Chương 9: Thịnh nộ

Mesatra Công Chúa Tử Thần

Chương 9: Thịnh nộ

"Ngươi tới số rồi, kiếm sĩ váy trắng!"

"Bọn ta sẽ róc thịt ngươi ra và ăn sống với mật ong."

"Phải phải, xé xác nó ra chia nhỏ nó ra! Các Hagya chúng ta ai cũng sẽ có phần, ha ha ha há há há."

Tiếng cười của lũ hồ ly tinh Hagya như xé rách không gian với những âm vực cao chói lói, chúng vẫn đang bay quần thảo kín rợp cả khoảng không trung phía trên dòng suối.

Ifasia toan bỏ chạy trở vào rừng cây nhưng một ả hồ ly đã đáp xuống chặn ngay trước mặt nàng, ả đưa một cây trường kích nhắm vào cổ nàng chém tới. Nàng liền hụp người xuống và rướn lên đâm thanh Tialander xuyên thẳng qua bụng ả, rồi nàng rút thanh kiếm ra và chém bay đầu ả mà chẳng để ả kịp kêu lên một tiếng.

Nhiều ả Hagya khác lập tức phóng xuống với những tiếng thét chói tai, chúng lướt qua vùn vụt khắp mọi bề quanh Ifasia và tới tấp vung đủ loại binh khí vào nàng, khiến nàng phải xoay chuyển liên hồi và múa tít thanh Tialander vất vả chống đỡ.

Nàng chém rụng được một ả Hagya cầm rìu hai lưỡi bay qua trên đầu, rồi đâm xuyên thấu tim một ả khác cầm song đoản kiếm lao tới từ bên trái. Nàng tiếp tục vận dụng tất cả kiếm kỹ mà mình có được chiến đấu một cách dũng mãnh giữa vòng vây của bầy yêu nữ. Chẳng một giây ngơi nghỉ nàng tiêu diệt hết ả này đến ả khác, mở đường máu chạy vào rừng. Chúng hóa thành những luồng sương hồng cuồn cuộn đuổi theo.

Ifasia vừa hớt hải chạy vừa vung kiếm phát quang những lùm thánh liễu và cây bụi, nhưng những cành gai vẫn cào rách nát chiếc váy dài của nàng. Nàng liền xé toạc phần chân váy phía dưới đầu gối ra cho khỏi vướng víu và tiếp tục chạy, nhưng lũ yêu quái cũng chẳng để nàng chạy được xa. Chúng nhanh chóng bắt kịp nàng.

Một trận chiến ác liệt nữa lại diễn ra dưới những vòm cây cổ thụ. Lũ Hagya tấn công Ifasia ngày một dữ dội nhưng nàng vẫn giữ chắc tay kiếm kiên cường chống trả. Thêm nhiều ả quái nữa bị chém gục, thảm lá khô tắm trong thứ máu màu xám thẫm có lẫn cát bạc lấp lánh của chúng. Nhưng những tiếng cười của bầy yêu nữ càng cất lên điên loạn hơn, những âm thanh sởn gai ốc và tê lạnh tâm hồn.

Bàn tay Ifasia đã bắt đầu run rẩy, nàng đã hạ thủ biết bao nhiêu ả Hagya mà dường chẳng thấm vào đâu, chúng vẫn vây bủa khắp xung quanh nàng, lao tới từ mọi hướng. Hoàng hôn đang dần tàn, những vệt nắng đỏ sậm đầy buồn thảm.

Bả vai trái của Ifasia đau buốt và tứa máu khi bị mũi kiếm của một ả Hagya đâm trúng, nàng liền vòng sang bên phải và chém vào sườn ả khiến ả sụm xuống. Một ả khác lại tiếp tục lao tới từ đằng trước thì bị nàng kết liễu bằng một nhát bổ mạnh vào giữa ngực, máu bạc xám bắn lên mặt nàng, nóng hổi nhưng không tanh mà hăng như thể mùi nhựa cây. Thêm một ả nữa vung thiết chùy tấn công từ phía sau, nàng quay lại giao chiến và chém rụng đầu ả sau hai nhịp. Nhưng ngay lúc ấy từ trên không một ngọn giáo bất ngờ phóng xuống, nàng nghiêng đầu tránh nhưng lưỡi giáo vẫn cứa rách bờ má phải của nàng, đau đến tê dại.

