Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 9: Đi săn

Chương 9: Đi săn

Trở về ký túc xá nam, vừa mở cửa phòng ra đã bắt gặp ba khuôn mặt quen thuộc.

" Đi hẹn hò vui chứ, Gojou-Kun " thanh niên mập mạp cười đùa hỏi.

" Nhìn cảm xúc hiện lên vẻ mặt của cậu ta là rõ, hỏi thừa quá tên ngốc " thanh niên đeo kính nói, nhìn tên này rất giống một thằng mọt sách chính hiệu.

" Chỉ cho tôi cách để tán một bạn gái xinh đẹp đê, Gojou-Senpai " thanh niên cà lơ phất phơ nịnh nọt nói.

" Ồ, chẳng phải cứ tốt bụng với hiền lành như tôi là được chứ sao " Gojou mỉm cười nói, [còn phải đẹp trai nữa nhé] định nói nhưng lại thôi, cậu cũng không thích đả kích bạn học của mình làm gì.

"... " ba thanh niên không khỏi vỗ tay lên chán, ý nói " xin nhờ là còn phải đẹp trai, khoai to, thực lực đứng đầu toàn học viện nữa được không ạ, bọn này rất biết cách làm người nên cảm ơn đã không đả kích "......

12 giờ đêm, phòng của Gojou và ba người bạn đã trở lại yên tĩnh, cả ba đã rơi vào giấc ngủ say, chỉ riêng mỗi Gojou là vẫn còn chưa nhắm mắt.

[ON] Gojou đọc câu lệnh trong tiềm thức, dùng nhiều lần là sẽ thuần thục như ăn cái kẹo vậy, màn hình xanh hiện ra trước mắt cậu.

Thông tin cá nhân:

Tên: Fumetsu Gojou

Tuổi: 16 (700)

Chủng tộc: Bất tử

Sức mạnh: C (Thượng)
- Tấn công: 70
- Phòng thủ: 70
- Linh hoạt: 70
- Nhanh nhẹn: 70
- Thể lực: 70

Năng lượng: 700 (1s/2)

Kỹ năng:
- Nội tại: hăng máu (0 mana)
- Khống huyết: Cấp 1 (50 mana)
- Siêu hồi phục: Cấp 1 (100 mana)
- Hấp thụ: Cấp 1 (0 mana)
- Thức tỉnh: 20% (700 mana)

Nghề nghiệp: Diệt ghoul

[Mình trưởng thành khá là nhanh đấy chứ, thực lực hiện tại đủ so găng với ghoul cấp SS tầm trung đi] Gojou đánh giá sơ sơ, chỉ hơn một tháng mà đã vượt lên hai cái tiểu cấp nên cậu rất tự tin vào thực lực của mình hiện tại, cứ việc gặp kẻ nào cũng có thể xoay cổ tay hoặc thậm chí giết chết đi.

" Hệ thống, sẽ có quà thăng cấp cho ta sau khi vượt qua đỉnh vị chứ " cậu thông qua tiềm thức hỏi.

" Lần này ngài phải đạt được Hạ cấp B thì may ra mới được nhận, ngày càng sẽ ít đi nên đừng có mong chờ gì nhiều quá, tất nhiên quà càng ít thì sẽ càng quý thưa ngài " âm thanh máy móc nói, lần này có chút hồn tính hơn trước.

Đối với việc này cậu cũng hiểu được, nhận được của không mãi cũng sẽ chẳng trưởng thành được bao nhiêu, nên tự sức mình thì mới mạnh a, không tự thân thì chỉ mãi là thằng gà yếu dựa dẫm vào hệ thống mà thôi.

