Chương 27: Bởi vì... Thật kích thích!

One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 27: Bởi vì... Thật kích thích!

- Yes! Tìm thấy rồi!!!

Giọng nói đầy vui mừng của Lăng đột nhiên vang lên. Đang bốn phía tìm kiếm lung tung mấy cô gái ánh mắt không khỏi đồng loạt đổ dồn về. Chỉ thấy Lăng giờ đang đứng kế bên một chiếc bàn dài tiếp khách kê gần chân tường, trên tay đang cầm lấy một thứ nào đó nhìn giống như một loại trái cây bên trên có hoa văn, vẻ mặt vui như nở hoa.

- Mau mau! Mấy người mau lại đây nhanh lên.

Lăng vẫy vẫy tay kêu gọi. Bốn cô gái thấy vậy liền lập tức đi nhanh tới gần.

- Đây là....

- Hừm! Cái này cho cô. Mau mau sử dụng đi.

Anna vừa mới tò mò lên tiếng hỏi. Lăng thế nhưng dáng vẻ vội vã dúi trên tay trái cây vào trong lòng bàn tay Boa Hancock. Ánh mắt cấp thiết. Giọng thúc giục.

- A!... Cái này cho tôi sao?

Hancock hiển nhiên cũng bị hành động bất ngờ của Lăng làm cho giật nảy mình. Hai má thoáng nhiên ửng đỏ. Chân tay luống cuống cầm lấy trái cây mà Lăng đưa tới. Ba cô gái còn lại ánh mắt lúc này cũng tò mò đổ dồn vào thứ trái cây mà Hancock đang cầm. Một thứ trái cây có hình quả dứa. Bên trên có thật nhiều hoa văn vòng xoáy kì lạ...

- Tất nhiên là cho cô rồi.

- Nhanh lên ăn nó đi. Cái này rất quan trọng.

Cậu chàng một lần nữa lặp lại yêu cầu. Vẻ mặt kiên quyết.

- Không được! Đây là....

- Oẹ.... Thật buồn nôn!!!

Nhìn chị gái của mình cứ như thế cắn lấy trái ác quỷ mà người thanh niên trước mặt vừa đưa tới, Boa Sandersonia cùng Boa Marigold... cả người cũng không tốt á.

Hai người thật sự có chút không hiểu. Rõ ràng cô chỉ cả xinh đẹp và khôn ngoan của mình không thể không biết thứ trái cây mà đối phương vừa đưa cho kia chính là một trái ác quỷ. Người ăn vào dù cho sẽ chiếm được năng lực đặc biệt. Thế nhưng đánh đổi cũng sẽ là bị biển cả nguyền rủa khiến cho không thể bơi. Điều này đối với một nữ chiến binh Kuja thường xuyên tung hành trên biển mà nói thật ra cũng chẳng là chuyện hay ho gì~

Không nghĩ tới người thanh niên kia vừa mới một lần nhấn mạnh, Hancock liền thật sự không hỏi không rằng nghe lời ăn đi luôn. Dù cho là trong lòng còn đang cảm kích vì việc Lăng vừa mới cứu ra ba chị em bọn họ, vậy cũng không cần nhất thiết phải quá nghe lời như vậy chứ. Ít nhất thì cũng nên hiểu rõ nguyên nhân rồi hãy ăn có được hay không? Thật là... Cô chị cả tinh ranh xảo trá của họ đi đâu mất rồi??? Sandersonia cùng Marigold ánh mắt theo bản năng liếc qua nhìn nhau, trong lòng không khỏi hiển hiện lên cảm giác gì đó bất an. Mọi chuyện có vẻ như không tốt đẹp như họ tưởng tượng.

- Cô không có sao chứ?

Lăng hai tay nâng đỡ lên cơ thể Hancock, vẻ mặt có chút bận tâm hỏi. Tuy rằng trước đó liền biết rõ trái ác quỷ mùi vị khẳng định rất khó ăn. Có điều cậu thật không nghĩ tới thái độ của Hancock lại khoa trương đến thế. Nhìn vẻ mặt xanh mét cùng động tác nôn thốc nôn tháo ho khan vừa rồi của Hancock, Lăng trong lòng không khỏi liền có chút chột dạ. Chỉ là may mắn lắm mới tìm được trái ác quỷ Mero Mero no Mi- trái tình yêu theo đúng nhiệm vụ yêu cầu. Để tránh đêm dài lắm mộng. Không để cho bản thân chính mắt nhìn thấy Hancock sử dụng, Lăng hiển nhiên sẽ không yên tâm. Dù cho có vì thế mà ảnh hưởng sau này tất cả mọi người chạy trốn ra ngoài biển cũng không ngại.

Còn vì sao biết rõ trái cây kia là trái Mero Mero no Mi- trái tình yêu mà mình cần tìm.

