Chương 4: Bắt cướp

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 4: Bắt cướp

Chương 4: Bắt cướp

Sáng sớm, bình minh sắp trèo qua ngọn núi mà treo cao giữa bầu trời.

Đằng sau căn nhà nhỏ là một khu vườn trồng nhiều hoa và cây cảnh, chỉ thấy có người đang thực hiện động tác chống lên xuống chạm mặt đất.

" 997, 998, 999, 1000, phù " Gojou đang tập luyện bài chống đẩy với số lượng lớn, hệ thống có nhắc qua nếu luyện tập các bài tập mà hệ thống chỉ định liên quan đến sức khỏe thì sẽ tăng các chỉ số sức mạnh lên, nhưng rất ít, cụ thể là một nghìn cái chống đẩy tăng +0,2 điểm chỉ số trong sức mạnh, một nghìn cái lên xà +0,2 điểm, một nghìn cái bật nhảy +0,2 điểm, một nghìn cái gập bụng +0,2 điểm, chạy 10 km +0,2 điểm.

Mặc dù không cần ăn uống nhưng tập luyện vẫn đều đặn trong hai ngày nay, kết quả là các chỉ số trong phần sức mạnh đã +2 điểm, điều này làm cho Gojou rất phấn khởi, nhưng rồi lại bị hệ thống đánh gãy tâm tình nói " Sau khi thực hiện những bài luyện tập này, kéo dài đến 50 ngày sau sẽ bị mất tác dụng và không được cộng điểm nữa, nếu muốn sẽ phải tăng gấp đôi cường độ và số lần lên và hiệu quả tăng điểm vẫn giữ như vậy ".

[Như thế là những bài tập đó chỉ tồn tại trong 50 ngày và chỉ tăng được 50 điểm, như vậy hơi chậm nhỉ] Gojou thầm nghĩ, nếu hệ thống mà biết được suy nghĩ của cậu chắc chả thèm nói, xin nhờ là 80 điểm sức mạnh cách xa một trời một vực với 30 điểm được không a, vì 30 điểm chỉ là cấp C trung còn 80 là cấp C đỉnh đâu.

Các cấp được chia thành bốn cái tiểu cấp từ hạ ; trung ; thượng ; đỉnh, mà cách một cái tiểu cấp thôi cũng đã bị đè ra đánh cho hấp hối ý, nói gì đến cách hai tiểu cấp.

" Hệ thống, chỉ mặc định năm bài tập đó thôi sao? nếu bây giờ ta tăng lên gấp đôi thì hiệu quả cũng sẽ tăng lên đúng không? " Gojou hỏi qua tiềm thức.

" Không, sau 50 ngày sau những bài luyện tập như thế này sẽ mất tác dụng, nếu ngài tự tăng lên số lần tập thì điểm cộng vẫn như vậy " âm thanh máy móc vang lên.

[Cân bằng sức mạnh bằng cách rút ngắn giới hạn của việc luyện tập sao] Gojou thầm nghĩ, nếu cứ chỉ tập và tập thì sẽ cộng điểm cũng đáng kể, nhưng mạnh lên bằng cách đó cũng cảm thấy hơi vô lý, nên hệ thống mới có giới hạn về những bài tập để tránh ỷ lại vào nó quá nhiều.

Thế là cậu thực hiện thêm ba bài tập số lượng một nghìn lần, khi hoàn thành xong bốn bài thì Gojou như người hấp hối sắp chết, nhưng vì có khả năng hồi phục tốt nên rất nhanh đã lấy lại sức,chuẩn bị đi chạy bộ thì gặp Arata đã đi về đến nhà.

Arata cũng không kinh ngạc lắm, bởi vì khi gặp cậu đã có hình thể rắn rỏi và cơ bắp chắc chắn có qua luyện tập rồi, điều này cũng đoán được.

" Bữa sáng tôi sẽ để trên bàn cho cậu, tôi sẽ cho Touka đi đến trường vào ngày hôm nay nên nhờ Ayato nhờ cậu vậy " Arata mỉm cười áy náy nói.

" Cảm ơn Arata-San, tôi sẽ chăm sóc em ấy " Gojou gật đầu nói, xong cậu bắt đầu chạy quãng đường 10 km....

Trụ sở CCG, tại văn phòng thanh tra hạng đặc biệt Urie Mikito, có ba người đang ngồi nói chuyện trên chiếc bàn gỗ, đặc biệt là vẻ mặt của ai cũng rất khó xem.

" Vậy là hai cậu đã để mất dấu cậu ta? " Urie Mikito trầm giọng nói, phải biết là thiếu niên đó không bình thường nên anh mới giao cho hai người giám sát a, ai ngờ gà mờ để lọt con sâu đâu.

" Cậu ta có vẻ biết chúng tôi đang theo dõi nên đã lẫn vào trong đám đông thưa sếp, chúng tôi rất xin lỗi, Mikito-San " một người tóc nâu nói, nét mặt còn hiện ra sự biết lỗi, người còn lại cũng chỉ im lặng mà nhận sai.