" Điểm tích lũy của ta hiện tại còn bao nhiêu "

" Tổng diệt được một ghoul cấp A, hai ghoul cấp S nhận được 2500 ĐTL, đã đổi 500 ĐTL thành 500000 yên tiền Nhật, còn lại 2000 ĐTL "

" Nhiệm vụ giết năm con ghoul cấp S cũng sắp hoàn thành rồi a "

Gojou ấn vào mục cửa hàng ở góc bên phải màn hình, hiện ra ba mục nhỏ hơn như là " Vũ khí, vật phẩm và trang phục ", cậu chọn mục trang phục mà bỏ qua hai mục kia, vì cậu đã xem qua rồi, phải nói là đắt kinh khủng khiếp, một cây kiếm cấp C mà giá thành lại 20000 ĐTL, ngang bằng giết hai mươi ghoul cấp S chứ chả chơi, một bình máu hồi phục cấp C cũng tầm đấy, riêng chỉ có trang phục là đẹp, bổ và rẻ.

Nhưng đắt là có lý do của nó hết, cây kiếm cấp C kia có thể trảm cả sinh vật cấp C đỉnh, và cũng tùy thuộc vào người cầm kiếm nữa, chứ đồ mạnh mà lơ mơ cũng như hài tử cầm con dao múa trước mặt người trưởng thành a.

[Hiện tại thì mình cũng chả cần vũ khí làm gì, tay không giết địch vẫn là phong cách của riêng mình, cái ta cần bây giờ là một cái mặt nạ và bộ đồ chiến đấu a]

" Ngươi hãy tìm cho ta một chiếc mặt nạ, màu trắng có hoa văn đen, lấy cái nào giá tầm 1000 ĐTL đổ về là được, cùng với một bộ trang phục co dãn màu đen ôm người thì tốt " Sau một hồi tìm kiếm, không thấy cái nào vừa ý mà cũng nhiều nữa, nên đành phải nhờ đến hệ thống.

" Rõ, mời chủ nhân đợi trong giây lát "

Sau vài giây chờ đợi, cuối cùng cậu cũng thấy được cả hai cái hợp mắt mình, chiếc mặt nạ màu trắng làm bằng nhựa nhưng rất cứng rắn như kim loại vậy, trên mặt nạ để lộ ra cặp mắt sắc bén, không có miệng để thể hiện ra sự bí ẩn của nó, cùng với những hoa văn đen uốn lượn trên chiếc mặt nạ tạo thành sự mê hoặc không nhỏ đối với Gojou.

Trang phục là bộ quần áo màu đen tuyền thun chất liệu rất bền, chống được phá hoại hay không thì phải thử mới biết, chiếc áo màu đen ôm lấy cơ thể bắp thịt của cậu để thể hiện sự cứng rắn mạnh mẽ, còn chiếc quần dài thì rộng hơn chút để có sự thoải mái trong hoạt động, bên ngoài còn khoác thêm một cái áo dài màu đen bao lấy từ thân xuống quá đầu gối,tạo nên sự huyền bí mà cậu đang cần.

(Chiến phục của Main là được lấy từ ý tưởng của nhân vật Archer Emiya trong tác phẩm Fate/Stay night, điểm khác nhau chỉ là màu sắc thôi, mà còn hình tượng cũng từ nhân vật này mà ra như tóc chẳng hạn)

Gojou lặng lẽ đi ra khỏi căn phòng, bước ra khỏi ký túc xá và lén lút đi vào đám bụi cỏ khuất tầm nhìn của camera giám sát, mặc lấy chiến phục và đeo lên chiếc mặt nạ.

[Đi săn nào] Bóng đen di chuyển như làn gió biến mất dưới ánh trăng, liệu sẽ có nổi lên sóng ngầm gì từ đây?....

" Nhóp nhép... "

Tại con hẻm nhỏ, dưới đất đầy một vũng máu tanh tưởi cùng với tứ chi không còn nguyên vẹn tách rời, tại đây chỉ có một người đàn ông đang cặm cụi ngấu nghiến thưa gì đó, một thi thể không ra hình thù đang bị ăn gặm dần gặm mòn bởi chính hắn.

" Ăn no sao? " một giọng nói lạnh lùng mang theo ma mị phát ra từ đằng sau.