- Thông báo: Bạn thu được trái ác quỷ Mero Mero no Mi (nhiệm vụ vật phẩm).

Thông báo của hệ thống rõ rõ ràng ràng hiện ra như vậy đấy khi Lăng cầm lấy hộp gỗ chứa đựng trái ác quỷ. Không nghĩ tới tên quý tộc thiên long nhân kia mua về trái ác quỷ xong cũng không có ngay lập tức cất đi vào kho đảm bảo an toàn mà lại để nó tơ hơ ngay ở đây.

Phải nói là quý tộc thiên long nhân quá giàu, không coi giá trị của trái ác quỷ ra gì? Hay hoặc là đối phương quá vững tin vào sự an toàn của mình khi ở trong biệt thự này đây?

Hừm? Hoặc có lẽ bởi vì theo như nhiệm vụ đề cập tới trong vòng 24h ba chị em Boa Hancock liền sẽ bị ép ăn vào trái ác quỷ vì vậy nên nó mới được đặt ngay ở đây đi.

Phải rồi! Lăng trước đó thật ra là thu được ba trái ác quỷ chứa trong ba chiếc hộp gô tinh xảo đặt trên bàn. Một trái vừa rồi đã theo như nhiệm vụ yêu cầu đưa cho Hancock sử dụng. Hai trái còn lại hiển nhiên là tương ứng trong nguyên tác hai chị em Boa Sandersonia cùng Boa Marigold sẽ bị ép dùng. Chỉ có điều ở trong nhiệm vụ mà Lăng nhận được cũng không có yêu cầu bắt buộc phải để cho hai người bọn họ cũng phải sử dụng trái ác quỷ. Lăng vì vậy dĩ nhiên là tiện tay biển thủ đi á. Hai trái ác quỷ kia cũng không có ghi rõ nhiệm vụ vật phẩm. Nói không chừng sau này nhiệm vụ hoàn thành còn có thể mang ra ngoài sử dụng hoặc mang đi bán cũng không biết chừng.

Đó là còn chưa kể tới thái độ hai cô em gái của Hancock đối với Lăng cũng không phải là cực kì tín nhiệm nói gì nghe lấy. Cứ nhìn thái độ và lời nói của hai người vừa rồi liền biết. Có đưa cho hai người trái ác quỷ cả hai còn chưa chắc chịu ăn đâu. Lăng dĩ nhiên sẽ không cố đấm ăn xôi ép buộc cả hai làm gì.

- Không!... Tôi không sao. Chỉ là mùi vị của nó thật tồi tệ mà thôi.

Nghe được lời nói quan tâm của Lăng, Hancock mặt mày nhăn nhó, một dáng vẻ vẫn còn sợ hãi lên tiếng. Cơ thể thoát lực mềm nhũn ngả vào lòng cậu chàng. Tim đập thình thình. Giọng mềm mềm nhu nhu thì thào.

Động tác mập mờ của cả hai lập tức làm nổi giận một ai đó đang đứng kế bên.

- Này!!! Hai người định ôm nhau cho đến khi nào??? Hải quân rất có thể đã đến bên ngoài cửa biệt thự đi rồi. Lúc này không phải là lúc để hai người ân ái đâu.

Anna giọng không mấy vui vẻ lên tiếng.

- Ạch! Phải vậy không?...

- Hừm?... Được rồi. Nếu như hải quân đã đến vậy chúng ta nhanh nhanh rời đi thôi? Ở nơi này lâu rất nguy hiểm.

Lăng vẻ mặt lúng túng đẩy ra trong lòng cô gái nhỏ Hancock, khoé miệng cười gượng nói nhanh sang chuyện khác.

"Giờ anh mới biết ở lâu là nguy hiểm à!" Ngoại trừ vừa mới tách ra Lăng liền cả người mềm nhũn Boa Hancock, ba cô gái còn lại nghe vậy trong lòng không khỏi tập thể khinh bỉ một ai đó.

Lăng tất nhiên sẽ không quan tâm tới những chuyện nhỏ nhặt này. Mục đích trước đó cậu nấn ná không chịu rời đi biệt thự chủ yếu là muốn hoàn thành việc tìm kiếm trái ác quỷ cho Hancock mà thôi. Tìm kiếm tiền bạc hay đánh cướp của cải cái gì rất rõ ràng chỉ là một cái cớ. Hiện tại tuy rằng bị tên bảo vệ béo ú trước kia lừa đau một vố, nhà kho không tìm thấy lại bị dẫn thẳng tới chỗ Adrien cùng bạch hổ Nanh trắng thường chơi. Suýt tý nữa thì bị con trân thú bạch hổ kia lần nữa mần thịt. Có điều ít nhất nhờ thế run rủi làm sao, ngược lại giúp cậu thuận lợi hoàn thành mục đích ban đầu- tìm thấy trái ác quỷ cho Hancock sử dụng. Lúc này mọi thứ đã xong xuôi. Còn không chuồn lẹ đi thì còn đợi tới bao giờ.