Những vết thương liên tiếp khiến Ifasia càng xuống sức, nàng khụy xuống khi bị một lưỡi kiếm răng cưa chém trúng bắp đùi trái, máu nàng tuôn đầm đìa nhuộm đỏ thắm chiếc váy trắng vốn đã rách tơi tả. Ả quái dẫm lên thanh kiếm của nàng ghìm chặt xuống mặt đất, ả khom người xuống và ghé sát khuôn mặt gớm ghiếc của ả vào mặt nàng, cặp mắt ả sáng rực lên sắc hồng hoang dại.

"Ngon quá, máu tươi, thịt mềm…"

Ả thều thào với hơi thở toàn mùi thảo mộc, chiếc lưỡi dài của ả thè ra liếm lên mặt nàng, lên môi, lên mũi, dãi dớt túa ra khiến nàng phát nôn ọe. Chớp nhoáng nàng giáng một đòn quyền vào giữa mặt ả bằng tay trái khiến ả bật ngửa ra. Nàng rút thanh kiếm khỏi chân ả rồi vùng dậy đâm xuyên mũi kiếm thẳng qua họng ả. Rồi nàng tiếp tục lia kiếm ra xung quanh với những tiếng thét oai dũng, khiến lũ Hagya còn lại dạt cả ra.

"AAGGHHH!!..!!!" Nàng vẫn hét lên, tiếng hét của nàng vang vọng lên qua những vòm lá trên cao, làm run rẩy cả những ngôi sao mới mọc ra trong buổi chạng vạng. Nàng hét lên bởi đau đớn, bởi giận dữ và thịnh nộ, tựa như chim phượng hoàng lửa đang vẫy vùng trong tuyệt vọng, tỏa ra những luồng sức mạnh cuối cùng trước lúc lụi tàn.

Bầy hồ ly tinh Hagya tụ tập lại và bủa vây quanh Ifasia thành một vòng tròn lớn, những chiếc váy hồng của chúng phấp phới và những dải đuôi của chúng dựng lên như một bức tường thành trắng xóa, tay chúng vẫn lăm lăm binh khí nhưng dường như chúng bắt đầu e sợ trước sức chiến đấu kiên cường bền bỉ của Ifasia.

"Nữ hiệp sĩ váy trắng, sao ngươi còn chiến đấu?" Một ả Hagya cất tiếng, ả có vẻ là thủ lĩnh của cả bầy bởi chỉ duy nhất ả mặc y phục bạc; tóc ả cũng dài hơn các ả khác, chấm tới đất. "Nhìn xem, ngươi cùng đường rồi, kiệt sức rồi. Hãy buông kiếm xuống và bọn ta sẽ cho ngươi một cái chết êm ái nhẹ nhàng."

"Không đời nào." Ifasia đáp lời, trong đáy mắt đen thăm thẳm của nàng đang le lói lên những tia sáng. "Ta sẽ không đời nào dừng bước ở nơi này, bởi ta còn phải đi tới thánh địa Acepeacesh thiêng liêng. Không một thứ gì có thể cản bước được ta, kể cả lũ ác quỷ các ngươi. Ta sẽ không dừng lại! Không bao giờ dừng lại khi chưa đi tới đích!!" Nàng hét lên và ánh mắt nàng bừng sáng, mái tóc dài của nàng tỏa ra như những dải lửa đen bùng lên. "Tới đây, lũ quỷ dữ! Ta sẽ chiến đấu với các ngươi tới khi trăng lên, ta sẽ đánh với các ngươi thâu đêm cho đến lúc ngày mới sang! Cứ tới đây nếu các ngươi dám!!!!"