Người đàn ông miệng còn đang say xưa ăn, bỗng giật mình nhả hết đống thịt ra trừng mắt nhìn thân ảnh phía trước, không tự chủ được sợ hãi lui ra sau vài mét, tức giận gào " Mày là ai ".

Kẻ đến là người mặc đồ đen bao lấy áo choàng bên ngoài, chiếc mặt nạ chỉ có đôi mắt sắc bén và hoa văn màu đen uốn lượn trên đó, giọng nói ma mị lần nữa phát ra " Chết thì không cần biết nhiều làm gì, số người mày đã ăn cũng đủ khiến mày chết mấy chục lần cũng chả đủ ", anh bình tĩnh không nhanh không chậm bước đến chỗ người đàn ông, mắt liếc qua thi thể đã không còn nguyên vẹn thoáng qua sự chua xót, lại lạnh như băng nhìn lấy kẻ đang sợ hãi dần dần lui bước.

" Đừng xem tao là quả hồng mềm dễ bóp, chết đi thằng chó " người đàn ông tức giận thở dốc nói, có vẻ như đã cảm thấy tức giận về lời nói của người bí ẩn, sau vai bung ra một màn sương xanh, một chiếc đuôi xanh mọc ra quấn chặt lấy tay phải người này, dần thành hình cây trọng kiếm bằng thịt.

[Koukaku, cấp độ S đi, ăn hơn chục người cũng đạt đến cấp độ này là điều dễ hiểu] Gojou lạnh lùng quan sát người đàn ông đang lao về phía mình, cậu thậm chí còn không làm ra thủ thế để phản công, mà chỉ đứng yên chờ lấy tên kia tiếp cận, sự tự tin vào thực lực đã ăn vào trong máu của của Gojou.

[Không né sao, nực cười] người đàn ông cay độc bổ chéo lấy thanh trọng kiếm vào người bí ẩn, ý định một trảm tất sát.

Nhưng...

" Răng rắc " tiếng nứt vỡ phát ra từ thanh trọng kiếm, người đàn ông ánh mắt co rụt lại chứng kiến một điều không tưởng, chỉ gặp lưỡi kiếm đã nứt vỡ khi chém vào vai của người này, mà kinh khủng hơn, lại không có một tí vết thương nào để lên trên vai hắn.

" Không thể nào..., mày... không phải con người " không thể tin cùng với tuyệt vọng nhìn chằm chằm vào kẻ bí ẩn trước mắt, không biết bao nhiêu con ghoul hay điều tra viên đã chết dưới lưỡi kiếm của hắn rồi, mà trước mặt tên này, hắn chỉ như món đồ chơi một dạng không có tính uy hiếp nào gây ra cho tên này.

Gojou lạnh lùng bước lại gần kẻ tuyệt vọng đang run rẩy cả tứ chi, " vụt " anh lập tức biến mất tại chỗ.

[Biến mất rồi] người đàn ông mồ hôi từng giọt chảy xuống đất, thanh Kagune đã được hồi phục như mới hoàn toàn đang đề phòng, mặc dù biết vô dụng nhưng cũng chỉ còn cái này để chống đỡ a, hắn thật hết cách.

" Xoẹt " cảm giác chiếc cổ mát lạnh, ngay sau đó trong tầm mắt hắn, một cơ thể không đầu đang phun huyết từ từ ngã xuống mà bất động, mà kẻ bí ấn kia đã đứng sau thi thể từ bao giờ.

[Hơ, vậy ra... đây là cái chết đi] một chút suy nghĩ còn sót lại, một cái đầu lăn lông lốc trên con hẻm vẫn mở trừng hai con mắt, mà bên trong đó hiện ra sự sợ hãi tột cùng.

Nam tử bí ẩn bình tĩnh quay lưng định bước đi, nhưng rồi đứng khựng lại bên thi thể không đầu, cái tay sắc nhọn đâm xuyên qua xương bả vai của thi thể, móc ra một quả cầu màu xanh dính đầy máu.