- Như vậy hắn ta thì sao? Còn có con hổ trắng kia nữa.

Ngón tay chỉ thẳng đang nằm trên đất chảy lênh láng máu Adrien cùng với nằm úp sấp trên sàn nhà đang liếm láp lấy cơ thể chủ nhân mình bạch hổ Nanh trắng, Marigold thẳn thắn lên tiếng hỏi.

- Hắn???

Lăng lông mày nhăn thoáng một phát. Ánh mắt đột nhiên nhìn chuyển về phía Anna.

- Cô định xử lý hắn như thế nào?

Nói và thái độ biểu thị ra giống như muốn nói mọi thứ tuỳ cô quyết định khi nhìn về phía Anna.

- A!... Sao lại hỏi tôi?

Anna bị hỏi bối rối. Ba chị em nhà Boa cũng là ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Lăng.

- Ạch! Cô không phải nói em trai cùng cha mẹ của cô bị hắn ta hại chết hay sao? Hiện tại không phải là thời cơ tốt để cô báo thù à?

- Yên tâm đi. Dù cho cô có quyết định bắn chết hắn ta. Cùng lắm lát nữa nếu có bị bắt được vậy cứ khai ra là tôi bắn chết hắn là được rồi. Dù sao cũng là tôi nổ súng trước tiên.

Nói nói Lăng còn đưa ra khẩu súng của mình cho Anna. Tuy rằng bản thân chưa trải qua, có điều theo suy nghĩ của Lăng mà nói. Đối với kẻ đã làm mình phải cửa nát nhà tan, lại là ở trong một thế giới luật lệ gần như vỡ nát, tội phạm nhan nhản như ở One Piece, giết người đền mạng cái gì hẳn cũng rất bình thường đi. Hơn nữa chết còn là đáng ghét quý tộc thiên long nhân, trong thâm tâm cậu thật đúng là không có một tí gánh nặng nào.

- Tôi... Tôi...

Nét mặt tràn đầy cảm động. Anna thật không nghĩ tới Lăng vậy mà lại có thể thẳng thắn chấp nhận gánh tội thay cho cô như vậy. Phải biết hình phạt cho kẻ dám giết chết quý tộc thiên long nhân, không cần nghĩ cũng biết là nghiêm trọng lắm lắm. Chỉ là cảm động thì cảm động, hai tay Anna thế nhưng lạ kì không có đi đón lấy khẩu súng trong tay Lăng. Dáng vẻ ngược lại trù chừ, miệng lắp bắp giống như có gì muốn nói.

- Lại làm sao rồi?

- Nhanh nhanh lên nào. Xong việc chúng ta còn phải rời khỏi đây.

Lăng cười cợt thúc giục. Trong lòng thì tự nhủ khả năng cô nàng đối với giết người cái gì hẳn là còn tâm lý kháng cự đi. Vẻ mặt vì thế còn cố là ra vẻ nhẹ nhõm, ánh mắt cổ vũ nhìn về đối phương.

- Không!... Xin lỗi!... Xin lỗi anh! Trước đó... Trước đó thật ra là tôi nói dối đấy. Tôi... Tôi là trẻ mồ côi. Chuyện mà... Tôi kể với anh... là chuyện của một đứa trẻ khác trong viện. Tôi... Tôi chỉ lấy ra nói chuyện để anh tin tưởng tôi mà thôi.

Anna giọng nói chuyện càng ngày càng nhỏ. Đỉnh đầu vừa nói vừa cúi thấp xuống. Dáng vẻ chột dạ.

- Ặc! Nếu không phải bởi vì trả thù vậy cô mạo hiểm dẫn tôi tới nơi đây làm gì???

Lăng vẻ mặt sửng sốt sửng sốt đấy, rất là nghi ngờ lên tiếng hỏi.

- Cái này...

- Ban đầu là bởi vì sợ anh sẽ giết tôi cùng ngài quản lý. Lúc sau thì... Lúc sau thì...

- Lúc sau thì làm sao?

Ai đó vẻ mặt buồn bực hỏi dồn.

- Lúc sau thì bởi vì... Thật kích thích nên mới muốn giúp anh. Hơn nữa... Còn có thể kiếm được thật nhiều tiền.

Nói xong câu cuối tiếng nhỏ như muỗi đó, Anna đầu càng cúi thấp hơn. Hai má còn bởi vì xấu hổ mà đỏ ửng lên.

Lăng: ".........."

Ba chị em Boa: "............."

Bạch hổ Nanh trắng:......Miêu~

....