"Grừừ! Vậy thì ngươi sẽ phải nhận một cái chết thảm khốc nhất!" Ả Hagya váy bạc gầm lên, rồi ả thét lên ra lệnh cho lũ Hagya váy hồng: "Tiến lên! Kẻ nào giết được con bé kia thì phần thưởng sẽ là quả tim dũng cảm của nó! Nào, các ngươi muốn ăn tim nó chứ? Vậy thì hãy xông lên và lấy mạng nó cho ta!!"

Có hai ả Hagya tiến lên trước, một ả cầm trường đao còn một ả vác một thanh đại kiếm ngoại cỡ. Chúng vừa múa binh khí vùn vụt trong không khí vừa bước về phía Ifasia như những đao phủ của thần chết. Nàng cầm kiếm bằng cả hai tay và hướng về phía chúng sẵn sàng, nước mắt nàng chảy tràn ra trên khuôn mặt đầy máu nhưng trong mắt nàng vẫn bừng lên ánh lửa trắng.

Sao đã hiện ra dày đặc trên bầu trời, chưa có buổi chạng vạng nào lại nhiều sao đến thế.

Ùùùùù…

Tiếng gió lùa qua các thân cây nghe não lòng. Hai ả Hagya đao phủ nhất loạt lao tới Ifasia, trường đao và đại kiếm cùng vung lên loang loáng. Nàng cũng xông thẳng về phía chúng, với thanh bảo kiếm Tialander ngời lên như một dải ánh sáng.

Nhưng bất chợt…

Khi hai bên còn chưa kịp giao đấu, thì từ không trung bỗng nhoang nhoáng giáng xuống hai tia chớp: một xanh - một đỏ, mà thực ra là hai thanh kiếm băng và lửa. Chúng cắm phập xuống ngực hai ả Hagya một cách đầy bất ngờ và sửng sốt. Ả lãnh thanh kiếm lửa lập tức cháy bùng lên như một ngọn đuốc sống rừng rực. Còn ả lãnh thanh kiếm băng thì đông cứng thành một khối băng trong suốt đầy giá buốt.

Và chủ nhân của hai thanh kiếm cũng đang đáp xuống theo chúng. Từ trên cao hắn phóng vụt xuống mạnh mẽ như một tảng thiên thạch, khi hắn tiếp đất nền rừng khẽ rung chuyển và từng đám lá mục cuộn tung lên quanh chân hắn.

Ifasia đứng sững nhìn gã á thần Nethesh vừa đáp xuống hiên ngang ngay trước mặt mình, bộ y phục màu lam nhạt của hắn giờ trông như một khoảng trời quang, và mái tóc xám của hắn dợn bay như những dải khói nhẹ.

"Cuối cùng ngươi cũng đã đến…" Nàng nói, nước mắt nàng rơi ra dù trong tim nàng mừng vui. "Muộn quá đấy, chẳng phải ngươi đã thỏa thuận nhận của ta năm trăm đồng vàng để bảo vệ và đưa ta tới Acepeacesh an toàn rồi hay sao?"

"Oh, nếu là một ngàn đồng thì chắc là ta đã làm nhiệm vụ này chu đáo hơn." Hắn nói.

"Phải, lẽ ra ta nên hào phóng một chút." Nàng mỉm cười.

"Cô không sao chứ?" Hắn quay nhìn nàng. "Này, trông cô thảm quá đấy."

"Ừ, đúng vậy nhỉ…" Nàng cắm thanh kiếm xuống đất và quỳ xuống, giờ nàng mới nhận ra mình đã hoàn toàn đuối sức rồi.

Hắn nhìn vết rách sâu trên bờ má nàng, cùng những vết thương đẫm máu khắp trên cơ thể mảnh mai, mà trong lòng bỗng quặn lên một nỗi xót xa vô hạn. Tựa như một cảm giác đau thương mà không ngôn từ nào diễn tả hết.

"Cô mệt rồi thì cứ nghỉ ngơi đi." Hắn trầm giọng bảo nàng, rồi hắn lại quay về phía đám hồ ly tinh Hagya. "Ta sẽ quét sạch lũ quái vật kia!!" Mắt hắn rực lên những ngọn lửa bạc phẫn nộ.