Mikito trầm ngâm suy nghĩ, sau một lát đưa ra quyết định " Thôi vậy, chuyện này kết thúc ở đây, không cần phải giám sát cậu ta nữa, tiếp tục kết hợp với các đội khác điều tra về quận 24 cho tôi "

" Rõ ".........

" Phù, cuối cùng cũng xong, anh về rồi đây, Ayato-Chan " Gojou cuối cùng cũng hoàn thành xong chạy bộ 10 km của mình, phải mất hai giờ đồng hồ cả đi lẫn về nên hơi vất vả chút.

[Bây giờ là 7 giờ 30, vừa vặn gọi Ayato cùng ăn sáng]

Vừa mở cửa đã thấy một bóng nhỏ nhảy xồ vào người cậu, hóa ra là cậu nhóc Ayato, vì buổi sáng thức dậy chỉ thấy có một mình nên cậu nhóc cũng cảm thấy sợ.

" Em không muốn ở một mình đâu, Go-Ni " Ayato nước mắt rưng rưng nói, giọng non nớt làm cho Gojou muốn sủng vô cùng.

Vì bữa sáng đã được chuẩn bị trước nên cả hai đều vùi đầu vào ăn, ăn no xong Gojou đi tắm rửa, rảnh rỗi quá lại dắt nhóc Ayato ra phố đi dạo, trong túi của cậu đã vay Arata một ít tiền nên cũng không lo vấn đề gì phát sinh.

[ON] Gojou đọc câu lệnh thông qua tiềm thức.

Lập tức một màn hình màu xanh giả lập hiện ra trước mắt cậu.

Thông tin cá nhân:

Tên: Fumetsu Gojou

Tuổi: 16 (500)

Chủng tộc: Bất tử

Sức mạnh: C (Hạ)
- Tấn công: 23
- Phòng thủ: 23
- Nhanh nhẹn: 23
- Linh hoạt: 23
- Thể lực: 23

Năng lượng: 500 (1s/2)

Kỹ năng:
- Khống huyết: Cấp 1 (50 mana)
- Siêu hồi phục: Cấp 1 (100 mana)
- Hấp thụ: Cấp 1 (0 mana)
- Thức tỉnh: 20% (700 mana)

[+3 điểm, sau ba ngày ăn hành a, tầm ba mươi ngày nữa chắc chắn sẽ thay đổi rõ rệt] Gojou tinh thần phấn chấn khắp người, một phần là do công sức bỏ ra cũng được đáp lại, còn lại là cậu sắp đạt được mục đích của việc tập luyện lần này a.

[Nhiệm vụ thanh tra hạng ba cần phải hoàn thành rồi a, còn kém chút sắp đặt đâu] khóe miệng cong lên mỉm cười, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ kia thì phần thưởng chắc chắn sẽ đến tay, mà có lẽ món quả sẽ không nhỏ rồi.

" Aaaaaa, có cướp! " tiếng hét lớn đánh làm cho Gojou phải chú ý, chỉ thấy một thanh niên mặc đồ đen vừa chạy qua cậu, trên tay hắn là một túi sách hàng hiệu của hãng nào đó.

[ừm, làm gương cho Ayato nhìn mà học hỏi vậy] Gojou nét mặt hờ hững quan sát tên cướp đã chạy cách mình 20 mét.

" Đợi anh ở đây nhé, Ayato "

" Vâng ạ "

Vụt

Gojou mang theo vẻ lạnh lùng đuổi về phía tên cướp đang bỏ trốn, tốc độ của cậu cực nhanh phát ra tiếng xé gió.

Tên cướp quay lại nhìn thì hết hồn, một người đang đuổi theo hắn với tốc độ đáng kinh ngạc, gần bị bắt được thì nhìn thấy trước mặt xuất hiện một người phụ nữ đang bế một đứa bé, hắn tóm lấy người phụ nữ và dí con dao vào cổ đe dọa " Cấm mày được tiến lên, nếu không ả đàn bà này sẽ chết ".

Người phụ nữ nét mặt thoáng hiện lên hoảng hốt, nhưng vì bế đứa con mà cũng không dám hó hé nửa lời chỉ biết im lặng nhìn thanh niên trước mắt cầu xin sự giúp đỡ.

Người dân xung quanh cũng nhận biết được tình hình mà âm thầm lo lắng quan sát lấy, nhưng họ không thể giúp gì vì người phụ nữ đã bị kìm chế rất chặt, chẳng may cá chết lưới rách thì khổ.

[Bắt con tin?, cũng gan đấy] Gojou nét mặt lạnh xuống, sâu trong ánh mắt toát ra nhè nhẹ sát khí,cậu cũng không phải loại tay nhanh hơn não mà làm nguy hiểm đến người vô tội, rất nhanh cũng tìm ra sở hở của tên cướp.

