anna mà nói, dù cho bản thân trước đó cũng có ý định muốn tìm Adrien báo thù cái gì, thế nhưng vừa rồi gặp phải đối phương, cô nàng thậm chí sợ không cả nổi lên được ý nghĩ đó luôn.

Thói quen là rất đáng sợ! Giống như Lăng trong thực tế một người thanh niên bình thường nếu chính mặt gặp và nói chuyện với chủ tịch tỉnh, cán bộ cấp quốc gia, thậm chí là cao cấp hơn chủ tịch nước, thủ tướng cái gì cũng nhất định sẽ sợ.

Ừ? Cậu gặp công an giao thông bắt phạt tiền cũng đã đau lòng tiếc tiền sợ. Huống chi là người của thế giới này đối mặt với tầng lớp địa vị cao nhất thế giới. Cũng không phải ai cũng đầu toàn cơ bắp cùng ước mơ nhồi đầu như Luffy. Hơn nữa Luffy mới chỉ là đấm quý tộc thiên long nhân một cái đã đủ để thế giới xôn xao. Lăng hiện giờ thế nhưng trực tiếp nổ súng. Còn là một súng thấy máu~

Tốt a!!! Theo ngươi chơi càng ngày càng gia nhập vào trò chơi. Đám người coi trời bằng vung, thế giới bao la chuyện của ta lớn nhất mà nói, bắn thiên long nhân quý tộc cái gì quả thật chuyện nhỏ như con thỏ không đáng kể. Thế nhưng lần đầu tiên xuất hiện, người dân bản địa đầu tiên chứng kiến... Dù là đang hành động tìm kiếm vật đáng tiền giống như những gì Lăng ra lệnh, thế nhưng các cô gái đầu óc đều như đang như ở trên mây. Chỉ cho đến khi...

...