Bầy yêu nữ thì đang chăm chú nhìn hắn bằng những ánh mắt hau háu, chúng đang xôn xao:

"Chúng ta lại có thêm thịt tươi cho bữa tiệc đêm nay rồi, ha ha ha."

"Phải phải, trông hắn có vẻ nhiều thịt và nhiều nạc hơn con bé kia đấy."

"Thịt trai trẻ ăn có ngon không?"

"Ôi! Ta muốn nếm thử thịt hắn ngay bây giờ!"

Và chúng hồ hởi xông lên với lớp lớp binh khí giương cao. Gã á thần cũng đã triệu hồi cặp song kiếm băng lửa trở về tay và hắn bay thẳng vào lũ yêu quái.

Ifasia vẫn quỳ ở đó và chứng kiến trận chiến, đôi lúc nàng như lả đi và mọi thứ trước mắt nàng trở nên mờ ảo, nhưng nàng vẫn cảm nhận được một cơn phẫn nộ khủng khiếp trong những đòn đánh của gã á thần giáng vào bầy yêu nghiệt. Tựa như bão lửa và lốc băng đang mãnh liệt càn quét. Tựa như một chiến thần từ ngàn xưa đang giận dữ quấy đảo nơi này.

Nàng không rõ bao nhiêu thời gian đã trôi qua, nhưng giờ nhìn ra xung quanh chỉ thấy bãi chiến trường ngập đầy những cái xác đang bốc cháy rừng rực của lũ Hagya, xen lẫn vào đó là những cái xác đóng thành băng đá lạnh giá. Ngay cả những thân cây cũng đang cháy hoặc hóa băng.

Lúc này đấu với gã á thần chỉ còn lại một mình ả Hagya váy bạc thủ lĩnh, ả sử dụng một cặp trường ngân kiếm. Ifasia đứng dậy, rút thanh Tialander lên rồi khập khiễng bước về phía trận đấu ấy.

Nàng đi được ba bước thì trận đấu đã kết thúc. Gã á thần đã xuyên ngập hai thanh kiếm băng lửa vào hai bên ngực của ả Hagya váy bạc, khiến một nửa thân mình ả cháy phừng lên lửa đỏ trong khi nửa còn lại thì đông cứng thành băng xanh.

"Kết thúc rồi sao?" Ifasia hỏi khi nàng đã bước tới gần.

"Đã xong." Gã á thần đáp và tra cặp song kiếm ra sau lưng.

"Giờ chúng sẽ siêu thoát, nữ thần Lerarna nhân từ sẽ thứ tha cho mọi tội lỗi của chúng và… của cả chúng ta." Nàng đặt tay lên vùng ngực trái.

"Nữ thần Lerarna luôn nhân từ." Hắn gật đầu, rồi hắn nhìn nàng bằng đôi mắt xám đã dịu lửa. "Giờ phải rửa rồi băng bó những vết thương của cô lại, và tối nay cô sẽ phải ăn nhiều thịt để lấy lại sức. Ta đã săn được một con nai lớn lắm đấy."

"Đừng nhắc tới thịt nữa." Nàng rùng mình. "Tối nay ăn một bữa hoa quả là được rồi."

Bỗng, mùi hương thảo mộc chợt ngập tràn trong không khí. Như thể một đợt sóng hương vị vừa tràn tới từ một khu vườn có vô vàn loài cây cỏ. Thơm ngát và ngọt ngào, ẩm ướt và mát mẻ, nhưng cũng hăng nồng và đắng chát, chua thanh và mốc mác, và còn điểm xuyết thêm cả vị cay cùng vị mặn. Hay nhiều phong vị khác nữa không thể diễn tả bằng lời.

Ifasia và gã á thần cùng quay nhìn ra sau, ở cách chỗ họ đứng không xa, những cuộn sương khổng lồ màu hồng nhạt và bạc đang bốc lên dày đặc, rồi chúng nhanh chóng kết lại thành một hình thù kỳ quái.

Ngay lúc này…

Đang hiện ra trước mắt họ kia…

Là chúa tể của các Hagya!!