[Biết sợ rồi sao, dù gì thì tao cũng sẽ chạy được thôi] tên cướp hả hê đắc ý, bởi vì đang bắt người phụ nữ ôm đứa nhỏ làm con tin, và vị trí của hắn với tên thanh niên trẻ tuổi kia cách 6 mét, hắn cũng không dám cho là thanh niên sẽ dám làm gì mình.

Nhưng hắn đã sai, Gojou không phải sợ hắn làm bị thương đến con tin mà chùn bước, cậu chỉ đang bình tĩnh tính toán khả năng không giết chết hắn với một lực nhỏ nhất.

[5% lực cơ bắp dồn về phía cơ cẳng tay phải, 7% lực cơ cổ tay trái,đủ để đánh ngất hắn mà người phụ nữ và đứa bé kia không bị thương đi] Gojou bình tĩnh không sự bối rối hiện trên nét mặt, cậu trùng hai đầu gối lấy một lực nhỏ bật mạnh về phía tên cướp, trong tích tắc đã rút ngắn khoảng cách một mét với tên cướp.

Vụt, bốp

" Mày dá... " tên cướp chưa nói xong đang chuẩn bị cắt con dao qua cổ người phụ nữ, thì một cái tay đã nắm chặt lấy tay phải đang cầm dao định động thủ, tiếp theo đó là một nắm đấm bay dính thẳng vào mặt hắn.

Chưa hiểu chuyện gì đã bị bắn ngược văng ra xa bảy mét, tưởng sẽ lại đứng dậy sau quả đấm, nhưng không, hắn nằm luôn bất động tại chỗ.

Gojou ánh mắt nhu hòa nhìn đứa bé 3 tuổi trong vòng tay của người phụ nữ, cậu nhẹ giọng mỉm cười nói " Ổn rồi cô bé, em và mẹ em đã an toàn ".

Mọi người xung quanh lâm vào chết lặng, một lúc sau có vài người mới bất ngờ nhận ra điều gì mà cất lên sự kinh ngạc, làm cho tất cả chợt giật mình

" Aaaaa, tốt lắm chàng trai "

" Ghê quá anh ơi "

" Hú "

Mọi người xung quanh hét lên vui sướng, hồi hộp vừa rồi đã lập tức biến mất khi chứng kiến hành động vừa rồi của cậu thiếu niên, có những cô nàng học sinh với ánh mắt ngưỡng mộ hét lên vì cậu, những thanh niên nhìn lấy mà cảm khái.

Gojou không để ý cái nhìn hay đánh giá của người khác một chút nào, cậu hỏi han và trấn an người phụ nữ, người phụ nữ mang nét mặt cảm kích đối với Gojou và cảm ơn rất nhiều lần.

Xong xuôi thì cậu cũng rời đi nơi này, túi xách bị đánh cắp cũng mang đi để giả lại cho người đã mất.

Được vài phút sau thì có một đội cảnh sát đến hiện trường, áp giải tên cướp về trụ sở, nhưng ai cũng phải khiếp sợ vì khuôn mặt của tên này đã biến dạng đến đáng sợ, mặt mũi bê bết máu mà bầm dập, môi nát bét, hai mắt thì sưng tím phù lên, nói chung nát không thể nát hơn.

Cảnh sát hỏi lấy người dân xung quanh thì ai cũng kể lại là một cậu thanh niên cao to đã đấm một đấm vào mặt tên cướp khi giữ con tin, nghe đến ai cũng phải kinh ngạc, nếu không phải do Gojou đã khống chế bằng cách đẩy nhẹ nắm đấm vào mặt tên cướp, mà là đấm bình thường chắc không sống nổi mà ăn cơm tù.

" Không có người nào thương tích nữa chứ " cảnh sát trưởng hỏi.

" Không thưa ngài "

" Tốt, dẫn thằng khốn này về "....

Bên trong một tiệm đồ ăn nhanh, có rất nhiều người vừa chứng kiến pha hành động vừa rồi, mặc dù hơi ngắn nhưng đủ để đoán được người thanh niên kia là có võ.

" Amon-Kun, thấy cậu ta như thế nào " một thiếu niên trẻ tuổi hỏi lấy thiếu niên bên cạnh.

" So với một người bình thường rất khá rồi, hành động của cậu ta đáng để khen thưởng, nhưng... " thiếu niên này nhìn rất đẹp trai, hình thể khá đô so với thiếu niên bên cạnh.

" Nhưng gì? " Thiếu niên bên cạnh thắc mắc hỏi.

" Thôi ăn nhanh để còn đi đến trường, không muộn bây giờ " Amon Kotaro cũng không nói hết câu mà thúc giục cậu bạn mình.

" Rồi rồi, mà hình như lớp chúng ta có cô bạn rất xinh đấy, tên Akira Mado thì phải " thiếu niên nhai tiếp cái bánh Hambuger mà lẩm bẩm.