Chương 1: Mở đầu

Luân Hồi Thánh Đế

Chương 1: Mở đầu

Linh hải đại lục, Thiên tinh thành, đây là một tòa thành hùng vĩ nhưng giờ đây đã bị tàn phá gần như hoàn toàn. Trên bầu trời, mười người đang đứng trên tầng mây. Nếu có Người ở đây sẽ nhận ra trong mười người này có chín người là gia chủ các đại gia tộc của đại lục này. Trong đống gạch đá đổ nát, có người lao ra nhưng dáng vẻ khá chật vật, trong vòng tay của hắn ôm một người con gái không còn sinh khí. "Lăng Tiêu không phải ngươi được xưng chiến thần sao? Sao lại nhếch nhác như thế?" giọng nói vang vọng trong không trung mang theo vẻ châm chọc. Nhíu mày nhìn người huynh đệ từng vào sinh ra tử châm chọc mình Lăng Tiêu lãnh tâm. Hắn vận chuyển bản mệnh pháp bảo Thất tinh tháp bảo vệ thi thể và tàn hồn của Mộng Tâm Nguyệt, người con gái mà suốt đời này hắn nợ cũng không trả được. Nàng vì cứu hắn thoát khỏi đánh lén của gia chủ hiên viên gia tộc mà hương tiêu ngọc vẫn chỉ lưu được một sợi tàn hồn và thân thể.
Lăng Tiêu nhìn về phía người huynh đệ bao năm của mình. Trong trí nhớ của hắn Hạ Hầu Viên kẻ ngốc nghếch nhút nhát năm xưa luôn đi sau hắn gọi hắn một tiếng đại ca nhưng giờ lại hãm hại hắn. "Bọn họ vì luân hồi thiên kinh ta có thể hiểu nhưng tại sao ngươi lại phản bội ta? Hạ Hầu Viên ta đã làm gì có lỗi với ngươi để ngươi phản bội ta?"
Nghe vậy Hạ Hầu Viên cười lạnh " Ta vốn thích Tâm Nguyệt nhưng nàng chỉ có ngươi do đó ngươi đáng chết. Thứ ta không giành được thì không ai có được". Lăng Tiêu trầm mặc rồi thốt "Chỉ vì ta đạt được luân hồi thiên kinh mà các ngươi giết người đoạt bảo huynh đệ mà ta bảo vệ thì ra là một tên ngụy quân tử. Bản thân ta dùng máu thủ hộ đại lục này nhưng cái ta nhận được lại là sự phản bội của các ngươi. Đã các ngươi muốn thiên kinh thì ta sẽ tự bạo để thiên kinh và các ngươi cùng thành tro bụi." Trong sát na đó hắn nhớ lại thời gian trước đã phụ tình cảm của giai nhân để bảo hộ mảnh đại lục này. Từng chữ theo gió đi:"Đợi ta Nguyệt Nhi". Phút chốc pháp tắc bạo trướng oanh tạc mọi thứ thành tro bụi, bản thân Lăng Tiêu ý thức dần chìm vào hắc ám, điều hắn tiếc nuối nhất là không thể nhìn nàng lần cuối. Trước lúc hắc ám nuốt chửng tri giác luân hồi thiên kinh bừng sáng tạo ra ánh sáng sinh mệnh dẫn dắt linh hồn hắn vào một thế giới khác.