Đây chính là Kakuhou của ghoul, một thứ vũ khí được gọi là Kagune khi nó xuyên ra bên ngoài cơ thể và tạo thành, mỗi loại ghoul sẽ sở hữu một Kagune khác nhau nhờ cấu tạo tế bào RC của cơ quan Kakuhou, Kagune cũng được phân ra làm bốn loại là Ukaku, Koukaku, Rinkaku và Bikaku.

Bốn loại này sẽ khắc chế lẫn nhau như sau, Ukaku thiên về tấn công tầm xa và tốc độ, khi chạm trán với Koukaku thiên về cận chiến phòng thủ sẽ bị lép vế hơn nếu bị áp sát.

Koukaku tương tự nếu gặp Rinkaku có thể lực và sức hồi phục tốt thì cũng bị áp chế lại hoàn toàn.

Rinkaku tuy mang thể lực, khả năng hồi phục cao và tấn công tầm trung, nhưng gặp Bikaku công thủ toàn diện cũng sẽ bị ăn hành ngập mặt.

Nhưng đấy là nói về cùng cấp và thực lực tương đương nhau, còn nếu một Ukaku cấp SS so với Koukaku cấp S+ thì khả năng phòng thủ tốt cũng như cái đậu phụ một dạng, có bao nhiêu xuyên bấy nhiêu.

[Còn thiếu hai cái Kakuhou cấp S là hấp thụ được rồi] Gojou khóe miệng khẽ cong lên nụ cười, chính cậu có lần thắc mắc rằng kỹ năng Hấp thụ sử dụng như thế nào.

" Hãy gom góp lại số Kakuhou mà ngài giết được càng nhiều càng tốt, hấp thụ cùng một lúc sẽ có nhiều lợi ích hơn khi hấp thụ từng cái một, đến lúc đó ta sẽ giải thích kĩ hơn cho ngài " nhớ lại những gì mà hệ thống đã nói qua, hấp thụ càng nhiều Kakuhou của ghoul thì thực lực của cậu sẽ mạnh hơn và khác trước rất nhiều, nghe vậy nên đành phải cất đi.

" Chủ nhân nhận được 1000 ĐTL cho một ghoul cấp S " âm thanh máy móc vang lên.

Cậu khá ưng ý về chức năng nghề nghiệp này, có hơi bẩn tay một chút nhưng vốn lời vẫn lãi a, chấp nhận nhúng chàm tí cũng không sao.

Gojou hiện tại đang rất cần sức mạnh nên phải ra tay thanh trừng những con ghoul không biết điều, cậu cũng biết ghoul cũng giống như con người, chỉ có thể ăn mới có thể sống được, cho nên việc ăn thịt người của loài ghoul theo góc nhìn nào đấy cũng chỉ là nhu cầu đáp ứng sinh tồn mà thôi.

Cậu cũng có một quy tắc của riêng mình, nhân từ với phụ nữ, tiểu hài tử và những người vô hại, còn lại là hắn sẽ không nương tay trong mọi mục đích của mình.

[Tiếp tục đi săn nào] Gojou lóe qua tia sát khí, biến mất ngay tại con hẻm......

Ba ngày cứ thế trôi qua.

Ban đêm, trên ngọn núi mang một vẻ hoang tàn như trải qua một trận đại chiến, trên mặt đất nằm mười cỗ thi thể áo choàng trắng, đa số đều mang mặt nạ quỷ vượn màu đỏ.

" Mày là ai? " nam thanh niên tóc nâu mang vẻ lo lắng tức giận nghi vấn, mặt nạ của anh do đã vỡ nát nên để lộ ra khuôn mặt chật vật của mình, mà trước mắt là một thân hình ma mị mang mặt nạ trắng hoa văn đen đang chầm chậm bước về phía này, luồng áp lực của kẻ này tỏa ra khiến anh cảm nhận được sự sợ hãi tận sâu trong đáy lòng mình.